Đam Mỹ: Thế Giới Đêm

Chương 4: Chương 4: Nhân Vật Bí ẩn




Hình ảnh chuyển tiếp đến một chàng trai lực lưỡng trên thân hình rắn chắc lưu lại nhiều vết sẹo to dài. Ngồi trên chiếc ghế ngoài trời để phơi nắng, tay ôm eo một nữ nhân mặc đồ tắm gợi cảm không kém gì Nghinh Yến. Chỉ có điều trên người nữ nhân này không ít hơn mười vết sẹo, nhìn chung không cảm thấy tởm ngược lại còn rất có cá tính. Điểm đáng chú ý là trên người bọn họ đều có hình xăm ký tự kì lạ. Trình Sinh hắc giọng lấy hơi:

- Đây là cặp sát thủ khét tiếng của bang Kình Ngư, hai người này đi đâu cũng có nhau, hỗ trợ cho nhau rất khó để làm họ xao lãng! Thêm một đặc điểm nữa của bang Kình Ngư...

Hình ảnh lại chạy sang nam nhân tuấn tú mặc sơ mi đen, quần đen. Thân hình lực lưỡng không kém gì Lục Khương Hàm, đôi mắt màu hổ phách sắc bén quan sát xung quanh. Khuôn mặt tuấn mĩ tỏ vẻ ôn nhu nhưng khí chất toát ra có chết cũng không ai dám lại gần, người người khiếp sợ:

- Đây là bang chủ Kình Ngư tên là Đàm Hạo! Hắn từng là sát thủ kinh khủng với biệt danh một phát bắn chết! Viên dạn của hắn luôn nằm ở giữa trán nạn nhân, tử vong tai chỗ. Chưa kể võ công cao cương, không ai đọ lại được

- A! Rốt cuộc cũng có người so tài với anh hai rồi - Lục Khương Phong nhìn Lục Khương Hàm trêu chọc.

- Ế! Còn người kia là ai? - Dương Châu tinh mắt chỉ nam nhân mờ ảo phía sau.

Bức hình chuyển tiếp, một thiếu niên với mái tóc trắng xóa, đôi mắt hai mà lục lam kì dị. Màu lục của ngọc thạch anh trong suốt như mắt mèo, màu lam của biển đẹp đẽ tạo cho con người ta cảm giác tươi mát. Khuôn mặt trái xoan cùng làn da trắng hồng mịn màn vô cùng là mê người. Hai màu mắt kia, nhìn riêng thì cực kì đẹp nhưng nhìn chung lại tạo cho người khác ma mị, quỷ dị, tà ác. Quần phục màu quân đội xanh xanh xám xám tôn lên đôi chân thon dài quyến rũ chết người. Áo thun trắng rộng mang lại cảm giác năng nổ hài hòa, thiếu niên mỹ lệ này nhìn sao vẫn không qua hai mươi.

- Hiuuu~~ - Dương Châu huýt sáo một tiếng gác chân lên bàn hai tay chống sau gáy như đang thưởng thức - Mỹ nhân nha~ nha~

- Chậc...chậc...hiếm! Hàng hiếm...nhìn đôi chân thon dài kia kìa gợi cảm a gợi cảm quá nha - Lục Khương Phong suýt xoa thích thú ngắm nhìn.

- Đây là nhị bang chủ của Kình Ngư! Thế giới đêm sợ cậu ta còn hơn là sợ Đàm Hạo. Bởi gì cậu ta có một sở thích rất là kinh dị. Vốn cậu ta luôn ẩn mặt, khó khăn lắm mới có một tấm hình của cậu ta. Thế giới đêm nghe đến tên cậu ta cũng phải kinh nể kinh sợ vài phần! Cậu ta chính là sát thủ 000.

- Tại sao? Cậu ta ngoài giết họ ra còn làm gì nữa sao? - Nghinh Yến nheo mày.

- Hành hạ, tra tấn! Đối với con mồi! Một khi cậu ta có hứng thú sẽ vờn cho đến khi nó tàn tạ rồi mới giết! Đau đớn vô cùng - Trình Sinh đẩy sang ảnh tiếp theo - Một khi cậu ta cao hứng, con mồi sẽ trở thành như thế này...

Mọi người được một phen kinh hãi, đó là một tấm hình thi thể đẫm máu. Thi thể đó của đàn ông, hai hốc mắt trống rỗng đen òm, có lẽ đã bị một vật gì đó đâm thủng. Răng đều bị gãy hết, gân tay gân chân đều bị cắt nát. Chưa kể phía bàn tay cùng bàn chân đều có một lỗ thủng to tướng. Nhiều vết dâm vào huyệt, móng tay chân đều bị rút ra hết. Cuối cùng là một vết chém hằng sâu vào động mạch chủ ngay cổ.

- Rất chuyên nghiệp - Lục Khương Hàm nheo mày nhìn kỹ các vết thương.

- Đây là một trong nhiều cái xác được chúng tôi chôm về trước khi bị đem đi phân hủy. Theo thống kê số vết thương thì sát thủ 000 này...cực kỳ thích tra tấn hoặc khiến người khác sống thảm rồi mới giết.

- Giống hệt một con mèo - Lục Khương Phong vuốt cằm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.