Đen Trắng Kết Hợp

Chương 29: Chương 29: Chương 28




Lúc nấm Lactarius sắp được cho vào nồi, di động trong túi tạp dề bắt đầu vang lên, Tô Dã Nghi một tay cầm thìa, một tay nâng một rổ nấm Lactarius, bị âm thanh kia dọa đến nhảy dựng lên, nhất thời quên mất làm như thế nào, ngay lập tức hét to hai tiếng “A a” trong phòng bếp.

Sau khi kêu “A a” xong, Tô Dã Nghi vẫn không nghĩ ra cách đối phó, mắt thấy dầu trong nồi càng lúc càng sôi sùng sục, miếng thịt xào trước cũng sắp cháy xém, cô nhớ tới một người duy nhất sống trong căn nhà này: “Dịch Tự! Dịch Tự!”

Dịch Tự nghe tiếng thì đến.

Cuối cùng Tô Dã Nghi đổ nấm Lactarius vào trong nồi, lật chuyển xào vài cái rồi nhanh chóng đưa thìa vào trong tay Dịch Tự.

“Tôi nghe điện thoại.” Tô Dã Nghi vừa nói xong lập tức ra ngoài, “Đây là món ăn cuối cùng, trước đó đã bỏ muối vào thịt, còn lại cái gì cũng chưa bỏ, khi anh xào nấm được một lúc nhớ bỏ thêm ít muối, bỏ chút nước cốt nấm vào, những cái khác, tùy ý bỏ vào đi…” Nói tới đây, Tô Dã Nghi đã đi ra khỏi phòng bếp, lần cuối cùng đóng cửa lại liếc mắt một cái, cô mơ hồ cảm nhận được biểu cảm của Dịch Tự…

Tại sao dáng vẻ của anh lại cực kỳ vô tội cực kỳ mù mịt thế kia?

Người gọi điện thoại cực kỳ cố chấp. Tô Dã Nghi lau khô tay, đi đến trước cửa sổ lớn ở phòng khách mới lấy điện thoại di động ra bắt máy, lúc này cô nhanh như chớp nghĩ đến, thật ra thì cô hoàn toàn có khả năng vừa nghe điện thoại vừa xào rau…

Chẳng trách Dịch Tự vô tội như thế.

Nhận điện thoại, giọng nói dịu dàng của mẹ Tô truyền đến từ bên kia: “Buổi trưa gọi điện thoại cho mẹ hả?”

Tô Dã Nghi phản ứng một hồi mới nhớ tới buổi trưa lúc buồn rầu gọi điện thoại cho mẹ Tô, vội vàng nói: “A, vâng ạ.”

“Làm sao vậy? Công việc có chuyện gì à? Cả ngày mẹ không mang điện thoại, vừa mới thấy.”

Tô Dã Nghi “Vâng” một tiếng, nói hết một lần lời Đới Duy nói với cô và cả những rắc rối của cô. Mẹ Tô cực kỳ kiên nhẫn nghe cô kể khổ, sau đó hai mẹ con lại tâm sự về cái đề tài này thật lâu, nhưng mà, đến tận khi tắt điện thoại, rắc rối của Tô Dã Nghi cũng không được giải quyết, bởi vì mẹ Tô luôn tiếp xúc với trẻ con ở nhà trẻ cũng hoàn toàn không biết xử lý loại vấn đề kinh doanh này như thế nào.

Cô ủ rũ trở về phòng bếp…

Đẩy cửa phòng bếp ra, trước tiên Tô Dã Nghi bị một mùi hương kỳ lạ làm cho kinh sợ rồi. Ngẩng đầu nhìn, biểu cảm của Dịch Tự đang thật sự nghiêm túc nhìn một nồi đồ ăn đen thui.

Tô Dã Nghi không thể tin chạy tới, nhìn vào trong nồi, lại nhìn Dịch Tự lắp bắp hỏi: “Đây… Đây là… Đây là cái gì?”

“Nấm Lactarius xào thịt.”

Mặc dù có được đáp án, Tô Dã Nghi vẫn còn không tin, tới gần bên cạnh nồi ngửi ngửi, cô có phần chuyên nghiệp hỏi: “Anh bỏ xì dầu vào?”

Dịch Tự ho khan: “Xì dầu là cái gì?”

Tô Dã Nghi dời mắt về phía bàn gia vị, đưa tay chỉ chỉ cái bình xì dầu đáng thương: “Là cái kia kìa.”

Dịch Tự rất dứt khoát nói: “Bỏ vào rồi.”

Tô Dã Nghi: “Anh còn bỏ cái gì vào nữa?” Nồi thức ăn kia không ngừng đen đi, còn
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.