Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Chương 128: Chương 128: Chương 74: Cố gia hung hãn 2




Cố gia đã nhanh chóng muốn chuyển đến đây, chỉ là ngại chưa ly hôn cho nên vẫn không chuyển đi.

Hay cho Cố gia.

Không ai để ý tới Cố Gia Cường, đoàn người từ từ bước vào nhà.

Căn nhà này là do một người xuất ngoại bán đi, người này có gu thưởng thức không tệ, trang hoàng cực kì tinh xảo và dụng tâm.

Chỉ cần thu dọn một chút là có thể chuyển vào.

Tiểu A vì nhìn trúng điểm này nên mới chọn.

Căn nhà này ở trung tâm thị trấn, trước cửa là trung tâm thương mại, siêu thị, trạm xe bus, cách đó không xa là bệnh viện, chợ lớn, sinh hoạt cực kì tiện dụng.

Hơn nữa dưới tầng 1 căn nhà này có một khu vườn chừng 80m2, rảnh rỗi có thể trồng ít rau dưa và trái cây còn có thể phơi nắng, quả thật là nơi tuyệt vời để dưỡng lão.

Cố Hề Hề cực kì vừa lòng với căn nhà này.

Giản Tiếu băn khoăn: “Làm gì mà mua cho mẹ căn nhà tốt như vậy? Một mình mẹ tùy tiện có chỗ ngủ là được rồi.

“Mẹ.’ Cố Hề Hề kéo tay mẹ: “Có chuyện cần nói với mẹ, vì tránh cho Cố gia bên kia không biết xấu hổ mà tranh giành quyền sở hữu căn nhà này của mẹ, cho nên trước mặt ngôi nhà này lấy danh nghĩa của con.”

“Nha đầu ngốc, để ý cái gì mà danh nghĩa của ai chứ?” Giản Tiếu nở nụ cười: “Ở nhà của con gái mẹ mới cảm thấy yên tâm.”

Nghe Giản Tiếu nói như vậy, Cố Hề Hề nở nụ cười.

Lúc này tiểu A nhỏ giọng nói bên tai Doãn Tư Thần, Doãn Tư Thần gật đầu ý bảo biết rồi.

Một nhà ba người ăn trưa xong sau đó mới có thời gian cho hai người ở chung, lúc này Doãn Tư Thần mới tao nhã nói: “Hề Hề, em ở đây với mẹ nhiều một chút, anh còn có việc tạm thời rời đi mấy ngày. Mấy ngày nữa anh quay lại đón em về nhà, anh để tiểu A ở lại cạnh em, cũng để lại cho em một người giúp việc và một đầu bếp, còn cần gì cứ việc nói với tiểu A.”

Cố Hề Hề gật đầu.

Doãn Tư Thần nhìn khuôn mặt của Cố Hề Hề, đột nhiên cảm thấy chán ghét phải đi công tác rồi.

Trước kia mọi sức lực của anh đều tập trung cho công việc, đi công tác đối với anh mà nói như cơm bữa.

Nhưng giây phút này anh chỉ lẳng lặng nhìn Cố Hề Hề, lai hận sau này không cần phải đi công tác nữa.

Cố Hề Hề bị anh nhìn như vậy hơi mất tự nhiên, nhanh chóng cúi đầu né tránh tầm mắt anh.

Cô cảm thấy ánh mắt của Doãn Tư Thần là lạ, càng có thứ cảm xúc cô không hiểu được.

Trong lòng Cố Hề Hề không ngừng nhắc nhở mình: Cố Hề Hề, mày phải bình tĩnh, mày phải tỉnh táo, ngàn vạn lần không thể bị sắc đẹp của Doãn Tư Thần mê hoặc, mày và anh ấy chỉ là vợ chồng hợp đồng, anh áy làm vậy chỉ là giúp mày, chỉ vì muốn hợp đồng tiến hành thuận lợi, ngàn vạn lần mày không được tự mình đa tình.

Có suy nghĩ kiên cố như vậy trong lòng, cuối cùng Cố Hề Hề cũng tỉnh táo lại.

Cố Hề Hề điều chỉnh cảm xúc: “Được, vậy anh đi sớm về sớm.”

Không nghe được Cố Hề Hề nói gì khác, trong mắt Doãn Tư Thần lóe lên sự thất vọng.

Anh vốn nghĩ vẻ mặt đó của Cố Hề Hề là không nỡ mà muốn giữ anh lại.

Xem ra là anh nghĩ nhiều rồi.

Đôi mắt Doãn Tư Thần âm u, giọng điệu cũng gượng gạo hơn: “Không có việc gì thì không cần đi lung tung, hiện tại thân thể của em không thể gặp chuyện gì, nhỡ may tổn thương đứa bé thì làm sao bây giờ?”

Cố Hề Hề vẫn cúi đầu, đương nhiên không thể nhìn thấy ánh mắt biến hóa của Doãn Tư Thần, nghe anh gượng gạo nói như vậy, trong lòng cô ảm đạm.

Quả nhiên anh tốt với cô cũng chỉ vì đứa bé.

“Tôi biết rồi.” Cố Hề Hề thuận theo trả lời.

Đây là một nội dung trong hợp đồng, cô không có gì để cự tuyệt.

Nhìn bộ dạng thờ ơ của Cố Hề Hề, vốn còn muốn nói thêm với cô vài câu, Doãn Tư Thần lạnh lùng xoay người rời đi.

Tiểu A nhìn thấy Doãn Tư Thần giận đùng đùng ánh mắt tối tăm từ trong phòng đi ra ngoài cũng không hiểu nổi.

Không phải lúc nãy còn tốt sao? Như thế nào liền…

Được rồi, hiện tại có thể tác động đến cảm xúc của Tổng giám đốc, làm cho ngài ấy mất đi bình tĩnh cũng chỉ có thiếu phu nhân mà thôi.

Đại khái có lẽ thiếu phu nhân nói gì đó làm cho Tổng giám đốc tức giận rồi nhỉ?

Trời mới biết Tổng giám đốc vì muốn ở chung thật nhiều với thiếu phu nhân mà cố ý dời lịch bay từ 6h sáng dời đến 2h chiều.

Haiz, Tổng giám đốc chẳng thèm nói gì thì sao thiếu phu nhân có thể biết được đây?

Tiểu A dựa theo Doãn Tư Thần phân phó, ở lại thị trấn chăm sóc cho Cố Hề Hề.

Không biết tại sao Cố Gia Cường có thể biết Cố Hề Hề và Giản Tiếu cũng ở thị trấn này, hơn nữa còn là cách vách.

Ba ngày sau Cố Gia Cường tổ chức hôn lễ cực kỳ long trọng ở tiểu khu.

Kết hôn với một người khác không phải là người kêu chị Phàm bị Doãn Tư Thần thu thập cũng không phải người phụ nữ bồ bịch ngày đó với ông ta mà là một cô gái xa lạ.

Vì khoe tái hôn, Cố Gia Cường cố ý cho đoàn xe đi một vòng quanh tiểu khu, thậm chí trước cửa xe còn để một cái loa để diễu võ dương oai.

Cố Hề Hề quay đầu nhìn mẹ, qủa nhiên cả người mẹ đột nhiên cứng đờ.

“Mẹ không sao.” Sắc mặt giản Tiếu vẫn tái nhợt nhưng ngược lại còn an ủi Cố Hề Hề: “Đoán chừng ông ta chờ mấy ngày cũng chờ gấp quá rồi, để ông ta hung hãn mấy hôm đi.”

Đột nhiên Cố Hề Hề nghĩ tới ba không thể sinh con nhưng không có ý định nói ra…

Đột nhiên cô thật chờ mong cái kết.

“Mẹ có con gái tri kỉ như vậy cảm thấy không hề thiệt thòi.” Giản Tiếu đưa tay vuốt mái tóc Cố Hề Hề: “Mặt trời bên ngoài độc lắm, chúng ta vào nhà thôi.”

Cố Hề Hề gật đầu chuẩn bị cùng mẹ vào nhà.

Sau đó một giọng nói dễ nghe vang lên sau lưng: “Ngại quá, đã quấy rầy rồi, xin hỏi số 15b phòng 102 ở đâu vậy?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.