Cửu U Long Giới

Chương 284: Chương 284: Suy đoán (2)




Mặc dù Bạch Khởi mở miệng giống như không có vấn đề gì nhưng thật sự là có vấn đề hay không chỉ có trong lòng Bạch Khởi là hiểu rõ nhất, chuyện này tuyệt đối không biểu hiện đơn giản như nó biểu hiện, chuyện này phức tạp hơn nhiều.

- Vâng!

Độc Cô Chiến Thiên gật gật đầu, cứ theo ý tứ của Bạch Khởi mà đi sắp xếp mọi việc, Độc Cô Chiến Thiên bây giờ đã thật sự thích ứng với công việc của mình. Không còn bộ dạng lạnh lùng cao ngạo như khi mới quen biết Bạch Khởi hồi đầu, ngoại trừ việc tu luyện cái gì cũng không quan tâm, cái gì cũng không hỏi, Độc Cô Chiến Thiên bây giờ đã có sự thay đổi rất lớn, biểu hiện rõ nhất chính là năng lực làm việc của Độc Cô Chiến Thiên.

Thời gian ban đầu Độc Cô Chiến Thiên ngoại trừ chuyện cầm đại kiếm chém người, những chuyện khác đều không làm, nhưng theo Bạch Khởi lâu như vậy, Độc Cô Chiến Thiên bây giờ đã sớm không còn bộ dạng như ban đầu, hắn đã học được rất nhiều thứ, năng lực làm việc nâng cao rõ rệt. Cho đến bây giờ đã không còn mông lung vô tri như lúc ban đầu, những chuyện giao cho Độc Cô Chiến Thiên, hắn có thể làm rất tốt, rất tốt, khiến Bạch Khởi rất yên tâm.

Chớp mắt mười ngày đã trôi qua, trong thời gian mười ngày tất cả mọi thứ trong Phong Lâm Thành đều biểu hiện gió yên sóng lặng như vậy, không có ai phát hiện ở đây có vấn đề gì, thậm chí căn bản không có người cảm thấy trong Phong Lâm Thành xảy ra chuyện gì. Các thương gia vẫn kinh doanh như thường ngày, các cửa hàng vẫn buôn bán tấp nập, thành vệ quân vẫn hành động như mọi khi, các Bộ vẫn cẩn trọng như trước. Ngoại trừ chuyện Phong Lâm Tổng Đốc gần đây không ra khỏi cửa và Bắc phương Nguyên Soái Bạch Khởi vào ở phủ đệ của Phong Lâm Thành thì tất cả mọi thứ vẫn như cũ, tất cả mọi người đều không phát hiện ra có chỗ nào đặc biệt.

Cho dù là người có khứu giác nhạy cảm cũng không có cách nào phát hiện ra, thật ra Phong Lâm Tổng Đốc đã chết lâu rồi, các mệnh lệnh của Phủ Tổng Đốc thật ra đều do Bạch Khởi tuyên bố. Còn có Quân đoàn 14 trú quân ở vị trí Đông Nam của Phong Lâm Hành tỉnh đã được điều động tới bên ngoài Phong Lâm Thành từ lâu, bí mật đóng quân trong sơn cốc bên ngoài Phong Lâm Thành, chỉ cần đợi Bạch Khởi hạ lệnh thì có thể tiến vào thành với tốc độ nhanh chóng trong một canh giờ. Cũng không có ai phát hiện, trong một tháng này cao thủ của Đại La Phái đã từ từ chuẩn bị. Bọn họ bắt đầu hành động bí mật, thường thường tiến vào Phủ Tổng Đốc để báo tin cho Bạch Khởi. Trưởng Lão của Đại La Phái là n Thiên Cừu đã ở trong Phủ Tổng Đốc một thời gian dài, cũng không có ai biết vì Bạch Khởi dùng bồ câu đưa thư, vũ khí của cả Đế Quốc đã bắt đầu được vận chuyển đến. Quân đội của Đế Quốc đóng quân tại ba hướng Tây Nam, Trung Ương, Đông Nam của Đế Đô đã bắt đầu rục rịch. Quân đoàn Chiểu Trạch nằm ở nơi xa nhất của phương Nam cũng bắt đầu làm chậm lại cuộc chinh phạt của họ đối với Man di Nam cương, bắt đầu chỉnh đốn lại binh mã của mình, thậm chí đã bắt đầu tích trữ lương thảo đề phòng bất trắc.

Tất cả những điều này đương nhiên không có ai biết, vì bọn Bạch Khởi làm rất bí mật, ngoại trừ tầng lớp cấp cao thật sự của Đế Quốc, Hoàng Đế và những người thân tín nhất của người thì không có ai biết, tất cả mọi hành động đều được bí mật tiến hành, thậm chí rất nhiều người không biết tại sao lại điều động đội quân của Đế Quốc.

Đương nhiên tất cả những điều này không thể nói là Lý Tự Minh không có tự tin với Bạch Khởi, cũng không thể nói là Lý Tự Minh không tin tưởng Bạch Khởi, nhưng phàm là chuyện gì cũng có vạn nhất. Vạn nhất Bạch Khởi xử lý chuyện này không tốt, vậy Đế Quốc vẫn có sự chuẩn bị. Đội quân một trăm hai mươi vạn mặc dù khó chơi nhưng Đế Quốc vẫn không phải không thể chiến thắng bọn họ, theo bố trí bây giờ, cho dù có biến động gì thì sợ là đội quân Đế Quốc vẫn có thể điều động, tập trung trong thời gian ngắn nhất, nhanh chóng giết chết bọn phản loạn.

Đương nhiên chuyện này vẫn có một tiền đề, đó chính là thất bại của Bạch Khởi, nếu Bạch Khởi thành công, chuyện như vậy đương nhiên không cần nói gì thêm. Dù sao có thể có ít người chết hơn một chút đương nhiên vẫn tốt hơn, nhưng nếu Bạch Khởi thật sự không còn cách nào hủy bỏ chuyện này thì chiến tranh sẽ bạo phát, như vậy giống như không còn cách nào, chỉ có thể lấy chiến tranh khống chế chiến tranh mà thôi.

o0o

- Đại nhân… Ngài nói lần này Phong Lâm Tổng Đốc đột nhiên kêu chúng ta tới Phong Lâm Thành thật sự là vì muốn bàn luận chuyện khởi binh sao?

Trên đường cái trong Phong Lâm Thành, trong một chiếc xe ngựa hoa lệ, sáng ngời, một văn sĩ trang nhã khoảng hơn bốn mươi tuổi, cầm một cây quạt, người trung niên ngồi đối diện với một lão giả khôi ngô đang ngồi xếp bằng thấp giọng hỏi. Lão giả này không phải ai khác mà chính là Tổng Đốc đại nhân của Du Lâm Hành tỉnh, lúc này hắn đang theo lời mời của Phong Lâm Tổng Đốc tới Phong Lâm Thành, đang đi tới vị trí Phủ Tổng Đốc.

- Vậy còn có thể thế nào? Lẽ nào ngươi cảm thấy hắn còn có cách nghĩ khác sao? Chuyện khởi binh là tuyệt mật, hắn đương nhiên phải nói chuyện trực tiếp. Dù sao chuyện của La Đan vẫn chưa giải quyết, ta nghĩ hắn cũng không muốn xảy ra chuyện giống của của La Đan một lần nữa, cho nên vẫn phải gặp mặt thương lượng một chút, huống hồ đây là chuyện lớn, phải cần cùng nhau thương lượng, dù sao có một số chuyện dùng thư tín nói không rõ ràng.

Du Lâm Tổng Đốc vung tay lên không thèm để ý nói, ông ta vốn xuất thân từ quân ngũ, mặc dù đã già nua gần bảy mươi tuổi, nhưng trên người vẫn có khí lực vững chắc, có thể dễ dàng nhìn thấy được, đương nhiên cũng khó tránh khỏi có chút tùy tiện.

- Chuyện này… mặc dù nói như vậy, nhưng… ngài phải biết rằng gần đây Bạch Khởi đã tới Phong Lâm Hành tỉnh, đang ở Phong Lâm Thành, hơn nữa nghe nói hắn đã vào ở trong phủ đệ của Phong Lâm Tổng Đốc, ngài có cảm thấy chuyện này có chút vấn đề không?

Gã văn sĩ trung niên nghe xong lời này thì cau mày nói. Khi lần đầu tiên nghe thấy tin này hắn đã cảm thấy có chút gì đó không bình thường, tiềm thức cho rằng chuyện này tuyệt đối không đơn giản như vậy, mặc dù chưa từng gặp qua Bạch Khởi, nhưng danh tiếng và sự tích của Bạch Khởi hắn đã nghe qua, hắn cho rằng chuyện này tuyệt đối không đơn giản như vậy.

- Ngươi nói chuyện này có vấn đề sao?

Du Lâm Tổng Đốc nghe xong lời này thì nhíu mày thấp giọng nói, trong đầu hình như đang suy tư điều gì nhưng sau khi suy nghĩ một lát lại lắc lắc đầu, há miệng nói:

- Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng, ngươi có thể vẫn chưa biết mối giao tình sâu đậm giữa Phong Lâm Tổng Đốc và Thái Tử, cùng lớn lên từ nhỏ, hắn đã làm trợ thủ cho Thái Tử Điện hạ hai mươi năm, sau đó lại được phái tới Giang Nam làm Phong Lâm Tổng Đốc, hắn và Thái Tử tuyệt đối là giao tình hoán mệnh, không có khả năng lại đâm sau lưng Thái Tử Điện hạ…

- Vậy tại sao Bạch Khởi lại ở trong Phủ Tổng Đốc? Lẽ nào Bạch Khởi đã phản bội Tam Hoàng tử? Nhưng tôi cảm thấy điều này không có khả năng. Ở Đế Quốc này có ai mà không biết Tam Hoàng tử Lý Tầm Hoan và Bạch Khởi có mối giao tình cực kỳ sâu đậm như anh em, Bạch Khởi cũng là cờ xí tiên minh, lâu nay nhìn Thái Tử Điện hạ vốn không thuận mắt, thậm chí đã từng phát sinh vài lần xung đột, lẽ nào hắn lại phản bội Tam Hoàng tử? Tôi nghĩ điều này không có khả năng, đại nhân xin đừng giận tôi nói thật… tôi cảm thấy… chuyện lần này nhất định có uẩn khúc, hay là chúng ta đừng trực tiếp đi tới Phủ Tổng Đốc thì tốt hơn.

Văn sĩ trung niên ngồi ở đó thấp giọng nói, khi nói cúi đầu thật thấp về phía trước, sau đó thành khẩn nói với Phong Lâm Tổng Đốc đang ở trước mặt.

- Vậy à… Ngươi nói vậy ta cũng cảm thấy thật sự có vấn đề, nhưng ngươi có cảm thấy có khả năng giữa bọn họ xảy ra xung đột không, có phải Phong Lâm Tổng Đốc đã giải quyết Bạch Khởi? Dù sao ngươi phải biết rằng nơi này là Phong Lâm Hành tỉnh, Phong Lâm Tổng Đốc đã làm Tổng Đốc ở đây mười năm rồi, đối với việc nắm giữ Phong Lâm Hành tỉnh có thể nói là thâm căn cố đế, Bạch Khởi cho dù lợi hại thì e cũng không phải là đối thủ của hắn. Nếu nói giữa bọn họ xảy ra vấn đề, vậy thì nhất định chỉ có một người có thể sống sót, rõ ràng ta cảm thấy khả năng người đó là Phong Lâm Tổng Đốc cao hơn một chút… Ngươi nói… có phải là hắn đã giải quyết Bạch Khởi rồi không, nhưng lại sợ người khác biết chuyện này, cho nên mới tuyên bố ra ngoài là Bạch Khởi đã vào Phủ Tổng Đốc ở?

Tổng Đốc Du Lâm nhíu mày cúi đầu thấp giọng nói.

- Điều đó không có khả năng! Tuyệt đối không có khả năng!

Văn sĩ trung niên sau khi nghe xong lời này lập tức phủ định, không hề có chút do dự, trực tiếp phủ định lời nói của Du Lâm Tổng Đốc, vì hắn biết chuyện này tuyệt đối không có khả năng.

Quyển 3: Sát Phạt Nhân Sinh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.