Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Chương 135: Chương 135: Chương 78: Oan gia ngõ hẹp 1




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Cố Hề Hề lập tức nói với mẹ: “Mẹ, thời gian không còn sớm nữa, chúng ta đi nghỉ thôi.”

Lúc này Giản Tiếu mới hồi phục tinh thần, nhìn thời gian đúng là không còn sớm nữa, yên lặng gật đầu.

Nhìn hai người trở về phòng, những người khác mới nhẹ nhàng thở ra.

Cuối cùng cũng giải thoát rồi.

Cố Hề Hề khăng khăng ngủ cùng phòng với Giản Tiếu.

“Mẹ, hôm nay sắc mặt mẹ không được tốt, vì ba tái hôn sao?” rốt cuộc Cố Hề Hề không nhịn được hỏi.

Quả nhiên sắc mặt Giản Tiếu cực kì khó coi.

Dù bà không nói những Cố Hề Hề vẫn hiểu được.

Cố Hề Hề là người từng thất tình, có gì mà không hiểu chứ?

Chỉ là không nghĩ tới, cô và mẹ là đồng bệnh tương liên.

“Mẹ…” Cố Hề Hề chủ động ôm mẹ, nghĩ muốn an ủi mẹ nhưng lời đến bên miệng đột nhiên không biết nói gì cho phải.

“Mẹ không có chuyện gì, chỉ nhất thời không biết thay đổi như thế nào, Hề Hề, lúc Triệu Trạch mới chia tay với con… trong lòng con cũng rất đau đúng không?” Giản Tiếu áy náy nhìn Cố Hề Hề nói: “Lúc đó mẹ không thể chia sẻ cùng con, Hề Hề, con chịu ủy khuất rồi.”

Một câu nói thành công làm cho Cố Hề Hề rơi nước mắt.

Cố Hề Hề không nói gì, nước mắt cứ thế rơi xuống.

Đúng vậy, lúc đó trong lòng cô đau khổ như thế nào, nhưng có ai hiểu được?

Bất quá đều đã qua rồi.

Mình cũng đã vượt qua được.

Mọi đau khổ đều đã qua.

Không phải nói cô tuyệt tình đến mức nào mà là cô từng để ý thế nào thì hiện tại cũng có dũng khí lớn như vậy để chôn nó xuống tận đáy lòng.

Bởi vì cô không phải chỉ một người mà cô nên vì đứa bé trong bụng mà suy nghĩ.

Chỉ là có nhiều chuyện, dù miệng vết thương đã khép lại, nhưng động đến vết sẹo dó vẫn đau đến dọa người.

Giản Tiếu lau nước mắt cho Cố Hề Hề: “Con gái của mẹ kiên cường như vậy, làm sao mẹ sẽ hối hận chứ? Biết rõ bộ mặt thật của Cố gia sớm một ngày còn tốt hơn so với cảnh bị bọn họ lừa đến lúc bạc đầu.”

“Mẹ, mẹ có thể nghĩ như vậy là con yên tâm rồi.” Cố Hề Hề nghiêm túc nói: “Mẹ, đừng lo lắng, trong khoảng thời gian này nghỉ ngơi cho tốt, bù lại thiệt thòi bao năm qua, sau đó lại nói chuyện sau này.”

“Mẹ biết rõ.” Giản Tiếu vỗ vỗ mu bàn tay Cố Hề Hề: “Có phải có nên khám thai rồi không?”

Cố Hề Hề vuốt bụng: “Vâng, ngày mai nên đi khám thai, nhưng mà lần này không mang theo bác sĩ gia đình, bốn định hai ngày là về, kết quả… không sao, con đến bệnh viện nơi này kiểm tra cũng được. Đúng rồi mẹ, bụng con đã ba tháng sao còn chưa nhìn ra nhỉ.”

Giản Tiếu cười, hâm mộ vuốt ve bụng cô: “Mẹ chưa bao giờ sinh con, mẹ cũng không hiểu rõ lắm sao lại như thế, bất quá mẹ nhớ trong sách nói, sau bốn tháng mới có thể nhìn ra, con vẫn còn sớm.”

Cố Hề Hề mới thở phào nhẹ nhõm: “Con tưởng rằng dạo này là con ngược đãi nó.”

“Nói bừa.” Giản Tiếu không vui dí dí trán Cố Hề Hề: “Đừng nói linh tinh, mai mẹ cùng con đi tới bệnh viện kiểm tra, đi ngủ sớm một chút.”

Có Cố Hề Hề làm bạn, tâm tình Giản Tiếu tốt hơn rất nhiều.

Hai người nằm trên giường, kể chuyện trước đây của Cố Hề Hề, bất tri bất giác từ từ đi ngủ.

Sáng sớm như vậy, mẹ đi đâu rồi?

Cố Hề Hề sợ sệt, mở cửa phòng ra, Giản Tiếu từ bên ngoài đi vào.

Cố Hề Hề nhìn qua, thấy mẹ hôm nay ăn mặc khác hẳn, nhất thời đôi mắt sáng ngời.

“Mẹ, mẹ thật xinh đẹp.” Cố Hề Hề thật lòng nói.

Tuy Giản Tiếu đã hơn 40 tuổi nhưng dáng người nhỏ nhắn mảnh khảnh có lồi có lõm.

Mặc bộ váy đỏ cắt may càng làm cho bà trở nên tự nhiên hơn.

Khuôn mặt Giản Tiếu đỏ ửng, được con gái khen, trong lòng bà vẫn rất cao hứng.

Hai mẹ con ăn sáng, Tiểu A lái xe cho hai người, ba người một đường đến bệnh viện khám thai.

Vừa đến bệnh viện phụ khoa, người cực kì nhiều.

Tiểu A đi lấy số cho Cố Hề Hề, vẻ mặt xin lỗi nói: “Thiếu phu nhân, cực kì xin lỗi, lần này chúng ta tới gấp không mang theo bác sĩ riêng, ủy khuất cho thiếu phu nhân phải ở đây làm kiểm tra rồi.”

Cố Hề Hề cười trả lời: “Làm sao có thể trách anh được? Là tôi nhớ nhầm ngày.”

Giản Tiếu đưa tay nắm lấy bàn tay Cố Hề Hề: “Chỉ là kiểm tra bình thường thôi, không có gì, quay về lại làm kiểm tra lần nữa.”

Ba người xếp hàng, bộ dáng vừa cười vừa nói rước lấy không ít ánh mắt nhìn tới.

Nhất là ba người bọn họ tới đây vẫn bị người ta hiểu nhầm là mẹ chồng và con trai, con dâu đi khám thai.

Cố Hề Hề nghe được người thứ tư nói vậy nhịn không được cười phá lên.

Loại chuyện này cực kì dễ nhiều nhầm.

Không đợi Cố Hề Hề mở miệng giải thích, liền nghe thấy sau lưng truyền đến âm thanh: “Hề Hề? Sao mày lại ở đây?”

Cố Hề Hề chưa kịp quay đầu liền nghe đối phương tiếp tục nói: “Không phải tao đã bảo mày đứng xuất hiện trước mặt tao, tao sẽ không hồi tâm chuyển ý đâu.”

Cố Hề Hề và Giản Tiếu cùng quay đầu lại, lần này thì hay rồi, không khí hiện trưởng cứng lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.