Trên đời này có gì là công bằng? Không tiền, không quyền, chẳng có tài (= không có thực lực) thì bạn cũng chẳng là gì.
Các bạn hãy nói cho tôi biết, ở trên đời này, ai là người sẽ ở bên cạnh bạn khi bạn rơi vào vực thẳm? Người yêu (hoặc vợ) bạn ư? Có thể, nhưng có bao nhiêu người yêu (hoặc vợ) có tấm lòng như thế? Khi bạn còn có thể đứng dậy tiếp tục vươn lên, hầu hết họ sẽ ở bên cạnh. Nhưng khi tương lai các bạn mất sắc, bạn hoàn toàn sụp đổ (ví dụ cho dễ hiểu là bạn vướng vào vòng lao lý, nhận án phạt 20 năm hoặc chung thân chẳng hạn), có mấy người yêu (có mấy người vợ) sẽ vẫn ở bên cạnh các bạn?
Con người chúng ta thường rất lạc quan, yêu đời, tin tưởng người khác. Chúng ta sinh ra là “nhân chi sơ, tính bản thiện”. Vì thế mà, bỗng nhiên rơi vào những trường hợp ấy, có nhiều người mất thăng bằng, té ngã bất tỉnh và chấp nhận không bao giờ tỉnh lại. Than ôi, trên đời đầy những kết thúc đau buồn như thế.
Trở lại truyện của chúng ta.
Trận đấu giữa Hầu Siêu và Liên Mạn có sức ảnh hưởng khổng lồ.
Hầu gia Hầu Siêu trong mắt mọi người đã trở thành một tên cùi bắp vô năng, nhỉnh hơn phế vật một chút mà thôi. Sau trận đấu, những người xung quanh bắt đầu thay đổi, họ xì xầm chế giễu, họ cười cợt, họ nhìn về Hầu Siêu với những ánh mắt xem thường và khinh bỉ. Và nếu Hầu Siêu không phải hậu nhân của một gia tộc lớn như Hầu gia, có lẽ kết quả của hắn còn tồi tệ hơn, sẽ không ít người động thủ hành hạ hắn, bắt hắn làm sai vặt, thậm chí biến hắn thành nô lệ tươi sống.
Dưới ánh mắt các gia tộc, thế cục đã bắt đầu biến đổi. Gió bắt đầu nổi, mây cũng bắt đầu bay. Nhiều gia tộc bắt đầu gia nhập trận doanh của Hám gia và Tang gia. Một số tiểu gia tộc lại nhào tới tham gia lệ thuộc vào một gia tộc trong Thập Tứ gia tộc, gia tộc mà họ cho rằng nó đó có khả năng thay thế Hầu gia trở thành một trong Tam đại gia tộc. Những gia tộc từng “ăn theo” Hầu gia cũng bắt đầu lung lay, và dần dần “không còn quan hệ” với Hầu gia, một thời gian sau cũng nối bước các gia tộc trước tham gia vào trận doanh khác. Thực lực của Hầu gia giảm xuống theo cấp số nhân, giờ này, Hầu gia chỉ còn 3 cái gia tộc phụ thuộc, không phải gia chủ những gia tộc này từng mang ơn Hầu gia và rất trọng tình nghĩa, thì cũng là họ cho rằng vẫn còn kiếm được chút lợi ích, cũng có người đánh bạc một canh…
Gia chủ với 11 vị trưởng lão Hầu gia cũng chỉ có thể thở dài. Mặc dù đã biết trước Hầu Siêu nó sẽ làm như thế, nhưng kết quả nặng nề như thế này, Hầu gia muốn không chịu nổi.
Hầu Xung chỉ có thể an ủi:
- Thôi xem như một lần thanh lọc Hầu gia đi.
Lời nói thì vậy, nhưng ruột gan thì như thắt lại. Cơ nghiệp một tay hắn dựng lên, chưa gì đã muốn tan nát. Hắn không ngờ Hầu Siêu nó làm hơi quá. Việc cũng đã rồi, phóng lao đành phải theo lao.
…
Kẻ tính kế tất cả mọi người lại chẳng cảm thấy gì, hắn vẫn thản nhiên như thường. Hắn không phải là thiên tài, cũng không phải là thiên phú siêu phàm, hắn chỉ hơn người bình thường một vài đặc điểm. Và để có ngày hôm nay, cũng như để hoàn thành giấc mơ gần như không thể hoàn thành, hắn điên cuồng tu luyện. Ngày đi học, tối về tu luyện, thỉnh thoảng tham gia tập luyện, ăn chơi với đồng đội; có khi lại lén ra ngoài tụ hội cùng tổ chức.
Bên trong con người ấy, những kỉ niệm ngày nào vẫn âm ỉ cháy trong tim, nhói đau và chua xót. Những ngọn lửa nhỏ càng đốt lên nỗi hận thù mãnh liệt mà hắn khắc cốt ghi tâm. Nỗi hận to lớn ấy như ngàn đao vạn kiếm tung hoành không dứt, không ngừng nghỉ tạo thêm càng nhiều vết thương lên trái tim hắn, và nó biến thành động lực thúc đẩy hắn kiên trì cắn răng tiếp tục.
Ngày qua ngày, đêm hằng đêm, cuộc sống của hắn đã trôi qua như vậy.
…
Dòng thời gian tàn nhẫn không đợi chờ ai. Một tháng cũng đã trôi qua, ngày thi đấu cá nhân cũng đã đến.
Toàn bộ khóa mới trong học viện tràn ngập không khí hào hùng, sôi nổi, háo hức. Trên mặt những đứa trẻ đều mang theo vẻ tươi cười hớn hở, ngoại trừ một vài kẻ có tính cách âm u, lạnh lùng.
Dưới thủ tục rườm rà, những lời nói hoa mỹ từ người phụ trách lần thi đấu này, rốt cuộc vòng 1 giải đấu cá nhân cũng bắt đầu.
Vòng 1 giải thi đấu cá nhân là loạn chiến. 19 tốp mỗi tốp 500 người tiến vào đấu trường, riêng 3 tốp cuối có số người lớn hơn 500. Mỗi tốp tiến vào và đến khi còn 5 người cuối cùng còn đứng vững trên đấu trường, trận chiến mới kết thúc. 5 người này được nhận định là lọt vào vòng trong.
Hình ảnh thường thấy nhất đó là khi vào, họ tìm kiếm bạn bè, tạo thành một đội và cố gắng duy trì cho đến cuối cùng. Thế mới tăng khả năng bước vào vòng tiếp theo.
Hầu Siêu thuộc tốp 6 nhóm đầu tiên bước vào thi đấu. Không biết vô tình hay cố ý, hắn chẳng gặp người quen nào. Thế là cuộc trốn chạy bắt đầu.
Cũng như những đấu trường khác, trong lồng năng lượng của đấu trường số 2, dưới cuộc loạn chiến của 500 người, pháp thuật, bảo thuật che kín mọi ngóc ngách. Với mật độ công kích dày đặc, đối thủ cũng được, bạn bè cũng xong, không ai là không bị đánh trúng.
Không thiếu kẻ cảm thấy thực lực không đủ, khó vượt qua vòng này, muốn kéo người khác chôn cùng, cho nên mới bắt đầu, đã tung ra bảo thuật phạm vi rộng. Đáp trả những kẻ điên cuồng này, lại là những bảo thuật phạm vi rộng khác.
Cục diện rối ren, khó có thể kiềm chế (*). 10 vị trọng tài tại đấu trường số 2 liên tục dùng lệnh bài đưa những kẻ thất bại ra ngoài mà không ảnh hưởng đến cuộc đấu, cũng không làm suy yếu những loại bảo thuật các thí sinh đã phát ra.
Hầu Siêu trốn chạy trong cuộc chiến khốc liệt ấy. Khi số người còn lại khoảng 100, hắn cũng bắt đầu bí mật xuất thủ. Rất nhanh, dưới cuộc chiến cam go, và dưới sự “thúc đẩy” của Hầu Siêu, đấu trường số 2 chỉ còn lại hắn và 4 người may mắn.
Cả 4 thở phào trở ra, trong khi trận chiến ở 5 đấu trường còn lại còn chưa tới hồi kết. Trong thâm tâm 4 người họ chỉ có thể than thở rằng mình xui xẻo lọt vào cái đấu trường cuồng bạo, cũng đồng thời cảm thấy may mắn khi vượt qua.
Mọi người bên ngoài ngạc nhiên khi thấy Hầu Siêu đứng trong hàng ngũ 5 người cuối cùng bước ra.
- Mau nhìn, tên phế vật Hầu Siêu cũng lọt vào vòng trong kìa.
- Ha ha, ta xem ra vận khí của hắn cũng không tệ. Một tên chế nhạo.
- Khặc… Hắn hẳn là trốn chạy khắp đấu trường như trận đấu trước nên mới may mắn như vậy.
- Các ngươi không mở to mắt ra mà xem, đấu trường thì giăng đầy bảo thuật, pháp thuật. Trốn chỗ nào? Ta lại cho rằng trên người hắn có pháp khí phòng ngự mạnh mẽ.
- A, Hầu gia lại đưa món đồ xa xỉ như vậy dùng để bảo vệ tính mạng của một tên như thế, quá lãng phí rồi.
Ánh mắt một vài kẻ lóe lên vẻ tham lam. Nếu có cơ hội, không thể nghi ngờ rằng bọn chúng sẵn sàng giết người cướp của.
Hầu Siêu chẳng quan tâm, vừa rời khỏi đấu trường, hắn quay trở về phòng.
Vòng 1 vẫn tiếp tục tiếp diễn.
…
Với thực lực cá nhân mạnh mẽ, cộng thêm việc cùng gặp nhau tại 1 tốp đấu: Liên Mạn, Á Thông, Địch An cùng Lục Định cùng nhau vào vòng trong.
Đến giữa canh 1, vòng 1 khép lại với 95 người vào vòng 2.
Ngày mai sẽ bắt đầu vòng đấu mới.
…
Sáng sớm, Hầu Siêu vẫn đang xếp bằng tu luyện, thì hắn bị 4 người kia kéo đi tham gia vòng 2. Hắn rất bất đắc dĩ, hắn đã lọt vào top 100, nhất định được tham gia huấn luyện, hắn hoàn toàn không định tham gia tiếp tục thi đấu. Nhưng dưới sự ảnh hưởng của 4 người kia, hắn phải đi tới xem. Nào là ngươi không thi đấu thì ngươi cũng có thể quan sát đối thủ, nào là ngươi có thể học hỏi kinh nghiệm chiến đấu, nào là ít nhất ngươi cũng phải đi nhìn mỹ nữ, vân vân và vân vân…
Mục đích của họ là kéo Hầu Siêu tham gia, phải để hắn thi đấu, phải bắt hắn phun ra thực lực.
Trong đội, cái tên Hầu thiếu này là kẻ thần bí nhất, 4 người chưa bao giờ thấy thực lực chân chính của hắn, lúc nào hắn cũng che giấu, lúc nào hắn cũng giữ lại. Con mẹ nó chứ, đồng đội tập luyện cho trận đấu đội mà hắn nhởn nhơ đứng chơi, dùng mưu để hắn tham gia, thì hắn phát ra ba cái bảo thuật mèo cào, xong rồi lại giơ tay đứng nhìn như kẻ vô tội, có tức không cơ chứ. Lần này, nhất định phải để hắn tham gia, trên đấu trường hắn làm mất mặt gia tộc một lần rồi, để xem hắn còn có thể làm như vậy nữa không. 4 người âm hiểm cười.
Để mặc 4 người kéo vào đấu trường, Hầu Siêu thờ ơ nhắm mắt tranh thủ ngủ một chút. Không được tu luyện, vậy thì ngủ thôi.
Á Thông, Liên Mạn, Địch An cùng Lục Định nhìn thấy hắn thế này đều muốn đấm cho hắn 1 phát. Mẹ kiếp, bọn ta mang ngươi đi tham gia chứ không phải mang của nợ đi chơi.
Đấu trường đã đông kịt người, tiếng trò chuyện huyên náo khắp nơi.
4 người kéo Hầu Siêu xuyên qua đám đông, xếp hàng trong 95 người, họ đều chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc đấu sáng nay.
Một vị trọng tài đi ngang qua, nhìn thấy Hầu Siêu lặng im nhắm mắt, ban đầu hắn cũng chẳng cảm thấy gì, nhưng đến cả lúc kêu tên hắn lên bốc thăm đấu cặp thì hắn cũng chẳng phản ứng.
Thế này là sao? Coi thường trọng tài à?
Hướng ánh mắt giết người về Hầu Siêu, độ tức giận của vị trọng tài đang tăng vọt khi hắn kêu tên Hầu Siêu 2 lần mà thằng nhóc khốn khiếp đó lại vẫn nhắm mắt.
“Phải giáo huấn nó” – trong lòng vị trọng tài gầm thét.
Đúng lúc này, Á Thông mỉm cười nói:
- Xin lão sư thông cảm, tính cách Hầu Siêu vốn kì lạ, ngày hôm qua lại bị tổn thương tâm thần, có tí thất thường, hắn đã ỷ thác cho ta bốc thăm giùm hắn.
Vị trọng tài nghi ngờ:
- Vậy hắn có thi đấu được không? Nếu không được thì nên từ bỏ.
Á Thông cười nói:
- Thỉnh lão sư yên tâm, hắn đang tự trị liệu, trước khi hắn bước vào đấu trường, ta sẽ dùng bí pháp đánh thức hắn.
Vị trọng tài cũng bỏ mặc:
- Được rồi.
Sau đó hắn cao giọng:
- 6 cặp đấu thứ nhất theo tên gọi lần lượt bước vào 6 đấu trường. Cặp 1 tại đấu trường thứ nhất: Thân Tuẫn và Trích Cung. Cặp 2… Cặp 3... Cặp 4... Cặp 5... Cặp 6...
…
12 người lần lượt bay qua 83 người còn lại đi về phía đấu trường.
Khi họ bay ngang qua Hầu Siêu.
- Mùi hương này là... Hầu Siêu thì thào.
Đôi mắt đang nhắm của hắn chợt mở ra.
_________________________________________
(*) Theo tra google:
Đa phần miền Bắc dùng kìm chế.
Hầu hết miền trung dùng kiềm chế.
Gần như toàn bộ miền nam dùng kềm chế.
Tiếng Việt chính xác là kềm chế.
=> Nói chung là loạn xà ngầu cả lên nên mình dùng cái mình cảm thấy thích hợp với bản thân.