Cửu U Long Giới

Chương 380: Chương 380: Quần ma loạn vũ (1)




Lý Dũng đang ở đó mưu tính cái gì Bạch Khởi không biết, cũng không muốn biết, chuyện này Bạch Khởi đã quyết định không giúp bên nào cả. Không thể phủ nhận quan hệ giữa Bạch Khởi và Lý Dũng như nước với lửa, Lý Dũng nếu lên ngôi Hoàng Đế nhất định sẽ tạo ra sự uy hiếp cho Bạch Khởi, nhưng bây giờ mối quan hệ của Bạch Khởi và Lý Tự Minh cũng không tốt hơn là bao. Nhắm mắt dùng ngón chân chạm đầu nghĩ nghĩ Bạch Khởi cũng biết, nếu có cơ hội Lý Tự Minh tuyệt đối sẽ không do dự diệt trừ mình, cho nên trong cuộc tranh đấu giữa hai người họ, Bạch Khởi cho rằng không liên quan gì đến mình

Bất luận là Lý Tự Minh thắng hay Lý Dũng mưu triều soán vị thắng, những thứ này đều không liên quan đến Bạch Khởi, bởi vì bất kể bọn họ ai thắng, quan hệ giữa hai người cũng sẽ không thay đồi gì. Và… cho dù bọn họ thắng, ngồi lên ngai vàng của Bất Diệt Hoàng Triều thì sao nào? Bạch Khởi căn bản không cần để tâm tới bọn họ, không cần để bọn họ trong mắt, bọn họ có thể làm gì được Bạch Khởi nào?

Huống hồ Bạch Khởi cũng không có tâm tình quản bọn họ, bởi vì sáng sớm ngày thứ hai khi Bạch Khởi vừa thức dậy đi đến trong sảnh chính, đang lúc chuẩn bị ăn, Độc Cô Chiến Thiên đã đi tới khẽ nói với Bạch Khởi:

- Đại nhân, Hải Đường Bách Hoa Lầu dẫn một lão già đến đây cầu kiến đại nhân, bây giờ đang ở đại sảnh, ngài xem…

- Ngô… Hải Đường a? Còn dẫn theo một người? Ha ha, ta biết rồi, người đến là khách, mau mời bọn họ vào.

Bạch Khởi khẽ cười một tiếng nhàn nhạt nói. Lúc bắt đầu chỉ là sững người lập tức hiểu ra người Hải Đường dẫn tới là ai. Còn cần hỏi sao? Người mà Hải Đường dẫn tới chắc chắn là người của Hắc Ám Thần Điện, chỉ là người lần này dẫn đến thiết nghĩ cấp bậc cao hơn nhiều so với trước đó. Cũng biết lễ phép rồi, không trực tiếp xông thẳng vào, cung cung kính kính đi đến cửa chính đợi người vào thông báo mình, xem ra danh hiệu Đấu Đế này của mình thật sự có thể chấn trụ được bọn họ rồi.

- Vâng.

Độc Cô Chiến Thiên nghe xong lời này lập tức xoay người rời khỏi, tuy rằng đã đạt đến cấp bậc Cửu Tinh Đấu Tông, thiếu một chút nữa là có thể gia nhập vào hàng ngũ Đấu Vương, nhưng ở trước mặt Bạch Khởi, Độc Cô Chiến Thiên vẫn nghiêm cẩn hàng phục như vậy. Đây không chỉ là bởi vì lời thề lúc đó, mà bởi vì thực lực của Bạch Khởi. Độc Cô Chiến Thiên hiểu rõ thực lực của Bạch Khởi cường đại cỡ nào, e rằng đã vượt qua sự tồn tại của cấp Đấu Đế… Giống như vị kia của gia đình mình… có thể ngay hàng rồi. Tồn tại như vậy đáng để mình đi hàng phục, đáng để mình đi tôn trọng, cũng đáng để mình tận trung.

Không quá thời gian một chén trà, Hải Đường đã theo chân Độc Cô Chiến Thiên đi vào. Hải Đường vẫn xinh đẹp như thế, dáng vẻ thướt tha mềm mại, vóc người cao gầy gợi cảm khiến cho người ta nhìn qua khó quên, cử chỉ dáng vẻ vẫn khiến người ta say mê. Bạch Khởi nhìn đến nỗi trong lòng có chút nóng lên, đặc biệt nụ cười quyến rũ kia càng động lòng người. Bên cạnh Hải Đường là một lão già khoảng năm mươi tuổi, thân thể cường tráng. Lão già này vẻ mặt tươi cười đi vào, mặc dù hành động tùy ý, nhưng mỗi bước đều kiên cố có lực, mỗi một bước dường như kết hợp với mọi thứ xung quanh. Nếu không phải là hắn đang đứng trước mặt mọi người e là người khác căn bản không thể phát hiện ra sự tồn tại của hắn. Lão già này khiến mắt Bạch Khởi sáng lên, lập tức chú ý đến lão. Bạch Khởi có thể khẳng định lão già này là một Đấu Đế cường giả, chắc là giữa khoảng Tam Tinh Đấu Đế và Tứ Tinh Đấu Đế, xem ra Hắc Ám Thần Điện lần này cuối cùng cũng đã phái đến một nhân vật không tầm thường a. Nhân vật như vậy, cho dù là ở trong Hắc Ám Thần Điện cũng vậy, cũng là cấp cao trong số cấp cao. Chỉ là không biết cụ thể là chức vụ gì, nhưng thiết nghĩ chắc là nhân vật đại loại như Thánh Kỵ Sĩ của Hắc Ám Thần Điện, cũng chỉ có chức vụ này mới có thể xứng với một Đấu Đế cường giả.

Sau khi dẫn người vào, Độc Cô Chiến Thiên đi ra ngoài, lúc rời khỏi chậm rãi khóa phòng lại. Đây không phải là Bạch Khởi chỉ dạy, nhưng cách làm của Độc Cô Chiến Thiên hợp với ý của Bạch Khởi, hai người ở cùng với nhau thời gian lâu như vậy, Độc Cô Chiến Thiên hiểu tâm tư Bạch Khởi ở nhiều phương diện, có lúc không cần Bạch Khởi nói nhiều gì, Độc Cô Chiến Thiên có thể khiến Bạch Khởi hài lòng.

- Ha ha… Không biết xưng hô vị cường giả Hắc Ám Thần Điện như thế nào? Giữ chức vụ gì trong Hắc Ám Thần Điện? Đến tìm ta có chuyện gì?

Đợi Độc Cô Chiến Thiên đi khỏi, Bạch Khởi khẽ mỉm cười nhàn nhạt nói với hai người trước mặt như thế, lúc nói chuyện trực tiếp không để ý đến Hải Đường, sau đó ánh mắt hướng về phía lão già kia, trong cuộc nói chuyện này chỉ có lão già mới là nhân vật chính, về phần Hải Đường chỉ là phối hợp diễn và mai mối mà thôi, nàng không có tư cách nói chuyện ở đây.

- Ha ha… Lão phu Ám La Lan, ngài có thể gọi ta là Ám, cũng có thể gọi ta là La Lan, thậm chí có thể trực tiếp gọi ta là Ám La Lan, là Chấp Chính Quan của Hắc Ám Thần Điện, vinh dự Hắc Ám Thánh Kỵ Sĩ…

Ám La Lan sau khi nghe xong lời này khẽ cười một tiếng sau đó nhàn nhạt nói, nhưng lời chưa nói xong, ở giữa dừng một chút, hiển nhiên là đợi xem phản ứng của Bạch Khởi.

Nói thật Bạch Khởi nghe xong lời này quả thật có chút kinh sợ, Ám… Cái chữ này không phải là bình thường, là danh thế tôn quý nhất của Hắc Ám Thần Điện, giống như danh xưng ‘Thánh’ trong Quang Minh Thần Điện, để biểu thị sự tôn kính, bọn họ để chữ này phía trước tên. Nghe nói danh xưng này chỉ có ở tầng cao nhất của Hắc Ám Thần Điện, những hậu thế của bọn người Hắc Ám đã từng nhận được lời chúc của Hắc Ám Thần mới có thể sử dụng, là tuyệt đối tôn quý không gì so sánh được. Vinh dự Hắc Ám Kỵ Sĩ, điều này không thể nghi ngờ, là danh dự cao nhất của người luyện võ trong Hắc Ám Thần Điện. Hắc Ám Chấp Chính Quan lại tượng trưng cho quyền lực, nắm giữ Hắc Ám Thần Điện, nhân vật thực quyền trong Thẩm Phán Hội Hắc Ám, chức vụ này nói ra cùng bậc với Thẩm Phán Trưởng của Thẩm Phán Hội Giáo Đình của Quang Minh Thần Điện. Có thể thấy được quyền lực rất lớn, đương nhiên người bình thường rất ít biết nhiệm vụ này, Bạch Khởi cũng thông qua giải thích của Lưu Dịch Tư mới biết, mặc dù Thẩm Phán Hội Hắc Ám không nổi tiếng như Thẩm Phán Hội Quang Minh, người biết trên Đại lục vốn không nhiều.

Nhưng người biết không nhiều cũng không biểu thị bọn họ không có thực lực, lực lượng của bọn họ có thể ngang bằng với Thẩm Phán Hội Giáo Đình. Quang Minh thẩm lí và phát quyết hết thảy, quyết định một số người Hắc Ám Thần Điện cho rằng là kẻ địch, quyền lực to lớn có thể nghĩ mà biết.

Nghe xong chức vụ này Bạch Khởi bất giác nghĩ tới bọn người Hắc Ám Thần Điện bị mình giết trước đây, theo lý mà nói mình đã giết những tên nằm trong phạm vi thanh trừng của Thẩm Phán Hội Hắc Ám… lúc này một vị Hắc Ám Chấp Chính Quan đến trước mặt mình, tên kia có ý gì có thể nghĩ mà biết.

- Hắc Ám Chấp Chính Quan? Ồ… Các hạ chuẩn bị động thủ với ta?

Bạch Khởi khẽ cười một tiếng nhàn nhạt nói, một Tứ Tinh Đấu Đế Bạch Khởi không để trong mắt, không cần nghi ngờ Ám La Lan ở nơi khác đã là cường giả hùng bá một phương, nhân vật Đấu Đế hàng thật giá thật, vô cùng lợi hại, nhưng ở trước mặt Bạch Khởi nơi đây, Bạch Khởi căn bản không để trong lòng, mình Nhị Tinh Đấu Thánh này, tuy rằng thuộc vào dạng kế cuối trong Đấu Thánh, nhưng đối phó với hắn đã là bút hạ thành văn rồi, căn bản không cần tốn nhiều sức lực.

- Cái này… Đương nhiên không phải… Ngược lại ta đến là để tặng quà cho ngài…

Ám La Lan nhìn thấy sắc mặt biến đổi của Bạch Khởi, khẽ cười nhàn nhạt nói.

- Tặng quà?

Lần này đến phiên Bạch Khởi có chút không hiểu, nếu nói Ám La Lan đến là để giết mình, Bạch Khởi còn có thể lý giải, nhưng tên này lại đến tặng lễ cho mình, đây không phải là điều Bạch Khởi có thể lý giải. Bạch Khởi từ trước đến giờ chưa từng nghe qua Hắc Ám Chấp Chính Quan của Hắc Ám Thần Điện tặng quà cho người khác.

- Đúng… Ta biết Dự Bị Thánh Nữ Hải Đường của Hắc Ám Thần Điện chúng ta coi như hợp với pháp nhãn của ngài, cho nên tự tiện làm chủ, đem nàng tặng qua đây… Một là… muốn thể hiện Hắc Ám Thần Điện chúng ta đối với ngài không có ác ý. Hai là, lúc trước giữa chúng ta không mấy vui vẻ, có mấy tiểu lâu la trêu chọc ngài, xin ngài đừng để ý, ta đem Hải Đường tặng qua đây là hy vọng xóa bỏ những chuyện không vui trước đây, thế nào?

Ám La Lan khẽ cười nhàn nhạt nói, lúc nói chuyện, ánh mắt thâm thúy nhìn chằm chằm vào Bạch Khởi trước mặt.

- A? Phải không? Nếu đã như vậy thì cám ơn các hạ rồi… Nhưng các hạ lần này đến e rằng không chỉ đơn giản như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.