Đấu Y

Chương 264: Chương 264: Hắc ám long kỵ sỹ sinh bệnh (Hạ)




Mỗi một lần phóng “tham thị thú” ra đều thu được hiệu quả nhất định, thế nhưng lần này thực sự là tổn thất trầm trọng, Lâm Khiếu Đường không hề nghĩ đến đối phương lại có lực sát thương lớn đến như vậy, nếu như đã thu hồi “tham thị thú” tự nhiên không phóng ra lần nữa, nếu như đem toàn bộ thượng cổ ma thú này tiêu hao hết mà nói, vậy thì quá phí phạm thiên vật rồi.

Tát La Gia lại phải một lần nữa đánh giá thật kỹ bị đại sư giai trước mắt, thực lực của đối phương đã vượt quá xa biểu hiện tu vi bên ngoài, người này tuyệt đối không kém hơn một cao thủ linh hồn giai thông thường.

Bầu trời u tối bỗng nhiên xẹt qua một tia sáng, sau đó tiếng sấm như thiểm điện vang lên, mưa to tầm tã như trút nước xuống, thời tiết biến đổi trở thành khúc dạo đầu của trận giao kích lần thứ hai của hai người.

Lâm Khiếu Đường cảm giác được đối phương đã mệt mỏi, so với chạy trốn không bằng dốc toàn lực chiến đấu, cơ hội còn lớn hơn một chút, trong tay nắm chắc hai thanh trường thương màu vàng, ba mươi sáu kim thủ xoay quanh thân thể, mạnh mẽ lao vụt về phía đối phương.

Con ngươi của Tát La Gia co rút, mạnh mẽ đạp vào hắc ám cự long dưới thân, vứt bỏ tọa kỵ một người nghênh chiến. Hắc ám cự long tuổi còn trẻ, lần bạo tạc vừa rồi đã làm cho nó tiêu hoa quá nhiều nguyên lực, lại thêm trước đó phóng ra hai ma pháp cao cấp, phải duy trì trong thời gian dài như vậy, hắc ám cự long có vẻ như cực kỳ mệt mỏi, năng lực thôn phệ mọi thứ của “tham thị thú” ngay cả hắc ám cự long cũng có chút ăn không tiêu, những con ma thú thượng cổ nhỏ bé này ngay cả nguyên lực cũng có thể thôn phệ bằng hết.

Đương đương đương đương….

Trong hư không không ngừng truyền ra những tiếng va chạm kịch liệt, Tát La Gia lần thứ hai bị hơn mười kim thủ đồng thời đánh trúng, thế nhưng hắn hoàn toàn không để ý, chỉ là chăm chú tập trung vào thanh trường thương trong tay đối thủ, chỉ hi vọng tìm được một kẽ hở trong sát na đem đối phương một kích lấy mạng.

Lâm Khiếu Đường càng đánh càng cảm thấy không thích hợp, sức chiến đấu của đối phương đang giảm xuống nhanh chóng, với thực lực của một cao thủ linh hồn giai tuyệt đối không thể như vậy, kỳ quái vô cùng. Lâm Khiếu Đường vẫn chưa hạ thủ lưu tình, nguowcj lại càng gia tăng thê công kích…

Phốc, trong miệng của Tát La Gia mạnh mẽ phun ra một ngụm máu tươi, hoàn toàn không thèm để ý, không hề né tránh, không hề có ý tứ lùi bước, lỗ rõ bộ dạng cho dù chết trận cũng không nề hà.

Lực công kích của Lâm Khiếu Đường tuy rằng vẫn còn đang tiếp tục tăng lên không ngừng, thế nhưng trong lòng đối với vị long kỵ sĩ dũng mãnh này đã nẩy ra sự kính nể.

Trong đôi mắt màu vàng của Phí Đức Nỗ Tư tản ra nét đau thương nhàn nhạt, lúc này căn bản Tát La Gia đang muốn chết, nếu như hắn không mắc bệnh mà nói, gã đại sư giai trước mắt này sao có thể là đối thủ của hắn, đám thượng cổ ma thú kia sao có thể vây khốn được bọn họ.

Mí mắt của Phí Đức Nỗ Tư nhất thời buông xuống, sau tiếng gầm trầm thấp đã đưa ra một quyết định trọng đại.

- Đối thủ tôn kính, ta hắc ám cự long Phí Đức Nỗ Tư thỉnh cầu ngài không nê giết Tát La Gia, ta nguyện ý dâng lên một trăm năm sinh mệnh vì ngài mà cống hiến sức lực, cho dù trong một trăm năm ấy phải hiến dâng cả sinh mệnh của ta, ta cũng tuyệt không chối từ, Tát La Gia, một hắc ám long kỵ sĩ cuối cùng không thể chết đi như vậy.

Lâm Khiếu Đường đang chiến đấu kịch liệt đột nhiên nhận được truyền âm trầm thấp thẳng thắn cực kỳ khẩn thiết, thanh âm rõ ràng mang theo nét bi thương nồng đậm.

- Hừ, nếu như ngay từ đầu các người đem ta đánh bại bắt được mà nói, thậm trí còn có thể trực tiếp giết chết, các người có thể bỏ qua hay không ?

Lâm Khiếu Đường tức giận truyền âm ngược lại chất vấn.

- Tu luyện giả cường đại, chúng ta chỉ là vì đế quốc mà hiệu lực, cũng không muốn cùng các hạ đi đến tình cảnh sống chết, ân oán giữa các hạ và Đặng Cổ Tháp chúng ta hoàng toàn không quan tâm, chúng ta đuổi bắt các hạ chỉ là vì nghe đồn các hạ đã trộm đi bảo vật của đế quốc, mục đích của chúng ta chỉ là vì muốn lấy lại những thứ thuộc về quốc gia mà thôi.

Lâm Khiếu Đường nhướng mày

- Trộm bảo vật của các ngươi ? Chê cười! Nếu như chỉ vì một chút điểm ma sát với quốc sư của các ngươi mà bảo ta trộm cắp, ta không còn gì để nói.

- Chúng ta đã tin lời đồn hiểu lầm các hạ, pdlt hướng ngài xin lỗi, Tát La Gia hiện tại là hi vọng cuối cùng của đế quốc, thỉnh ngài không nên giết chết hắn, Phí Đức Nỗ Tư nguyện ý trở thành nô bộc của ngài.

Hắc ám cự long xa xa dĩ nhiên làm một động tác cúi đầu xưng thần, loại động tác này đối với long tộc mà nói chính là sự sỉ nhục lớn nhất, một hắc ám cự long cao ngạo dù chết cũng không làm như vậy.

Lâm Khiếu Đường hơi hơi kinh ngạc, Tân Tây Á lại càng ngạc nhiên, rốt cuộc là vì nguyên nhân gì mà hắc ám cự long lại vứt bỏ tôn nghiêm của mình hy vọng một cách đau khổ như vậy đây ?

Đối với nguyên nhân ngược lại Lâm Khiếu Đường không hề có chút hứng thú nào, bất quá thỉnh cầu đối với của hắc ám cự long nên coi trọng, nếu như xé rách da mặt mà nói, rất có thể hắc ám cự long sẽ thẹn quá hóa giận, phải biết rằng long tộc là một chủng tộc có ý thức tộc đàn rất mạnh, thù hận của cá thể có khả năng được toàn tộc hỗ trợ. Cùng với toàn bộ hắc ám long tộc là địch so với muốn chết cũng không khác gì nhiều cho lắm, lại thêm Lâm Khiếu Đường có chút kính ý với đối thủ, trầm tư một hồi, thẳng thắn nói:

- Ta đáp ứng thỉnh cầu của ngươi.

- Tu luyện giả cường đại, thỉnh cho phép Phí Đức Nỗ Tư hướng đến ngài lòng biết ơn chân thành nhất. Phí Đức Nỗ Tư xin lấy danh dự của hắc ám long thần ra thề nhất định sẽ tuân thủ ước hẹn!

Xa xa Phí Đức Nỗ Tư lại làm ra một động tác cực kỳ khiêm tốn, cái đầu cao ngạo thật sâu cúi thấp xuống phía dưới.

Thương thế của Tát La Gia trong chiến đấu đã tăng thêm rất nhiều, cho dù thế tấn công của Lâm Khiếu Đường đã giảm đi, thế nhưng hắn vẫn như cũ không chịu nổi, định liều mạng chống chọi đến cùng, Lâm Khiếu Đường lại không thể đột ngột dừng tay lại, làm như vậy rất có thể làm cho bản thân phải thụ thương.

Lâm Khiếu Đường không nghĩ ra cách nào xử lý cho tốt, trực tiếp thôi động ba mươi sáu kim thủ đem đầu sư tử bị thương Tát La Gia nhanh chóng khống chế chặt chẽ, kim thủ hầu như đã tiến vào tất cả các đầu khớp xương chân tay của hắn, so với dây thừng buộc nhiều vòng còn muốn chắc cắn hơn rất nhiều.

- Ngươi giết ta đi.

Khuôn mặt của Tát La Gia không hề có biểu cảm.

- Ta rất nguyện ý làm như vậy, nhưng ta đã đáp ứng với bằng hữu của ngươi không giết ngươi, xin thứ cho ta không thể thỏa mãn yêu cầu này của ngươi.

Lâm Khiếu Đường dừng lại trước mặt Tát La Gia thản nhiên nói.

Thần sắc của Tát La Gia cả kinh, mạnh mẽ quay đầu nhìn hắc ám cự long, trong mắt tràn ngập nét không thể tưởng tượng nổi.

- Phí Đức Nỗ Tư, thân là hắc ám cự long chí cao, ngươi lại dám vứt bỏ đi tôn nghiêm hi vọng cầu xin sự thương hại của địch nhân, ngươi đã làm ta quá thất vọng rồi, ban đầu chọn ngươi là tọa kỵ là sai lầm lớn nhất của ta, ta vì ngươi mà cảm thấy vô cùng hổ thẹn.

Lâm Khiếu Đường có chút không thể lý giải được tư duy của Tát La Gia, loại người ngoan cố như thế này thực sự làm cho người khác có chút buồn bực, không nhịn được nói:

- Long tộc bằng hữu của ngươi vì ngươi mà vứt bỏ đi tôn nghiêm, so với sinh mệnh của ngươi thì tôn nghiêm của hắn càng thêm trọng yếu hơn, ngươi đã không cảm kích thì thôi, thế nào lại nói xấu tâm lý của bằng hữu như vậy chứ.

Tát La Gia lạnh lùng nói:

- Ngươi không cần phải giải bộ, Phí Đức Nỗ Tư nhất định là đã hứa hẹn gì đó với ngươi, bằng không ngươi sao có thể bỏ qua được địch nhân muốn giết chết mình cơ chứ.

Lâm Khiếu Đường chỉ nhàn nhạt cười:

- Ta chỉ thương cảm cho ngươi mà thôi!

- Ngươi …

Đôi mắt đẹp màu xanh nhạt của Tát La Gia trợn tròn trừng trừng, không tự chủ được run rẩy, những lời này đã đâm sâu vào tâm linh yếu đuối của hắn.

Lúc này hắc ám cự long đã chậm rãi bay tới, ánh mắt nhìn về phía Lâm Khiếu Đường đã không còn chút căm thù nào, nhưng lại có thêm một tia hiếu kỳ.

- Tu luyện giả cường đại, trên người của ngươi tại sao lại có hắc ám chi nguyên sơ sinh, lẽ nào ngươi là hậu duệ của hắc ám long tộc hay sao?

Lâm Khiếu Đường lắc đầu nói:

- Ta thuần túy là nhân tộc.

Hắc ám cự long quái dị nhìn Lâm Khiếu Đường, nhưng không tiếp tục truy vấn, thế nhưng đối với câu trả lời của Lâm Khiếu Đường, hắc ám cự long hiển nhiên không phải quá tin tưởng.

Phốc, Tát La Gia không hề báo hiệu lại phun ra một ngụm máu thật lớn, sau đó một trận ho khan tê tâm liệt phế không thể dừng lại được, hầu như đã đem toàn bộ phổi của hắn nhổ ra ngoài, biểu tình thống khổ dị thường.

Lâm Khiếu Đường xuất phát từ bản năng chức nghiệp, đưa tay dò xét mạch đập của Tát La Gia, nhất thời trên mặt cả kinh, người này không chỉ có thương thế từ trước, hơn nữa lại còn bị nhiễm bệnh độc ôn dịch biến dị, trong trạng thái cơ thể tệ hại như vậy mà có thể chống đỡ được quá trình chém giết với bản thân lâu như vậy, nếu như người này có thân thể hoàn toàn khỏe mạnh mà nói, bản thân căn bản không phải là đối thủ của hắn.

- Đừng chạm vào ta, khái khái…

Tát La Gia kinh sợ nói.

Lâm Khiếu Đường nhún nhún vai, rút tay lại, đúng lúc này trên cổ thấy buông lỏng, Tân Tây Á không có dấu hiệu từ phía sau Lâm Khiếu Đường đột nhiên rơi xuống.

Lâm Khiếu Đường cả kinh, đang muốn quay người lại đuổi theo, đã nhìn thấy một cánh tay hắc ám cự long nhẹ nhàng tiếp lấy Tân Tây Á đang rơi xuống, trong lòng Lâm Khiếu Đường thời phào một hơi.

Biểu tình của Tân Tây Á cực kỳ thống khổ, thân thể mềm mại co quắp lạnh run, toàn bộ mồ hôi chảy ra như tắm.

- Tu luyện giả cường đại, bằng hữu của ngươi đã trúng phải hắc ám nguyên tốc rất sâu, là bị sinh vật ma giới cường đại gây nên thương tức phải không?

Lâm Khiếu Đường nao nao, chỉ cảm thấy sâu trong nguyên thức của mình không hiểu vì sao truyền đến từng đợt hàn ý, đúng là do Tân Tây Á truyền đến.

Lâm Khiếu Đường vừa định kiểm tra thân thể cho Tân Tây Á, đột nhiên thân thể của nàng mạnh mẽ rung động, bộc phát ra những tiếng la hét thống khổ tê liệt, thân thể dần dần chuyển thành màu đen…

- Phải thông qua hắc ám tẩy lễ mới có thể đem hắc ám nguyên độc trong cơ thể của nàng đẩy ra ngoài, bằng không không bao lâu thân thể của nàng sẽ bị ma hóa, linh hồn cũng bị hắc ám nguyên độc hoàn toàn ăn mòn, trở thành một nhân ma tử thi nửa người nửa ma.

Lâm Khiếu Đường lặng yên không lên tiếng, muốn dùng nội linh của mình dẫn độ vào cơ thể Tân Tây Á hút hết hắc ám độc nguyên, thế nhưng hắn lại bị một cỗ hắc ám nguyên khí cực kỳ cường đại ngăn cản, nội linh cuae hắn thế nào cũng không thể tiến vào được…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.