Dạ Vô Cương (Đêm Trường Bất Tận)

Chương 35: Chương 35: Sản vật thần bí tới tay




Ở thời đại mặt trời biến mất, ngay cả trong lúc Thiển Dạ, muốn quan sát cảnh vật phía xa đều có vẻ tương đối mông lung. Nếu xa hơn, ngọn núi lớn hùng vỹ ở trong bóng đêm cũng chỉ còn lại bóng đen.

Lúc này, tất cả đều khác. Sâu bên trong dãy núi cuối cùng lại xuất hiện mười cột ánh sáng thông thiên. Chúng hoàn toàn chiếu sáng mười phương, vượt xa ánh sáng chói lòa của ráng khói năm màu. Trong thoáng chốc, bọn họ dường như trở lại thời đại có ban ngày

Đừng nói những núi lớn đứng sừng sững, cho dù là những ngọn cây cọng cỏ trên vách đá cũng có thể nhìn thấy rất rõ ràng. Ngay cả hoa văn màu sắc của loài chim đang bay qua tầng trời thấp cũng có thể phân biệt rõ ràng, sinh động và lộng lẫy.

Tất cả mọi người cảm thấy dường như có gió thổi tan bụi bặm trong lòng, vạch bức màn che trước mắt. Bọn họ nhìn thấy đều là ánh sáng, sông núi vạn vật đều ở trong tầm mắt, soi vào trong lòng. Cho dù đang ở trong mùa đông giá lạnh, băng tuyết che phủ cả ngọn núi, bọn họ cũng có cảm giác giống như vạn vật sống lại, tất cả đều trở nên sinh động tự nhiên và thân thiết như vậy.

Lưu lão đầu ngồi ở trên lưng Đại Hoàng Cẩu, trong lòng kích động nói:

- Lão già ta sống hơn bảy mươi tuổi, đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy thế giới sáng như thế, thiên địa bao la hùng vĩ như vậy. Đây cũng là non sông gấm vóc vốn phải có trước kia à? Ôi chao đáng tiếc, cho dù ta là người Tân Sinh, có thể nhìn thấy cảnh vật ở phía rất xa, nhưng thường ngày vẫn luôn cảm thấy trước mắt giống như có tấm màn che phủ.

Tào Long mở miệng:

- Thành trì có quy mô trung bình trở lên thật ra...

Hắn không nói tiếp. Những điều đó không thích hợp để nói với lão già ở nơi xa xôi hẻo lánh. Đối phương chưa từng đi ra khỏi đây, nói nữa cũng chỉ khiến đối phương buồn bã vô cớ.

Hắn đổi lời nói:

- Ta thật ra không đi qua được nhiều nơi. Thế giới rộng lớn bao la này quá tối tăm. Những nơi được gọi là thành trì sáng sủa cũng chỉ giống như những con đom đóm.

Sâu trong núi lớn, những cường giả của tổ chức lớn và các sinh linh cao cấp đều giống như phát điên. Bọn họ đều xông về phía nơi có mười cột sáng thông thiên kia.

Nhưng ở khu vực phía ngoài, đám người Mộc Thanh, Ngụy Chỉ Nhu, Tào Long vẫn rất bình tĩnh. Bọn họ chỉ đứng từ xa xem chừng, thậm chí còn nói chuyện phiếm với nhau.

Bọn họ biết rất rõ, những điều đó không có duyên với bọn họ. Cao tầng tiến lên còn có thể mất mạng. Chỗ tiết điểm đặc biệt kia nhất định sẽ bị máu của cường giả nhuộm đỏ.

Không phải mỗi người đều có thể tỉnh táo xác định được địa vị của mình. Trong núi lớn có quá nhiều người đỏ mắt. Đương nhiên bọn họ không phải tự tin mù quáng, không phải xông về phía nơi sinh linh cao cấp đấu võ.

Hào quang mười màu xé rách màn đêm. Quang cảnh này đã vượt quá phạm vi nhận thức. Ở các ngọn núi nổi tiếng từng có Thiên Quang hạ xuống cũng chưa từng thấy qua.

Có lẽ cũng có nhưng bị người ta cố ý che giấu, trong các sách không hề ghi chép.

Cho nên các đội ngũ đỏ mắt nhưng vẫn có thể duy trì được sự bình tĩnh. Bọn họ quay lại, xông về phía nơi có ráng khói năm màu bốc lên, lùi một bước cầu điều thứ hai.

Trên thực tế, đây cũng tính là quang cảnh đặc biệt hiếm có, tất nhiên cũng tương ứng với sản vật hiếm thấy khó lường trên thế gian.

Nhưng có quá nhiều người tới đây với mục đích như vậy. Người ở các nơi chỉ mới gặp nhau, cả khu vực rừng núi này đã bị nhuộm đỏ. Cuộc cạnh tranh diễn ra vô cùng kịch liệt.

- Sơn Thần à, ở đây hoàn toàn không nói đạo lý, người chết còn nhiều hơn mười cột ánh sáng thông thiên kia!

- Ở đây không ngờ cũng có dị loại cao cấp. Bọn họ không qua chỗ mười cột ánh sáng màu cạnh tranh, chạy mau!

Trải qua cuộc thử thách máu, chỉ khoảng nửa khắc đã chết một đám người. Các đội ngũ còn lại đều xoay người bỏ chạy. Bọn họ thật ra rất quyết đoán.

Mọi người nhìn thấy có sinh linh cao cấp bị sương mù dày đặc bao quanh. Sinh linh đó cực kỳ lớn, chỉ giẫm một chân lên vách núi đã tới gần chỗ tiết điểm đặc biệt kia.

Gần như ngay lập tức, một sinh linh hình người vỗ đôi cánh chim lớn có hào quang màu đỏ quấn quanh, từ trên cao hạ xuống, ngăn cản lối đi của sinh linh cao cấp.

...

- Động đất à?

Trong khe nứt chấn động kịch liệt. Tần Minh kinh ngạc đến mức lập tức lao ra ngoài. Hắn thật sự sợ mình bị đất sụp, chết ở sâu bên trong lòng đất.

Ngay sau đó, hắn cũng nhìn thấy hai loại kỳ quan thanh thế cực lớn. Thế gian giống như có ban ngày trở lại, vô số mưa ánh sáng rơi xuống, sông núi vạn vật đều có thể nhìn thấy được rõ ràng.

Hắn tự hiểu lấy mình. Sản vật thần bí khó lường do hai nơi tiết điểm kia sinh ra không có duyên với hắn. Nếu hắn dám tới gần một bước, sẽ chết không có chỗ chôn.

Tần Minh đứng ở đầu khe nứt cũng chỉ có thể hâm mộ. Những cao thủ ngang dọc sâu trong núi lớn, người thắng cuối cùng sẽ nhận được lợi ích cực lớn.

Hắn ở trong khu vực yên tĩnh phía xa cũng có thể nghe được có người trong núi lớn đang gọi tiết điểm mười màu mới xuất hiện lần đầu, rất có khả năng sẽ sinh ra sản vật có đẳng cấp không có cách nào đánh giá.

- Ta rốt cuộc đã biết vì sao ở đây nghịch thiên như vậy. Ở đây không chỉ từng có Thiên Quang hạ xuống vào hai năm trước, hai trăm năm trước cũng từng hạ xuống. Năm đó căn bản không có sản vật gì. Thiên Quang trước đó tích lũy hai trăm năm, dung hợp với Thiên Quang hạ xuống hai năm trước mới tạo ra kỳ quan gây chấn động thế tục lúc này!

Trong núi rừng, một lão già kích động nói. Hắn cũng được xem là người có kiến thức uyên bác, lại từng nghiêm túc nghiên cứu qua khu vực này, tìm đọc rất nhiều văn hiến, bây giờ mới nói ra nguyên nhân khiến nơi đây trở nên khác thường.

- Ta cũng từng nghe qua lời đồn, hai trăm năm trước từng có một Thiên Quang rất lớn rơi xuống chỗ này, ngay cả người của Vương Đô cũng bị kinh động, sai cường giả tới. Kết quả ở đây cằn cỗi khiến cho người ta khó có thể tin nổi. Các cao thủ chạy tới đều hận không thể san bằng ngọn núi lớn ở đây.

Trong dãy núi, ngoài sinh linh cao cấp, những người khác đều chỉ có thể quan sát và bàn luận xôn xao. Nhưng không có ai dám mạo hiểm tiếp cận hai nơi tạo hóa đó.

Sau đó không lâu, rất nhiều người kinh ngạc kêu lên. Ngay cả sinh linh cao cấp và cao thủ nhân loại ở trung tâm chiến trường đã giết đỏ mắt cũng phải bối rối.

Hào quang ngút trời ở hai nơi tiết điểm đặc biệt lại dời đi.

- Dưới đất này có phải có quái vật gì không?

Ngay cả lão chồn thường ngày luôn bình tĩnh, cơ mặt cũng bắt đầu giật giật. Nó thật sự bị hành hạ thảm rồi.

Lần này, ráng khói năm màu và mười cột ánh sáng xông lên tận trời giống như đang đi dạo một vòng giới hạn ở trong phạm vi nhất định, tốc độ rất nhanh.

- Chúng đang di chuyển nhanh chóng dọc theo địa mạch linh tính do Thiên Quang tạo ra. Chúng đang dẫn dắt lẫn nhau, lượn quanh và không ngừng thu nhỏ lại. Chúng đang từ từ tiếp cận nhau!

Không chỉ là cao thủ đích thân vào trận phát hiện, người ngoài cuộc ở phía xa nhìn thấy càng rõ ràng hơn.

- Chẳng lẽ hai loại sản vật thần bí muốn dung hợp với nhau?

Tất cả mọi người đều nghi ngờ. Điều này hoàn toàn vượt quá phạm vi nhận thức của bọn họ.

Đám người Lăng Hư, Vệ Mặc cùng với dị loại cao cấp khác đều bị hành hạ tới sắp mất cảm giác rồi. Bọn họ chạy theo hai loại kỳ quan nhưng dù thế nào cũng không tiếp xúc được.

Cho dù xông đến gần, vừa mới gia nhập vào trong tiết điểm đặc biệt, chúng lại biến mất và tiếp tục dời đi. Một nhóm sinh linh cao cấp cuối cùng bắt đầu ôm cây chờ thỏ.

Tần Minh nhìn ra thấy chỗ vị trí tiết điểm này của hắn không nằm trong phạm vi kia, tương đối thanh tịnh, tạm thời không có người nào tới đây.

- Hả?

Hắn phát hiện trong khe nứt dưới chân này “nóng nảy”, cũng bắt đầu phun ra chỉ bạc kèm theo ánh sáng màu vàng nhạt, thỉnh thoảng xen lẫn với sương mù màu tím và ánh sáng màu đỏ.

Tinh thần hắn lập tức phấn chấn. Chẳng lẽ có sản vật quý giá sắp chín? Lúc hắn đi vào vừa rồi lại không nhìn thấy được gì.

Lẽ nào bởi vì sâu trong núi lớn có biến hóa kịch liệt, ở đây cũng “được nhờ” theo?

Hắn nhanh chóng vọt vào. Nơi có ánh sáng mười màu quấn quanh kia chắc chắn không liên quan gì tới hắn. Nhưng nếu có thể hái được sản vật kém hơn, hắn cũng sẽ vô cùng thỏa mãn.

Trong lòng đất, chùm tia sáng màu bạc đan xen vào nhau, còn to hơn trước đây. Hơn nữa, hắn đi sâu vào trong, hắn có thể cảm giác được một dao động kỳ dị.

Loại cảm giác này giống như lúc hắn ở chỗ này luyện phương pháp Tân Sinh được ghi chép trên sách lụa, giống như được ngâm mình trong suối nước nóng, nhận được chỉ bạc tôi luyện.

Bây giờ, hắn không hề làm gì đã cảm giác được hơi ấm đang lan tràn đến trước mặt. Hắn đi dọc theo dao động đặc biệt này, nhanh chóng đi đến điểm cuối.

Ở đây đã bị một đống đá hỗn loạn ngăn cản, không có đường đi về phía trước.

Tần Minh không nói hai lời, lập tức bắt đầu dọn đá, chuyển chúng ra chỗ khác. Hắn lại phát hiện được khe nứt mới, có thể tiến vào trong lòng đất sâu hơn.

Dọc đường đi, hắn mấy lần sử dụng chùy cán dài vàng đen trong tay mở đường, đập cho khe nứt lớn hơn. Cuối cùng, hắn đã đi tới đầu nguồn dao động kỳ lạ.

Từ sâu trong khe nứt phun ra quang vụ với màu sắc rực rỡ. Chúng bao quanh một khối đá màu đen lớn bằng nửa cái đầu người lớn.

- Đây là gì?

Tần Minh cho rằng, đây nhất định là một loại sản vật đặc biệt mà các nhóm người đều muốn có được. Nhưng hắn không biết hòn đá màu đen này có tác dụng gì.

Ở trong tiết điểm đặc biệt này, mặc dù có quang vụ các màu chuyển động làm cho hắn cảm thấy buồn bực và hoảng hốt, nhưng cơ thể hắn vẫn có thể chịu được.

Hắn nhìn thấy quang vụ trong khe nứt điên cuồng trào về phía khối đá màu đen dần dần loãng ra, bắt đầu rút đi giống như nước thuỷ triều. Đây là dấu hiệu chứng tỏ nó sắp hoàn toàn “chín” à?

Tần Minh không vọng động, lẳng lặng chờ đợi. Cơ thể hắn còn có thể chống đỡ, hơn nữa theo quang vụ tiêu tan, hắn không có bất kỳ cảm giác không thoải mái nào.

Một lát sau, ở đây yên tĩnh. Tất cả hiện tượng kỳ lạ đều biến mất. Khối đá lớn bằng nửa đầu người lớn không có gì khác lạ, chắc hẳn ném ra cũng không có ai nhặt.

Nhưng hắn tập trung lĩnh hội, vẫn có thể nắm bắt được chút dao động rất yếu ớt. Đây là cảm nhận đặc biệt của hắn sau khi trải qua ánh sáng màu bạc trong khe nứt thử thách.

- Ta có thể sinh ra cảm ứng yếu ớt với những sản vật từng được Thiên Quang tẩm bổ.

Tần Minh cầm khối đá vào trong tay. Nó nặng trịch. Hắn rất muốn phá bỏ lớp đá bên ngoài để xem thử bên trong rốt cuộc có gì.

Nhưng hắn cố ép xuống sự kích động và lập tức ra ngoài. Nếu chẳng may bị người ta chặn ở trong khe nứt này thì phiền phức lắm.

Chờ hắn lặng lẽ theo lối ra tới trên mặt đất, gần đó rất yên tĩnh. Nhưng sâu trong núi lớn thật sự quá náo nhiệt. Rất nhiều đỉnh núi đều có bóng người. Bọn họ đang nhìn kỳ quan hoành tráng, kinh người ở phía xa kia.

Ráng khói năm màu và mười cột sáng không ngờ quấn vào nhau. Tần Minh im lặng đi trong rừng rậm, sau đó vùi mình vào trong hang tuyết.

Tiếp đó, hắn bắt đầu nghiên cứu khối đá, vận chuyển phương pháp Tân Sinh ghi chép trên sách lụa. Trên máu thịt của hắn hiện ra gợn sóng vàng. Hắn bắt đầu dùng tay không phá lớp vỏ ngoài của khối đá kia.

Tuy vỏ đá rất cứng, nhưng vẫn bị hắn lặng lẽ bóp nát, tróc ra từng mảng với hiệu suất cao.

Tần Minh không ngừng ra tay. Hắn cảm giác khối đá đã nhỏ đi vài vòng. Đồng thời ở trong cảm giác đặc biệt của hắn, phát hiện dao động của nó thoáng cái đã trở nên mạnh mẽ hơn.

Hắn dừng tay. Nếu hoàn toàn lột ra, liệu nó có xuất hiện cảnh tượng gì khác thường không?

Tuy thứ này không bằng hai sản vật khiến vạn người chú ý kia, nhưng chắc chắn không phải là thứ bình thường.

Lúc này, trong tim Tần Minh dường như có cả trăm bàn tay đang gãi. Hắn rất muốn hoàn toàn chém ra khối đá, nhưng lại sợ nhất thời không cẩn thận gặp phải tai họa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.