Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song

Chương 470: Chương 470: Song Đế Chiến (4)




Sau cuộc chiến với Hồn Thiên Đế tại Hồn Giới thực sự bản thân Vô Song cũng không thoải mái gì, nói hắn không bị thương tất nhiên là giả có điều chỉ là bản thân hắn đủ ương ngạnh để vượt qua mà thôi, Hồn Giới thực sự rất đáng sợ, nơi này là đúc kết toàn bộ tinh hoa của không biết bao nhiêu đời cường giả Hồn Tộc, bản thân Vô Song muốn lấy sức một người che đi Hồn Tộc chỉ sợ phải tốn ít nhất 3 năm thời gian.

Trong cuộc chiến đó Hồn Thiên Đế là bản thân hắn một mình duy trì đại trận Hồn Tộc chỉ bởi không còn cường giả nào của Hồn Tộc đủ sức trợ giúp hắn, toàn bộ ngũ tinh đấu thánh trở lên của Hồn Tộc cũng không ở tại Hồn Giới, có bọn họ trợ giúp cho Hồn Thiên Đế mặc sức tung hoành thì Vô Song tuyệt đối cũng chẳng nhẹ nhàng rời đi như vậy, điều này Vô Song cũng tự biết.

Vô Song có thể tự tin là cường giả mạnh nhất đại lục này thậm chí chấp cả hai cường giả phía sau liên thủ lại cũng không có cách nào cản nổi hắn chỉ có điều nếu bắt Vô Song phải tiêu diệt cả Cổ Tộc cùng Hồn Tộc thì hắn lúc này căn bản làm không nổi, thậm chí nếu Vô Song thể hiện sức mạnh quá đáng sợ của mình thì hoàn toàn có thể khiến Cổ Tộc cùng Hồn Tộc liên thủ, khi đó thì chỉ cần Vô Song không chân chính đột phá đấu đế thì hoàn toàn không có cách nào dẹp yên được hai tộc thậm chí đến cả người bên cạnh hắn hắn còn chưa chắc có thể cho họ an toàn.

Đến cả Hồn Tộc cùng Cổ Tộc bản thân Vô Song còn chưa thể tiêu diệt thì sao có thể hướng về Thiên Đạo cao cao tại thượng, Vô Song không biết Thiên Đạo mạnh như thế nào nhưng hắn biết Thiên Đạo chắc chắn là tồn tại bất khả xâm phạm, tất cả mọi tồn tại có thể uy hiếp đến Thiên Đạo đều bị nó tiêu diệt từ trong trứng nước, qua vô số năm vẫn không có ai có thể thách thức nổi Thiên Đạo, ít nhất đấu đế cường giả căn bản không đủ sức chống lại Thiên Đạo Chí Tôn.

Vô Song còn cách đấu đế cảnh giới một đoạn khoảng cách không phải là nhỏ chứ đừng nói đến vượt qua đấu đế để khiêu chiến Thiên Đạo, thế giới này không cho phép bất cứ sự tồn tại nào có khả năng uy hiếp tới Thiên Đạo, đây là điều chắc chắn.

Cách duy nhất để Vô Song có thể chạm đến Thiên Đạo chính là tăng cường sức mạnh của bản thân mình, hắn còn yếu hơn Thiên Đạo quá nhiều tuy nhiên Vô Song biết kể cả có đột phá thành đấu đế cường giả chỉ sợ cũng không đủ, còn thiếu rất nhiều rất nhiều thậm chí vài vị đấu đế liên thủ còn chưa thể đánh bại Thiên Đạo lực lượng huống gì một mình Vô Song.

Muốn có được thứ sức mạnh chạm đến Thiên Đạo bản thân Vô Song phải liều một lần, hắn nhất định phải cược mạng một lần.

............

Không quan tâm đến thế sự như thế nào cũng chẳng đoái hoài gì đến ngoài kia ra sao, Vô Song lúc này đắm mình trong một không gian toàn những làn khói trắng, thứ khói trắng mộng mị làm người ta như lạc cả linh hồn.

Vô Song hiện tại hai mắt nhắm chặt lại, cơ thể hắn run lên nhè nhẹ liên tục, nửa thân trên không có mảnh vải để lộ ra từng đường cơ bắp hoàn mỹ cùng lớp da đang dần dần chuyển thành màu đỏ, chỉ cần bất cứ ai quen biết Vô Song lúc này có mặt ở đây đều biết hắn đang cực độ đau đớn.

Vô Song là người đã trải qua rất nhiều sóng gió của cuộc đời, đau đớn đối với hắn vốn là thứ bình thường như ăn cơm uống nước chỉ là lần này có chút không giống, một thứ đau đớn mà trước đến nay Vô Song chưa bao giờ gặp phải.

Muốn làm con người đau đớn thì có hai cách, cách đầu tiên đương nhiên là tác dụng lên thân thể đồng thời cũng là cách dễ nhất, cách thứ hai thì cần nhiều thủ pháp đặc thù hơn mang đau đớn tấn công vào chính ý chí hay linh hồn của người khác nhưng lúc này Vô Song đang gặp một tình cảnh khác hẳn với bình thường được gọi là tra tấn mệnh cách.

Vô Song không biết mệnh cách là gì bởi từ khi hắn bắt đầu đi trên con đường tu luyện đến giờ chưa ai nói cho hắn và hắn cũng chưa bao giờ gặp phải nhưng chỉ cần là biện pháp mà Họa Thần nói ra bản thân Vô Song cũng không đi hỏi nhiều, hắn cần phải làm chuẩn bị, chuẩn bị thật kỹ cho lần cược mạng tiếp theo.

Tất nhiên Vô Song không cược mạng với trời, Hắc Phượng Hoàng từ khi sinh ra chưa bao giờ tin trời cũng chưa một lần kính thần, nó chỉ cược mạng với chính bản thân nó, trong mắt nó thì nó còn cao hơn cả trời.

Trong làn sương khói màu trắng bao phủ toàn bộ không gian kia xuất hiện một thân ảnh mờ ảo, một khuôn mặt ẩn dưới lớp khăn mỏng nhưng cũng có thể nhìn ra đôi mắt đẹp chăm chú đến kinh người, trên vầng trán lấm tấm mồ hôi đến cả bàn tay ngọc ngà với những ngón tay thuôn dài cũng đang nhè nhẹ run lên, người này không ai khác chính là Họa Thần.

Họa Thần đang giúp Vô Song tra tấn mệnh cách của chính hắn, từng nét bút nhè nhẹ vẽ lên tấm lưng có chút rộng lớn kia, đôi môi hồng mím chặt cùng ánh mắt phi thường chăm chú.

Vô Song trong mắt Họa Thần quá yếu, quá yếu để đụng đến mệnh cách bởi thứ này bản thân Vô Song còn phải đi rất lâu rất lâu mới có thể đụng đến có điều nếu có cường giả cỡ Họa Thần trợ giúp thì lại khác.

Mệnh cách thứ này ai cũng có, mệnh cách hiểu đơn giải chỉ là tính mệnh con người, thông thường mà nói mệnh cách càng dày thì chủ nhân của nó lại càng khó chết, mệnh cách là một sợi dây nối giữa tính mệnh con người cùng bánh xe luân hồi, chỉ cần mệnh cách đủ cường thì càng khó bị nuốt vào luân hồi ngược lại sợi dây mệnh cách càng mỏng thì càng dễ bị luân hồi nuốt chửng, càng dễ được đầu thai xuống suối vàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.