CHƯƠNG 3: CHUNG SỐNG
– 1 –
Toàn công ty trên dưới hiệu suất mấy ngày nay đều dị thường cao, trong văn phòng an tĩnh đáng sợ, người người điều thận trọng, đặc biệt nhất là thư ký riêng của tổng giám đốc. Bởi vì trên cơ bản chỉ cần người có mắt đều có thể nhìn ra mấy ngày nay tâm tình Thẩm tổng không tốt, không, phải nói là cực kỳ tệ, vốn là biểu cảm nghiêm túc bây giờ càng thêm u ám. Không ai ma xui quỷ khiến có dũng khí đi đụng vào vảy rồng lúc này, huống chi còn là một con rồng bất cứ lúc nào cũng có thể bạo phát, phải biết rằng gần đây chén cơm cũng không dễ tìm a.
Thư ký nơm nớp lo sợ mà trình bày bản báo cáo hết tháng này, không thấy Thẩm Trác Hi có phản ứng cùng biểu tình gì, chỉ là trưng ra bộ mặt trầm tĩnh, thư ký không biết là bây giờ nên đi ra ngoài, hay là xem xem Thẩm tổng còn có chuyện gì muốn dặn dò, chỉ có thể lúng túng đứng tại chỗ.
“Vì sao cậu còn ở đây?” Thẩm Trác Hi cũng không biết đang suy nghĩ cái gì ngẩng đầu, nhìn thấy thư ký còn đứng ngốc, không khỏi hỏi, trời biết ngữ khí của y thật sự là ôn hòa không có bất cứ gì khác biệt, tại sao thư ký lại giống như thấy ác quỷ chân không chạm đất liền thoắt cái biến khỏi tầm mắt y.
Từ sau vài ngày trước gặp phải An Ninh kia, y đưa An Dật về nhà, đã không gặp lại An Dật rồi, không phải y không muốn gặp, là y sợ, rất sợ lần gặp tiếp theo An Dật sẽ nói với y, họ nên chia tay đi. Thẩm Trác Hi bây giờ tựa như một người sắp chết chìm nắm chắc một cọng rơm cuối cùng, cho dù chỉ có thể giúp y sống lâu thêm một giây cũng tốt. Dối mình dối người cho rằng không gặp An Dật sẽ không phải chia tay với hắn.
Thẩm Trác Hi lấy di động ra, ngây ngốc nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, y rất muốn gọi cho An Dật, nghe thanh âm của hắn một chút, an ủi nỗi khổ tương tư một chút. Thẩm Trác Hi cười khổ, nếu như y không chủ động liên lạc với An Dật, An Dật có thể cứ như vậy cắt đứt quan hệ với y hay không, trong ấn tượng An Dật chưa từng chủ động hẹn y, lần não cũng là y mặt dày đi hẹn An Dật. Thẩm Trác Hi bất tri bất giác nghĩ, An Dật có thể cho rằng mình chỉ xem hắn như công cụ giải quyết dục vọng hay không, bởi vì mỗi lần hẹn hò đại khái là đều kết thúc trên giường. Vừa nghĩ tới loại suy đoán đáng sợ như vậy, Thẩm Trác Hi không thể kiềm chế co rụt người lại, nếu như An Dật thật cho là như vậy thì sao? Trong mắt hắn phải chăng mình lộ vẻ rất phóng đãng, dục vọng không thỏa mãn muốn đàn ông tới thượng mình?
Đại thúc đáng thương càng nghĩ càng không chịu nổi, lâm vào vô hạn tự ai. Bất thình lình vang lên tiếng chuông điện thoại, Thẩm Trác Hi sợ đến mức thiếu chút nữa làm rớt điện thoại, nhưng khi y nhìn thấy trên màn hình điện thoại hiện lên hai chữ An Dật, tim đập thình thịch, kiềm chế hồi lâu, ngón tay mới cứng ngắc mà ấn nút nghe.
“A lô…” Thẩm Trác Hi cảm thấy thanh âm của mình cũng đang phát run.
“Trác Hi sao? Hôm nay anh có rảnh không?” Đầu dây bên kia thanh âm An Dật nhẹ nhàng mà vui vẻ, có vẻ tâm tình không tệ.
Mới đang nghĩ An Dật chưa bao giờ hẹn mình, hắn liền gọi điện tới hẹn mình? Thẩm Trác Hi có phần không thể tin được, chẳng lẽ là An Dật chuẩn bị nói chuyện chia tay với y? Thẩm Trác Hi càng nghĩ càng thấy có khả năng.
“Làm sao vậy? Hôm nay bận lắm sao, vậy ngày mai?” Thấy Thẩm Trác Hi mãi không trả lời, An Dật tưởng là hôm nay Thẩm Trác Hi không có thời gian.
“Không phải… Không phải”. Thẩm Trác Hi đấu tranh hồi lâu, vẫn là không muốn cự tuyệt lời mời đầu tiên của An Dật, dù cho An Dật định hẹn y ra ngoài nói lời chia tay với y. Nếu như An Dật cảm thấy là ở bên người khác hạnh phúc hơn, vậy y tuyệt đối sẽ không ngăn cản hắn, y từng có được An Dật là tốt rồi, chỉ cần y có thể lặng lẽ mà yêu An Dật là tốt rồi. “Hôm nay tôi rảnh, muốn đi ăn tối sao?”
“Ăn tối?” An Dật giống như kinh ngạc một chút, “Ờ, vậy cũng tiện, vậy đợi lát nữa tôi tới dưới lầu đón anh”.
An Dật nói muốn tới đón y? Thẩm Trác Hi càng thêm nhận định đây là An Dật cho y thương hại cuối cùng, thông thường hai người họ ra ngoài hẹn hò, chỉ cần lái xe, An Dật thường là sẽ không muốn ngồi ở ghế lái, cho dù lái xe của hắn cũng vậy, cho nên lần này có phải An Dật muốn để lại cho y hồi ức đẹp đẽ cuối cùng hay không.
Thẩm Trác Hi về nhà thay quần áo, âu phục màu kem, có vẻ thành thục lại không lỗi thời, kiểu dáng đơn giản, cắt may tỉ mỉ, có vẻ thanh thoát lại không tuỳ tiện. Đại khái là lần hẹn hò cuối cùng rồi, với suy nghĩ như vậy Thẩm Trác Hi hầu như thay đi thay lại tất cả quần áo trong nhà, lần hẹn này phải thận trọng hơn so với bất cứ lần nào trước kia, lúc trước mỗi một lần gặp An Dật y cũng đều ăn mặc khéo léo, tuyệt không để lại bất cứ ấn tượng xấu gì với An Dật.
Đến khi Thẩm Trác Hi ngồi bên cạnh ghế lái, An Dật khẽ nhíu mày, quan sát Thẩm Trác Hi một lượt từ trên xuống dưới, “Sau này không được ăn mặc quyến rũ như vậy”. An Dật cúi sát người vào hôn nhẹ lên miệng y một cái, thấp giọng cười nói, “Kêu ong dẫn bướm”.
Thẩm Trác Hi cười, đáng tiếc kêu không được con ong con bướm tên là An Dật, ngược lại là mình vì hắn mất hồn mất vía, ái mộ thành họa. Tới lúc Thẩm Trác Hi ngây ngốc bị An Dật kéo xuống xe, mới phát hiện họ bất tri bất giác đã đi tới khu biệt thự trên núi.
An Dật kéo Thẩm Trác Hi vào biệt thự, sau đó dẫn y tới phòng ngủ chính, kéo rèm cửa sổ có thể nhìn thấy cảnh đẹp phía tây xa xa mặt trời lặn dần xuống biển, phủ lên đường chân trời tuyệt đẹp, rắc vào phòng vài tia sáng còn sót lại đem ra giường màu trắng cũng nhuộm thành sắc vàng.
“Thích nơi này không?” An Dật cười hỏi, hoàng hôn lộng lẫy ngoài cửa sổ cũng thấm đẫm lên khuôn mặt An Dật.
Thẩm Trác Hi không biết hắn dẫn y tới nơi này là có ý gì, nhưng vẫn gật đầu, không thể không thừa nhận nơi này rất đẹp, phong cảnh cũng thật đẹp. Chẳng lẽ An Dật muốn cùng y lên giường ở nơi này xem như cho y thương hại cuối cùng? Dưới hoàng hôn mỹ lệ thế này cũng không tệ.
“Như vậy…” An Dật vừa định nói, đã bị Thẩm Trác Hi che miệng lại.
“Cậu đừng nói gì cả, hãy nghe tôi nói hết, có được hay không”. Thẩm Trác Hi dùng một loại ánh mắt gần như cầu khẩn mà nhìn An Dật, An Dật vô thức gật đầu.
Thẩm Trác Hi buông tay An Dật ra, ôm lấy cả người hắn, sau đó tựa đầu lên vai hắn, như vậy An Dật sẽ không nhìn thấy vẻ mặt y ngay lúc này xấu xí mà hèn mọn như thế.
“Tôi thích cậu, từ lần đầu tiên nhìn thấy đã luôn luôn thích cậu, An Dật”. Thẩm Trác Hi lần đầu tiên thẳng thắn thừa nhận tình cảm của mình như thế, trước kia bất kể y thích An Dật bao nhiêu, cũng chưa từng nói ra khỏi miệng, thế nhưng đây là cơ hội cuối cùng rồi, nếu không nói y sợ rằng phải hối hận cả đời, mặc dù bây giờ nói ra rất vô sỉ, sẽ tạo thành phiền phức cho An Dật, nhưng y căn bản không khống chế được miệng của mình, nói y hèn hạ vô sỉ cũng được, nói y không biết xấu hổ cũng tốt, y thật sự muốn cho An Dật biết tình cảm của y đối với hắn.
“Cho nên bất luận sau này cậu ở bên ai, xin cậu cũng nhất định phải sống thật tốt”.
“Anh đây là… định chia tay với tôi?” Bên tai truyền đến thanh âm nghi hoặc của An Dật.
Thẩm Trác Hi lắc đầu thật mạnh, cho dù ngày tận thế có đến, y cũng không muốn chia tay với An Dật, đôi khi y luôn có một ý niệm điên cuồng trong đầu, nếu có thể cùng An Dật chết chung thì tốt rồi, như vậy y sẽ không cần lo lắng An Dật ngày mai còn ở bên y hay không. “Là cậu muốn chia tay với tôi”. Thẩm Trác Hi vùi đầu vào vai An Dật, dùng một loại ngữ khí tuyệt vọng nói, nếu như y không làm như vậy, y sợ y ngay lập tức sẽ òa khóc.
An Dật trầm mặc thật lâu, lâu đến mức Thẩm Trác Hi tưởng rằng An Dật cứ như vậy xem như là ngầm thừa nhận, An Dật mới nâng đầu y lên khỏi vai, nhưng Thẩm Trác Hi lại không dám nhìn An Dật, nếu không dòng lệ ngập đầy trong mắt nhất định sẽ rơi xuống.
“Ngẩng đầu”. An Dật ra lệnh, Thẩm Trác Hi bất giác làm theo, sau đó liền nhìn thấy biểu cảm cổ quái trên mặt An Dật, “Là ai nói cho anh, tôi muốn chia tay với anh?”. An Dật đau đầu xoa xoa thái dương, Thẩm Trác Hi chỗ nào cũng rất tốt, nhưng làm sao có thể thay đổi tật xấu hay để tâm vào chuyện vụn vặt này, hắn nghĩ đi nghĩ lại cũng không phát hiện mình đã từng lộ ra ý tứ muốn chia tay với y, chẳng biết người này từ đâu cho ra kết luận.
“Trên người có đồng tiền nào không?” An Dật nghĩ tới tên này bụng bảo dạ mà cho rằng mình muốn chia tay với y, khẩu khí liền không tự giác xấu đi.
Thẩm Trác Hi không biết An Dật muốn làm cái gì, chỉ là lục ví tiền, có điều rất hiển nhiên trong ví Thẩm Trác Hi căn bản sẽ không xuất hiện loại đồ vật thần kỳ như tiền xu, cho nên chỉ có thể rút ra một trăm đồng cho An Dật.
An Dật cầm một trăm đồng, vẻ mặt cứng lại một chút, nhưng vẫn nói tiếp, “Vậy, đây là chìa khóa nơi này, một trăm đồng này trả cho tôi, coi như anh mua nửa căn nhà này”.
“Như vậy anh Thẩm Trác Hi anh có đồng ý dọn đến cùng với tôi sống chung trong ngôi nhà này hay không?”
– 2 –
Thẩm Trác Hi ngay cả nằm mơ cũng không ngờ sẽ có ngày này, cùng An Dật sống chung? Mỗi ngày đều có thể nhìn thấy An Dật? Y không phải đang nằm mơ chứ. Tiếp theo An Dật bảo hoàng lịch nói hôm nay thích hợp chuyển chỗ, chi bằng ngay ngày hôm nay dọn qua đây đi. Thẩm Trác Hi hiển nhiên là gật đầu đồng ý, lại vì câu sau của An Dật chọc cho đỏ hết mặt lên, An Dật cười hi hi nói với y, hôm nay cũng thích hợp để kết hôn, anh có nguyện ý gả qua đây hay không.
An Dật chở Thẩm Trác Hi trở lại căn nhà trống vắng của y, mặc dù lớn nhưng không có chút nhân khí nào, Thẩm Trác Hi cũng chỉ coi nơi này như chỗ để ngủ vào mỗi buổi tối, trước kia ở nhà y thà rằng ở công ty xử lý công sự, bây giờ y lại là chỉ mong sao mỗi thời mỗi khắc đều được ở bên An Dật. Thu dọn quần áo và đồ dùng hàng ngày đơn giản, đồ vật lớn khác do công ty vận tải chuyển tới biệt thự trên núi của An Dật, Thẩm Trác Hi rốt cuộc dọn qua bắt đầu cuộc sống chung cùng An Dật.
Mãi cho đến buổi tối cùng nằm chung trên một chiếc giường với An Dật rồi, Thẩm Trác Hi mới có chút cảm giác chân thật, y thật sự cùng An Dật sống chung rồi? Nói cách khác sau này mỗi ngày đều có thể nhìn thấy An Dật? Cùng An Dật nằm chung trên một chiếc giường, sáng sớm tỉnh lại đầu tiên nhìn thấy cũng là An Dật. Cảm nhận được nhiệt độ cơ thể ấm áp của người bên cạnh cùng cánh tay ôm chặt vòng eo y, Thẩm Trác Hi mới xác xác thực thực mà cảm nhận được đây không phải là đang nằm mơ, An Dật đang nằm bên cạnh y thật.
Mặc dù trước kia họ hẹn hò đều là lăn lộn trên giường, đương nhiên cũng có lúc ôm nhau ngủ, nhưng khi đó y đều sẽ mệt đến mức ngủ luôn, không có thời gian để cảm nhận cảm giác ấm áp như thế, mà hôm sau tỉnh lại An Dật tuyệt đối đã rời giường rồi, cho nên đối với vẻ mặt lúc ngủ của An Dật y có thể nói là căn bản không có cơ hội nhìn thấy. Mà bây giờ An Dật an tĩnh ngủ ngay bên cạnh y, nhờ ánh trãng yếu ớt, có thể mõ hồ nhìn thấy khuôn mặt An Dật, là trẻ trung tuấn dật thế này. Thẩm Trác Hi không nhịn được len lén sáp lại hôn lên môi An Dật, sau đó lại lùi lại, ý thức được mình hôn lén An Dật, khuôn mặt thoắt cái đỏ lên, lẳng lặng nâng tầm mắt lên, An Dật vẫn hít thở đều đặn, chắc là không tỉnh, vì vậy lại hôn lên, lần này là tỉ mỉ mà nhấm nháp hương vị đôi môi An Dật, rất ngọt.
Đến khi Thẩm Trác Hi cảm giác có chất lỏng lành lạnh lăn trên khuôn mặt, mới phát giác mình đang khóc, vì được An Dật ôm, y lại không thể đưa tay lên lau đi, biết đâu An Dật sẽ bị y đánh thức, vì vậy cứ mặc cho nước mắt thấm đẫm gối, Thẩm Trác Hi vừa phỉ nhổ mình có cái gì đáng khóc chứ, vừa không ngừng được nước mắt, lúc ấy An Dật hỏi y có muốn sống chung hay không, y hoàn toàn ngây người, căn bản không có gì kích động, cho tới giờ loại cảm giác chua chát xót xa này mới dâng lên trong lòng, khiến Thẩm Trác Hi thấy ủy khuất nói không nên lời, khóc lóc mãi cũng cứ vậy ngủ thiếp đi, chỉ là giữa mông mông lung lung dường như có ai đó đang hôn lên khóe mắt mình, mơ hồ nghe thấy người kia thở dài nói câu đồ ngốc, đây là đang nói y sao?
Trời còn chưa sáng, Thẩm Trác Hi đã giật mình tỉnh giấc, siết thật chặt người trong lòng mới an tâm lại, thì ra không phải nằm mơ. Vì đã khóc cả đêm, hai mắt rất cay, hơn nữa cơ trên da mặt cũng đều bị căng cứng, Thẩm Trác Hi nhìn bầu trời đen kịt ngoài cửa sổ, cũng chẳng biết mấy giờ rồi, vừa không dám xoay người coi giờ, lại không buồn ngủ, chỉ có thể cứ ngây ngốc mà nhìn mặt An Dật trong lòng, sau đó cực kỳ ngốc cười rộ lên, cọ cọ đầu lên vai An Dật, có thể cảm nhận được mùi hương thơm mát trên người An Dật, không biết là mùi sữa tắm hay là dầu thơm.
Thẩm Trác Hi đang ngửi mùi thơm trên người An Dật, cảm thấy tay An Dật nhúc nhích, sợ đến mức y cứ duy trì tư thế như vậy cứng đờ trên người An Dật, sau đó có thể rõ ràng cảm giác được tay An Dật xoa xoa eo y, sau đó lại giống như nhéo con mèo nhỏ mà nhéo nhéo cổ y khẽ bật cười, cuối cùng là một nụ hôn ôn nhu rơi trên đỉnh đầu.
Hắn phát hiện rồi? Khuôn mặt Thẩm Trác Hi đột nhiên đỏ bừng, bị An Dật phát hiện mình làm hành động mất mặt như vậy, thật giống như thú cưng đang làm nũng với chủ nhân của mình, thật không biết sẽ bị An Dật cười nhạo thế nào.
Nhưng động tác kế tiếp của An Dật làm Thẩm Trác Hi an tâm một chút, An Dật nâng đầu y từ trên vai mình nhẹ nhàng đặt lên gối, sau khi hôn lên mặt y một cái thì yên lặng xuống giường.
Sớm như vậy, An Dật đi làm cái gì? Thẩm Trác Hi len lén mở hí mắt xem động tác An Dật.
An Dật phủ thêm áo khoác, kéo cánh cửa mở ra ban công, cẩn thận không phát ra âm thanh, cũng không mở quá lớn để gió lạnh buổi sáng thổi vào, sau đó rất nhanh khép lại, hắn đi ra ngoài ban công, từ nơi này có thể nhìn thấy cảnh biển ở phía xa xa.
Thẩm Trác Hi nhìn thấy An Dật ra ngoài mới dám mở mắt ra, nhìn đồng hồ, mới chỉ có hơn năm giờ, rất nghi hoặc An Dật dậy sớm như vậy để làm gì, chẳng lẽ là không muốn ngủ cùng giường với y, đại thúc nhà ta lại bắt đầu nghĩ ngợi lung tung.
An Dật đã bắt đầu động tác, thân hình như nước chảy mây trôi, đẹp đẽ nhẹ nhàng mà khoan thai, lấy thắt lưng làm trục, trên dưới uyển chuyển, toàn thân tạo thành một chỉnh thể. Động tác liên tục không ngừng, hàm tiếp hòa thuận, nơi nơi phân rõ hư thực, mỗi một động tác đều nhẹ nhàng bình tĩnh, phiêu dật đẹp mắt nói vô vàn, có ý cảnh bay bổng như đi trên mây.
Đến khi động tác An Dật tạo thành đường cung kiểu hình xoắn trôn ốc, Thẩm Trác Hi có là người thường đi nữa cũng nhìn ra An Dật đang luyện Thái Cực, có điều Thẩm Trác Hi nhìn thế nào cũng cảm thấy An Dật đánh Thái Cực tiêu sái đẹp mắt hơn rất nhiều so với cụ già trong công viên buổi sáng. Không tự giác mà ngồi dậy xem An Dật bắt đầu đi quyền, nhìn An Dật hô hấp bình ổn, đều đặn tự nhiên, chuyên tâm dẫn dắt động tác, mắt theo quyền mà di chuyển, dáng vẻ chuyên chú kia, khiến Thẩm Trác Hi không khỏi có vài phần ghen tị mà nghĩ, nếu An Dật nhìn y như thế này thì tốt rồi.
An Dật đánh đến như si như túy, Thẩm Trác Hi cũng nhìn đến như si như túy, thậm chí ngay cả hô hấp cũng theo tiết tấu An Dật đi quyền, chờ sau khi An Dật hít thở một hơi thật sâu thì thu thế, Thẩm Trác Hi mới phát hiện mình nhìn nhìn đã chạy tới cửa.
An Dật đang cầm khăn lau mồ hôi, nhìn thấy Thẩm Trác Hi đứng nhìn hắn, nhoẻn miệng cười với y, cười đến mức Thẩm Trác Hi mặt đỏ tim đập, trống ngực tăng nhanh, vội vàng lấy khăn trong tay An Dật giúp hắn lau mồ hôi, mượn động tác này che dấu mình bị một nụ cười của An Dật câu mất ba hồn bốn phách.
“Sao không ngủ thêm chút nữa?” An Dật tùy ý Thẩm Trác Hi nhẹ nhàng giúp hắn lau mồ hôi trên mặt.
“Cậu không bên cạnh ngủ không được”. Những lời này Thẩm Trác Hi không kịp suy nghĩ liền buột miệng nói ra, đến khi phát giác mình lại nói lời phiến tình như thế, hiển nhiên là lại không tránh được tính cảnh mặt đỏ tới mang tai.
Quả nhiên An Dật bật cười, nắm lấy tay y, “Không cần lau, tôi đi tắm, muốn cùng nhau không?”
“Không… Không… Không cần, tôi… Tôi đi làm bữa sáng cho cậu”. Lắp ba lắp bắp nói xong, bỏ lại An Dật mà chạy mất.
Nhìn mà An Dật ngẩn tò te, sau đó không nhịn được cười, “Chạy nhanh như vậy làm cái gì, tôi cũng đâu có ăn thịt anh”. (đâu có ăn, chỉ chén sạch ko nhè xương thôi @@)
Đến lúc Thẩm Trác Hi bắt đầu làm bữa sáng trong nhà bếp, tràn ngập đầu óc vẫn là thân ảnh An Dật mặc đồ luyện công màu trắng nhẹ nhàng phiêu dật, thật không thể không cảm thán, An Dật nhân sinh hoàn mỹ như vậy thật khiến người ta đố kỵ, mà người ưu tú như thế hiện tại đứng ngay bên cạnh y, khiến Thẩm Trác Hi có cảm giác không khỏi mừng thầm cùng không chân thật.
– 3 –
Thẩm Trác Hi cảm thấy cuộc sống chưa bao giờ tốt đẹp như hiện tại, mỗi sáng tỉnh lại sẽ nhìn thấy An Dật ngủ bên cạnh, nhìn An Dật sáng sớm kiên trì đánh Thái Cực, sau đó nấu bữa sáng cho hắn ăn, bữa tối nếu như công việc của y tương đối rảnh sẽ về nhà nấu cơm, bận thì hai người ra ngoài ăn, thậm chí có lúc An Dật cùng y đi siêu thị mua thức ăn, khi hai người đẩy xe mua sắm, luôn khiến Thẩm Trác Hi có một loại ảo giác vợ chồng mới cưới. Đỏ mặt nhìn trộm An Dật ở bên cạnh, trước sau bảo trì nụ cười ôn hòa, với ánh mắt những người chung quanh đối với việc hai người đàn ông bọn họ cùng mua thức ăn thì làm như không thấy, rất thản nhiên. Nhìn An Dật như vậy, hoàn toàn không có ý che che giấu giấu quan hệ của hai người họ, Thẩm Trác Hi vui sướng từ tận đáy lòng. Mặc dù với hai người mà nói, An Dật chưa bao giờ xuống nhà bếp, trước sau thực hiện tôn chỉ quân tử rời xa pháo phòng, nhưng lại rửa chén. Đối với chút tật xấu nho nhỏ này của An Dật, trong lòng Thẩm Trác Hi hiển nhiên không gọi là tật xấu gì, không làm việc nhà, đây đương nhiên càng không phải lỗi của An Dật rồi, lúc đầu, An Dật đều thuê người giúp việc làm, chẳng qua Thẩm Trác Hi cảm thấy người giúp việc giống như là xâm nhập không gian riêng tư của hai người họ, luôn cảm thấy không thoải mái, kết quả là một tay ôm đồm hết thảy việc nhà. An Dật mặc dù hơi có chút ngại của đàn ông, cơ mà ai bảo đồng chí Thẩm Trác Hi của chúng ta cam tâm tình nguyện vì An Dật nấu cơm làm đồ ăn giặt quần áo cộng thêm quét dọn vệ sinh, hơn nữa lại còn rất vui vẻ chứ.
Thế nhưng cuộc sống hạnh phúc luôn ngắn ngủi, bởi vì Thẩm Trác Hi phát hiện một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng, vấn đề nghiêm trọng đến mức đủ để ảnh hưởng cuộc sống vợ chồng, đó chính là từ khi họ sống chung tới nay, trong hơn nửa tháng này, An Dật không hề ôm y, hai người họ mỗi ngày cùng ngủ chung giường, ôm ôm hôn hôn tự nhiên không thể thiếu, thế nhưng cũng chỉ có vậy, An Dật mỗi tối ngủ cũng rất an phận, chỉ là chọc ghẹo y, sau đó nhìn y mặt đỏ tới mang tai liền ngủ mất.
Thẩm Trác Hi bắt đầu nghĩ lại phải chăng mình có chỗ nào làm An Dật chán ghét rồi hay không? Suy đi nghĩ lại cũng chẳng biết là chỗ nào, trước kia hẹn hò cơ bản đều sẽ lên giường, cho nên Thẩm Trác Hi vẫn cho rằng ít nhất thì An Dật vẫn là thích thân thể của y, thế nhưng tình huống hiện nay hiển nhiên đánh bay suy nghĩ này của y, chẳng lẽ là An Dật chán ghét thân thể của y rồi?
Thẩm Trác Hi xoay một vòng trước gương, nhìn nhìn thân thể mình, chăm sóc rất tốt, tới tuổi này vóc dáng tuyệt không chút biểu hiện biến dạng phát tướng, xoa nắn cơ thịt bên eo mình, mặc dù không mềm nhẵn như phụ nữ, cũng không đến nỗi thô ráp lắm.
Nghe tiếng nước từ nhà tắm trong phòng ngủ truyền ra, đó là An Dật đang tắm, Thẩm Trác Hi bắt đầu có phần ai oán, rốt cuộc có phải An Dật chán y rồi hay không? Đáng tiếc là da mặt Thẩm Trác Hi xưa nay ở trước mặt An Dật tương đối mỏng, loại lời nói này đánh chết y cũng sẽ không hỏi ra, lời này và cầu hoan chả có gì khác biệt. Mặc dù y ở trước mặt An Dật cũng không còn cái gì để mà xấu hổ được nữa rồi, dù sao thân thể từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài đều là của An Dật rồi, thế nhưng muốn y nói ra, ‘vì sao cậu lại không ôm tôi’ câu nói này hiển nhiên vẫn là vô cùng làm khó đồng chí Thẩm Trác Hi.
Thẩm Trác Hi ma xui quỷ khiến đẩy cửa nhà tắm ra, cách tấm kính cùng hơi nước, có thể mơ hồ nhìn thấy thân ảnh An Dật xích lõa, đến khi Thẩm Trác Hi phát hiện mình lại đi làm ra loại chuyện rình coi An Dật tắm, thật hận không thể ngay lập tức đâm đầu chết cho rồi, nhưng cặp mắt lại không chuyển dời ra nơi khác được, cứ như vậy ngây ngốc nhìn cơ thể An Dật như ẩn như hiện. Đáng ghét, An Dật tắm tại sao không khóa cửa, mới nghĩ xong, Thẩm Trác Hi liền cho mình một cái tát, An Dật không khóa cửa là không ngại y, tự mình xông tới, sao lại còn đổ tội lên đầu An Dật.
Chỉ là đứng bên ngoài cách tấm kính nhìn An Dật tắm, Thẩm Trác Hi đã miệng khô lưỡi khô, thầm mắng mình như một *** phụ. Thế nhưng ngược lại vừa nghĩ đến An Dật nói không chừng là ghét thân thể mình rồi, lại như bị dội một chậu nước lạnh, dập tắt tất cả dục vọng. Trái lo phải nghĩ, Thẩm Trác Hi dứt khoát lắc đầu, dù thế nào đi nữa cũng là mất mặt, hai tay run rẩy bắt đầu cởi quần áo trên người mình, nếu như vậy mà An Dật vẫn không có hứng thú gì đối với y, vậy y, vậy y…Vẫn thích An Dật.
Giống như sắp lên đoạn đầu đài, trong lòng Thẩm Trác Hi khẩn trương run rẩy, chuyện câu dẫn An Dật này, thật đúng là lần đầu tiên làm, nghĩ có nên đi uống ít rượu tăng thêm can đảm hay không. Thẩm Trác Hi còn đang nghĩ có hay không, An Dật đã kéo cánh cửa kính nhà tắm ra, thấy Thẩm Trác Hi mình trần đứng ở bên ngoài, hiển nhiên ngẩn ra một lúc.
Thẩm Trác Hi cũng xấu hổ cực kỳ, không ngờ An Dật tắm xong nhanh vậy, thế là y cũng chỉ có thể ngốc lăng mà đứng như thế tiến cũng không được lùi cũng chẳng xong.
“Mình trần đứng đó không lạnh sao? Lại đây”. An Dật vẫy tay với Thẩm Trác Hi, đều là mình trần, An Dật thì rất thản nhiên, trái lại Thẩm Trác Hi thì quẫn bách đến mức tay chân cũng không biết nên để chỗ nào. Ánh mắt càng không dám nhìn lên người An Dật, sợ thằng nhỏ của y không nghe lời ngay trước mặt An Dật lòi mặt xấu.
Giọng nói An Dật không có gì khác với bình thường, ngược lại còn lộ ra một phần sủng nịch, nhưng Thẩm Trác Hi nghe vào tai dù sao vẫn cảm thấy trong lời nói An Dật mang theo ý cười, đang cười nhạo y không biết liêm sỉ mà mưu tính câu dẫn, vì vậy thân thể càng cứng ngắc, khoảng cách với An Dật, chỉ vài bước, lại đi giống như đứa bé mới vừa biết đi, loạng chà loạng choạng.
Đang đi thì đụng vào bồn rửa tay, lại đụng đổ chai lọ bên trên, cuối cùng còn làm cái khăn đang treo ở trên rớt xuống, cả người bổ nhào về phía An Dật, chính thức lao vào vòng tay hắn.
Cũng may An Dật đỡ được y, bằng không thế nào cũng đập vào tấm kính, mới tiếp xúc đến cơ thể ấm áp còn mang theo nhiệt khí của An Dật, Thẩm Trác Hi run mạnh lên, chỉ cảm thấy máu huyết tăng nhanh.
Lúc này An Dật lại thật sự bật cười, “Làm sao thế này, cẩn thận một chút”. Thuận tay đỡ người lên, lại mở vòi nước nóng ra, đổ nước lên người phía dưới, làm ướt người y.
“Sao lại đứng ngốc ở bên ngoài, cả người cũng lạnh rồi”. Vuốt làn da hơi lạnh của Thẩm Trác, An Dật hơi bực mình trách cứ. Đến khi thân thể Thẩm Trác Hi hồi phục nhiệt độ, liền đặt y lên chỗ ngồi cao bên cạnh, đổ dầu gội lên cho y, ôn nhu giúp y gội đầu.
Thẩm Trác Hi nửa ngày mới từ hành vi mất mặt vừa rồi mà phục hồi tinh thần lại, nhân tiện phát hiện chuyện càng xấu hổ hơn, bởi vì y ngồi, An Dật đứng đối diện y, tầm mắt y vừa vặn không nghiêng lệch rơi vào giữa bụng An Dật, hai mắt lướt nhanh xuống, liền nhìn thấy tính khí ngủ say của An Dật.
Trên mặt ầm một tiếng bùng nổ, vội vàng dời tầm mắt, cảm thấy thân thể cũng đang nóng lên rồi, nghĩ nghĩ lại, nhớ tới mục đích ban đầu của mình, cổ vũ đủ dũng khí dựa sát vào, hôn hôn vòng eo gầy của An Dật.
Động tác trên tay An Dật ngừng lại, cúi đầu nhìn Thẩm Trác Hi một chút, cười, đến gần chút nữa, tách hai chân y ra, trực tiếp tiến vào, gần như dán vào đầu Thẩm Trác Hi, Thẩm Trác Hi đánh bạo nâng tay vòng qua eo An Dật, không nhịn được lại sáp tới hôn thắt lưng gầy của hắn, An Dật hình như bị y làm cho hơi nhột, cười xoay xoay thắt lưng, động tác này thật giống như thêm dầu vào lửa, khiến Thẩm Trác Hi vươn đầu lưỡi đi liếm bọt nước vương trên người An Dật, chóp mũi thỉnh thoảng lại đụng tới làn da ấm áp mang theo hương thơm sữa tắm thoang thoảng của An Dật.
Coi như Thẩm Trác Hi tàn nhẫn rồi nhẫn tâm chuẩn bị hướng xuống dưới ngậm tính khí của An Dật vào miệng, tay An Dật trên đầu y vẫn vò tóc cho y giữ đầu y lại, thanh âm khàn khàn nói: “Đừng náo loạn, đứng lên dội sạch dầu gội đầu”.
– 4 –
“Đừng náo loạn, đứng lên dội sạch dầu gội đầu”. Những lời này đối với Thẩm Trác Hi mà nói thật sự khiến người chịu đả kích, y thật vất vả cố lấy một chút dũng khí liền tiêu tán sạch trơn. Động tác An Dật dìu y đứng lên, không biết nên lấy biểu cảm gì đối mặt với An Dật, quá mất mặt mà, quyến rũ thất bại?
Thẩm Trác Hi xoay người, đưa lưng về phía An Dật, đứng cúi đầu dưới vòi hoa sen, hơi ngẩng đầu, để An Dật giúp y tẩy bọt xà phòng. Động tác An Dật rất nhẹ nhàng, dường như sợ làm đau y, khiến Thẩm Trác Hi trong lòng cảm động, An Dật thật sự là một người ôn nhu, lúc đầu e là cũng không tiện cự tuyệt y, cho nên mới để y có thể thừa cơ hội, phát triển trở thành loại quan hệ như bây giờ, mặc dù có phần bất đắc dĩ bị ép buộc, An Dật cũng luôn luôn đối xử rất tốt với y, cho tới giờ chưa từng làm khó dễ y, khiến y gặp khó khăn, trái lại mỗi lần để An Dật đối mặt với sự lựa chọn dường như đều là y. Nghĩ vậy Thẩm Trác Hi thật sự cảm thấy mình là một người đê tiện, giả dạng nhỏ bé đáng thương để tranh thủ sự thương hại của hắn.
“Đang suy nghĩ cái gì đây?” Không biết lúc nào An Dật đã khóa vòi sen, nhìn Thẩm Trác Hi đang xuất thần, hỏi.
“Không có gì…Ừm…” Thẩm Trác Hi thu hồi suy nghĩ miên man, trả lời, một âm tiết cuối cùng lại đột nhiên thay đổi, biến thành tiếng rên run rẩy phát ra từ cổ họng.
Sữa tắm đầy trên tay An Dật, từ sau lưng lướt qua nách y thoa sữa tắm lên trước ngực y, chẳng qua là An Dật ở phía sau lưng nên không nhìn thấy, vì vậy cũng không biết có phải là An Dật cố ý hay không, rất không khéo léo mà xoa lên đầu nhũ Thẩm Trác Hi.
Thẩm Trác Hi vội vàng lấy che miệng lại, cư nhiên phát ra loại thanh âm này.”Giơ tay lên nào”. An Dật ở phía sau ra lệnh nói, Thẩm Trác Hi hiển nhiên là ngoan ngoãn làm theo, lần này là xoa lên giữa bụng y, sau đó là phía sau lưng, Thẩm Trác Hi lại hình như không chịu nổi lực đạo của An Dật, chống tay tựa vào vách tường, tới lúc An Dật sờ soạng lên cái mông tròn trĩnh vểnh lên của y vài cái, Thẩm Trác Hi xấu hổ thiếu chút nữa kêu ra, cắn một cái lên cánh tay mình đang để ngang tầm mắt, đầu dựa lên tường. Tay An Dật lại không kiêng nể gì từ mông y đi xuống len vào giữa hai chân y, vỗ vỗ mặt trong bắp đùi y, “Tách chân ra”.
Thẩm Trác Hi xấu hổ đỏ mặt nhưng vẫn làm theo, biết rõ An Dật không phải ý kia, thế nhưng tư thế ám muội này đã hoàn toàn giống như là y vểnh mông chờ đợi An Dật phía sau tới xâm phạm. Ý nghĩ này, khiến Thẩm Trác Hi cả người khô nóng, nhiệt lượng toàn thân cũng hướng về phía bộ vị dưới thân mà phóng đi, nơi đó đã bắt đầu có xu thế ngẩng đầu rồi. Thẩm Trác Hi thầm mắng mình thật đê tiện, An Dật chỉ không chạm y vài ngày, thân thể mình lại hưng phấn lên, chẳng lẽ y thật lâu lắm rồi không làm, dục vọng không thỏa mãn?
Thẩm Trác Hi không nhịn được quay đầu lại nhìn An Dật, chỉ thấy An Dật nửa ngồi xổm trên mặt đất, đang lấy sữa tắm thoa lên đùi y, từ góc độ này, y có thể nhìn thấy toàn vẹn lưng cùng eo hắn. Đường cong ưu mỹ, tấm lưng trơn bóng, khiến Thẩm Trác Hi hô hấp gia tăng, vội vàng quay đầu lại, nhìn nữa thật phải mất mặt.
Sau khi An Dật thoa sữa tắm lên toàn thân y, đứng lên cũng phát hiện tư thế mê người này của Thẩm Trác Hi, giống như là con cá nằm trên thớt đợi làm thịt ấy, chỉ chờ hắn hạ đao. Vì vậy kẻ xấu xa nào đó thừa cơ lại bắt đầu phát tác, lúc trước chúng ta đã nói qua An Dật này cái gì cũng tốt, nhưng về mặt tình ái lại thích hành hạ Thẩm Trác Hi đại thúc, tính tình ác liệt này càng ngày càng trầm trọng thêm.
Bất động thanh sắc mà xoa bọt xà phòng trên lưng y, nơi ngón tay đi qua lại lộ ra chỗ mẫn cảm của Thẩm Trác Hi, hai bên hông, chỗ xương cùng, bọt mịn dính trên ngón tay lướt qua làn da trơn mượt của Thẩm Trác Hi, thật là một loại hưởng thụ, vì thế An Dật cứ như vậy chậm rãi ung dung mà bắt đầu cực hình với đồng chí Thẩm Trác Hi.
Mỗi một chỗ trên người bị ngón tay An Dật lướt qua, đều khiến cho Thẩm Trác Hi run lẩy bẩy một trận, dục vọng nguyên thủy nhất trong thân thể bị khơi dậy, đến khi ngón tay An Dật chuyển tới trước ngực Thẩm Trác Hi, hai tay vây quanh quầng nhũ cùng nhũ đầu của y bắt đầu vân vê xoa bóp, Thẩm Trác Hi đã là ném khôi quẳng giáp, quân lính tan rã rồi, nếu không phải miệng bị cánh tay chính mình che lại, sợ là tiếng rên rỉ mất hồn đã sớm truyền ra rồi.
Chờ An Dật chơi đùa đủ với hai khối nhũ đầu đáng thương của y, trêu chọc bọn chúng đến mức cứng như đá lại bắt đầu lần mò xuống dưới, cùng với một câu sau của An Dật “Nơi này cũng phải tẩy sạch”. Liền nắm hạ thân đã đứng lên của y. Ngón tay theo như lời hắn nói, tử tử tế tế vân vê khắp hạ thân y, cuối cùng lại dùng ngón tay dọc theo khe hở giữa hai khỏa tiểu cầu dưới thân hướng chỗ hội âm () mà trượt qua trượt lại.
() hội âm: đáy chậu (vùng giữa hậu môn và bộ phận sinh dục) “Ưm… An Dật…”
“Hửm?” Ngoài miệng đáp lời, trên tay lại như cũ hết sức chuyên chú chơi đùa xoa nắn hai khỏa tiểu cầu.
“Đừng… Ưm hừ… Chạm… Nơi đó… A”
“Hả, sao tôi lại cảm thấy hình như nó đứng lên”. An Dật một tay vừa hướng nơi tiểu huyệt y thăm dò từ trước ra sau, một tay nắm âm hành đã cứng rắn như thép của Thẩm Trác Hi kinh ngạc mà hỏi.
Nếu như chỗ mẫn cảm nhất của một người đàn ông bị người ta đùa bỡn như thế còn không có phản ứng, vậy thật sự là hoài nghi tôn nghiêm nam tính của hắn có vấn đề rồi, đáng tiếc Thẩm Trác Hi đại thúc của chúng ta chẳng những là đàn ông, mà còn là đàn ông thân thể mẫn cảm đã bị An Dật huấn luyện, làm sao chịu đựng được An Dật khiêu khích như thế.
Thẩm Trác Hi tự nhiên sẽ không ngốc nghếch mà đi trả lời câu hỏi này của An Dật, y bây giờ chỉ là kiềm chế tiếng rên rỉ của mình đã đủ khổ rồi.
“Chỗ này cũng phải tẩy sạch nha”. An Dật hàm chứa ý cười nói, động tác trên tay nghiêm ngặt chiếu theo lời mình nói, tinh tế tẩy sạch hạ thể của Thẩm Trác Hi, không buông tha một tấc nào, lại còn dùng móng tay lật bao bì, lộ phía sau đầu đỉnh hiện ra đường cong kín của tiểu bộ vị, dùng tay bao quanh lấy chậm rãi hoạt động, còn luôn luôn dùng móng tay lướt qua chỗ yếu ớt kia, thỉnh thoảng dùng móng tay ngón cái đâm vào lỗ nhỏ mẫn cảm nhất.
Thẩm Trác Hi không ngừng bị An Dật đùa giỡn đến mức hai chân run lên, sắp chống đỡ không được sức nặng chính mình, rồi lại không nhịn được cúi đầu nhìn động tác An Dật, chỉ thấy ngón tay An Dật linh hoạt nắm quanh hạ thân y chơi đùa, ở hạ thân y xoa nắn ra vô số bọt xà phòng nho nhỏ, hình ảnh *** mỹ này, khiến Thẩm Trác Hi không rời tầm mắt. Nhìn mình bị cảm giác cấm dục cùng xấu hổ, làm cho Thẩm Trác Hi cực kỳ mẫn cảm, đầu để trên cánh tay, miệng thở hổn hển, không ngừng phát ra tiếng rên rỉ kiềm nén thống khổ lại vui sướng.
Mỗi khi móng tay An Dật lướt qua chỗ mẫn cảm, đều khiến Thẩm Trác Hi run rẩy một hồi.
“Ưm…Ưm…Ưm a… Đau” Thanh âm Thẩm Trác Hi mang theo nỉ non thấp giọng cầu xin, hy vọng An Dật vì vậy buông tha y, bởi vì tiếp tục đùa nữa y sẽ không nhịn được bắn ra.
Đáng tiếc kẻ xấu xa kia hưng trí nổi lên, chẳng những không vì vậy thu tay lại, ngược lại một tay khác không ngừng vuốt ve mông cánh hoa tròn trĩnh của Thẩm Trác Hi, hứng thú ác liệt mà đem nó nặn thành đủ loại hình dạng, không ngừng ra sức xoa nắn nó đỏ lên rồi mới buông nó ra, đem Thẩm Trác Hi chỉnh đến mức muốn khóc cũng khóc không được.
– 5 –
Bàn tay phía trước ôm lấy eo y rồi vòng ra sau, tay kia đè lưng y xuống, khiến cho cái mông y càng vểnh lên, lại dùng chân chen vào giữa hai chân y làm hai chân càng tách xa ra, Thẩm Trác Hi căn bản không dám đi tưởng tượng chính y bây giờ là tư thế xấu hổ gì.
Ngón tay An Dật giống như mang theo nhiệt độ cao, từ khe đùi y di chuyển xuống dưới, lại chậm rãi hướng lên trên, quay lại không ngừng giày vò tiểu huyệt phía sau y, nóng đến mức Thẩm Trác Hi liên tục lui về phía trước, muốn trốn khỏi loại trêu chọc này, đáng tiếc tay An Dật đằng trước vững vàng cố định, không cho y có bất cứ đường trốn nào.
Cũng may An Dật đột nhiên lương tâm phát hiện, không tiếp tục giày vò hành hạ người nữa, chỉ là đưa tay lên khe đùi Thẩm Trác Hi, ngón trỏ cùng ngón giữa để ở chỗ hội âm, ngón khác không ngừng gãi gãi cánh mông y, Thẩm Trác Hi mới thở phào nhẹ nhõm, tay An Dật liền lay động kịch liệt, làm cho Thẩm Trác Hi thét lên một tiếng thật dài “A…”.
Đến khi Thẩm Trác Hi cả người đều là bọt trắng, An Dật mới ngừng lại, sáp vào bên tai Thẩm Trác Hi hỏi, “Thoải mái không?”
Thẩm Trác Hi xấu hổ không biết nên trả lời như thế nào, nói thoải mái cũng không phải, không thoải mái cũng không đúng, kích thích vừa rồi quả thật quá lớn, Thẩm Trác Hi còn đang rối rắm vấn đề này, tay dính đầy bọt của An Dật đã bôi vào chỗ tiểu huyệt phía sau y, sau đó ngón tay theo sữa tắm trơn đâm vào trong, không có một chút trở ngại.
“Ưm… Ô…” Thẩm Trác Hi kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể cứng ngắc.
“Thả lỏng, ngoan”. An Dật ở phía sau dỗ dành, giật giật ngón tay bị Thẩm Trác Hi kẹp lấy.
Người ba mươi mấy tuổi bị người ta nói ngoan, dỗ dành như trẻ con thật làm Thẩm Trác Hi cảm thấy mất mặt, nhưng hiện tại y không có hơi sức cùng lập trường đi phản bác An Dật, dù sao An Dật cũng không phải lần đầu tiên nói như thế.
Đợi đến khi An Dật thuận lợi đi vào ba ngón tay, liên tục ra vào xâm phạm mật huyệt phía sau của y, Thẩm Trác Hi đã hoàn toàn không cách nào suy nghĩ gì khác, chỉ biết vặn vẹo vòng eo phối hợp động tác An Dật, trầm luân trong khoái cảm, cũng bất chấp tâm tư xấu hổ gì mà lớn tiếng rên rỉ. Trước sau đều bị trêu chọc thoải mái, âm hành mẫn cảm không ngừng được vuốt ve có kỹ xảo, ngón tay phía sau xoay chuyển cực nhanh mà kịch liệt ma sát điểm mẫn cảm trong cơ thể, lại thêm đầu gối không ngừng cọ xát hai bên bắp đùi, thỉnh thoảng đẩy lên giữa hai chân y. Thẩm Trác Hi chỉ cảm thấy trước mắt trắng xóa, một tiếng thét cất lên, đạt tới cao trào, hai chân mềm nhũn, cũng chống đỡ không được sức nặng của mình nữa, yếu ớt trượt xuống, cũng may An Dật phản ứng đủ nhanh, cười ôm lấy người đã xụi lơ.
Nghe được tiếng phì cười của An Dật ở phía sau y, Thẩm Trác Hi xấu hổ đến mức quả muốn tìm một khe hở để chui vào, cư nhiên bị An Dật lấy ngón tay đùa bỡn như vậy đã bắn.
“Tôi giúp anh dội sạch”. Vừa nói liền mở vòi sen, nước ấm áp xối xuống, An Dật xoa nắn thân thể y kỹ càng, dội sạch hết bọt trên người y, Thẩm Trác Hi lại cứng ngắc tại chỗ, chỉ sợ hơi không kiềm chế, dục vọng vừa mới ngủ lại thức dậy.
Dội khá sạch rồi, An Dật lấy vòi sen từ phía trên xuống, cầm trên tay, tinh tế mà gột rửa mỗi một tấc da thịt trên người y, đối với bộ vị đặc biệt lại càng chăm sóc đặc biệt. Bởi vì cầm sát, nước chảy mạnh xối vào hạ thân, hơn nữa tay An Dật lật qua lật lại hạ thân y, khiến Thẩm Trác Hi cảm thấy thằng nhỏ không nghe lời lại bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy.
Cắn chặt răng, kiềm chế kích thích ***, cũng may đại khái An Dật cảm thấy tắm khá sạch rồi, đem cái vòi sen giày vò người ta ra xa, nhưng mà động tác bên dưới của An Dật cũng nói cho Thẩm Trác Hi hiểu được hành hạ còn khuya mới kết thúc.
An Dật trực tiếp cầm vòi phun nhằm vào tiểu huyệt phía sau y, theo động tác An Dật đẩy vào hai ngón tay sau đó mở ra, nước nóng từng chút theo thông đạo chảy vào.
“A… Đừng…Xin cậu…ưm” Thẩm Trác Hi sợ đến mức lập tức cầu xin.
“Đừng lộn xộn, sữa tắm mới rồi cũng vào trong, phải rửa sạch”. Đáng tiếc chính là, An Dật không chút nào dao động, ngón tay lại còn nới rộng hơn nữa, khiến nước chảy vào càng nhiều, còn đưa ngón tay khác luồn vào quấy nước bên trong, không ngừng cào cào nội bích.
“Đau…A…Nhẹ một chút” Thẩm Trác Hi đáng thương hề hề quay đầu lại cầu xin An Dật, để hắn đừng nới phía sau rộng như vậy, làm y có ảo giác sẽ bị xé ra, nước mắt khống chế không được đã rơi xuống.
Nào ngờ hoàn toàn ngược lại, biểu cảm đau đớn đáng thương, đôi mắt ẩm ướt, hai má bị hơi nóng chưng đỏ, vương trên mặt không biết là bọt nước hay là nước mắt, khuôn mặt bình thường thành thục chững chạc bây giờ tràn ngập dục vọng, khao khát thật nhiều thương yêu, biểu cảm này hung hăng kích thích An Dật vốn đã nhẫn nại đến khổ cực. Trên tay không khống chế được, hung hăng đâm vào thông đạo chật hẹp, cả ngón đi vào.
“A” Thẩm Trác Hi đau đến mức rên lên một tiếng, ánh mắt nhìn An Dật vạn phần ủy khuất, tựa hồ lên án hành vi độc ác vừa rồi của An Dật, nhưng mà tố cáo vô hiệu, ai đó còn ác nhân trước cáo trạng bộ mặt hung dữ thấp giọng khàn khàn “Đã bảo anh đừng lộn xộn” nói xong ngón tay tỏ ý trừng phạt bắn một cái trong thông đạo bên trong thân thể y.
Đáng thương Thẩm Trác Hi sợ đến mức lập tức không dám có bất cứ vọng động gì, y thật sự sợ An Dật mà kích thích y nữa, y lại muốn bắn.
Cơ thể cứng ngắc thật vất vả để An Dật tẩy sạch thân thể y, mới dám xoay người đối mặt An Dật, không dám ngẩng đầu đi nhìn trên mặt An Dật bây giờ là biểu tình gì, tầm mắt đi xuống không may lại nhìn thấy hạ thân đang bừng bừng của An Dật. Thẩm Trác Hi lúc này mới nhớ vừa rồi y chỉ lo sảng khoái một mình, hoàn toàn không nghĩ tới An Dật, người đàn ông nào bị trêu chọc như vậy lại không phản ứng, An Dật vì y nhẫn nại đến bây giờ, ngoại trừ không thể không bội phục định lực tốt của An Dật ra, càng cảm động nhiều hơn.
Thẩm Trác Hi đưa tay muốn giúp An Dật giải quyết, An Dật cười chặn tay y lại, “Không sao”.
Thẩm Trác Hi ngây người một chút, sau đó quỳ dưới đất, trước khi An Dật còn chưa kịp ứng, ngậm lấy hạ thân hắn.
Đến khi thật sự ngậm vào, chút dũng khí mới rồi của Thẩm Trác Hi tức khắc không còn, cự ly gần như thế nhìn thẳng cực đại của An Dật, thật vô cùng hùng vĩ, sợ đến mức y lập tức nhắm mắt lại, cố sức mở miệng thật lớn ngậm lấy nó, không để hàm răng cắn vào nó, đầu mũi cảm nhận được một làn hương nhẹ nhàng khoan khoái của sữa tắm, tuyệt không buồn nôn như trong tưởng tượng.
An Dật thoải mái rên lên một tiếng, lúc Thẩm Trác Hi cố gắng há miệng nuốt tính khí hắn vào sâu hơn, giữ đầu y lại, vì nước miếng không cách nào nuốt xuống, Thẩm Trác Hi vô thức làm một động tác nuốt, kết quả là đưa vật trơn trong miệng càng hướng vào bên trong, An Dật trên tay cũng căng thẳng.
“Di chuyển đầu lưỡi”. An Dật nhìn động tác Thẩm Trác Hi trúc trắc, biết y chưa từng làm khẩu giao cho người khác, chỉ cứ ngậm lấy mà thôi, mở miệng chỉ đạo.
Thẩm Trác Hi lúc này cũng không rảnh lo cái gì xấu hổ, chỉ chiếu theo lời An Dật mà làm, di chuyển đầu lưỡi liếm trụ thân An Dật, An Dật phối hợp rút ra ngoài, để đầu lưỡi y có thể có thêm nhiều không gian hoạt động. Thẩm Trác Hi thở dốc một hơi, vụng về liếm, thế nhưng động tác cực kỳ trúc trắc này lại lấy lòng An Dật, làm phân thân hắn nóng lên, càng trướng lớn hơn.
Nếu người bình thường được người hầu hạ như vậy, sợ rằng đã sớm hóa thân dã thú không quan tâm mà mãnh liệt xúc phạm rồi, cũng may An Dật định lực siêu cường, cho dù là như thế này cũng có thể chịu đựng động tác, chỉ ôm lấy đầu Thẩm Trác Hi, di chuyển một khoảng nhỏ, lo Thẩm Trác Hi lần đầu không thích ứng.
Đến lúc Thẩm Trác Hi dần dần thích ứng, biết được phối hợp An Dật ra vào hô hấp, An Dật mới từ từ buông ra, di chuyển nhanh trên diện rộng. Khi An Dật biết mình sắp cao trào thì chuẩn bị rút về phía sau, nào ngờ Thẩm Trác Hi, vốn đã ý loạn tình mê, nhận thấy được động tác của hắn, vòng qua eo hắn, không cho hắn lùi về sau, trực tiếp bắn trong miệng.
Thẩm Trác Hi sặc sụa ho khan không ngừng, lại vẫn chịu đựng luồng tinh vị kia trực tiếp nuốt thể dịch An Dật xuống, An Dật muốn ngăn cản cũng không kịp. Chỉ có thể tức giận trừng y, cuối cùng hóa thành nụ hôn ôn nhu, đặt lên bờ môi đã bị rách da của y.