Điểm Giáng Thần | Vệt Môi Đỏ Thẫm

Chương 3: Chương 3




CHƯƠNG 3

Biên dịch: Hồng Miên

.

Đãi Lộ không có phát hiện, căn nhà này của A Thiết vậy mà đã bất giác trở thành bến bờ cho hắn tránh mưa tránh gió. Đôi tay to lớn của A Thiết có thể dung nạp đôi tay hắn kia sớm đã buộc luôn trái tim hắn, không một kẽ hở.

Nhà của hắn.

Ban đêm, hắn trằn trọc không ngủ được. A Thiết lại cũng như hắn.

“Ngươi làm sao vậy?”

…Bọn họ đồng thời hỏi ra.

Nếu là như bình thường, bọn họ sẽ vì hai bên tâm đầu ý hợp mà cảm thấy vui mừng. Nhưng đêm nay, bọn họ chỉ cảm thấy khó có thể mở miệng.

“Ta…”

…Như nhau hữu khẩu nan khai.

Khó mà mở miệng. Bởi vì điều muốn nói, muốn làm đều là một thứ bất đắc dĩ, lại là một thứ vô lực.

“Ngươi nói trước đi.”

…Bọn họ lại đồng thời nhường nhịn.

Loại “nhường nhịn” này không phải “nhường nhịn”. Loại “nhường nhịn” này chính là một loại trốn tránh.

“Không, ta chờ một chút.”

… Lại lần nữa đồng thanh.

“Vậy… để ta nói trước đi.”

… Cuối cùng là A Thiết hạ quyết tâm trước.

Thường thì lúc này, người mở miệng phá vỡ tình thế tiến thoái lưỡng nan trước là người có khúc mắc nhỏ, dễ dàng phân giải.

A Thiết nói, mấy ngày nay nhìn Đãi Lộ dường như có tâm sự, kết quả liền nghĩ tới việc dành một canh giờ nghe các lão nhân kể chuyện.

Đãi Lộ có điểm tò mò, vội hỏi, chuyện gì?

A Thiết nói, chuyện kể về một nam tử nghèo khó vô tình nhặt một con ốc Đại Điền về nhà. Từ đó về sau, mỗi khi nam tử ra ngoài làm việc trở về trong nhà đều có cơm ngon chờ sẵn. Nam tử cảm thấy kỳ quái, một ngày giả vờ ra ngoài, lại quay về nấp trong nhà. Chỉ thấy từ trong con ốc kia xuất hiện một tiên nữ xinh đẹp vì hắn nhóm lửa bắc cơm. Đợi cơm nước xong xuôi, tiên nữ trái lại kêu tên nam tử. Nam tử lắp bắp kinh hãi, đành phải hiện thân. Tiên nữ nói, nàng nguyên là tiên nữ trên trời, vì trông thấy hắn cần cù như vậy mà hạ phàm giúp đỡ, lại bị nam tử phát hiện thân phận thực sự, giờ đây buộc lòng phải quay về thiên giới. Tiên nữ nói xong, liền hóa thành một làn khói xanh phiêu nhiên mà trôi đi, chỉ còn lại một vỏ ốc trống rỗng.

Đãi Lộ nhíu mày, chỉ hỏi, cái này cùng ta có liên quan gì?

A Thiết nói, ta sợ. Ngươi vốn là tiên trên trời, ta chỉ sợ có một ngày phát hiện ra bí mật gì đó của ngươi. Hại ngươi cũng buộc phải rời xa ta.

A Thiết nói lời này, bản thân hắn không có nghe ra trong thanh âm của chính mình nồng đậm dục vọng chiếm giữ cùng quyến luyến không nên có.

Đãi Lộ thì nghe ra.

Đãi Lộ biết A Thiết thích mình, Đãi Lộ cũng biết lễ pháp nhân gian quá mức nghiêm túc.

A Thiết biết mình thích Đãi Lộ, A Thiết càng hiểu rõ Đãi Lộ là một tiên nhân thánh khiết, không thể xâm phạm.

Bất tất phải vậy? Bất tất tự làm khổ mình? A Thiết thường nghĩ, cho dù gặp gỡ tất hữu duyên, vẫn cứ cách xa nhau như vậy. Vậy gặp với không gặp, quen với không quen có cái gì khác biệt?

Đãi Lộ cười cười nói, ta không có bí mật. Vậy nên ta sẽ ở cạnh ngươi cả đời.

Đãi Lộ biết bản thân đã đặt một lời hứa.

Bồ Tát cho hắn ba lần tình ái, giờ đây chia ra một lần cho nam nhân trước mắt, hắn cảm thấy đáng giá. Kỳ thực, tại một góc nào đó trong lòng hắn, hắn càng hy vọng phân ra không phải một lần, mà toàn bộ ba lần này.

Tam sinh tam thế chẳng chia lìa.

Đãi Lộ biết bản thân chỉ sợ đã lún sâu vào vũng bùn không có cách nào thoát khỏi.

 .

Trương tẩu đêm đó chết bất đắc kỳ tử.

Lúc chết, vẻ mặt điềm tĩnh, giống như là gặp được trượng phu đã đi xa. Lúc chết, cũng cùng mang theo hài tử trong bụng.

 .

Đãi Lộ hiểu.

Trương tẩu là được linh hồn trượng phu dẫn đi.

Trượng phu của Trương tẩu e là đã chết dưới chân Trường Thành.

 .

Đãi Lộ hoảng sợ.

Loại sợ hãi này hắn chưa từng có. Hắn cảm thấy trong lòng thấp thỏm, lo lắng bất an.

 .

Quả nhiên…

Quả nhiên.

 .

Khi thiếp gọi lao dịch dừng tại nhà A Thiết, A Thiết cùng Đãi Lộ đều ở nhà.

Đãi Lộ nháy mắt sắc mặt trắng bệch, hắn vô thức nắm chặt tay áo nam nhân bên cạnh. A Thiết một tay kéo hắn vào trong lòng, ôm thật chặt, ý đồ dùng đôi vai của mình làm cho hắn an tâm.

Bởi vì đôi tay của hắn không ngừng run rẩy.

Trán Đãi Lộ chống lên trên vai nam nhân, nhỏ giọng nói, đêm nay, lấy ta đi…

Thân thể A Thiết cứng đờ, nâng mặt Đãi Lộ lên, thực thận trọng hỏi, ngươi nói là…? Có thể lặp lại lần nữa không?

Không có ngượng ngùng, không có nũng nịu, chỉ có tình ý sâu xa, sâu đậm khiến người ta đau xót. Đãi Lộ bình tĩnh nói, đêm nay, ta muốn làm người của ngươi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.