Dạ Tôn Dị Thế

Chương 12: Q.1 - Chương 12: Hào quang vạn trượng




Lại một lần nữa nhìn thấy cổng sau Dạ gia đã trở nên vô cùng quen thuộc, Nguyệt Vũ không khỏi tâm sinh cảm khái.

Tưởng lại kiếp trước của nàng, tuy rằng quá hắc ám, quá tịch mịch nhưng lại làm biết bao người sợ hãi, khi nào thì phải né tránh như bây giờ?

Bất đắc dĩ lắc đầu, Nguyệt Vũ tiếp tục đi nhanh về phía trước.

Thôi, làm người học co được thì cũng giãn được, khuất phục theo tình thế chưa hẳn là hành vi của kẻ nhu nhược, ngược lại đó là biểu hiện của kẻ đại trí giả ngu…Về phần hiện tại hết thảy, những gì Dạ gia đã gây ra, mình nhất định hoàn trả gấp trăm ngàn lần !

Vừa đến gần cái cửa được xem là cửa hông dù so với đại môn những gia đình bình thường phải lớn hơn rất nhiều, Nguyệt Vũ kinh ngạc phát hiện trước đó có đứng vài gia nhân. Xem bọn chúng không hề nhúc nhích, Nguyệt Vũ mới hiểu thì ra bọn chúng là thủ vệ!

Nhưng trước đây mình chưa bao giờ nhìn thấy có thủ vệ a? Nguyệt Vũ tự hỏi trong lòng. Nghĩ đến tin tức nghe tại Vô Vi khách điếm, Nguyệt Vũ đại khái đoán ra những người này được phái tới thủ vệ chắc vì gia tộc tỉ thí mấy ngày sau đi.

Xem ra Dạ gia rất coi trọng tỉ thí lần này, trước tỉ thí không hề có thủ vệ canh giữ cửa hông! Cũng chứng tỏ Dạ gia đối với danh tiếng và uy tín của bản thân rất tự tin, trước giờ cửa hông luôn bị để ngỏ, có bao giờ thấy ai tới canh giữ hay gì đâu? Bất quá nói đi cũng phải nói lại, có bao nhiêu kẻ dám đi vào cũng là một vấn đề!

Thực lực của đế quốc học viện tuyệt đối ngay cả Dạ gia cũng không dám khinh thường. Chỉ sợ không chỉ cửa hông này, ngay cả mười mấy cái cửa to nhỏ của Dạ gia hiện giờ đều có người canh giữ!

Nhìn lướt qua thực lực mấy kẻ đang đứng gác kia, Nguyệt Vũ lập tức cười khổ nói: “ Xem ra hôm nay muốn vào cửa có điểm khó khăn a!”

Vì cái gì nói như vậy đây? Đương nhiên là vì Nguyệt Vũ nhìn không thấu thực lực của bọn chúng! Nàng tam nguyệt huyền vương đều nhìn không thấu,chứng tỏ thực lực bốn người kia so với nàng cao. Bốn vị thực lực vượt qua Tam Nguyệt huyền vương đứng canh cổng, Dạ gia quả thật đủ bưu hãn !

Tuy nói ở một thành lớn như Dạ thành huyền vương cũng không phải một sự tồn tại quá hiếm nhưng hôm nay Dạ gia cư nhiên phái tới bốn kẻ đi cảnh cửa hông! Có thể nghĩ tới cao thủ Dạ gia nhiều đến mức nào ! Trách không được Dạ gia có thể đứng đầu tứ đại gia tộc, từng ấy năm sừng sững tại đại lục này không ngã xuống, điều này chứng tỏ Dạ gia chính là một cái thâm đàm, sâu không thấy đáy a !

Xem ra, về sau muốn đối phó Dạ gia, Nguyệt Vũ càng phải thêm thân trọng !

Bên kia bốn bị đại ca thủ vệ tận tâm tận lực bảo vệ cửa hông,bên này Nguyệt Vũ chuyển động đầu óc nghĩ xem làm thế nào an toàn đi vào……..

Đột nhiên một ý tưởng xuất hiện trong đầu ! Nguyệt Vũ lập tức nâng tay, nhìn vào chiếc nhẫn thần bí mình đang đeo, trên mặt tươi cười bình tỉnh đại ngộ : “ Sao ta lại quên chiếc nhẫn này chứ? Tựa hồ có rất nhiều công năng đây!” Nguyệt Vũ tâm tình vô cùng tốt, nhìn vào chiếc nhẫn kỷ niệm chứa công năng cường đại, thần bí không rõ cấp bậc này. Thật không biết lão cha bí ẩn của mình là nhân vật như thế nào a? Bất quá thôi nói tóm lại, lão cha bao nhiêu năm không biết mặt vẫn thực chu đáo, ít nhất hiện giờ có thể giúp nàng giải quyết một cái đại phiền toái!

Thông qua nguyên chủ trí nhớ, Nguyệt Vũ mơ hồ nhớ rõ chiếc nhẫn này có một công năng vô cùng thần kì - ẩn thân !

Ẩn thân thuật, danh như ý nghĩa, là phương pháp đem thân thể che dấu khó có thể phát hiện được !

Không nói hai lời, Nguyệt Vũ lập tức nếm thử. Không nên nhìn Nguyệt Vũ người này cao ngạo trong trẻo lạnh lùng, kỳ thật sâu trong nội tâm vẫn có một chút tâm tính tiểu hài tử! Tính trẻ con linh mẫn, đáng quý a! Đối với năng lực thần kì, ở trên địa cầu chỉ là một truyền thuyết, Nguyệt Vũ thập phần tò mò…

Dụng ý chí lực, cũng chính là dùng tinh thần lực khống chế nhẫn, sau đó cảm nhận được vị trí chuyển hoán trực tiếp trong chỉ giới, tiếp tục sử dụng tinh thần lực sử dụng chức năng ẩn thân !

Sau vài thanh âm “ Ba ba ba”, đương vị đã chuyển tới công năng ẩn thân. Đột nhiên thân thể Nguyệt Vũ từ đầu tới chân biến mất không thấy, chỉ để lại một trận không khí dao động rất nhỏ.

Sau khi ẩn thân, Nguyệt Vũ cũng không có cảm giác gì khác thường cho lắm. Duy nhất khẩn trương chính là nàng không biết phương pháp này rốt cuộc có được không? Trừ điều này ra,Nguyệt Vũ tỏ vẻ hết thảy bình thường !

Có chút một ít khẩn trương, Nguyệt Vũ không nhanh không chậm hướng tới cửa đi đến.

Gần, càng gần, tới lúc chỉ còn cách mấy người kia mấy thước, bốn người thủ vệ vẫn không hề có phản ứng, Nguyệt Vũ mừng rỡ, trong lòng không khỏi tán thưởng: “ Nhẫn này thật sự là một thứ tốt a !”

Không chút do dự, Nguyệt Vũ gạt qua mọi bất an, hướng tiểu viện đi đến.Lúc Nguyệt Vũ trở lại tiểu viện của mình, phát hiện nơi này không một chút thay đổi.

Mặc kệ có cái gì, Nguyệt Vũ chính là hướng phòng mình đi đến!

Lại một ngày mới đến, thời tiết vẫn phi thường tốt như trước.

Trong Dạ gia hậu viện, tại một tiểu viện rách nát không chịu nổi, lúc này đang có một vị bạch y thiếu niên ngồi xếp bằng.

Thiếu niên vẫn không nhúc nhích, nhắm mắt nhập định. Đón những tia nắng mặt trời dâng lên, trường bào màu trắng nhiễm một tầng ánh sáng óng ánh thoạt nhìn thánh khiết vô cùng…

Lúc này, đột nhiên một làn gió thổi qua, trường bào cùng mặc phát tùy ý tung bay, phiêu phiêu vũ động… Cảnh tượng này làm người ta có cảm giác thiếu niên kia di thế độc lập, sắp vũ hóa đăng tiên*!

*dị thế độc lập: một mình một cõi

vũ hóa đăng tiên: đắc đạo lên cõi tiên

Mặc phát theo gió lay động, dung nhan cũng theo đó mà hiện ra trước mắt.

Dung nhan hé ra làm người ta kinh diễm cả đời khó quên!

Mặt như quan ngọc, mi tựa hoa quỳnh, cánh môi tuyệt mỹ. Ngũ quan tinh xảo đến gần như hoàn mỹ, khiến người ta không thể oán than tạo hóa quá thiên vị.

Khí chất không gì sánh kịp kết hợp cùng dung nhan tuyệt thế vô song của thiếu niên quả thật làm người ta lâm vào kinh diễm, hào quang vạn trượng !

Thiếu niên này không hề nghi ngờ chính là Nguyệt Vũ của chúng ta sau khi khôi phục nguyên trạng!

Hôm qua sau khi quay trở lại tiểu viện, Nguyệt Vũ liền lập tức dấn thân vào trong tu luyện, ở trong phòng nhập định một buổi tối, khi trời hửng sáng lại đi ra ngoài viện!

Ở Nguyệt Hoa đại lục, huyền lực được phát ra từ ánh trăng trên bầu trời cao cao kia. Ánh trăng chiếu xạ trên mặt đất tạo nên thiên địa linh khí, mà thiên địa linh khí chuyển biến một ít thì thành huyền khí. Huyền khí sau khi bị tu luyện giả hấp thu vao cơ thể liền biến thành huyền lực …

Trong ngày, thời điểm sáng sớm khi thái dương mới xuất hiện chính là lúc huyền khí nhiều nhất, đây cũng chính là nguyên nhân Nguyệt Vũ thức dậy rất sớm. Đương nhiên, điều này vẫn còn là một bí mật ở Nguyệt Hoa đại lục, bí mật này là Triệt nói cho Nguyệt Vũ biết… Nơi này mọi người ai cũng biết chỉ cần tu luyện thì sẽ tiến giai, làm sao biết được lúc nào hiệu quả nhất a!

Thời gian tu luyện trôi qua, Nguyệt Vũ chậm rãi mở hai mắt nhắm chặt. Đột nhiên, thiên địa vạn vật ảm đạm thất sắc bởi một đôi mắt thâm trầm tựa đại hải, lãnh tuyệt tựa lưu tinh…

Lại một lần nữa, sự mỹ lệ được thăng hoa đến cực hạn!

Tuy khuôn mặt vẫn như trước không biểu tình nhưng lúc này nội tâm Nguyệt Vũ đang thập phần kích động! Bởi vì sau một đêm tu luyện cùng với chiến đấu ngày hôm qua, Nguyệt Vũ lại một lần nữa biến thái thăng cấp, từ Tam Nguyệt huyền vương thăng tới Tứ Nguyệt huyền vương.

Đừng nghĩ sự tiến bộ này quá nhỏ! Phải biết rằng, huyền giả tu luyện, để tiến lên được một bước là cực kì khó khăn, cấp bậc càng cao tiến giai càng khó.

Người ta là huyền vương muốn thăng lên một cấp cũng phải mất đến mấy tháng, Lam gia thiếu chủ Lam Nhược Thiên được công nhân tuyệt thế thiên tài hiện giờ, mười bảy tiến giai huyền vương, đến mười chín tuổi mới bước vào giai vị huyền hoàng! Dù có tính toán chia đều thì cũng hơn hai tháng mới thăng một cấp, tốc độ này đã bị thế nhân khó có thể chấp nhận mà kêu yêu nghiệt! Chê cười, điều đó bây giờ đã bị Nguyệt Vũ đánh bại a!

Đây thật sự là không có thiên lý a!

Nếu tốc độ này mà được nói ra, chỉ sợ tất cả mọi người chắc chắn đều oán thầm ông trời bất công đi?

Tâm tình khá tốt, vận dụng nhẹ nhàng bộ pháp, Nguyệt Vũ trở về phòng chuẩn bị rửa mặt.

Chút nữa còn có chuyện trọng yếu phải làm a !

Trong tiền viện thật lớn của Dạ gia, lúc này Nguyệt Vũ không hề quan tâm ánh mắt kinh diễm của mọi người, ngẩng đầu ưỡn ngực, xoải bước tiến về phía trước.

Đúng vậy, hôm nay Nguyệt Vũ tính làm cho thế nhân biết, nàng, Dạ Nguyệt Vũ từ hôm nay trở đi, giờ phút này chính thức quay trở lại!

Phượng hoàng niết bàn, dục hỏa trùng sinh, hào quang vạn trượng đã trở lại!

Nàng muốn làm cho người của Dạ gia hối hận về những gì bọn chúng đã làm, nàng muốn Dạ gia phải chịu nhục nhã và trả giá đại giới trước khi lụi tàn!

Không sợ người Dạ gia làm gì tổn hại đến bản thân mình, bởi vì tổ huấn cả Dạ gia ghi rõ, chỉ cần thuộc vào tộc phổ Dạ gia, hoặc trong cơ thể chảy huyết mạch Dạ gia thì không được thương tổn người đồng tộc, nếu không ắt sẽ bị gia tộc di lưu trừng phạt!

Loại trừng phạt này có chút giống như thiên địa quy tắc, bất quá nó chỉ hữu dụng với những kẻ hội đủ điều kiện! Đương nhiên, nếu có tộc nhân phạm vào tội lỗi không thể tha thứ, hậu thế trực hệ cần để đương nhiệm gia chủ đi từ đường hiến tế thỉnh cầu tổ tông đồng ý, chi thứ thì chỉ cần trưởng lão hạ lệnh là được.

Thật lâu chưa có tới tiền viện, thông qua trí nhớ mơ hồ, Nguyệt Vũ có thể nhớ mang máng lần đi qua tiền viện lần cuối cùng của nguyên chủ thân thể này là trước khi nàng ngã xuống.

Khi đó nàng ở cỡ nào vinh quang, một cái tiền viện Dạ gia tính là cái gì? Cho dù có là hoàng cung đế đô cũng hoan nghênh nàng tới! Mà khi thiên tài ngã xuống, thay vào đó lại là một kẻ diện mạo xấu như ma quỷ, một siêu cấp phế vật ngay cả huyền lực cũng ngưng tụ không được, liền nhận được bực nào đãi ngộ?

Thế nhân cười nhạo, phong vân rơi vào thê thảm, thiên địa chênh lệch, người nhà nhẫn tâm vứt bỏ. Hết thảy mọi việc đều thay đổi, làm đảo điên hoàn toàn cuộc sống sáng lạn tựa ánh mặt trời lúc trước …

Khác nhau một trời một vực, bảo nàng làm sao mà đối mặt ?

Nay, tổ hợp một người từng là đại lục đệ nhất thiên tài cùng một vị từng là đặc công chi vương hoàn mỹ của Hoa Hạ, sẽ trở thành một sự tồn tại làm thế nhân khiếp sợ đến cỡ nào đây?

Nhất định là tuyệt thế vô song, hào quang vạn trượng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.