Cửu U Long Giới

Chương 355: Chương 355: Bí mật của Sơn Bản Long Nhất (2)




Sơn Bản Long Nhất sắc mặt không ngừng biến đổi, có điều, cuối cùng hắn vẫn lựa chọn khuất phục, tuy trong lòng hắn không phục, thậm chí hắn coi Bạch Khởi là kẻ thù, nhưng ít nhất tính mạng của hắn bây giờ nằm trong tay Bạch Khởi, không thể tuân theo Bạch Khởi không lựa chọn khuất phục.

Đối với tính mạng của bản thân, Sơn Bản Long Nhất vô cùng coi trọng, vì thế cho dù từ bỏ tôn nghiêm, Sơn Bản Long Nhất cũng không tiếc, theo Sơn Bản Long Nhất tôn nghiêm chẳng là cái gì, hy sinh cũng đã hy sinh rồi, chỉ cần mình có thể giữ mạng sống thì sẽ có cơ hội tìm Bạch Khởi báo thù.

- Ừm… Ngươi coi như thông minh, không để cho ta lãng phí miệng lưỡi. Ta hỏi ngươi, ngươi đến đây từ khi nào, ngươi vốn tên là gì? Trước kia ngươi làm gì? Ngươi đến đây như thế nào?

Bạch Khởi khẽ mỉm cười, thản nhiên nhìn Sơn Bản Long Nhất nói như vậy, bắt chéo hai chân tựa vào ghế, Bạch Khởi lộ ra vẻ vô cùng thảnh thơi, đương nhiên, biểu hiện tuy có vẻ không thèm để ý, nhưng tai Bạch Khởi lại sớm đã dựng thẳng lên, Bạch Khởi rất quan tâm về vấn đề này.

Nếu như nói Bạch Khởi không muốn trở về thì đó là giả, mặc dù trong dị giới này phồn hoa vô vùng, mỹ nữ giai nhân, quyền thế địa vị Bạch Khởi cái gì cần có đều có, có điều Bạch Khởi vẫn muốn trở về thăm nhà một chút, cứ coi như không thể ở lâu, ít nhất cũng muốn trở về xem một chút. Người ta nói rất hay, giàu sang không trở về quê hương giống như mặc áo gấm đi đêm, Bạch Khởi bây giờ đương nhiên muốn trở về thăm nhà.

Có điều Bạch Khởi trở về cũng không phải muốn phô bày điều gì huyền diệu, chỉ là muốn trở về thăm quê hương của mình, thăm lại tất cả những gì quen thuộc, thăm lại hết thảy những người thân quen, như thế đã đủ rồi, Bạch Khởi sẽ không ở lại đó lâu, nhưng ít nhất cũng muốn trở về thăm, thăm gia đình của mình, bạn bè của mình…

- Cái này… Ta xuyên việt vào năm 20XX, trước đây ta là một kỹ sư của Công ty Công trình Điện lực Tokyo, thời điểm ta đến đây là bởi vì đầu mối điện lực xuất hiện vấn đề, khi ta đang sửa chữa đã bị tia điện đánh trúng. Khi ta tỉnh lại ta đã đến thế giới này, tiến nhập vào một cơ thể thiếu niên. Sau đó ta liền thay tên Sơn Bản Long Nhất, trà trộn ở cái thế giới này, tên của ta trước đây cũng là Sơn Bản Long Nhất… Ta bảo đảm ta không lừa gạt ngươi, còn về việc tại sao ta đến đây ta cũng không biết, có điều sau khi suy nghĩ rất lâu, ta cảm thấy sự có mặt của ta có liên quan đến tia điện đó.

Sơn Bản Long Nhất cũng thành thật, không dám có chút giấu diếm, vội vàng đem toàn bộ những gì mình biết nói hết ra, tính mạng nằm trong tay Bạch Khởi, Sơn Bản Long Nhất cũng không dám nói sai điều gì.

- Vậy sao? Hóa ra là như vậy à…

Bạch Khởi sau khi nghe lời này trầm giọng nói, khi nói trên mặt hiện ra vẻ thất vọng, lời mà Sơn Bản Long Nhất cung cấp cơ bản không có tác dụng gì, điều này khiến cho Bạch Khởi rất thất vọng.

Sau khi trầm ngâm một lát Bạch Khởi đứng lên, cũng không thèm nhìn Sơn Bản Long Nhất một cái, xoay người chuẩn bị rời khỏi. Nhìn thấy tình cảnh như vậy, Sơn Bản Long Nhất đầu tiên là sửng sốt, nhưng ngay sau đó, tâm trạng và cơ thể hắn trong nháy mắt bị sự sợ hãi lan tràn. Bóng dáng của Bạch Khởi khiến cho hắn nhớ lại mình trước đây, mỗi khi mình rời khỏi đều là dáng vẻ như vậy, mà ngay sau đó sẽ có thủ hạ xông tới giết chết mình, điểm này Sơn Bản Long Nhất hiểu rất rõ, cho nên khi nhìn thấy Bạch Khởi rời khỏi, sắc mặt của Sơn Bản Long Nhất trong nháy mắt biến đổi, kinh hãi kêu lên:

- Bạch Khởi… Ngươi chờ một chút… Ngươi chờ một chút!! Ta còn có lời muốn nói!

Bạch Khởi bước lên bậc thang liền dừng bước, đứng trên bậc thang bằng đá xanh, nhíu mày nhìn Sơn Bản Long Nhất lạnh giọng nói:

- Ngươi còn có chuyện gì?

- Ngươi từng nói là không giết ta… Ngươi không thể giết ta…

Sơn Bản Long Nhất nuốt nước bọt sau đó kích động nói.

- Ta đã nói… vì vậy ta sẽ không giết ngươi, ngươi có thể yên tâm đi… có điều… ta không nói là ta muốn thả ngươi.

Bạch Khởi chán ghét nói, hắn đã không muốn để ý tới tên này, tên này không có tác dụng gì, thả ra cũng là tai họa nhân gian, chi bằng hãy giữ lại đây, để hắn chết đói cũng tốt. Dù thế nào người Nhật Bản cũng không ít người đối xử với người Trung Quốc như vậy. Bạch Khởi tuy không phải là thanh niên yêu nước, nhưng cũng bất mãn về điều này, bây giờ tuy thân đang ở dị giới nhưng cũng coi như báo thù cho Trung Quốc.

- Không… Ngươi chờ một chút… Ngươi chờ một chút, ta có bí mật trao đổi với ngươi! Chỉ cần ngươi đồng ý với ta… ta đảm bảo ngươi sẽ hài lòng… ta có một bí mật khiến ngươi hài lòng muốn trao đổi với ngươi!

Sơn Bản Long Nhất mặt liền biến sắc, nhưng ngay sau đó cắn răng cao giọng nói, điều bí mật này nén chặt trong lòng Sơn Bản Long Nhất không biết bao nhiêu năm rồi, từ khi hắn đến thế giới này không lâu đã biết được bí mật này, nhưng hắn vẫn luôn cất giữ và không nói ra, mục đích chính là trong tương lai hắn có thể dùng đến cái bí mật này, nhưng bây giờ xem ra tình hình dường như không theo ý muốn. Bạch Khởi lại muốn hắn chết đói, nhốt sống hắn chết ở nơi này, điều này làm cho Sơn Bản Long Nhất đành phải lựa chọn nói ra điều bí mật này, trao đổi tính mạng của mình với Bạch Khởi, dù sao nếu hắn chết rồi, cái bí mật này giữ đến chết cũng chẳng có ý nghĩa gì.

- Bí mật gì?

Bạch Khởi tò mò xoay người hỏi, cái bí mật có thể được Sơn Bản Long Nhất lấy ra để trao đổi tính mạng với mình vào lúc này nhất định đáng để mình thăm dò một chút, vì vậy Bạch Khởi rất tò mò, hắn tò mò cái tên Nhật Bản này rốt cuộc có bí mật gì mà lại giữ đến lúc này mới nói ra, hơn nữa nhìn bộ dạng của tên này hình như rất có lòng tin với mình.

- Điều bí mật này của ta có thể nói cho ngươi, nhưng ngươi phải thề với trời là ngươi không thể giết ta, hơn nữa không thể vây chết ta ở nơi này, ngươi phải thả ta đi.

Sơn Bản Long Nhất sau khi nghe lời này liền nhìn Bạch Khởi trước mặt trầm giọng nói, để đảm bảo sự an toàn của mình, hắn đã yêu cầu Bạch Khởi thề với trời, cũng chính là thề với Sáng Thế Pháp Tắc để đảm bảo sự an toàn của mình, chỉ có như vậy Sơn Bản Long Nhất mới có thể nói ra bí mật của mình, mặc dù hắn không muốn nói ra nhưng hiện tại, cách duy nhất có thể đảm bảo tính mạng cho hắn chính là cái bí mật này.

- Được… có điều, trước tiên ngươi phải đảm bảo cái bí mật này đáng để đổi lấy tính mạng của ngươi, nếu không ta vẫn sẽ giết ngươi…

Bạch Khởi do dự một chút, nheo mắt nói.

- Điều này ngươi yên tâm… Ta bảo đảm… Chỉ cần ngươi thề không giết ta, ta sẽ nói cho ngươi biết điều bí mật này, hơn nữa ta có thể lấy tính mạng ta ra để bảo đảm, ngươi lấy tính mạng của ta đổi lấy sự quyết định bí mật này là tuyệt đối đúng đắn, bí mật này đáng để ngươi làm như vậy!

Sơn Bản Long Nhất khẳng định nói, cái bí mật kinh thiên đó hắn đã cất giấu trong lòng không biết bao nhiêu năm rồi, kể từ sau khi hắn mới đến thế giới này đã phát hiện ra điều bí mật đó, chỉ là hắn không dám nói ra, cũng không dám để người khác biết được mà thôi, bởi vì bí mật này thực sự quá kinh người.

- Bạch Khởi ta thế với Sáng Thế Pháp Tắc, nếu như điều bí mật mà Sơn Bản Long Nhất nói ra khiến cho ta hài lòng thì ta sẽ không giết hắn… tuy nhiên chỉ có một lần.

Bạch Khởi giơ cao tay thề, sau khi gọn gàng sạch sẽ, lại lần nữa nhìn về phía Sơn Bản Long Nhất bị trói ở đó.

Sơn Bản Long Nhất hít sâu một hơi sau đó nhìn Bạch Khởi trước mặt, trầm giọng nói:

- Khi ta vừa mới đến thế giới này, trong thời điểm ta tỉnh lại, ta nằm trong núi lớn phía Đông Nam của Gia Lam, nơi đó núi non cuồn cuộn, nằm ở giải đất biên giới Vạn Thần, nơi tiếp giáp giữa Gia Lam và Thiên Long. Ta sống ở đó một khoảng thời gian, có một lần ta tiến vào Thần Sơn tìm kiếm con mồi, không may là ta ngã rơi xuống một động đá vôi, trong động đá vôi đó có một mạch nước ngầm, ta theo mạch nước ngầm lặn vào trong nước, sau đó đến một nơi thế ngoại đào nguyên… Khi đó… Ta giống như đã đến một thế giới khác, một thế giới đằng đằng sát khí, âm trầm kinh khủng, nơi đó là một mảng tối tăm, chỉ có ánh lửa u ám, lúc đó ta rất sợ hãi, muốn rời khỏi… nhưng trước khi trời khỏi, ta đã phát hiện ra một quyển Đấu Quyết ở một nơi gần cửa con đường, đó là một quyển Ám Quang Đấu Quyết, một quyển Thiên Cấp Đấu Quyết, ta cũng là dựa vào quyển Đấu Quyết này mà có thực lực như hiện nay.

- Điều ngươi nói cho ta chỉ có những thứ này sao? Những thứ này hình như không thể đổi nổi được đầu của ngươi.

Bạch Khởi cười lạnh nói, trong giọng nói để lộ ra sự không hài lòng.

- Không… Dĩ nhiên không phải, nếu như chỉ nói những lời này, ta sao dám lấy sinh mạng của mình để trao đổi với ngươi? Ta không phải một tên ngốc, ta đã nói ra thì đương nhiên có lý của ta. Ta đã nói, bí mật mà ta biết sẽ khiến cho ngươi hài lòng… sau khi lấy được Đấu Quyết, ta cảm thấy nơi đó có chút cổ quái, dù sao vị trí cửa lại có thứ như Thiên Cấp Đấu Quyết tồn tại là rất kỳ lạ, cho nên ta men theo đi vào, khi đến cửa… ta nhìn thấy một tấm bia đá… ngươi biết bên trên viết chữ gì không?

Sơn Bản Long Nhất dường như đã rơi vào hồi ức thuở xưa, chậm rãi kể cho Bạch Khởi, có điều khi nói đến đây, đột nhiên hắn dừng lại nhìn về phía Bạch Khởi, trong mắt xuất hiện sự cuồng nhiệt và hưng phấn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.