Tiểu A quả nhiên là thư kí đắc lực nhất, mặc dù đáy lòng dậy sóng, trên mặt vẫn bình tĩnh lấy áo, cà vạt, đồng hồ đeo tay và đai lưng cho Doãn Tư Thần.
Tốc độ Doãn Tư Thần thay đồ rất nhanh, một khắc anh tiêu sái gài đồng hồ kia, vô cùng mê người.
Cố Hề Hề có chút lúng túng đứng ở đó, không biết nên nói gì, nên làm gì.
Tối qua chiếm tiện nghi người ta một đêm, chột dạ ah!
“Không phải hôm nay em hẹn cùng Mộc Nhược Na dạo phố sao? Đi sớm về sớm, nhớ mang theo nhiều thẻ.” Doãn Tư Thần cũng không ngẩng đầu lên nói với Cố Hề Hề: “Một lát phái một tài xế cho em, tài xế của em ở lại thành phố N, ở thành phố S cũng không có phương tiện.”
Cố Hề Hề nghĩ thầm sao anh khách sáo như vậy?
À, đúng rồi, còn phải diễn xuất nữa!
Mặc dù hôm qua đắc tội Chủ tịch Hàn quốc và phu nhân, nhưng vẫn phải diễn trò, diễn đến cuối cùng.
Cố Hề Hề có chút áy áy trả lời: “Ừ… biết….”
Anh đi nhanh lên đi, đi nhanh lên đi! Anh ở nhà tôi liền khẩn trương, không được tự nhiên!
Tôi vừa nhìn thấy anh, tôi sẽ nghĩ tới giấc mộng sắc tính chiếm tiện nghi anh!
Doãn Tư Thần tựa như vô tình nhìn Cố Hề Hề, chỉnh sửa quần áo rồi cùng Tiểu A rời đi.
Cố Hề Hề đưa mắt nhìn Doãn Tư Thần rời đi, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
“Thiếu phu nhân, Thiếu gia phân phó, bữa ăn sáng của cô lập tức xong.” Quản gia đứng sau lưng Cố Hề Hề nói.
Thân thể Cố Hề Hề cứng đờ, ngay sau đó trả lời: “Biết.”
Doãn gia đối với đứa bé này, quả nhiên rất coi trọng.
Đúng rồi, anh có thể dễ dàng tha thứ tối qua cô chiếm tiện nghi mà không đẩy cô ra, có lẽ là sợ đứa bé trong bụng bị thương.
Được rồi, cô lại dính sạch đứa bé lần nữa.
Ăn sáng xong, liên lạc với Mộc Nhược Na, cô ta quả nhiên chờ cô rất lâu rồi.
Cố Hề Hề không dám cho Mộc Nhược Na chờ mình quá lâu, dưới sự hộ tống của tài xế gặp lại Mộc Nhược Na.
Cố Hề Hề cho tài xế trở về, đợi một lát tự đón xe về là được.
Có tài xế đi theo bên cạnh, luôn cảm thấy không thích ứng.
Mặc dù qua một đêm, Mộc Nhược Na dường như vẫn có chút không thể tiếp nhận sự thật trước mắt này: Doãn Tư Thần kết hôn rồi! Hơn nữa sắp làm cha!
Mộc Nhược Na khoanh tay nhìn Cố Hề Hề, nói: “Vẫn không thể tin Doãn Tư Thần đã kết hôn, không nghĩ tới nha. Cô thật là hay, thân là Thiếu phu nhân Tập đoàn Doãn thị vẫn có thể bình thường như vậy.”
Cố Hề Hề mặt đầy bất đắc dĩ, cô và Doãn Tư Thần kết hôn căn bản không phải vì tình yêu, mà là vì…. Không, loại chuyện này không cần nói ra.
Dù sao cũng không phải chuyện gì tốt.
“Chúng ta đi dạo phố đi. Lần đầu tiên tôi tới thành phố S.” Cố Hề Hề chủ động kéo tay Mộc Nhược Na nói: “Chỗ không hiểu còn phải nhờ cô chỉ giáo nhiều hơn.”
Mộc Nhược Na nhún vai: “Được rồi, đi, vì chăm sóc cô phụ nữ có thai, chúng ta vừa đi dạo vừa trò chuyện.”
Mộc Nhược Na vào buổi sáng liền nhận được điện thoại của Doãn Tư Thần, Doãn Tư Thần ở trong điện thoại kính nhờ Mộc Nhược Na chăm sóc Cố Hề Hề.
Cú điện thoại này làm cho tròng mắt Mộc Nhược Na suýt chút nữa rơi ra ngoài.
Đây là Doãn Tư Thần mà cô ta biết sao?
Xem ra, Doãn tổng đối với cô vợ bé nhỏ này thật sự yêu mến nha.
Nếu Doãn tổng đã tự mình gọi điện kính nhờ, Mộc Nhược Na dĩ nhiên sẽ không khiến Cố Hề Hề không được tự nhiên.
Hai người cố ý bỏ qua đề tài Doãn Tư Thần, trò chuyện những đề tài khác.
Mộc Nhược Na quả nhiên là phát ngôn viên, Cố Hề Hề chỉ có thể ngoan ngoãn nghe, một câu nói cũng không chen vào được.
Mộc Nhược Na chăm sóc Cố Hề Hề rất tốt, đi một lát sẽ đề nghị ngồi xuống nghỉ ngơi.
Cố Hề Hề cảm nhận được sự chăm sóc của Mộc Nhược Na, đối với Mộc Nhược Na quả nhiên mang lòng cảm kích, cho nên tốc độ thân thiết của hai người rất nhanh.
Nhiều lắm là hai giờ, hai người đã có thể thành bạn tốt.
Mộc Nhược Na thấy cách đó không xa có một quán ăn, cười nói: “Chúng ta qua đó ngồi xuống nghỉ ngơi một lát đi.”
Cố Hề Hề vừa muốn gật đầu, trong lúc vô tình ngẩng đầu tầm mắt lướt qua ven đường.
Chẳng qua là cái nhìn này, tầm mắt Cố Hề Hề trong nháy mắt ngưng trệ.
Chủ tịch phu nhân!
Sao bà tới nơi này?
Đúng lúc đó, một chiếc xe có biển số vùng khác đang chạy tốc độ, mà Chủ tịch phu nhân đang cúi đầu nhìn điện thoại di động, không hề phát hiện nguy hiểm cận kề.
Không được! Chủ tịch phu nhân gặp nguy hiểm!
“Cô ở đây chờ tôi một chút!” Cố Hề Hề nhét vật trong tay vào tay Mộc Nhược Na, xoay người chạy tới Chủ tịch phu nhân.
“Này, cô làm sao…” Mộc Nhược Na nhất thời không kịp phản ứng, thấy Cố Hề Hề đã chạy tới bên cạnh phu nhân trung niên, liền đẩy đối phương ra.
Mà tài xế lỗ mãng đó không huyền niệm chút nào, lập tức đụng vào người Cố Hề Hề.
Cố Hề Hề không kịp đề phòng, lập tức ngã trên đất.
“Bụng tôi…” Cố Hề Hề đột nhiên cảm thấy bụng mình quặn đau, không nhịn được kêu lên: “Đứa bé…”