. . . . . . . . .
Ma Đế phi thường tự tin vào năng lực của mình dù sao cả đời hắn chưa từng thất bại, nếu muốn nói Ma Đế là nhân vật mạnh nhất Đại Thiên Thế Giới cũng không phải là giả, một kẻ như vậy nhất định phải có sự tự tin vào chính bản thân mình, sự tự tin đó dần dần biến thành tự ngạo.
. . . . . . . .
Ma Đế thực sự rất tự ngạo, hắn căn bản chưa từng để thế nhân vào mắt cũng như chưa bao giờ có suy nghĩ thất bại trong từ điển của mình có điều ngày hôm đó Ma Đế thực sự thất bại, hắn lần đầu tiên cảm thấy không nhìn thấu được một nữ nhân, ánh mắt của hắn lúc này có chút thất thần nhìn về phía Tố Ngôn.
. . . . . . .
Tố Ngôn vẫn như vậy, nàng căn bản không thay đổi gì, xinh đẹp, lạnh lùng, hoàn mỹ vô khuyết nhưng lúc này nàng có thêm một thứ, một thứ làm đến cả Ma Đế cũng phải động dung, trong mắt nàng mang theo một tia ôn nhu như nước thứ mà Tố Ngôn chưa bao giờ có.
. . . . . .
Trên bảo tọa của mình Ma Đế lặng người, lần đầu tiên hắn muốn chiếm đoạt một nữ nhân, lần đầu tiên hắn thực sự muốn nàng làm Đế Hậu của hắn chứ không phải nữ nhân của kẻ khác, không phải là một quân cờ để hắn sẵn sàng gạt bỏ.
. . . . . .
Thứ cảm xúc của Ma Đế không phải là tình yêu mà là cảm giác chiếm hữu của nam nhân, cảm giác nắm trong tay nữ nhân đệ nhất thiên hạ, một nữ nhân như vậy phải thuộc về nam nhân đệ nhất thiên hạ.
. . . . . .
“Đã chọn được danh hiệu nào chưa ?”. . . .
. . . . . . .
Giọng nói của hắn vẫn quan tâm như vậy, vẫn ngọt ngào như vậy có điều thủy chung không có cách nào có thể một lần nữa lay động nổi Tố Ngôn.
. . . . . . .
“Băng Đế”.
. . . . . . .
Giọng nói lạnh lùng của Tố Ngôn vang lên, nàng quả thực không hổ là kiếm linh của Vĩnh Hằng Cổ Kiếm, thiên phú của nàng có thể không phải mạnh nhất thiên hạ này nhưng kiến thức của nàng tuyệt đối ít ai có thể hơn, cho dù là cường giả bước thứ tư như đám người Ma Đế hay Thần Đế cũng chưa chắc đã hiểu biết sâu rộng bằng nàng.
. . . . . . .
Không phải Tố Ngôn không muốn bước ra một bước này mà là nàng không có động lực để bước tiếp, chỉ cần nàng mặc kệ Vô Song, chỉ cần nàng mặc kệ hắn tự sinh tự diệt thì cả nàng và hắn đều không phải bước vào bàn cơ này, không phải đi theo lộ tuyến mà Ma Đế chọn sẵn nhưng nàng không làm được.
. . . . . . . .
Nếu đã không thể bỏ mặc hắn thì nàng phải trở nên mạnh mẽ, mạnh mẽ đến mức có thể bảo vệ hắn, mạnh mẽ đến mức có thể che chắn cho hắn như hắn đã từng bảo vệ nàng, bước thứ ba đỉnh phong rất mạnh nhưng muốn bảo vệ Vô Song ở Ma Giới thì chưa đủ, nàng cần là cần Á Đế cảnh giới, chỉ có Á Đế cảnh giới nàng mới có sự tự do thuộc về mình, mới đủ sức bảo vệ nam tử của mình.
. . . . . . . .
Tố Ngôn không biết cường giả bước thứ tư cực hạn ở đâu nhưng nàng có một niềm tin, một thứ niềm tin mãnh liệt nếu nàng cùng hắn ở bên nhau một lần nữa, nếu trận đánh ở Vĩnh Hằng Quốc Độ chỉ có một mình Ma Đế tiến đến hai người chắc chắn không thua, đây là sự tự ngạo của riêng nàng, sự tự ngạo của Vĩnh Hằng Cổ Kiếm.