Cửu U Long Giới

Chương 264: Chương 264: Khảo hạch đẳng cấp (2)




- Huy chương Đấu Sĩ? Ồ… Ta không có… Không có thì không thể được sao?

Bạch Khởi hơi sững người, rồi cười khổ một tiếng, hỏi như vậy. Hắn thật không ngờ là tiếp nhận nhiệm vụ còn cần thứ ấy. Dù gì với công việc lính đánh thuê, Bạch Khởi cũng chỉ là người ngoại đạo, không hề hiểu về chuyện này, hơn nữa lúc trước hắn chưa từng đi đến Đấu Giả Công Hội để thi lấy chứng nhận… Nhất thời đờ đẫn mặt mày.

- A… Ngài không có sao? Vậy thì không được… Tôi nghĩ ngài không thể nhận nhiệm vụ này được rồi, dù sao bên kia cũng đã yêu cầu như vậy…

Sau khi nghe hắn nói câu đó, cô gái thất vọng nhìn Bạch Khởi rồi nói, trong mắt lộ chút khinh bỉ, nhủ thầm rằng:

- Thì ra là một tên chỉ được cái mẽ bề ngoài, hại bổn tiểu thư mừng hụt nãy giờ.

Tại Thiên n Đại Lục này, tướng mạo tuy được coi trọng nhưng không được đề cao quá mức. Mọi người vẫn quan tâm nhất đến thực lực, người có tướng mạo nhưng không có thực lực sẽ không được đánh giá cao, nhưng người tướng mạo bình thường nhưng có thực lực thì lại càng được mọi người quý trọng. Đương nhiên là… nếu tài mạo song toàn thì toàn vẹn nhất rồi.

- Ồ… Như vậy sao… vậy cô nương đợi một chút… ta đi thi là có ngay mà…

Bạch Khởi hơi buồn phiền, lúc đó hơi bối rối, nói rồi quay người đi ra. Nhưng hắn không để ý thấy rằng có một người trung niên ngồi ở bàn phía xa kia đang để ý đến hắn, mà liền đi thẳng ra ngoài…

Đương nhiên khi Bạch Khởi bước chân ra khỏi cửa thì những dong binh đang ngồi gần đó, vừa rồi nghe thấy những điều Bạch Khởi nói đều cười khỉnh. Năm nào cũng có những người như thế, tự mình cảm thấy bản thân phi thường, muốn đến làm dong binh, thế nhưng đến một cái huy hiệu đẳng cấp cũng không có, cuối cùng chỉ có thể lặng lẽ rút lui. Nói là đi một chút… nói thẳng ra chỉ là cái cớ thôi, ai chả nói được. Cái cớ như vậy, những dong binh từng trải này đã nghe chán ngấy cả rồi.

Nhưng họ không biết lần này họ đã thực sự nhìn nhầm. Người này nhìn bề ngoài có vẻ yếu ớt thư sinh, người thanh niên gầy gò ấy lại chính là Bạch Khởi, là Sát Thần Bạch Khởi ai nghe thấy cũng sợ vỡ mật của Đế Quốc trong truyền thuyết, một Cửu Tinh Đấu Vương thực sự mới mười tám tuổi… một trong những cao thủ siêu phàm nhất Đế Quốc.

Thế nhưng những điều này họ đều không thể biết được, chỉ chìm đắm trong những hoang tưởng của mình, tự cho rằng mình đang cười nhạo Bạch Khởi. Không ngờ rằng Bạch Khởi hoàn toàn khác so với những gì họ tưởng tượng. Sau khi đi ra khỏi cổng chính của Dong Binh Công Hội, Bạch Khởi đi thẳng đến Đấu Giả Công Hội phía đối diện.

o0o

- Ta muốn thi…

Bạch Khởi sau khi đi vào bên trong Đấu Giả Công Hội liền không lưỡng lự gì đi xuyên qua đám người xếp hàng dài, đi thẳng đến một bục kê ở trung tâm, sau đó một tay để lên bàn nhìn người thanh niên đối diện nói.

- Kiểm tra Đấu Sĩ? Được… Ngươi đi xếp hàng đi… Lẽ nào ngươi không nhìn thấy ư? Mấy trăm người ở đây cũng đang xếp hàng, ngươi cứ bình tĩnh đợi đi.

Quả thật những nhân viên làm việc ở đây đối với những Đấu Sĩ họ đã thấy nhiều rồi, cũng chả thèm để tâm. Sau khi nghe xong lời Bạch Khởi nói, liền lạnh lùng chỉ về hướng hàng người đang xếp hàng mà nói.

- Nhiều người như vậy? Chẳng lẽ không nhanh hơn được sao?

Nhìn đám người xung quanh, Bạch Khởi cau mày nói.

- Nhanh hơn? Ngươi cho là bán cơm sao? Sao lại nhanh lên được, ngươi muốn thi nhanh hơn? Được thôi… Ngươi tới chỗ đằng kia, những cấp thi Đấu Linh, Đấu Tông, Đấu Vương đều có cả, quan trọng là nươi có tài đó không thôi? Hừ hừ…

Người thanh niên đứng đó nghe xong, chỉ về hướng ba chiếc bàn vắng người phía xa, sau đó nhìn Bạch Khởi đang đứng trước mắt, nói một cách khó chịu.

Chứng kiến chuyện như vậy, Bạch Khởi thoạt đầu thấy hơi sững sờ, sau đó nhìn người thanh niên kia một cái rồi không thèm nói gì, quay người đi, hướng về phía bục thi Đấu Vương bên lề ngoài cùng, để lại người thanh niên trố mắt kinh ngạc. Hắn ta không hiểu mình chỉ tiện mồm nói đùa một câu mà tại sao Bạch Khởi lại đi thật như vậy, chuyện xảy ra đột ngột làm hắn ta không thể hiểu nổi.

- Tôi muốn kiểm tra…

Bạch Khởi đến gần, nói với một người trung niên đang gật gù tại vị trí chủ tọa bên góc ngoài cùng.

- Ồ… Khảo nghiệm Đấu Vương sao? Phí thi một trăm kim tệ.

Người trung niên mơ màng đó còn chưa nhìn Bạch Khởi một cái, đã nói như vậy, nói xong mới giật mình tỉnh dậy, ngồi thẳng lên, hoàn toàn tỉnh táo nhìn Bạch Khởi trước mặt, sau đó bộ dạng ngạc nhiên nói:

- Người trẻ tuổi, ngươi nói gì? Ngươi nói muốn thi khảo nghiệm Đấu Vương? Ngươi không đùa đấy chứ?

- Tất nhiên là không đùa rồi… được rồi không cần nói nhiều nữa, một trăm kim tệ đúng không, đây…

Bạch Khởi nghe xong không nói nhiều, liền đưa ra một cái Tử tinh tệ, trông rất tự tin, một Cửu Tinh Đấu Vương làm khảo nghiệm Đấu Vương chẳng phải là quá dễ sao.

- Đi theo ta, đi hướng này…

Người đó không để ý những đồng nghiệp xung quanh đang sững sờ nhìn Bạch Khởi đi bên cạnh, tiến vào một căn phòng. Người thanh niên vừa rồi nói chuyện với Bạch Khởi cũng ngơ ngác nhìn theo hướng Bạch Khởi đang rời đi, không hiểu rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì… Tất cả đều diễn ra quá bất thường làm cho mọi người khó mà tin được. Hắn ta chỉ tùy tiện nói ra một câu, không ngờ rằng Bạch Khởi vì vậy mà thực hiện phần thi khảo nghiệm Đấu Vương thật… Điều này… có vẻ như là hơi điên rồ thì phải…

Cùng với người trung niên đi tới khu vực khảo nghiệm Đấu Vương, sau khi đi vào phòng, xuất hiện trước mặt Bạch Khởi là một khối đá đen rất to, trên phiến đá có chín dấu ấn bàn tay lún vào, từng cái từng cái theo thứ tự mà sâu dần, từng cái từng cái lợi hại dần. Chín dấu ấn bàn tay song song với nhau. Phía dưới còn có những dấu ấn y như thế, hình như là hàng đầu tiên là làm mẫu, nhưng từ hàng thứ hai là do người thi tạo ra vậy… Chuyện này thoạt đầu làm Bạch Khởi hơi bối rối một chút, ngỡ ngàng nhìn người trung niên.

Hắn định nói gì, nhưng vẫn kịp nói ra, một lão điên điên khùng khùng từ phía sau xông tới, quát lớn:

- Là ai… là ai khảo nghiệm Đấu Vương? Đến đây… đến đánh với ta một trận, đánh thắng được ta sẽ được công nhận là Đấu Vương…

- Lão già điên… ông lại xuất hiện rồi, cái tên này mới chỉ có mười mấy tuổi mà thôi, nói thế nào thì ngươi cũng là Tứ Tinh Đấu Vương, đừng nói hắn không thể là Đấu Vương được, cứ coi như phải… cũng làm sao mà đánh bại được ông? Ông đừng có ở đây gây rắc rối nữa, đứng một bên quan sát là được rồi…

Lão trung niên đi bên cạnh Bạch Khởi thoạt đầu hơi ngạc nhiên, xong rồi bất đắc dĩ than phiền.

- Sao? Ý… tiểu tử ngươi quả thật còn trẻ quá… nhưng trẻ như vậy mà đến thi khảo nghiệm Đấu Vương? Ngươi điên rồi à… Ta nói Hội Trưởng, lẽ nào cái tên này đã là cao thủ Đấu Tông rồi sao? Ta nhớ chúng ta có quy định các cấp thi phải theo vòng loại từng cấp rồi mà… Hắn ta có huy hiệu không? Ông cho hắn ta vào thẳng vòng thi Đấu Vương ư?

Ông già bị gọi là điên khùng liền kinh ngạc, nhưng chức vị của ông ta làm Bạch Khởi giật mình. Không ngờ rằng ông già còn mơ mơ màng màng vừa rồi lại là Phân Hội Trưởng của Đấu Giả Công Hội Bất Diệt Hoàng Triều. Chuyện này nhất thời Bạch Khởi không thể tin được.

- Không có… nhưng ta thấy người này rất đặc biệt, dù ta không biết rõ hắn, ta nghĩ tiểu tử này chí ít cũng ở cấp Đấu Tông rồi chứ nhỉ, đã có tự tin như vậy cũng không ngại đến thử. Thế nhưng ta khuyên ngươi không nên miễn cưỡng… Dù ngươi đã là Đấu Tông, nhưng thi Đấu Vương thì không phải một Đấu Tông có thể chịu được, nếu ngươi thấy hối hận thì vẫn còn kịp đấy…

Phân Hội Trưởng Đấu Giả Công Hội đứng bên cạnh, cười và nói với Bạch Khởi.

- Ha ha… thử là biết ngay thôi…

Bạch Khởi mỉm cười, lập tức trên người phát ra những ánh quang màu lam tím. Trong nháy mắt, khí thế vô cùng hùng hùng sát khí choáng đầy cả gian phòng. Phân Hội Trưởng vẻ mặt vốn đang ôn hòa và lão khùng kia ngay lập tức thay đổi sắc mặt, từ bất ngờ đổi thành sợ hãi, chuyện này… Đấu Vương mười mấy tuổi đã làm tinh thần hai vị đây suýt sụp đổ. Đấu khí màu lam tím cho biết một điều, đó chính là khả năng của Bạch Khởi đã đột phá vượt qua cả Đấu Vương cao cấp rồi… không phải là chỉ có giới hạn Cửu Tinh Đấu Vương, vì sắc lam chen sắc tím là dấu hiệu chuyển bị đột phá. Điều này nói rõ thân phận của Bạch Khởi… Cửu Tinh Đấu Vương… Cửu Tinh Đấu Vương thực thụ… điểm này có thể cảm nhận được từ khí thế, sát khí và đấu khí bên ngoài, cơ bản là không cần tiến hành những bài thi không cần thiết nữa.

Quyển 3: Sát Phạt Nhân Sinh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.