Diễm Tu

Chương 53: Chương 53: Tâm nguyện được đền bù(Phần 2)




"Ô...ô... khó chịu quá… ô… ô…" Trải qua tra tấn, trải qua giãy dụa, trải qua cơn thèm khát nóng bỏng Kiều Tam vốn đã nhịn không được, thèm khát đến chết đi được. Khanh Nương đã thập phần thống khổ lệ tuôn ra, tay trái tại ngọc thể chính mình tàn phá bừa bãi, ra sức bóp nắn vú mình, tay phải thì liều mạng lôi kéo tay trái:" Ô...ô... Tại sao có thể như vậy? Tam đệ...... Cứu ta!"

" Tẩu tẩu, ngươi đã trúng xuân dược, để cho ta yêu ngươi nha!" Kiều Tam một tay đè lên thân thể tẩu tẩu ép nàng nằm sát lên giường nàng.

" Không… không… đừng mà…" Thanh tỉnh giúp cho Khanh Nương tại vạn phần nguy cấp trong nháy mắt, ngọc thủ duỗi ra, kịp nắm lấy cánh tay đang cố cởi dây thắt lưng của nàng…

Nàng mặc dù đã trúng phải xuân dược, nhưng vốn là đặc biệt quái dị xuân dược; đoan trang mỹ phụ trên hai lần chung quy đã bị tiểu thúc sờ mó thân thể khiến cho nàng tâm thần loạn bậy. Nhưng lần này mặc cho Kiều Tam như thế nào vỗ về chơi đùa, bóp vú sờ mông, mặc dù u cốc của giai nhân đã lầy lội như suối, khát tình đến không chịu nổi. Dù đã bị gã cởi hết quần áo, tình hình nghiêm trọng hết sức, cơn thèm khát lên cao tới đỉnh điểm nhưng nội tâm Khanh Nương lại luôn thanh tỉnh.

" Tẩu tẩu, thời gian không kịp rồi! Ta không kiềm chế nổi, ta… ta vào đây..." Đồng thời với nói chuyện là hành động, dương căn của tiểu thúc từ hạ thân đột nhiên rê xuống thấp, cường đại lực lượng cùng khí thế hùng dũng lại vừa đi tới vài tấc, hắn kéo bỏ quần lót của Khanh Nương rồi hung hăng tiến vào thật mạnh....Thật mạnh, Khanh Nương run rẩy ôm lấy người tiểu thúc rên rỉ không thôi... Lần thứ ba gã thấy được phong quang rực rỡ, thân thể mềm mại mê người của tẩu tẩu xinh đẹp.

Cơn hoan ái cứ thế tiếp tục không ngừng, càng ngày càng mạnh…

Kiều Tam trong óc mê loạn khó có thể nhận thật giả, tẩu tẩu cầu khẩn hắn dừng lại: "Đừng, đừng mà…aaaa… tam đệ… nhẹ thôi…", ngược lại kích thích thú tính của nam nhân. Cùng lúc đó, viên đầu đã sát nhập vào u cốc lầy lội, ngọc trụ đột nhiên lại lui về phía sau một chút.

Sao? Đại sắc lang lương tâm phát hiện rồi sao? Đương nhiên không phải!

Nam nhân dương căn lui một chút, là để dồn lực ấn mạnh vào, lấy đà mà tiến, cứ lùi ra rồi lại đâm vào, ôi thật là khoái lạc. Nàng thơm quá, nhũ phong thật to căng đã quá…aaaaaa….

... ........

Dục hỏa cùng chân tình trong suốt thời gian giao chiến khiến tiếng la hét vang lên không ngừng, rốt cục cũng đã dung hợp cùng nhau, Khanh Nương đã xé gió la hét rên rỉ hoan ái sung sướng. Nàng không phải bị dục hỏa làm cho rối trí, mà là nội tâm chân tình yêu thúc thúc cuối cùng đã kìm nén không nổi mà say đắm vì yêu.

" A...a..." Kiều Tam cảm ứng được tẩu tẩu lần đầu chủ động dùng thân thể đón nhận dương căn của gã, hoàn mở rộng nội tâm của nàng, đỉnh thương vui mừng được bành trướng to hơn mạnh bạo sát nhập u cốc, thật chặt chịu không nổi. Sự kinh hỉ không ngờ khiến hắn nhịn không được thầm nhủ cảm tạ hái hoa tặc.

" Ba ba...ba ba..." Một hồi tiến vào, rồi rút ra, lại tiến vào, quá đã...... Đúng là châu liên bích hợp, dung hòa xác thịt, hoan ái!

Thúc tẩu hai người hoàn mỹ phập phồng, nhũ phong không ngừng bị bóp nắn ăn ý tiến thối phối hợp, thân thể lên xuống đều đặn, u cốc quá chặt của Khanh Nương khiến gã chịu không nổi phải phóng đạn ào ào.

... ...... .......

" Uhm...aa... Tẩu tẩu, ngươi thật tốt!" Kiều Tam lần thứ ba chịu không nổi xuất nham thạch nóng chảy bắn mạnh vào u cốc. Thật lâu sau, thật lâu sau sau khi, dương căn hắn vẫn cứng ngắc đã hồi phục bình thường.

" Tam đệ, đệ làm tỷ sướng quá, sướng quá!"

Khanh Nương không ngừng khen ngợi khiến Kiều Tam sung sướng như điên, tẩu tẩu thâm tình hoàn toàn ỷ lại vào hắn- hắn rốt cục đã chiếm được tuyệt sắc hoàn mỹ Khanh Nương, rốt cục hoàn toàn chinh phục được đoan trang trinh tiết tẩu tẩu!

Nở hoa kết quả yêu say đắm sáng lạn động lòng người, mưa sa gió giật cảnh đẹp rung động, thúc tẩu hai người lẳng lặng ôm chặt lấy nhau, nằm cùng một chỗ, tinh tế lắng nghe tiếng lòng của nhau.

" Tam thiếu gia, Khanh tỷ tỷ....mọi người ở đâu.." Đang ấm áp thoải mái đột nhiên bị một cô gái ngoài động phá vỡ.

" A, Thập Nhị đã đến đây sao? Mau, áo lót của tỷ đâu?" Khanh Nương bối rối mặc áo váy bó buộc, hiện thực bất đắc dĩ nổi lên trong óc, mặc cho nàng như thế nào cùng Kiều Tam trong lòng yêu nhau, huyết nhục giao hòa, cũng khó cải biến thân phận hai người -- thúc cùng tẩu, cấm kỵ luân thường!

" Thập Nhị, từ từ ở bên ngoài đã, chỗ này nguy hiểm lắm, chúng ta sẽ đi ra ngay!" Kiều Tam qua loa mặc mặc lại trang phục, sau đó căng căng nắm chặt ngọc thủ run rẩy của tẩu tẩu, hắn nói:" Khanh Nương, nàng yên tâm, ta sẽ không để cho nàng chịu ủy khuất rồi! Khi trở về, ta phải hướng đại ca......"

" Không!" Khanh Nương vừa mừng, lại bối rối lắc đầu phản đối, rất là không đành lòng đáp lại nói:" Tam đệ, không cần! Ta cũng muốn...... Bất quá, chúng ta không thể kích thích đại ca ngươi!"

" Kia....ừ.. Được rồi!" Tưởng tượng đến đại ca khuôn mặt tái nhợt vì bệnh, Kiều Tam dù rất bá đạo tâm tình cũng bất đắc dĩ thở dài:" Ôi......"

Một đoàn mây mù màu xám lắc lắc phía trên, do chỉ mới học tâm pháp nên khi Kiều Tam ôm tẩu tẩu, vác Thập Nhị, vô cùng gian nan khống chế được Quỷ Vân-chuyên dùng để chở người!

" Tam thiếu gia, phương hướng sai rồi, về nhà nên bay hướng kia!"

" Ha hả...... Nhất thời không để ý, thiếu gia ta sẽ sửa lại ngay!"

Trong Tam giới, sợ rằng chỉ có Kiều Tam điều khiển cân đẩu vân kỹ thuật đặc biệt như thế, bởi vì tu chân khác nhân đều phải qua từng bước khổ tu mà thành. Nếu muốn điều khiển cân đẩu vân, không có mười năm cũng phải tám năm, giống hắn như vậy trong nháy mắt tựu thành, tuyệt đối vốn là vạn cổ hi hãn!

" A, Tam đệ, cẩn thận!" Khanh Nương căng căng cầm lấy vạt áo Kiều Tam, nàng vài lần nửa người đều cũng treo lơ lửng, khiến cho giai nhân mềm mại sợ tới mức hoa dung thất sắc(mặt mày tái mét)?

" Tẩu tẩu, đấy chúng là đường về nhà chúng ta!" Kiều Tam cảm thấy kinh ngạc về khả năng điều khiến cân đẩu vân của mình, vội vàng cẩn điều khiển vân đầu, chậm rãi hướng mặt đất đáng yêu tiếp cận!

Ôi! Đứng trên mặt đất thật ổn định, khó trách người ta nói bay càng cao, rơi càng nặng!

Trong ngọn núi gần đó có tiếng chém giết vang dậy, sát khí cực thịnh, pháp bảo mũi tên bắn ra tự phía.

" Vù…vù…" Thần tiễn từ diệt ma cung bắn ra liên tục, Bắc Cung Chính ngón tay tinh tế cứng cỏi không ngừng chớp động, nhưng lại khó có thể ngăn cản lũ hồ yêu nửa người nửa yêu tiếp cận ngày càng đông.

" Dát, dát...... Tiểu tử, pháp lực như ngươi mà nắm giữ bảo khố, thực thực là phí của trời! Hay là thành thành thật thật giao ra pháp bảo, đại gia nói không chừng sẽ tha cho ngươi một mạng!"

" Ách!" Bắc Cung Chính mặc dù pháp khí nơi tay, nhưng bị lũ bán hồ yêu vây lấy, hắn dùng sức quá nhiều nên mồ hôi chảy như suối!

" Lão Tam, hôm nay sẽ không vào thành bắt lô đỉnh rồi, trước hết đem tiểu tử có chút pháp lực này ăn đã!"

Từ câu nói của lũ hồ yêu này có thể thấy rõ thân phận của chúng, nguyên lai vụ án hái hoa đạo tặc bắt cô nương quả thật là do yêu quái làm loạn. Lũ hồ yêu này sau khi bị Hồ Hậu đuổi khỏi Hồ tộc, yêu giới khó có thể an thân, chỉ có thể chạy đến Nhân Gian Giới đến quấy rối, đúng lúc bị tiểu hồ yêu Thập Nhị hảo hảo lợi dụng một phen.

" Oanh...oanh..." Yêu giới tiểu tốt càng ngày càng ép lại gần, va chạm đánh nhau khiên đá vụn bay tán loạn, tiếng nổ ầm ầm, cát bụi bay lên, mặc dù không phải kinh thiên động địa, nhưng cũng khiến nhiệt hỏa bay tận trời xanh.

Trong lúc hỗn chiến, một tên hồ yêu bị cung thần bắn ngã xuống đất, cũng là lúc Bắc Cung Chính bị hai tiểu yêu khác một trảo đánh đổ.

Thiếu niên mi đầu đội kim quan(mũ vàng) bị yêu quái hung tợn đánh ngã, yêu hồ sử dụng móng sắt xé rách áo bào trắng của người thiếu niên, thiếu chút nữa đã xé toạc dạ dày của thần bộ thiếu niên

" Cái gì đây?" Hồ yêu đắc thắng cười ha hả, truy hồn đoạt mệnh lợi trảo đột nhiên dừng lại, lũ hồ yêu sững sờ ngạc nhiên trước chuyện mà chúng phát hiện. Ngay sau đó là tràng dài tiếng cười dâm đãng vang lên kinh động trời xanh

" Ha ha, ha ha… Ông trời đối với chúng ta không tệ, lại chủ động đưa tới một món hàng ngon như thế này!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.