Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm

Chương 285: Chương 285: Người phụ nữ chết không hối cải




Huyên Huyên muốn xem hoạt hình, nhưng ấn hết các kênh lại không tìm được, chợt mắt cô bé sáng lên, cô bé hô to: “Mẹ, là ba! Ba ở trên TV!”

Diệp Giai Nhi đang sắc thuốc cho cô bé, mấy ngày nay bị cảm lạnh, cô bé có hơi ho.

“Mẹ mau nhìn! Ba là đại anh hùng, ba ở trên TV!” Cô bé nhảy cẫng lên, vô cùng phấn khích.

Cô nhìn, đó là cảnh Thẩm Hoài Dương bị phóng viên vây lấy, anh đứng ở giữa, tôn quý lại cao ngạo.

“Nào, uống thuốc, sau khi uống thuốc xong thì mau đi ngủ.” Cô ngồi trên sô pha, di chuyển ánh mắt.

Huyên Huyên vẫn chìm đắm trong sự phấn khích, cô bé vẫn đang lắc lắc cái tay nhỏ trắng nõn: “Con ngày mai đến nhà trẻ muốn nói cho các bạn học!”

Con còn bé, cho dù cô nói, cô bé cũng nghe không hiểu thì cần gì chứ?

Diệp Giai Nhi vẫn không ngủ được, khoảng thời gian này giống như bị ma ám vậy, thậm chí cô có hơi sợ đi ngủ, vừa nhắm mắt lại thì có thể nhìn thấy ba, cảnh tượng thê thảm trước khi ba chết, cô không sao quên được!

Ba ngã rất nghiêm trọng, cả người đều là máu, mặt đập xuống đất, có hơi không rõ diện mạo…

Không ngủ được, cô muốn hóng gió, khiến mình hoàn toàn tỉnh táo lại, đi tới bên cửa sổ, cô mở cửa.

Vô tình, ánh mắt lại dừng trên chiếc Bentley màu đen dưới lầu, ở khoảng cách xa như vậy, cô có thể nhìn thấy anh đang hút thuốc, sợ anh sẽ nhìn qua, cô nhanh chóng đứng ở đằng sau cửa sổ.

Hút hết điếu này đến điếu khác, anh hút không biết dừng, chỉ khi mùi nicotin xâm nhập vào trong phổi thì mới có thể thả lỏng.

Diệp Giai Nhi không biết anh làm sao tìm được nơi này, có lẽ là Trần Diễm An nói cho anh, cũng có lẽ là Thân Nhã, cũng có lẽ là Quý Hướng Không, Trần Vu Nhất.

Nhưng bây giờ đã thành cục diện này, cái gì cũng không thể thay đổi…

Vì vậy, một người đứng ở trước xe hút thuốc, người khác lại đứng ở đằng sau cửa sổ, cách khoảng cách không xa không gần.

Bàn tay lớn đút trong túi quần tây, anh đưa tay tìm thuốc, sau khi sờ thấy trống không mới bất tri bất giác phát hiện anh đã hút hết thuốc rồi.

Đứng dậy, Thẩm Hoài Dương đi đến cửa hàng tiện lợi đối diện, mua một bao thuốc, kẹp ở ngón tay, mắt trái hơi nheo lại, tiếp tục hút thuốc.

Tình trạng như này kéo dài rất lâu, cho tới ba tiếng sau, anh mới quay người ngồi vào xe, khởi động xe rời đi.

Diệp Giai Nhi cưỡng ép khiến mình đi ngủ, cô không thể mất ngủ mãi được, không thể tiếp tục như vậy được.

Ngày hôm sau.

Tô Chính Quốc quay về thành phố S là buổi trưa, Tô Tình đang sốt sắng, bảo ông ta nghĩ cách bảo lãnh Thẩm Thiên Canh ra ngoài.

“Bảo lãnh? Làm sao bảo lãnh? Chuyện này đã nháo tới mức ai ai cũng biết, con cảm thấy còn có thể bảo lãnh ra ngoài được sao? Nó thì hay rồi, vì tình nhân, ra tay với cháu ruột của mình, con còn cầu xin gì cho nó nữa?”

Một khoảng thời gian không gặp, Tô Chính Quốc đã tốt lên rất nhiều, nhưng nổi nóng thì hai mắt trợn tròn, mặt mày lăng lệ.

“Còn nữa, đây là thứ mà sáng nay tòa nhận được, con tự mình xem đi!”

Lúc nói chuyện, một tập văn kiện bị đập lên bàn, Tô Tình cầm lên, là Diệp Giai Nhi kiện bà ta.

“Con không có giết người, cô ta cho rằng cô ta kiện có tác dụng sao?” Tô Tình rất dửng dưng: “Con chỉ là đẩy Dương Tình một cái, chỉ trách mạng của hai người bọn họ không tốt, không oán được con!”

“Không nhắc tới nhà họ Thẩm, danh tiếng của nhà họ Tô con còn muốn nữa hay không?” Tô Chính Quốc đanh giọng nói: “Sau này, chuyện của Thẩm Thiên Canh đừng nhắc với ba nữa!”

Dưới sự tranh giành hết sức của luật sư, tòa án vẫn thụ lý phần kiện cáo này, quả thật không phải là Tô Tình ra tay đẩy hai người xuống, nhưng nếu không phải hành vi như vậy, cũng sẽ không tạo thành tình huống đó…

Tô Chính Quốc nói thẳng, phạt tiền, sau đó tạm giam 5 ngày.

Tô Tình bất mãn, muốn nháo, bà ta thứ nhất không giết người, thứ hai không có phạm tội, dựa vào đâu mà tạm giam bà ta?

Mắt Tô Chính Quốc chợt trợn lên, trực tiếp bảo người của cục cảnh sát đưa bà ta đi, mặc kệ nói như nào, sự việc vẫn có chút liên quan tới bà ta.

Nếu video này bị đăng lên mạng, tuy bà ta quả thật không có ra tay, nhưng chút liên quan đó cũng đủ khiến danh tiếng của bà ta trở lên thối nát, làm sao đứng ở thành phố S được nữa?

Trước khi video chưa được tung ra, tự chấp nhận phạt tiền, tạm giam, đây coi như là một loại hành vi xin lỗi.

Cho dù video được tung ra, mọi người cũng sẽ không chỉ chỉ trỏ trỏ đối với bà ta, mà là đồng cảm.

Nghe thấy tin tức luật sư mang về, Diệp Giai Nhi cười nhạt, dọn dẹp căn phòng, luật sư lại có hơi ngạc ngạc nói: “Lần này không có thất vọng sao?”

“Không, trong dự liệu của tôi, Tô Tình là đẩy Dương Tuyết một cái, Dương Tình đứng có hơi không vững ba tôi đi đỡ bà ta mới mất thăng bằng mà rơi xuống, nói tới cùng vẫn là ba tôi quá lương thiện, nếu ba tôi lúc đó bất động, tự nhiên cũng sẽ không rơi xuống.”

“Đúng vậy, theo lý mà nói cho dù tòa bác bỏ đơn kiện của chúng ta cũng là hợp lý, nhưng xử phạt bà ta như này, quả thật có chút an ủi.”

Diệp Giai Nhi không có nghĩ nhiều như vậy, cô đang sắp xếp lại cảm xúc của mình, còn phải đến trường dạy học, cô còn phải chuẩn bị bài.

Nghỉ phép lúc đầu là vì đứa trẻ, bây giờ con không còn nữa, cô cũng nên làm việc rồi, vẫn là bận một chút thì tốt hơn, chỉ khi bận rộn mới sẽ không có thời gian nghĩ những chuyện đó.

Thẩm Hoài Dương không có xuất hiện trước mặt cô nữa, chỉ là ở nơi cô không nhìn thấy, anh sẽ nhìn cô và Huyên Huyên, cho tới khi bóng dáng khuất dần.

Cảm xúc của cô mới điều chỉnh lại được một chút, nếu anh xuất hiện vào lúc này, sợ rằng cảm xúc của cô sẽ kích động, sẽ phản ngược.

Nỗi đau trong tim của cô, nỗi đau trong tim anh cũng không thể chữa lành được…

Lồng ngực phập phồng, anh khởi động xe, đi tới công ty.

Thời gian 5 ngày, Tô Tình ở trong nhà giam giống như phát điên, cái gì cũng không có, cái gì cũng không thể làm, chỉ có thể chờ đợi ở trong căn phòng sắt nhỏ bé như vậy!

5 ngày trôi qua, bà ta được thả ra, đầu tiên là đến nhà giam thăm Thẩm Thiên Canh.

Chân của Thẩm Thiên Canh vẫn như thế, có điều chỉ mấy ngày, tốc độ già đi của ông ta có hơi kinh người.

Tô Tình có hơi đau lòng, trong lòng lại càng thêm oán hận Diệp Giai Nhi, đều do cô, đều do cô, nếu không nhà họ Thẩm cũng sẽ không biến thành như này?

Đến tiệm quần áo, bà ta muốn mua quần áo, nhưng người trong trung tâm thương mại đều chỉ chỉ trỏ trỏ bà ta, dù sao chuyện của Thẩm Thiên Canh nháo tới mức ở thành phố S ai ai cũng biết.

Cả người Tô Tình đều không được tự nhiên, nghe lời bàn tán của những người đằng sau, lửa giận trong lòng bà ta trực tiếp được đẩy lên đỉnh điểm.

Diệp Giai Nhi thật là tiện nhân! Vậy mà tung chứng cứ lên mạng! Cô chắc chắn là cố ý muốn nhà họ Thẩm bọn họ bị bêu rếu, giống như con chuột qua đường.

Mang theo cơn giận đó, bà ta bảo tài xế khởi động xe, đến thẳng nhà của Diệp Giai Nhi, người mở cửa là Quách Mỹ Ngọc.

“Con gái của bà thật là độc ác, đuổi cùng giết tận, cũng không biết di truyền từ ai, lớn không dạy được bé!” Bà ta mở miệng nói.

Quách Mỹ Ngọc lạnh lùng nói: “Nếu không làm ra những chuyện đó thì cần gì sợ người khác chỉ chỉ trỏ trỏ sau lưng?”

Tô Tình càng bị chọc giận: “Quản lý tốt con gái của bà đi, đừng câu dẫn con trai của tôi nữa, lòng dạ rắn rết!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.