Dám Tính Kế Tôi? Chạy Không Thoát!

Chương 5: Chương 5




Mộc Thanh Dao hiện tại mắt chăm chú nhìn vào phần thân máy bay phía trước, cảm giác của cô ban đầu xem ra không sai, quả nhiên, chuyến bay này vốn chở theo nó vô vàn bí ẩn.

Tay chạm vào phần thân máy, nếu bằng mắt thường, ít ai nhận ra sự khác lạ của nó, nhưng, từ nhỏ cô đã học thiết kế, tất nhiên, ngoài yếu tố nhạy cảm bản năng thì kĩ thuật quan sát, đánh giá của cô rất tốt. Kiểm nghiệm xong suy luận của mình, Mộc Thanh Dao khóe môi hài lòng nhếch lên một đường.

Sau đó, lại tiếp tục tìm kiếm xung quanh, thực ra, nếu đã biết được một phần, cô cũng tò mò muốn xem kết quả cuối cùng. Rốt cuộc, kẻ đã thay đổi kết cấu nơi này toan tính điều gì. Mục đích của kẻ đó mới chính là điều cô hướng đến.

Rất nhanh, cô đã tìm được vật muốn tìm. Một cái nút nhỏ bố trí ở mặt sau chiếc gương, kẻ nào đó mặc dù rất tinh tế đặt gương soi cách thân máy bay một khoảng ngắn nhất có thể nhưng điều này không làm khó cô, đầu ngón tay Thanh Dao linh hoạt đưa vào khe hở nhỏ, mọi điều cô tò mò nay chỉ cách một cái nhấn tay nữa thôi.

*Cạch*- Có sự xê dịch ở tấm kim loại.

Chiếc nút này, đúng như những gì cô dự đoán, chính là nơi kích hoạt cánh cửa mật mà kẻ đó đã lắp đặt trong này. Cánh cửa không quá lớn, cũng chẳng coi là quá bé, dưới sự điều khiển của hệ thống ngầm, mặc nhiên mở ra trước mắt cô. Thanh Dao gần như nín thở chờ đợi.

Thế nhưng, không như mong muốn, dù hiện tại đã mở được cánh cửa, cô vẫn chưa biết nó chứa gì. Bởi bên trong cánh cửa đó, đáng chết khi vẫn còn một cánh cửa khác, hơn nữa, là cánh cửa sử dụng mật mã. Thanh Dao thầm than, vừa rồi là do bản thân hấp tấp đến mức quên mất một mấu chốt quan trọng, rằng nếu đã cất công làm như vậy, kẻ đó đâu ngu ngốc tới mức để cho người khác dễ dàng phá vỡ được kết cấu. Thanh Dao vỗ trán, nóng vội xưa nay luôn là điểm yếu của cô.

Trong khi Thanh Dao đang suy nghĩ cách phá giải mật mã thì từ bên ngoài truyền tới tiếng gõ cửa gấp gáp. Chắc có ai đó muốn vào trong, vì thời gian cô ở trong này đâu phải là ngắn ngủi. Cô bật vòi nước, cố tình để tiếng nước chảy thật to, tay chớp thời cơ ấn vào nút điều khiển, chuyện này chưa tìm ra sự thực tốt nhất không nên tiết lộ ra thì hơn. Cánh cửa mật nhanh chóng đóng lại vị trí ban đầu, y như chưa từng bị xê dịch.

- Thật ngại quá, tiêu hoá của tôi có vấn đề- Cô tuỳ ý bịa ra một lí do xem như chính đáng, tay ôm bụng nhăn nhó.

- Aaa!!!- Vừa đẩy cánh cửa ra, cô liền bị nhân vật trước mặt dọa cho hốt hoảng. Đây không phải người đàn ông bị cô xô vào ban nãy thì là ai. Tại sao anh ta lại ở đây, không phải nơi này là nhà vệ sinh nữ hay sao?

- Suỵt- Người kia ngón trỏ giơ lên miệng ra dấu, sau đó không cho cô thời gian phản ứng, lách người vào trong, đồng thời kéo cô theo, đóng sầm cửa lại. Thanh Dao ước tính, chuỗi hành động đó chỉ diễn ra vẻn vẹn vài giây.

Nhà vệ sinh giờ chỉ có hai người và mùi gỗ đàn hương đặc trưng chờn vờn trong không khí. Thanh Dao đầu óc sớm không còn nghĩ ngợi được thêm bất cứ điều gì,cô bắt đầu cảm thấy lo lắng cho an nguy của bản thân hơn. Mắt bắn về người kia một ánh nhìn đề phòng.

- Anh là ai? Chỉ cần có ý đồ xấu, tôi lập tức hét lên.

Người đàn ông rõ ràng không quan tâm đến lời của cô, đằng sau lớp khẩu trang đen, miệng mấp máy:

- Mở ra đi, nhanh lên.

Thanh Dao ngạc nhiên:

- Mở... cái gì?

Giọng nói kia pha chút không hài lòng:

- Còn có thể là cái gì nữa, chính là cánh cửa mật - Vừa nói anh ta vừa hất cằm về phía đó- Mau lên, tôi không có thời gian dài dòng.

- Anh theo dõi tôi?- Nếu không, sao có thể biết được chuyện này.

Triệt thời điểm hiện tại chính là cảm thấy nực cười, anh ta là ai cơ chứ, sao có thể biến thái tới mức đi theo dõi phụ nữ đến ngay cả nhà vệ sinh cũng không tha?

Từ khi máy bay cất cánh, anh ta đã phát hiện ra cơ quan mật này rồi. Chỉ là không thể chạm được tay vào nút kích hoạt. Mẹ kiếp, bọn người kia anh không nên quá xem thường, nút điều khiển nhất quyết phải dùng tay mới nhận lệnh, nếu gỡ gương ra để nhấn thì xem như phá hỏng luôn cả hệ thống, thành thử, chỉ có con đường duy nhất là đưa tay qua khe hở đó, mà, tay anh ta đâu thể nào đủ nhỏ cơ chứ.

Cuối cùng, Triệt đành gắn trong đây một con chíp theo dõi mini, đợi bọn người kia có động tĩnh, anh ta lập tức hành động theo kế hoạch. Chỉ không ngờ, khi theo dõi qua màn hình điện thoại, Triệt phát hiện trừ anh ta thì cô gái trước mặt cũng tìm được cơ quan này, hơn nữa còn có thể mở cánh cửa, cơ hội tốt như vậy, sao có thể không tận dụng.

- Cô không nghe thấy hay sao, giúp tôi mở cánh cửa ra đi.

Thanh Dao nhướn mày:

- Nhưng tôi không có lí do nào bắt buộc phải giúp anh.

Triệt hơi bực mình, tay móc ra trong túi áo khoác ngoài một tấm thẻ:

- Giờ thì có rồi chứ.

Cô sửng sốt thực sự, cảnh sát, anh ta là cảnh sát ư? Nếu cảnh sát có mặt trong này, chẳng phải thực sự đã xảy ra chuyện trầm trọng rồi hay sao?

- Tôi sẽ giúp- Cô rất nhanh chịu thỏa hiệp - Nhưng tôi có một thắc mắc cần được giải đáp.

- Nói đi.

- Rất đơn giản, lí do anh có mặt ở đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.