Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm

Chương 139: Chương 139: Sự lựa chọn của cô ta không sai




Anh không có bước vào thang máy, đứng ở ngoài cửa, giống như đang đợi cô.

Đi qua, Diệp Giai Nhi trực tiếp để văn kiện vào trong lòng anh, không nói hai lời, xoay người rời khỏi.

Khóe miệng hơi động, lời anh muốn nói vừa tới cửa miệng thì bóng dáng mảnh khảnh đó đã biến mất trong tầm mắt, hơn nữa cửa phòng còn đóng luôn lại.

Người phụ nữ này!

Lông mày của Thẩm Hoài Dương nhíu lại, hằn học nhìn cửa phòng, giống như muốn xuyên thủng cửa phòng, đâm xuyên người phụ nữ đó.

Bà cụ vẫy tay với cô, bảo cô ngồi ở đối diện, dịu giọng nói: “Tính tình của mẹ chồng cháu có hơi không tốt, cũng là ta từ bé chiều hư, cháu đừng tính toán với nó, có chuyện gì với nó thì cứ giả bộ ngớ ngẩn là được, cũng đã bốn năm mươi tuổi rồi, tính tình không thể thay đổi, cho nên cũng chỉ có thể ủy khuất cháu rồi.”

“Không có, tính tình của mẹ khá tốt.” Diệp Giai Nhi nói như vậy.

Nói như nào thì bà cụ cũng là mẹ của Tô Tình, ở trước một người mẹ nói con gái của bà vô lý đùng đùng, ai cũng sẽ không thích nghe.

“Còn Hoài Dương...” Lời nói của bà cụ hơi khựng lại, nói: “Thời gian chung sống lâu, cháu cũng có thể cảm nhận được tính cách của nó không lạnh lùng như vẻ bề ngoài, thật ra nó là một người trọng tình cảm...”

Nghe vậy, Diệp Giai Nhi chỉ khẽ gật đầu, không nói gì.

Lời này, cô đồng ý, Thẩm Hoài Dương nhìn từ vẻ bề ngoài thì quả thật là một người đàn ông vô tình.

Nhưng có đôi lúc, càng là người vô tình mới càng trọng tình, chung tình!

Nhưng phần trọng tình và chung tình này là chia đối tượng, ví dụ như Thẩm Hải Băng...

“Vậy thì tốt, bà cũng không lôi thôi nữa, cháu đi sửa soạn, sau đó buổi tối đợi Hoài Dương tan làm thì xuất phát đi.” Bà cụ nói.

“Dạ.” Cho dù trong lòng không tình nguyện, nhưng nhìn vào mắt của bà cụ, cô vẫn nặn ra một chữ.

Nói chuyện thêm với bà cụ một lúc, sau đó bà cụ đến bệnh viện thăm Thẩm Hải Băng, khi rời đi còn hỏi cô có muốn cùng đi không, cô đã từ kết quả, hơn nữa cũng yên tâm rồi, cho nên không đi.

Tiết buổi chiều đương nhiên không thể đi ra ngoài, chỉ là nhét ít quần áo đơn giản vào trong va li, những gì còn lại thì không mang.

Mà Thẩm Hoài Dương hôm nay cũng về sớm hơn bình thường, mới 5 giờ thì anh đã về tới chung cư.

Khi xe đã đợi ở dưới tầng, hai người ngồi xe đến sân bay, lên máy bay, sau đó máy bay cất cánh.

Cả tối ngủ không được ngon, lúc này dựa vào ghế, cô không kìm được cơn màng ngủ thiếp đi.

Đợi khi tỉnh lại thì bỗng phát hiện trên người mình có thêm một chiếc áo khoác màu đen, đôi mắt hơi nheo lại của Diệp Giai Nhi nhìn sang, nhìn thấy người đàn ông bên cạnh chỉ mặc một chiếc sơ mi cổ chữ V, cúi đầu phê duyệt văn kiện.

Độ ấm trên chiếc áo khoác rất ấm, cầm chiếc áo khoác lên, để vào trong lòng anh, sau đó nhìn ra ngoài cửa sổ, , Thẩm Hoài Dương nhìn cô: “Tỉnh rồi sao?”

“Ừ.” Cô hờ hững đáp một tiếng, không có thu hồi ánh mắt.

Ngược lại cũng không có bực tức, anh đưa chiếc áo khoác, lại nói: “Khoác áo khoác vào.”

“Tôi không cần.” Cô từ chối, nói một câu đầy thâm ý: “Khi trong lòng anh yêu một người phụ nữ, vậy thì đừng làm ra hành động ám muội với người phụ nữ khác, người khác sẽ hiểu lầm.”

Yêu một người và gần gũi với người phụ nữ khác.

“Cô là người phụ nữ khác sao?” Lời cô nói tự dưng chọc anh nói ra những lời trong lòng đó.

“Tôi không phải là người phụ nữ khác, nhưng chúng ta cũng chỉ có quan hệ hợp đồng, anh không cần thiết phải làm ra hành động như thế đối với tôi.”

Bực bội hừ lạnh một tiếng, Thẩm Hoài Dương nghe thấy hai chữ hợp đồng, vẻ mặt đẹp trai lập tức đen thui, u ám hơn.

Diệp Giai Nhi không có để tâm, bởi vì những gì cô nói đều là sự thật.

Điểm tới là thành phố C, phòng đã chuẩn bị xong, là một căn biệt thự màu trắng, đẹp mà hoành tráng.

Cất va li xong, Diệp Giai Nhi thu dọn phòng, tắm rửa, thay đồ ngủ, sau đó, Thẩm Hoài Dương cũng đi vào, trên người cũng mặc đồ ngủ.

“Sát vách không có phòng sao?” Cô nhíu mày, rõ ràng không muốn hai người ở chung một phòng.

Nhưng Thẩm Hoài Dương giống như giận nảy với cô: “Có thì sao? Nhưng tôi bây giờ không có ý phân phòng, vợ chồng căn bản nên ở chung một phòng.”

“Nếu lời này để Thẩm Hải Băng nghe thấy, cô ấy sẽ có phản ứng gì, tôi thật sự có hơi tò mò.” Cô cố ý nói.

Ánh mắt thâm trầm, anh kìm nén ý nghĩa muốn bóp chết cô, hừ lạnh: “Cô không cần thiết tò mò nhiều như vậy.”

“Quả thật là không cần, nhưng một người đàn ông đã có người phụ nữ mình yêu, lại còn cưỡng ép muốn ngủ chung một chiếc giường với một người phụ nữ khác, anh không cảm thấy ghê tởm hay sao?”

Diệp Giai Nhi lạnh giọng hỏi ngược lại, anh không cảm thấy, nhưng cô sẽ cảm thấy ghê tởm!

Cho nên cô bây giờ đang chê anh ghê tởm sao?

Còn chưa từng có người phụ nữ nào dám gián tiếp nói anh ghê tởm, cô là người đầu tiên, cũng là người duy nhất, chỉ là từ ngữ hình dung về anh nhả ra từ miệng cô, khiến anh cực kỳ phản cảm.

Lửa giận bốc thẳng lên, tay của anh túm gáy của cô, hung hăng hôn xuống, hơi thở hòa trộn.

Cô kịch liệt giãy giụa, cũng có cắn mạnh, không hề lưu tình, rất rõ ràng, đó đã không thể gọi là hôn, mà có thể dùng hai chữ cắn xé để hình dung.

Một lát sau, hai người thở hổn hển tách ra, trên môi không có gì là lạ khi có vết thương, mang theo sự sưng đỏ.

Ai cũng không chịu thua, hai người đối đầu với nhau như vậy, lúc này, tiếng chuông cửa bỗng vang lên, Diệp Giai Nhi kéo lại dòng suy nghĩ, cô cho rằng là người làm tới đưa đồ ăn, đưa tay tùy ý lau cánh môi, đi ra mở cửa.

Mà điều không ngờ là người đứng ở ngoài cửa là Thẩm Hải Băng!

Trong tay cô ta còn xách một chiếc va li màu đen, trên gương mặt trong trẻo có hơi trắng bệch, còn có hơi ho nhẹ, trên người mặc chiếc váy dài, cơ thể lắc lư.

Sau khi nghe được tin, cô ta ngay trong đêm bay tới đây, bây giờ may mà coi như kịp!

Lạnh lùng nhìn, Diệp Giai Nhi lạnh lùng quét qua Thẩm Hải Băng, xoay người rời đi, trong lòng vốn có hơi sửng sốt, sau đó lại khôi phục sự bình tĩnh.

Hiệu suất của cô ta quả thật là cao, đuổi theo cũng hề kém cạnh, tiểu tam có thể làm tới mức này, cũng coi như là một loại cảnh giới...

Thẩm Hải Băng kéo va li đi vào biệt thự, mắt thấy hai người đều mặc đồ ngủ ở phòng khách, hơn nữa, cánh môi của hai người dường như có hơi đỏ, có chút vết cắn.

Cô ta thấy rất rõ, đêm khuya, nam nữ ở chung một phòng, rất dễ xảy ra chuyện, cô ta cảm thấy may mắn mình tới kịp, nếu muộn thêm một bước nữa, vậy thì bọn họ...

Vẫn may, Tô Tình gửi tin tức cho cô ta khá nhanh, cô ta sau đó ngồi chuyến bay sau xuất phát theo bọn họ.

Sự thật chứng minh, sự lựa chọn của cô ta không có sai, rất chính xác!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.