Cuộc Tương Ngộ Sai Lầm

Chương 166: Chương 166: Người đàn ông của cô có mưu đồ Gây rối, muốn bắt nạt đại tiểu thư nhà tôi…




Editor: Waveliterature Vietnam

Dứt lời sắc mặt Cung Mặc tái nhợt, thân người thon dài lảo đảo một cái rồi ngã xuống đất, một lần nữa anh ta lại rơi vào hôn mê.

Thấy vậy Trì Vi nhíu mày, mở miệng thấp giọng động viên: “A Tầm, đừng lo cho anh ta, sẽ có người đỡ Cung Mặc lên lầu…”

“Lo lắng cái gì. Ngược lại hắn là kẻ ngu si, không chết là tốt lắm rồi.”

Cung Tinh Tầm nhàn nhạt nói chuyện, giọng điệu mang theo sự lạnh lùng hiếm thấy.

Trì Vi nhận ra điều này không đúng, chỉ là quan hệ Cung gia hỗn loạn, nhất thời cô không hỏi lại.

Là một trong những tứ đại tài phiệt, Cung gia tổng cộng có năm người, bao gồm ba thiên kim tiểu thư và hai người thiếu gia.

Ngoại trừ tứ thiếu gia Cung Mặc là do Cung phu nhân sinh ra, xem như là người được yêu quý nhất… Còn lại Cung Tinh Tầm và ba tiểu thư còn lại đều do tình nhân mang thai sinh ra, chỉ vì Cung gia rất gia trưởng, một đời trọng nam khinh nữ.

Năm đó Cung phu nhân bất ngờ sinh non, bác sĩ đã kiểm tra tử cung và nói rằng rất khó để thụ thai một lần nữa… Bởi vậy Cung lão gia buộc phải mượn phúc sinh tử, tìm kiếm nữ nhân sạch sẽ để sinh ra con trai, nuôi dưỡng dưới danh nghĩa Cung phu nhân.

Thế nhưng không rõ làm sao, ba người tình của ông đều sinh ra con gái!

Sau đó Cung phu nhân lại lần nữa mang thai, lúc này mới sinh ra Cung Mặc.

Cho tới Cung Tinh Tầm, một sản phẩm chơi bời trăng hoa của Cung lão gia, được lén lút sinh ra sau Cung Mặc.

Không giống với ba vị tiểu thư phía trước, năm Cung Tinh Tầm chín tuổi mẹ đẻ cô ấy chết, lúc này mới được Cung gia đón về!

Vì lo lắng không được coi trong nên từ nhỏ Cung Tinh Tầm đã được dạy nữ cải trang nam, lấy thân phận con trai để tồn tại.

Dù vậy thì thân phận mẹ đẻ mãi vẫn chỉ là tình nhân, không so sánh được với chính thất phu nhân cao quý nên mãi không được coi trọng.

Ở Cung gia, Cung Mặc là được yêu thích nhất, còn Cung Tinh Tầm và ba vị thiên kim kia tồn tại bằng bản năng sinh tồn của mình… Giành được sự yêu quý của lão Cung, Cung phu nhân hoặc Cung lão gia thì cuộc sống sẽ dễ chịu một chút.

Bằng không so với người hầu không kém bao nhiêu!

Mấy năm qua, Cung Tinh Tầm ngày càng trưởng thành và xuất sắc hơn nên Cung phu nhân có chút kiêng dè, lo lắng anh ta sẽ cùng Cung Mặc tranh giành tài sản, nơi nơi phòng bị, đối đãi hà khắc,làm khó dễ.

Những điều này Trì Vi đã sớm rõ, hơn nữa cô còn biết Cung phu nhân kia muốn hy sinh cuộc hôn nhân của A Tầm để làm bàn đạp cho Cung Mặc.

Vì lẽ đó không khó lý giải thái độ lạnh nhạt của A Tầm đối với Cung Mặc, chỉ là ngược lại Cung Mặc đối với A Tầm… hoàn toàn quan tâm.

Biết rằng mọi người sẽ nhìn kỹ ở trong, Trì Vi đã phối hợp nhặt chiếc áo khoác trên đất lên cho Cung Tinh Tầm, một lần nữa khoác lên, che khuất thân hình con gái.

Bất chợt nhìn thấy có người mang Cung Mặc lên lầu để kiểm tra thân thể nên về tình về lý anh ta cũng muốn đi theo chăm nom.

Hai người vừa mới xuyên qua đại sảnh, đến cửa thang gác.

“Trì đại tiểu thư, xin chờ một chút!”

Xa xa, có tiếng người đàn ông trung niên gọi tên Trì Vi.

Trì Vi quay đầu lại, đó chẳng phải là người đón tiếp của Lệ gia, đồng thời cũng là Lệ quản gia sao!

“ A Tầm, anh lên thay quần áo trước, không được để sinh bệnh!”

Nhận ra cả người Cung Tinh Tầm đang ớn lạnh không chút nhiệt độ nào, Trì Vi nói chuyện giục giã.

Cuối cùng Cung Tinh Tầm đang mải quan tâm Cung Mặc nên không tiếp tục dừng lại trả lời.

Chẳng qua trước khi đi anh ấy có thấp giọng khuyên cô một lời cuối cùng: “Vi Vi, cô lợi dụng Bạc Dạ Bạch đối phó với Trì An, tôi vẫn không hề tán thành! Tôi nghĩ cô vẫn nên cân nhắc, đừng để tương lai phải hối hận…”

Hối hận, không, cô sẽ không hối hận!

Vẫn kiên định với suy nghĩ của mình, lúc này cô mới nhìn người đàn ông trung niên, cảm giác như sắp có chuyện và hỏi: “Lệ quản gia, có chuyện gì sao.”

Qủa nhiên, Lệ quản gia vẻ mặt nghiêm túc, mở miệng nói chuyện: “Trì đại tiểu thư, đại tiểu thư nhà tôi đang phát bệnh, tình hình có chút nguy hiểm! Đại thiếu gia đang chạy tới đây, nói là để ngài tự mình giải quyết…”

Nghe vậy Trì Vi cười lên thành tiếng, Lệ Yên Nhiên tính kế hãm hại cô, chuyện còn chưa kết thúc.

Giải quyết, cũng coi như là Lệ gia làm cho mình, còn điên đảo muốn làm sáng tỏ mọi chuyện sao!

Nghĩ như vậy vẻ mặt Trì Vi thu lại, lành lạnh hỏi: “Đại tiểu thư nhà ngươi phát bệnh, tại sao ta phải cho giải quyết.”

“ Trì đại tiểu thư không biết sao.”

Ở một bên Lệ quản gia hỏi ngược lại và xác định rằng cô không giống như đang làm bộ.

“Biết cái gì.”

Trì Vi nín thở, dự cảm có chuyện chẳng lành.

“ Người đàn ông tiểu thư bao dưỡng có mưu đồ gây rối, muốn cưỡng ép đại tiểu thư nhà tôi, nhưng cô ấy không chấp nhận luồn cúi, hắn liền sử dụng bạo lực, vứt đại tiểu thư ngã xuống đất, lúc này mới sợ đến phát bệnh! Không những vậy vì quá sợ mà hắn còn thấy chết không cứu…”

“ Lão sư cường bạo với Lệ Yên Nhiên. Chết tiệt, ngươi thử lặp lại lần nữa coi nào!”

Không chờ Lệ quản gia nói xong, nhất thời Trì Vi không khống chế được nên miệng thì thô bạo còn tay thì nắm lấy cổ áo đối phương.

Trong nháy mắt Lệ quản gia giật mình, bị cô làm cho khiếp sợ: “Trì đại tiểu thư, cô đây là…”

“Được, tốt lắm, muốn làm rõ… Thật sao! Được, ta sẽ giải quyết rõ ràng với các ngươi!”

Không tiếp tục đối phó, Trì Vi buông cổ áo của ông ta ra, giận quá mà bật cười nói chuyện.

Sau đó, cô mang theo sự căm hận xoay người nhanh chân bước lên lầu, chỉ để lại ngọn lửa như đang bùng cháy trên tấm lưng cao cao tại thượng của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.