Chúng ta từng nói qua, mọi người trong bộ lạc Ba Tái Tư đối xử với Sophie rất tốt, thường xuyên tụ tập trước cửa nhà Bàng Đốn, nhìn ngắm sinh vật có
chiếc đuôi cá kỳ lạ. Trong đó, Kỳ Nhĩ Á là người đáng nhắc tới nhất,
người này không giống đại đa số mọi người trong bộ lạc, cậu chỉ muốn
nhìn xem sinh vật đã mê hoặc Bàng Đốn rốt cuộc có bộ dáng gì mà thôi!
Kỳ Nhĩ Á này đương nhiên là đệ nhất mỹ nhân của bộ lạc Ba Tái Tư, đối với
đệ nhất dũng sĩ vô cùng cố chấp. Từ rất lâu trước kia đã thích Bàng Đốn, lúc anh làm tộc trưởng phi thường dũng mãnh thiện chiến, sức chiến đấu
và tốc độ của anh trước giờ chưa từng có lỗ đạt nào có thể đuổi kịp hay
vượt qua. Kỳ Nhĩ Á có nghe qua chuyện xưa của Bàng Đốn, đương nhiên cũng biết Sophie. Vài năm trước khi Bàng Đốn trở về thăm bộ lạc, Kỳ Nhĩ Á
từng thổ lộ với anh. Chẳng qua Bàng Đốn lúc này trong lòng chỉ có một
mình Sophie, vì thế kiên quyết cự tuyệt.
Cũng vì việc này mà đệ
nhất mỹ nhân Kỳ Nhĩ Á bị tổn thương lòng tự trọng, từ đó về sau liền
ghen ghét Sophie chưa từng gặp mặt kia. Tuy rằng tộc trưởng đương nhiệm
một mực theo đuổi cậu chính là hành động của Kỳ Nhĩ Á dường như phát
điên, nhất nhất quyết tâm phải theo đuổi Bàng Đốn!
Sau này Bàng
Đốn trở lại còn mang theo một nhân ngư, đây chắc hẳn là Sophie trong
truyền thuyết. Kỳ Nhĩ Á sẽ chịu buông tay sao? Đương nhiên không, cậu
chính là đệ nhất mỹ nhân trong bộ lạc, nếu bị một nhân ngư đánh bại, mặt mũi cậu còn để đi đâu.
Sophie du ngoạn trong một dòng suối nhỏ,
bên cạnh có một con Mã Khắc Đa thật lớn hộ tống, tất cả các sinh vật
khác đều nhượng bộ lui binh. Tuy rằng Sophie hiện tại không còn năng lực nhưng cảnh giác vẫn còn, khảm đặc trốn trong bụi cỏ kia cậu đã chú ý
khá lâu.
Kỳ Nhĩ Á cố lấy hết dũng khí đi tới, ngửa đầu vô cùng
kiêu ngạo, khinh bỉ nhìn sinh vật đang lóe sáng này, cậu tuyệt đối không thừa nhận đối phương xinh đẹp hơn mình!
Sophie trồi lên mặt nước, giọt nước trong suốt tí tách nhiễu từ mái tóc dài mượt xuống dòng nước, rực rỡ dưới ánh mặt trời.
“Ngươi chính là Sophie phải không.” Kỳ Nhĩ Á hỏi.
“Thoạt nhìn cũng không có gì đặc biệt, ta gọi là Kỳ Nhĩ Á, là đệ nhất mỹ nhân
của bộ lạc Ba Tái Tư! Đệ nhất!” Kỳ Nhĩ Á cường điệu lặp lại từ đệ nhất.
Sophie bất đắc dĩ gật đầu, tỏ vẻ có nghe qua, nghe nói người này suốt ngày quấn quít lấy Bàng Đốn.
“Ta muốn quyết đấu với ngươi, vì quyền sở hữu Bàng Đốn.” Kỳ Nhĩ Á đã suy
nghĩ rất nhiều, cậu phải để Sophie biết khó mà lui, quay về Đông Hải của cậu, lên bờ quyến rũ lỗ đạt làm cái gì!
Quyết đấu? Sophie không
khỏi bật cười, quyết đấu cái gì? Bàng Đốn vốn là của cậu, cậu cần gì
phải quyết đấu với một khảm đặc cơ chứ?
“Ta muốn quyết đấu may
với ngươi! Ngươi nhất định không biết làm quần áo đi, thấy nhân ngư các
ngươi suốt ngày để lõa thân mình, khó coi chết được.” Kỳ Nhĩ Á là một
cao thủ may, Sophie nhất định không bằng cậu.
Muốn quyết đấu may
sao? Sophie nghĩ nghĩ, cũng thú vị, dù sao gần đây cậu cũng khá nhàn
rỗi. Được, Sophie gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
“Một khi đã như vậy, chúng ta sẽ đặt ra một quy định. Ngươi và ta làm một kiện quần áo, cho
người trong tộc định đoạt, ai làm đẹp hơn người đó thắng, thế nào?” Kỳ
Nhĩ Á hưng phấn nói, cậu thắng là cái chắc rồi.
Đồng ý, Sophie
gật đầu lần thứ hai, Kỳ Nhĩ Á có phải cao hứng quá sớm không a, nhân ngư không mặc quần áo bởi vì không cần thiết, nửa người dưới là đuôi, mặc
đồ vào lại càng rườm rà hơn thôi.
Bàng Đốn nghe thấy Sophie đáp
ứng cùng Kỳ Nhĩ Á quyết đấu, còn tưởng rằng muốn đi đánh nhau liền vội
vàng chạy về nhà, hỏi ra mới biết là quyết đấu may quần áo.
Sophie thông minh khéo tay mọi người đều biết, phi cơ đại pháo còn có thể làm ra, huống chi chỉ là một kiện quần áo.
Kết quả không hề nghi ngờ, Sophie thắng, Kỳ Nhĩ Á tức giận đến giậm chân,
cái này không chỉ liên quan đến tự tôn của đệ nhất mỹ nhân, ngay cả khéo tay cũng không bằng. Vì thế thở phì phì chạy tới nhà Sophie, lần thứ
hai yêu cầu quyết đấu, lần này chủ đề là nấu nướng, Sophie vẫn đáp ứng.
Vì thế kết quả vẫn không thay đổi, trù nghệ của Kỳ Nhĩ Á cũng đứng sau
người ta. Kỳ Nhĩ Á không ngừng cố gắng, tiếp tục chạy tới nhà Sophie yêu cầu quyết đấu. Lần này ngay cả Bàng Đốn khuyên can cũng không được, ai
dám cản cậu thì phải chết!
Vì thế hai người trong tương lai không ngừng quyết đấu, quyết đấu, sau đó lại quyết đấu, ngay cả Kỳ Nhĩ Á sau
này cũng không nhớ lý do mình đi tìm Sophie quyết đấu. Mãi đến sau này
cậu gả cho tộc trưởng đương nhiệm, vẫn không ngừng quyết đấu với Sophie, dù sao cậu chính là muốn quyết đấu với Sophie!