Trận chiến tranh dành thiên hạ tất nhiên không hề đơn giản, Cổ Tộc cùng Hồn Tộc một lần xuất động toàn bộ thì phải nói là cả đại lục rung chuyển, bất cứ tông môn nào bất kể thế lực nào cũng dều phải ngoan ngoãn nằm xuống yên lặng theo dõi hai tộc này xưng hùng.
Ai cũng nói Đan Tháp cùng Quyền Lực Bang là hai thế lực mạnh nhất Trung Châu, Quyền Lực Bang đã quyết định toàn bộ rời khỏi thế giới này tự tạo không gian riêng đứng xa thế cuộc còn về phần Đan Tháp đến một hành động nhỏ cũng không có, chỉ cần nơi nào có dấu hiệu cường giả của hai tộc đi ra thì Đan Tháp đệ tử trực tiếp tự động tránh đường.
Đan Tháp là đại cự đầu của Trung Châu còn hành động như vậy thì có thể hiểu tất cả các tông môn khác thế nào, hoảng sợ có mà rung động cũng có, toàn bộ khối đại lục này bị một luồng vô hình áp lực đè lên, thứ áp lực của tham vọng đấu đế, của tham vọng kéo dài suốt vài ngàn năm.
Cổ Nguyên lần này có thể nói là dốc toàn bộ sức lực không giữ lại chút nào, đứng đầu của đội ngũ Cổ Tộc đương nhiên là Cổ Nguyên, cửu tinh đấu thánh đỉnh phong lục trọng thiên kiếp cường giả, nói Cổ Nguyên là cường giả mạnh nhất có thể ra tay lúc này trên đại lục cũng không hề sai ít nhất theo con mắt của Vô Song thì Hồn Thiên Đế nếu cường công với Cổ Nguyên vẫn còn kém một chút.
Tất nhiên Cổ Nguyên cùng Hồn Thiên Đế quyết đấu với nhau là không thể ngăn cản, hai vị đại nhân vật này lại càng không phải là người quyết định chiến cuộc chỉ bởi không ai trong hai ngày có thể đánh bại đối phương trong thời gian ngắn, ưu thế sức mạnh của Cổ Nguyên chỉ có thể sử dụng trong cuộc chiến ít nhất là vài tháng trời không ngừng nghỉ, căn bản mà nói cả Hồn Thiên Đế cùng Cổ Nguyên không ai làm được gì ai.
Cuộc chiến tranh dành bốn mảnh Đà Xá Cổ Đế Ngọc rốt cuộc vẫn phải nhờ vào thực lực bên dưới của cường giả hai bên trong đó không thể không kể đến Hắc Nhân Vương Cổ Liệt một đại nhân vật hô mưa gọi gió của Cổ Tộc, nếu Cổ Nguyên là tộc trưởng Cổ Tộc thì Cổ Liệt có thể coi là đại tướng quân nắm toàn bộ binh quyền, thực lực bát tinh đấu thánh đỉnh phong nửa bước cửu tinh tuyệt đối không hề tầm thường.
Dưới Cổ Liệt là Lôi Doanh của Lôi Tộc, đương nhiên Lôi Doanh lúc này chỉ mang danh nghĩa là tộc trưởng Lôi Tộc nhưng chỉ có thể làm tay sai của Cổ Tộc, nói đi nói lại bản thân Lôi Doanh quả thực đã thất bại, thực lực của ông ta rơi vào khoảng bát tinh đấu thánh trung kỳ nhưng đứng trong đội ngũ Cổ Tộc lần này cũng không có cách nào trở thành trung tâm.
Ngoại trừ Lôi Doanh cùng Cổ Liệt ra thì đương nhiên Cổ Tộc Tam Tiên là mạnh nhất, hỗ trợ cho Cổ Tộc Tam Tiên cũng lại là một cường giả khác của Lôi Tộc, cường giả duy nhất đạt đến thất tinh đấu thánh còn sống – Lôi Chiến một trong Lôi Tộc Nhị Chiến Thần, nếu tính ra thì bốn người này quả thực có tư cách cùng Hồn Tộc Tứ Ma Thánh cường công bất phân thắng bại.
Ngoại trừ những cường giả kể trên thì lần này Cổ Tộc xuất ra tổng cộng 37 vị đấu thánh, 10 người trong số đó đạt đến ngũ tinh đấu thánh, 4 người đạt đến lực tinh, chỉ cần nhìn đội hình này cũng làm người ta tim đập chân run không dám cường ngạnh, đội hình này mới là thứ làm Cổ Nguyên tự tin nhất vào cuộc chiến tranh đoạt đấu đế động phủ, tranh đoạt Đà Xá Cổ Đế Ngọc.
Tất nhiên Cổ Nguyên có một điểm yếu đấy chính là thông tin, Cổ Nguyên thực sự không biết được Hư Vô Thôn Viêm đã đầu quân cho Hồn Tộc lại càng không biết rốt cuộc Hồn Tộc đã được những lợi ích gì từ Hư Vô Thôn Viêm.
Hư Vô Thôn Viêm mạnh nhất cũng không phải là sức phá hoại, tính về khả năng phá hoại Hư Vô Thôn Viêm còn phải thua Tịnh Liên Yêu Hỏa một bậc, thứ khiến Hư Vô Thôn Viêm đáng sợ nhất là khả năng chuyển hóa năng lượng, là loại thôn phệ phép tắc bá đạo nhất lịch sử.
Thôn phệ phép tắc đáng sợ hơn Tịch Diệt phép tắc cũng bởi khả năng chuyển hóa năng lượng cho mình sử dụng, đây là thứ làm Tịnh Liên Yêu Hỏa ngàn đời không vượt qua nổi Hư Vô Thôn Viêm.
Thứ năng lượng mà Hư Vô Thôn Viêm chuyển hóa về có thể giúp cho Hồn Tộc đạt được những thứ mà không ai ngờ đến cũng như có thể tưởng tượng nổi, đầu tiên là lượng huyết mạch phi thường dồi dào khiến Hồn Tộc có thể đời đời kéo dài đời đời sánh vai cùng Tiêu Tộc – Cổ Tộc.
Lợi ích lớn thứ hai được gọi là sự duy trì, bằng chính khả năng thôn phệ huyết mạch lực của mình bản thân Hư Vô Thôn Viêm có thể khiến những cường giả đáng nhẽ phải chết vì tuổi thọ của Hồn Tộc lại có thể tiếp tục kéo dài sinh mệnh, cuộc chiến này Hồn Tộc căn bản không thể nào thua được.
Bản thân Vô Song tuyệt đối không cho phép Hồn Tộc thua trận này, chỉ có Hồn Tộc thắng mới có thể giúp Hồn Thiên Đế đột phá thành đấu đế, chỉ có Hồn Thiên Đế trở thành đấu đế mới trở thành đối thủ của Tiêu Viêm, nếu Cổ Nguyên đột phá đấu đế thì bản thân Vô Song phải mất không biết bao nhiêu công sức và thời gian để ép Tiêu Viêm cùng Cổ Tộc quyết đấu.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Táng Thiên sơn mạch nằm ở phía Tây Bắc của Trung Châu, là một nơi lạ lẫm đối với nhiều người nhưng vẫn còn in dấu sâu đậm trong lòng của nhiều lão nhân các chủng tộc viễn cổ.
Nơi đây cũng chính là nơi năm xưa xảy ra trận chiến giữa Hồn tộc và Tiêu tộc, trận đại chiến đó có thể nói rằng khiến cả Trung Châu run rẩy, nơi đánh dấu sự đi xuống của Tiêu Tộc mạnh nhất thiên hạ, đánh dấu nơi ngã xuống của cường giả mạnh nhất thiên hạ cũng là nơi Hồn Tộc luôn nằm trong bóng tối lại có thể tìm được những tia sáng le lói nơi cuối đường hầm.
Ở sâu trong sơn mạch là chiến trường cổ có phạm vi cực kỳ rộng lớn , bình thường nơi đây là thánh địa của đa phần ma thú, cho nên dấu vết của con người cũng chỉ là hi hữu mà thôi.
Hôm nay nơi nay lại xuất hiện điều dị thường, những ma thú kia vốn hoành hành ở đây thế nhưng lại chạy trốn sạch sẽ , cả chiến trường khổng lồ không còn một bóng dáng ma thú nào, một thứ áp lực khổng lồ bao phủ toàn bộ Táng Thiên sơn mạch, thứ áp lực làm người ta hít thở không thông.