Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Chương 120: Chương 120: Chương 70: Đập nát cho tôi 2




Chủ quản cửa hàng làm đẹp run rẩy bấm số điện thoại của ông chủ, ông chủ ngược lại không cự tuyệt nghe máy mà rất nhanh bắt máy, không đợi chủ quản cửa hàng làm đẹp mở miệng, ông chủ đã lên tiếng: “Chị Lượng lần này không phải tôi làm khó cô mà là cô chọc vào người không nên chọc. Cô dựa vào đó là nơi của cô thường bắt nạt người bên ngoài tôi không nói gì nhưng mà lần này cô đụng vào hố lớn rồi. Đường đường là phu nhân Tổng giám đốc tập đoàn tài chính Doãn thị mà cô cũng dám đánh, tôi thật sự… cố hết sức rồi… tự giải quyết cho tốt đi… tút, tút, tút…”

Điện thoại truyền đến tiếng báo máy bận.

Tập đoàn tài chính Doãn Thi… Tổng giám đốc phu nhân…

Điện thoại lập tức từ trong tay chủ quản cửa hàng làm đẹp rơi xuống, nháy mắt vỡ màn hình.

Sắc mặt chủ quản cửa hàng làm đẹp tái nhợt, lập tức quỳ xuống mặt đất rất lâu vẫn không nói gì.

Xong rồi, tất cả đều xong rồi.

Chờ đến giờ cô ta chưa bao giờ hối hận như vậy.

Đúng thế, một người phụ nữ, nói quét thẻ trả tiền liền trả thì làm sao có thể là người bình thường đây?

Bên ngoài làm sao vậy?

Ờ nơi này, ai dám chống đối tập đoàn tài chính Doãn thị chứ?

mấy nhân viên làm đẹp khác nhất thời luống cuống, nhao nhao khóc theo: “Chúng tôi không làm gì mà, chúng tôi chỉ nghe lời làm việc thôi!”

Mà người khởi xướng việc này… chị Phàm nhìn cục diện trước mắt của bị dọa cho u mê rồi.

Lúc nãy giọng điệu của cô ta rất ương ngạnh, bất quá ý vào em trai cô ta ở đây là một quản lý ở nơi này.

Ở chỗ này phần lớn mọi người sẽ cho cô ta mặt mũi.

Nhưng cô ta tuyệt đối không ngờ hôm nay mình lại trêu chọc người ta lại là tập đoàn Tài chính Doãn thị. Hơn nữa còn làTổng giám đốc phu nhân của tập đoàn tài chính Doãn thị!

Trời ạ.

Cái tên sao chổi Cố Gia Cường kia, cho đến giờ ông ta không hề nói con gái ông ta gả cho tập đoàn tài chính Doãn thị, hơn nữa còn là phu nhân Tổng giám đốc.

Nếu cô ta biết sớm, tuyệt đối cô ta không dám hung hãn như vậy với Cố Hè Hề.

“Cái đó… chuyện này không liên quan gì đến tôi, tôi đi trước.” CHị Phàm kia bụm mặt, cầm túi muốn vụng trộm chuồn đi.

Cô ta còn chưa bước được hai bước thì một vệ sĩ lập tức ngăn cô ta lại.

“Tiền bồi thường còn chưa cầm, sao có thể dễ dàng mà tiêu sái đi như vậy?” Tầm mắt Doãn Tư Thần vẫn nhìn tạp chí trong tay, nhẹ nhàng nói: “Nếu muốn bắt thì tóm chặt lại. Tiểu A, tôi thấy đôi tay cô ta thật không vừa mắt…”

“Vâng thưa Tổng giám đốc.” Tiểu A lập tức gật đầu, gật đầu với vệ sĩ đang ngăn chị Phàm kia.

Một giây sau, chị Phàm kia hét thảm một tiếng.

Hai cánh tay gập lại quỷ dị.

Chủ quản trong quán và đám nhân viên làm đẹp đều bị dọa điên rồi, cả người run run, sắc mặt tái mét, không thể không chế tiểu tiện nữa rồi.

Người đàn ông này thật đáng sợ.

Vậy mà anh ta nói động thủ liền động thủ.

“Các người… tôi muốn báo cảnh sát.” Chị Phàm kia kêu thảm, lớn tiếng nói: “Các người phạm pháp.”

“Vừa nãy người phụ nữ này đột nhiên xông đến muốn mưu sát Tổng giám đốc nhà chúng tôi, các người nói có đúng không?” Tiểu A lập tức quay đầu, đầy ý vị nhìn chủ quản cửa hàng làm đẹp.

Chủ quản cửa hàng làm đẹp sửng sốt, một giây sau liền điên cuồng gật đầu, phối hợp với tiểu A thêm mắm thêm muối vào: “Đúng đúng đúng, chị Phàm muốn công kích, kết quả bị phản kích tự vệ cho nên mới làm cánh tay bị thương.”

“Chúng tôi có phản kích sao?” giọng nói của tiểu A lạnh lùng.

Chủ quản cửa hàng làm đẹp lóe lên, sửa lại lý do thoái thác: “Không, không, không, là cô ta công kích quá kết quả không cẩn thận vấp ngã làm gãy tay mình, là do Tổng giám đốc không muốn so đo với cô ta cho nên không yêu cầu cô ta bồi thường tổn thất.”

Tiểu A cực kì hài lòng gật đầu: “Vậy những người khác thì sao? Các người nhìn thấy gì?”

“Là chị Phạm tự mình ngã mới gãy tay, không liên quan gì đến các người.” Mười mấy nhân viên làm đẹp sợ đến mức nước mắt giàn giụa, điên cuồng phụ họa: “Chúng tôi đều thấy rõ, vốn là như vậy.”

Cả người chị Phàm kia ngây ngốc tại chỗ, hai cánh tay bị bẻ gãy, hai mắt cũng trợn ngược hoàn toàn ngất đi.

Lúc nãy cả cửa hàng làm đẹp bị đập không sai biệt lắm.

Rốt cuộc Doãn Tư Thần cũng vừa lòng đứng lên xoay người rời đi.

Lúc đến cửa, từ từ nói: “Nhớ rõ bồi thường ít tiền, nếu không người khác lại coi thường tập đoàn tài chính Doãn thị chúng ta vậy sao được?”

“Vâng, tổng giám đốc.” Tiêu A lập tức cúi người trả lời: “Nhất định sẽ dưa theo tiêu chuẩn bồi thường.”

Tiểu A nói xong, mười mấy nhân viên làm đẹp không khống chế nổi nước tiểu, thật sự là sợ đến mức linh hồn không còn trong thân thể nữa.

Lấy được bồi thường cao nhất nhưng phải trả giá bằng việc hãy tay gãy chân đấy.

Đối phương sẽ không vì đó là phụ nữ là thủ hạ lưu tình.

Tổn thương phu nhân tổng giám đốc thì còn quản xem là đàn ông hay phụ nữ sao?

Tiểu A ngẩng đầu nhìn cục diện xung quanh, nói: “Cái cửa hàng làm đẹp này đã bị thu mua, cho nên dù đập bể như thế nào cũng không cần bồi thường, còn mấy người các cô…”

“Chúng tôi không cần bồi thường, chúng tôi không cần gì hết, chúng tôi không biết cái gì.” Mấy nhân viên làm đẹp lập tức khóc kêu, đến lúc này còn giả bộ anh hùng thì đúng là ngu ngốc.

“Cũng đúng, dù sao các người cũng phải đưa vào tù, quả thật không cần bồi thường nữa.” Tiểu A gật đầu: “Lập tức sẽ có người mang các cô đi lấy khẩu cung, nhớ phải phối hợp đấy…”

Bộ dáng cười tít mắt của tiểu A làm cho nhóm người hít một ngụm khí lạnh, lập tức quỳ trước mặt tiểu A, khóc nức nở đủ kiểu thừa nhận sai lầm.

Tiểu A trầm ngâm một chút liền nói: “Nhưng mà tổng giám đốc đã hạ lệnh, muốn bồi thường cho tốt, vậy phải làm sao mới tốt đây?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.