“Tích.
Biên giới Mộc địa.
Bắt đầu quét…”
Mới vừa bước ra Kinh Hoa trấn và đi về hướng Mộc địa, Triệu Phong nghe được tiếng thông báo của Lục Mang.
Triệu Phong bây giờ có dáng dấp của một binh sĩ: 2 cây đoản kiếm đeo ngang hông, giáp trụ sáng bóng và một đôi ủng da. Cậu vừa mới mua tại bảo lâu, tất cả tốn hết 8 nén vàng, 6 thỏi bạc. Giờ này, cậu lại sắp trở lại cảnh nghèo rớt mồng tơi.
“Tích.
Phát hiện Sinh Liên Hoa.
Tích.
Tuyên bố nhiệm vụ kì tích: Thu thập nhụy và cánh hoa Sinh Liên Hoa.
Mô tả: Có 1 gốc Sinh Liên Hoa tại hồ nước nằm sâu trong một dãy núi đá, hãy vào thu thập nhụy và cánh hoa Sinh Liên Hoa. Chỉ dẫn: Đi về phía tây bắc 3 dặm, tiêu diệt Hoàng Diên Nghĩ, thông qua hang Hoàng Diên Nghĩ, từ cuối hang đào sâu xuống 3 trượng sẽ thông vào động thiên, trong động thiên có hồ nước nơi Sinh Liên Hoa sinh trưởng.
Tư liệu kèm theo: Hoàng Diên Nghĩ thuộc họ kiến, toàn thân màu vàng, riêng đôi mắt đen và đôi càng màu lục.
Sinh Liên Hoa là một loại bí dược sinh trưởng tại khu trung cấp Mộc địa, hầu như không hề thấy xuất hiện tại khu sơ cấp – Bí dược, dược thảo cấp 2, hay còn được gọi với tên thông thường là thiên đại kỳ dược. Sinh Liên Hoa thuộc họ sen, không hạt, 1 gốc Sinh Liên Hoa bao gồm 1 lá và 1 bông; lá màu lục trong suốt, cánh hoa màu tím, thân lá và thân hoa màu đỏ tươi. Đặc biệt: nhụy hoa màu vàng, nhị hoa màu đen.
Sinh Liên Hoa là loài hoa của sự sống. Dưới tu vi Luyện khí kỳ, phục dụng nhụy hoa Sinh Liên Hoa thì đạt được dược lực cực mạnh và bá đạo; đặc biệt: người trúng độc của bất kì kỳ thú nào khi ăn vào cánh hoa Sinh Liên Hoa thì ngay tức khắc toàn bộ độc tố bị ép đẩy ra khỏi cơ thể, đồng thời hồi phục sức khỏe.
Sinh Liên Hoa: tử thần gõ cửa – nhị hoa cực độc. Dưới tu vi Trúc cơ kỳ, chạm vào nhị hoa Sinh Liên Hoa, ngay lập tức tử vong. Tu vi Trúc cơ kỳ chạm vào: 2 canh giờ sau đột tử. Tu vi Kim Đan kỳ chạm vào: 3 ngày sau chỉ còn sót lại bãi máu đen.
Hướng dẫn: Dùng ngọc lưu ly cắt lấy nhụy hoa và cánh hoa.
Thời hạn: 2 ngày.
Phần thưởng: ???
Tích. Tích.
Hoàn thành!
Tên: Mộc địa.
Loại: Cấm địa.
Mức độ nguy hiểm: 77% cấp 1, 23% cấp 2. (Khu vực sơ cấp Mộc địa)
Mô tả: Thiên đường thảo dược. Dược thảo loại 1 và 2. Sinh vật loại 1 và 2. Khoáng thạch loại 1.
Sinh vật chính: Rooshoo, Zebroose, Ramhorn, Snowfoot.
Tích.”
Không hề chần chừ, Triệu Phong vội vàng chạy đi mua ngọc lưu ly.
…
Giữa cái nắng chang chang, một người rừng mặc quần áo lá, khuôn mặt nhợt nhạt, đôi lúc tỏa ra một tia lạnh lùng, đang trên đường tiến vào Mộc địa. Khốn nạn thay binh sĩ Triệu Phong phải bán lại tất cả đồ, trừ 1 thanh đoản kiếm đeo ở hông, với giá rẻ mạt mới đủ tiền mua 1 miếng ngọc lưu ly nhỏ bằng 3 món tay. Giờ thì đúng là nghèo không có mồng tơi để rớt rồi.
- Con cái nhà ai thế này?
- Bán thân đổi Sinh Liên Hoa? Haha… Chuyện cười gì thế này, có bán 10 kiếp làm người cũng không đổi được một cây Sinh Liên Hoa.
- Bé gái, theo anh này, anh lo cho trọn cuộc đời phú quý.
- Em gái, quay về nhà đi thôi. Sinh Liên Hoa tuyệt đối là có cầu cũng không thấy được.
Sinh Liên Hoa? Phía trước bàn tán gây nên sự chú ý của Triệu Phong.
Bên đường, một bé gái khuôn mặt trái xoan tái nhợt, đôi mắt to tròn tràn ngập nước. Giữa những lời bàn tán ấy, bé gái cắn răng, vẻ mặt kiên cường.
Nhìn vẻ cố chấp của bé gái, Triệu Phong có cảm giác là lạ. Cậu suy nghĩ, tính toán một lúc mới mở miệng:
- Bé con, ngồi đây và chờ thì chẳng có cây Sinh Liên Hoa nào đâu. Chỉ có tiến vào Mộc địa xem thử vận may thôi.
Nói xong, cậu quay đầu bước thẳng về hướng cấm địa. Tại chỗ bé gái, không thiếu kẻ cười lạnh.
…
Thanh Hoa tiến từng bước chập chững, khập khiễng với đôi chân và đôi tay tràn đầy vết thương. Giữa khung cảnh xanh mướt của Mộc địa, một cô gái đầu tóc rối tung, quần áo rách rưới với làn da trắng, trên toàn thân không thiếu những vệt màu đỏ, trông có vẻ nổi bật.
Thanh Hoa đã không còn nhớ rõ mình đã đi bao xa và bao lần vấp ngã. Vì mẹ, cô bé mím môi bước tiếp. Từng bước, từng bước gian nan.
…
Trời dần tối, Thanh Hoa sợ hãi co mình ngồi dưới một gốc cây.
Hổn hển… Hổn hển…
Cô bé thở dốc sau một chặng đường mệt mỏi.
Chẳng bao lâu, cô bé thiếp đi.
…
Khoảng giữa đêm, một đạo hắc ảnh lao đến chỗ cô bé, bế cô bé đặt ở vai và biến mất giữa màn đêm thăm thẳm.
…
Từng tia nắng ban mai chiếu lấp lánh, xuyên qua những tán lá, những ngọn cỏ, phản xạ lại tạo thành đủ sắc màu. Từng tiếng chim hót, vượn kêu, sói hú vang lên trầm thấp trong khu rừng.
Phía xa xa bên trái cánh rừng, tại một tảng đá xù xì dưới ngọn núi nọ, một ụ lửa đã hóa tàn tro từ lâu. Một cậu bé đang vươn vai nhìn ánh mặt trời.
Rắc… rắc… Từng khớp xương va chạm vang lên.
Bên ụ lửa, nghe tiếng động, một đứa bé gái đột nhiên tỉnh giấc và mở mắt. Đầu óc có hơi mơ hồ, hơi nghi hoặc tại sao mình ở đây, cô bé nhìn xung quanh và nhìn thấy cậu bé.
Cô bé hoảng loạn, ôm chặt quần áo của mình. Nhìn chàng trai hôm qua khuyên mình tiến vào cấm địa, cô bé cố gắng trấn tĩnh và rụt rè lên tiếng:
- Tại sao ta lại ở đây? Tối qua ngươi đã làm gì ta?
- Được rồi, không cần phải như thế, ta không có ý xấu. Cậu bé bất đắc dĩ lên tiếng.
“Không có ý xấu mà khuyên ta vào Mộc địa và mang ta lại đây” – cô bé khóc không ra nước mắt.
- Này, thu hồi cái ánh mắt bất mãn và tức giận đấy lại đi. Ta đã nói là ta không có ý xấu, ta mà có ý xấu thì giờ ngươi chỉ còn lại đống thịt lạnh. Cậu bé nhe răng cười.
Nụ cười ác quỷ của cậu là cô bé thêm hoảng sợ, cô quát lên:
- Ma quỷ, ma quỷ, tránh xa ta xa, tránh xa ta xa.
Nói xong cô bé co giò bỏ chạy.
Triệu Phong ngơ ngác: “Ta giống ác quỷ thế à?”, cậu lấy tay trái sờ lên khuôn mặt của mình. Sau khi xác định không vấn đề gì, cậu tức giận đuổi theo.
…
Cô bé bị mang về vứt cạnh ụ lửa.
- A, ui… Ma quỷ, ma quỷ. Đau chết người rồi. Cô bé khóc rống.
- Nín ngay. Triệu Phong quát lên.
Cô bé cắn môi, mở đôi mắt tràn ngập nước sợ hãi nhìn Triệu Phong. Nhìn cô bé Triệu Phong cười khổ.
Từ lúc nhìn thấy cô bé cần Sinh Liên Hoa đầy cố chấp giữa dòng người bàn tán, Triệu Phong đã quyết định đánh cuộc vào lần này.
Suốt thời gian dài đấu tranh tâm lý, chẳng phân ra được sau này nên làm thế nào, Triệu Phong hoàn toàn chán nản và ưu sầu. Cho tới lúc ấy, cậu quyết định đặt cuộc tin vào cô bé, nếu thua, cậu sẽ không tin vào nhân sinh nữa.
Lần ấy, đi được một khúc xa, cậu nhanh chóng giấu đi thân mình. Và khi cô bé đi vào, cậu bắt đầu đi theo. Trên đường đi không thiếu kẻ ý đồ đen tối, cũng không thiếu sinh vật đánh chủ ý vào cô bé đều bị Triệu Phong “dụ dỗ” chém giết ở đằng xa.
Mãi cho đến khi cô bé ngủ, Triệu Phong mới xuất hiện và mang cô bé đi về hướng Sinh Liên Hoa.
- Ngươi cần Sinh Liên Hoa? Nghĩ nghĩ một lúc, cậu cất tiếng.
- Ngươi có?
- Chưa có.
Cô bé mở to mắt trừng Triệu Phong, như muốn nói “Không có thì nói với ta làm gì”.
- Này, thu ngay cái thái độ ấy đi. Ta chưa có, nhưng ta biết nó ở nơi nào.
- Ở đâu? Thanh Hoa ríu rít.
- Có biết thì sao? Chưa lấy được thì ngươi đã chết.
- Vậy làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Không được, ta phải đi.
Nhìn cô bé lúng ta lúng túng thì thầm và cuối cùng ngẩng mặt lên, rồi chuẩn bị liều mạng. Triệu Phong âm thầm thở dài.
- Được rồi, bình tĩnh đi.
- Không được. Không chờ được. Mẫu thân ta trúng độc, không có Sinh Liên Hoa thì 2 ngày nữa sẽ chết. Cô bé thét lên.