Chương 22 “Cục cưng, dậy đi !” Hiên Viên Tuyệt lay nhẹ tiểu Sa nhi đang nhắm chặt hai mắt, cuộn mình làm ổ trong chiếc chăn ấm áp, tay nắm góc chăn, ngủ say sưa, miệng còn chóp chép . Hiên Viên Tuyệt nhìn vậy thì biết ngay là nhất định cục cưng ở trong mộng đang thấy ăn món điểm tâm gì đó! Chết tiệt! Một món điểm tâm mà hấp dẫn hơn cả anh sao? Hiên Viên Tuyệt bực bội. Hiên Viên Tuyệt là người vừa giàu có vừa anh tuấn, là tình nhân trong mộng của biết bao nhiêu nữ nhân? Bao người mình còn không them để vào trong mắt, không lẽ mình lại tự so sánh mình với món điểm tâm đó sao? Vậy mà cục cưng vô tâm vô phế này dám không nhìn mình, trong khi mình biết rõ nàng thích cái gì liền hao tổn tâm cơ tìm các loại điểm tâm ngon để lấy lòng nàng. Hiên Viên Tuyệt càng nghĩ càng bực, nhìn bé cưng trước mắt kia môi hồng nhuận đang còn dính nước miếng, cúi đầu cắn xuống mạnh mẽ, ai bảo tham ăn không thèm nhìn anh kia chứ. “Ưm...” Bỗng dưng khóe miệng bị đau đớn làm Tiểu Sa nhi thức dậy, mở hai mắt một cách không tình nguyện. Thấy ngay trước mắt vẻ mặt một người đang cười xấu xa, tiểu Sa nhi bĩu môi, ai oán nhìn anh. Ghét cha ghê, người ta ăn điểm tâm còn chưa có đã đó nha... “Ha ha, cái miệng nhỏ nhắn của cục cưng ngọt quá!” Hiên Viên Tuyệt ái muội nói, đồng thời đưa tay vuốt khóe môi tiểu Sa nhi mà khêu gợi. “Cha, đáng ghét! Cha cắn cục cưng!” Tiểu Sa nhi lên án Hiên Viên Tuyệt, hơn nữa còn chỉ trích anh ác. “Sao? Chút xíu vậy đã nói cha ác hả? Có phải cha đây nên cho cục cưng thêm chút kiến thức để biết thế nào là ác không?” Hiên Viên Tuyệt cười xấu xa, chuẩn bị làm sói đói vồ mồi. “Oa!” Tiểu Sa nhi xem tình thế không đúng, lập tức ôm đầu chạy trốn. Bị cha khi dễ nhiều lần như thế, nàng cũng không phải là quá ngu ngốc, sẽ không giống trước kia, ngoan ngoãn nằm ở trên giường im re chờ cha đến xâm lược. Nháy mắt, mọi tức giận của Hiên Viên Tuyệt đều tan biến. Chỉ thấy tiểu Sa nhi toàn thân sạch sẽ, thân mình mềm mại tròn trịa run rẩy nhẹ nhàng ở trong không khí. Trên làn da trắng như tuyết còn lưu một chút dấu ấn của Hiên Viên Tuyệt tối hôm qua. Trong ánh sáng ban ngày lại càng thêm dụ dỗ và mê hoặc. “Cục cưng, mặc quần áo vào nhanh lên!” Hiên Viên Tuyệt nuốt nuốt nước miếng, nếu như không phải lo lắng cục cưng còn quá nhỏ, không chịu nổi mỗi ngày đều hoan ái, anh thật muốn vượt qua cả ngày hôm nay bằng cách ở trên giường với cục cưng. “Có muốn chút nữa cùng cha đến công ty không?” “Nhưng mà cha ơi, cục cưng còn buồn ngủ lắm...” Tiểu Sa nhi bắt đầu làm nũng với Hiên Viên Tuyệt. “không sao, con đến công ty rồi ngủ tiếp!” Hiên Viên Tuyệt đi lên phía trước ôm lấy tiểu Sa nhi, ra tay mặc quần áo cho nàng “ Đi rửa mặt đi, rồi xuống ăn bữa sáng!” Dứt lời còn hôn thêm một cái. Trong xe… “Cha , vì sao cục cưng phải đến công ty vậy?” Tiểu Sa nhi vẫn không hiểu vì sao đột nhiên cha lại muốn dẫn nàng đến công ty, ngạc nhiên vì trước kia nàng muốn đến cha đều không đồng ý, nói là công ty chưa sửa sang tốt, sợ nàng không vui, sao hôm nay lại thay đổi chứ? “Cục cưng không muốn đi sao? Cục cưng không tò mò văn phòng cha như thế nào sao?” Hiên Viên Tuyệt ôm tiểu Sa nhi, cố ý dụ dỗ nàng. “Muốn!” Tiểu Sa nhi đơn thuần quyết định nên ngoan ngoãn hưởng thụ sự ôn nhu của cha, dù sao cha cũng không bao giờ đem nàng đi bán. “Ngoan!” Hiên Viên Tuyệt yêu thương cúi xuống hôn trán tiểu Sa nhi. Thật ra, tâm tư riêng của anh là muốn nắm bắt hết thảy thời gian cùng cục cưng ở chung một chỗ. Từ khi cục cưng đến trường học, thời gian ở chung với cục cưng mỗi ngày trở nên thiếu thốn, đã vậy khi ở cùng nhau trong thế giới hai người, cục cưng cứ lải nhải kể chuyện trong trường học. Cho nên anh quyết định, sau này cuối tuần nếu không phát sinh cái gì đặc biệt thì sẽ đem cục cưng giữ chặt bên người. Như vậy chẳng những có thể tránh được cái khổ tương tư, còn có thể ngăn chặn mấy tên nam nhân có dụng tâm để ý cục cưng. Tổng công ty tập đoàn Hiên Viên tọa lạc tại trung tâm thành phố, khí thế bàng bạc, tôn quý. Vừa vào tới đại sảnh, toàn bộ nhân viên tiếp đãi lập tức hướng Hiên Viên Tuyệt cúi đầu hành lễ: “Chào tổng giám đốc!” “Ừ!” Hiên Viên Tuyệt chỉ tỏ vẻ đã biết, thờ ơ, trực tiếp ôm tiểu Sa nhi tiến vào thang máy chuyên dụng. Chẳng qua, tiểu Sa nhi trước giờ chưa gặp qua cảnh như thế này, bộ dáng mọi người đối với cha đều cung kính, tiểu Sa nhi bội phục vô cùng, thì ra cha thế này rất đẹp trai nha. “Này, bé gái bên người tổng giám đốc là ai vậy?” Cô gái Giáp ở bộ phận tiếp đãi đi phía sau tổng giám đốc, tò mò hỏi người kế bên. Ai bảo tổng giám đốc là tình nhân trong mộng của toàn thể nữ nhân trong công ty làm gì. Ngoại hình giống như thần Thái Dương Apollo, hơn nữa hiện tại còn giữ chức tổng giám đốc Cao cư Á châu, là người đàn ông độc thân đứng đầu bảng hoàng kim. Nếu như có thể được tổng giám đốc coi trọng, xem như là cả đời này vinh quang. Rất nhiều người mơ ước ngồi lên ngai vàng phu nhân Hiên Viên tổng giám đốc nha! “Làm sao tôi biết?” Cô gái Ất tức giận trả lời. Nàng nay đã cố ý trang điểm thật đẹp vậy mà tổng giám đốc không thèm liếc nhìn nàng một cái. “Cô nói xem, có khi nào đứa nhỏ kia là con gái của tổng giám đốc không? Dù sao hai người đều là tóc vàng mắt xanh, khuôn mặt nhìn cũng giống nhau, nhìn sao cũng thấy có quan hệ!” Cô gái Bính lớn mật đoán. “Giỡn chơi hả? Tổng giám đốc vừa mới hai mươi tuổi thôi, sao mà có đứa nhỏ lớn thế này rồi? Tôi nghĩ chắc là em gái tổng giám đốc” Cô gái Giáp suy đoán nói. “Mấy cô rảnh rỗi lắm phải không? Còn không lo làm việc đi!” Trưởng phòng nhìn đến chỗ mấy cô gái tụ tập to nhỏ, lập tức mở miệng khiển trách “Tổng giám đốc mới vừa đi các cô đã như vậy hả, muốn nói chuyện lắm hả?” “Dạ!” Đám đông lập tức tản ra làm việc. Bất quá, chỉ một lúc sau, toàn bộ trên dưới nhân viên công ty đều biết, hôm nay tổng giám đốc mang theo một bé gái mà khuôn mặt hai người rất giống nhau. Hơn nữa tổng giám đốc hẳn là rất thương bé gái kia, bởi vì tổng giám đốc là ôm nàng chứ không phải dắt nàng tiến vào văn phòng. Bây giờ thân phận cô gái còn đang được khảo chứng...
Xem thêm: http://diendanlequydon.com/viewtopic.php?t=388723