Cô Vợ Luật Sư Của Tổng Tài Mafia (Trái Tim Của Sói)

Chương 51: Chương 51: Buổi đấu thầu




Cám ơn em Mavisdang đã beta.

***

Tầng 58, tại tòa cao ốc - trụ sở tập đoàn tài chính TK.

Trong phòng họp lớn, các luật sư, giám đốc ban điều hành và nhân viên cấp cao đang căng thẳng tập trung cho những giây phút chạy đua cuối cùng.

Tất cả chăm chú nhìn vào màn hình lớn đang phát trực tiếp buổi đấu thầu.

Tập đoàn TK đã ẩn danh tính, cùng với một tập đoàn giấu tên khác, đang cạnh tranh khốc liệt, theo sát nhau sát sao để giành quyền sở hữu mảnh đất lớn gần trung tâm thành phố Bắc Kinh.

Lúc này, giám đốc bộ phận tài chính khẽ khàng thông báo: “Từ tổng, có hai ngân hàng rất hùng mạnh ở Bắc Kinh đã chủ động muốn hỗ trợ chúng ta.”

Từ Trấn Khiêm tư thái cương nghị, cổ áo sơ mi màu trắng không cài vào, tay áo xắn cao, chiếc áo com lê màu đen lịch lãm ôm sát khung ngực lực lưỡng. Dáng người cao ráo điềm tĩnh ngồi tựa lưng vào chiếc ghế da to lớn ở vị trí trên cùng. Nghe được câu nói của cấp dưới, khóe miệng Từ tổng chỉ nhẹ cong lên đầy vẻ khó đoán, đôi mắt lại lóe lên nét sâu xa quyết liệt như mọi khi, nhưng vẫn không đưa ra phản ứng gì khác.

Ngồi bên tay phải Từ tổng là Tuấn Phong đang nói chuyện trên điện thoại với người đại diện của họ trong buổi đấu thầu, đề xuất ra mức giá áp đảo cuối cùng.

Sau đó Tuấn Phong quay sang nói: “Cho cả hai phía ngân hàng biết là họ đang cạnh tranh nhau, đối phương là ai, kèm theo tổng số tiền chúng ta chấp nhận hợp tác là bao nhiêu. Bên nào chịu nhượng bộ, đưa ra nhiều lợi ích nhất cho mình, thì sẽ hợp tác với họ. Không gấp!”

Tập đoàn TK hoàn toàn có thể mua được mảnh đất này, chỉ là với sự hỗ trợ của ngân hàng nội địa, chính phủ Trung Quốc sẽ càng tin tưởng, và loại bỏ được nhiều khấu trừ hay phí tổn của luật lệ ngân sách quốc tế.

Toàn bộ đều là nằm trong chiến lược.

Ngay lập tức hai thuộc cấp đang ngồi phía sau giám đốc tài chính nghiêm chỉnh nhận nhiệm vụ, gật đầu, đồng loạt đứng lên đi về phía yên tĩnh ở góc phòng, vừa đi vừa nói nhỏ vào trong điện thoại, mỗi người phụ trách đàm phán với một ngân hàng.

Năm thư kí của mỗi bộ phận vẫn liên tục đánh máy cho cấp trên của họ. Các dữ liệu không ngừng hiện ra, thống kê, đối chiếu, lưu trữ, cập nhật...

Ban tài vụ và cố vấn đầu tư đang tiếp tục dùng tiền mặt để mua lại cổ phiếu của tập đoàn TK, giảm số lượng cổ phiếu đang lưu thông bên ngoài xuống thấp nhất. Bởi vì ngay sau khi đã thu mua mảnh đất thành công, cổ phiếu của công ty sẽ tăng vọt. Khi bán ra, ít nhất lợi nhuận sẽ giao động từ 20% đến 45%. Việc thu mua lại cổ phiếu trong âm thầm sẽ giúp đạt được lợi nhuận đến mức cao nhất sau khi bán trở ra, đồng thời giám sát số lượng cổ phiếu ở ngoài thị trường ở mức độ chuẩn nhất, không làm mất giá trị cổ phiếu trong thời gian lâu dài nhất.

Bộ phận giám sát quy định pháp luật đang cùng với Michael Law xem xét những điều khoản của từng phía ngân hàng, và bên phía chính phủ Trung Quốc và phía bán.

Các cố vấn cấp cao bên phía địa ốc và ban giám định kinh tế đang dự đoán tình hình sau khi mua được mảnh đất này, và tầm ảnh hưởng đến địa ốc chung của Bắc Kinh và các vùng liên bang.

Người đảm nhiệm của phía truyền thông đang đứng bên cạnh Lân Phi, thảo ra một thông tin chính thức, sẵn sàng truyền ra bên ngoài.

Màn hình lúc này truyền đến câu nói hùng hồn của chủ tọa đấu thầu:

“Bốn trăm năm mươi triệu, lần Ba!!!”

Tất cả mọi người trong phòng họp đều dừng lại mọi động tác, không gian bỗng nhiên yên lặng đến tột cùng.

Vài giây trôi qua.

*Cốppp*

“Thành giao!!! Congratulations!”

Màn hình chiếu đến người đại diện đang đi lên bục, Từ Trấn Khiêm thâm trầm hất nhẹ hai ngón tay ra hiệu, Tuấn Phong quay sang nhìn những người trong phòng họp, đồng thời cũng nói vào trong điện thoại: “Hạ màn!”

Tất cả mọi người ngay lập tức tăng tốc trở về hoàn tất công việc đang làm. Bộ phận truyền thông nhấn vào một nút, thông tin liền được phát ra trên trang mạng chính thức của công ty.

Người đại diện vui vẻ bắt tay với chủ tọa và bên phía bán mảnh đất, sau đó chậm rãi vững vàng phát biểu một câu:

“Xin chào, tôi là trung gian do buổi đấu thầu sắp xếp, và tập đoàn tôi đại diện chính là tập đoàn TK - Từ thị của Đài Loan!”

Đồng loạt mọi người trong khán phòng đều “Ồ” nhẹ lên một tiếng. Riêng vài nhân vật lớn lại tỏ thái độ hụt hẫng, nếu biết trước như vậy đã không cần đến đây. Còn bên phía người đại diện cho tập đoàn đối thủ lại tỏ ra khá sửng sốt, họ không ngờ là đã bị đánh lạc hướng ngoạn mục như vậy. Không ai ngờ rằng Từ thị đã âm thầm theo sát.

Mấy tuần trước đã tung quả mù truyền thông là Từ thị đang hứng thú với công nghệ y khoa, kế tiếp là dòng xe chạy bằng điện không người lái. Nếu họ biết trước là Từ thị, bên đối đầu chắc chắn đã kiên trì hơn, khiến cho Từ thị phải tốn nhiều tiền hơn để thu về mảnh đất...

Một cô thư ký lúc này mang vào một tập hợp đồng, đưa đến trước mặt Michael Law, anh ta sắc bén nhìn qua toàn bộ điểm chính. Sau đó đưa qua cho Tuấn Phong đang ngồi kế bên, anh ta cũng cẩn thận kiểm tra. Cuối cùng, khi đã đảm bảo hoàn mỹ, cẩn trọng đưa qua cho Từ tổng.

Từ Trấn Khiêm cầm lên cây viết mực màu đen nhẵn, đuôi viết có hình 3D của đầu một con báo đen. Từ Trấn Khiêm đặt bút xuống, mạnh mẽ kí vào.

Sau đó không nói gì mà đứng lên rảo bước ra khỏi phòng, tất cả mọi người đều nín thở, khẽ cúi chào.

Lúc đi ngang qua Lân Phi, anh ta nhỏ giọng thưa: “Từ thiếu, xe đang chờ ở cửa chính phía Nam ạ.”

Từ Trấn Khiêm chỉ nhìn một cái, rồi bóng người anh tuấn dần khuất xa.

Lân Phi xoay lại nhìn mọi người vẫn còn đang bận rộn, họ bây giờ vui vẻ chúc mừng nhau. Các giám đốc cấp cao đã theo sát dự án này suốt một tháng, những thư ký giỏi giang thì chỉ được biết mười phút trước khi buổi đấu thầu bắc đầu. Tất cả đều ở trong phòng họp mà không được rời đi. Điện thoại riêng được bỏ vào két sắt ở ngoài phòng họp. Họ đã quen với việc huy động cơ mật bất ngờ như thế này. Thậm chí còn cảm thấy thật mãnh liệt, thật có tính chất mạo hiểm và thành tựu.

Lân Phi bây giờ cất giọng ôn hòa nói: “Mọi người vất vả rồi, Từ tổng đã cho người chuẩn bị buổi ăn tối năm sao ở lầu 18, và một thùng rượu Chateau Lafite Rothschild năm 1996 cho mọi người.”

Có thể cho thấy, từ đầu đã nắm chắc phần thắng, đã chuẩn bị luôn tiệc mừng.

Tất cả liền vui mừng hưởng ứng. Tuy làm việc cho một ông chủ nghiêm khắc và vô cùng khó đoán như Từ Trấn Khiêm, lúc sát phạt thì không thể lường trước được hậu quả, nhưng lúc thành công thì chắc chắn sẽ không bạc đãi nhân viên.

Tuyệt nhiên, có khi một sai lầm nhỏ cũng không thể được phép xảy ra.

Michael Law bây giờ xoay qua nói nhỏ với Tuấn Phong: “Nghe nói là từ sáng đến giờ Từ tổng của chúng ta đã họp hết năm cuộc họp lớn nhỏ, bây giờ lại bỏ đi nhanh như vậy, không giống tác phong của anh ta chút nào!”

Tuấn Phong mỉm cười liếc sang, “Michael, ý anh là gì?...”

Michael Law khóe môi cười có chút tà mị: “Anh nói xem, có phải người có gia đình rồi thì tác phong cũng thay đổi hay không? Sáng chín, chiều năm*?”

Sáng chín, chiều năm: giờ công sở.

Tuấn Phong biết Michael là đang có ý chọc ghẹo, liền khẽ giọng đáp: “Anh ấy là bạn học cùng trường đại học với anh, anh tự mình đi hỏi đi!”

Michael Law cười khẩy một cái: “Bây giờ chúng ta đang so sánh địa điểm kết giao à?” Thở dài một hơi, nhìn đến cánh cửa phòng đã đóng kín lại, nản chí nói: “Anh xem, khí thế như vậy mà...làm sao mà hỏi đây?”

Tuấn Phong chỉ có thể cười khổ một cái, trong lòng thầm nghĩ, “Đại ca! Vậy anh nghĩ tôi có thể đi hỏi sao?” Vài phút trước A Luân nhắn tin tới, Từ thiếu đã có vẻ không vui, bây giờ ai mà dám cản đường thì tự nhận hậu quả đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.