Dính Em Thật Chặt

Chương 8: Chương 8: Cậu đi làm diễn viên được đó




Hôm nay , ngày cuối tuần cũng tới.Tôi trở về căn biệt thự,bước lên phòng, tôi đặt bàn tay lên khoá vân tay, lập tức một căn phòng bí mật khác mở ra, bên trong chính là tủ đồ của tôi. Đủ các loại quần áo, túi sách....và cả bộ siêu tập đá quý với nhiều loại khác nhau,đây toàn những loại đá thôi mua hoặc ba tôi tặng, còn mấy loại mà đi ăn trộm thì chúng nó đã vào nhà máy bị đập ra mài giũa thành hình dáng khác khiến người ta không nhận ra rồi, nếu không lỡ đâu tôi mà mang theo bên người thì lúc đó....đồn cảnh sát thẳng tiến rồi.

Tôi chọn một bộ váy đen cắt xẻ táo bạo để lộ vùng xương quai xanh cùng đôi chân dài của mình. Nếu tôi mà là đàn ông thì cũng khó cưỡng lại vẻ đẹp lúc này của mình nữa là. Mái tóc đen xoăn được tôi xoả xuống, trông tôi lúc này gợi cảm vô cùng.Nhà tôi chính là Lâm gia lẫy lừng, tôi nhất định không thể để ba tôi mất mặt được mà phải là người nổi bật nhất.

Con xong chưa! Trễ rồi đấy

Ba tôi bước vào thôi thúc tôi. Tôi vội đeo vội đôi bông tai, xỏ vào đôi cao gót.Chạy tới vơ đại một cái đá quý bỏ vào ví rồi cùng ba tôi đi xuống lầu.Hôm nay đi dự tiệc nên tôi không thể lái moto, tôi đành chọn chiếc lamboghini cùng ba tôi đến địa điểm.

Đến nơi, tôi cùng ba bước xuống xe, nơi đây làDMPlà nơi tổ chức tiệc tùng và khách sạn lớn nhất thành phố.Đây là một phần của tập đoàn Dương Thị.Tôi khoát tay ba tôi từ cửa tiến vào,không hổ danh là tập đoàn tiếng tăm, toàn những nhân vật trong giới thương nhân, cả mấy công tử,tiểu thư cũng tới đây rất nhiều.Khi tôi bước vào,mấy cái ánh mắt của mấy tiểu thư nhìn tôi hiện lên vẻ căm giận, ghen tỵ, vì tôi hơn họ sao? ,còn mấy ánh mắt của mấy tên công tử bột nhìn tôi với vẻ ái ngộ, cảm nắng. Tôi chẳng để ý nhiều tới ánh mắt của họ.Cùng ba tôi đi tìm cha con A Mỹ.Ngước nhìn xung quanh một hồi cũng tìm thấy họ.Ba của A Mỹ là Trạch Ngộ Lập, là bạn học từ thời cấp ba của ba tôi, sau này vì hợp tính nên họ đã trở thành chiến hữu,ba cậu ấy đã trở thành cánh tay đắc lực của ba tôi,tập đoàn Trạch Gia trong giới thượng lưu ai cũng biết là dưới trướng của Lâm Gia. A Mỹ tên thật là Trạch Mỹ Mỹ, nhưng tôi gọi cậu ấy với cái tên thân mật là A Mỹ.Hôm nay A Mỹ mặc một chiếc váy dạ hội trắng nổi bật cũng không kém cạnh tôi là mấy.

Cuối cùng cũng tìm thấy cậu rồi, chúng ta đi trước để ba tớ cùng chú trạch nói chuyện đi

Được thôi

Hôm nay nhất đinh phải ăn no nê đó nha, không say không về.haha

Tôi thì thầm cùng A Mỹ, cả hai bật cười lớn.Tôi cùng A Mỹ đảo một vòng,khi đã lấy đầy lưng lửng cái dạ dày rồi thì MC tuyên bố bắt đầu buổi tiệc.Mấy người trong giới đều lần lượt tặng quà cho chủ tịch Dương, tôi cũng cùng ba tôi đi đến tặng quà chúc mừng ông ấy.

Chủ tịch Dương, cháu chúc chú thọ tỷ nam sơn, trẻ mãi không già

Tôi trưng cái vẻ mặt ngây thơ, con nai vàng ra cười tươi như hoa.

Ô,là Lâm tiểu thư , nghe danh cháu đã lâu, bây giờ gặp quả là danh bất hư truyền, thực sự là một mỹ nhân

Chú cứ nói quá

Thật đúng là như vậy mà

Cả hai chúng tôi cười vui vẻ.Tôi nhường đường cho người khác đến tặng quà.Sau khi Mọi Người tặng xong quà rồi thì chắc là đến chuyên mục mọi người cùng nhau làm quen .Tôi cùng A Mỹ trốn trong một góc, cố tình tránh ánh mắt của bọn công tử kia, nếu không bọn họ mời khiêu vũ một điệu dù không muốn cũng phải hợp tác thôi.

Xin chào Lâm tiểu thư! Nghe danh cậu đã lâu

Tôi ngước mặt nhìn ai đã nói.Ánh mắt tôi tối sầm lại, là cô ta...Hàn Mạch Mạch. Cô ả tươi cười sán lạn nhìn tôi.

Tôi Là Hàn Mạch Mạch, hân hạnh được làm quen

Xin chào! Tôi là Lâm Ngữ Hi, Hân hạnh làm quen

Cô ả bắt tay làm thân, mặc dù không muốn nhưng tôi cũng giơ tay đáp lại.

A.... Ai đây?Trạch Mỹ Mỹ cô cũng tới đây à,cô có dẫn cái đồ nhà quê kia tới đây không. À phải rồi con nhỏ quê mùa ấy chắc không có gia thế gì to tát, nhìn bộ dạng của nó cũng đủ biết. Một tiểu thư như cô chơi với nó thật là hạ thấp đẳng cấp nha

Nghe cô ả nói xong đầu tôi cùng A Mỹ nổi đầy hắc tuyến,cô ả thì ra luôn nghĩ tôi quê mùa, gia đình nghèo nàn.Cũng đúng, bộ dạng của tôi bây giờ khác một trời một vực với khi ở trường, cô ả không nhận ra tôi được, nếu không thì tôi hoá trang để làm gì?.

Tiểu Hi à, cậu ta rất đáng ghét, cậu ta thấy cậu sang bắt quàng làm họ đấy, cậu hãy tránh xa cô ta ra

Cô ả vừa gọi tôi là gì? Tiểu...Tiểu Hi sao? Tôi và cô ả thân nhau từ lúc nào vậy? Cái kẻ đáng ghét, kẻ thấy sang bắt quàng làm họ là cô ả mới đúng đó.Không chỉ gọi tôi là Tiểu Hi cô ả còn một tay khoát tay tôi, một tay chỉ vào Mặt A Mỹ.Cô ả đụng vào tôi làm tôi thấy thật ghê tởm, tôi rất tức giận nhưng đành nuốt hết ngược vào người. Gượng cười gỡ tay cô ả ra

À....lúc nãy tôi mới quen biết Trịnh tiểu thư, cô ấy cũng không có như vậy đâu

Bởi vì cậu chưa tiếp xúc với cậu ta thôi, nếu không cậu sẽ biết được khuôn mặt thật của cô ta

Này, Hàn Mạch Mạch cô quá dáng lắm rồi đó nha, cô đừng ngậm máu phun người

A Mỹ tức giận đến cực điểm lườm cô ả.

Đấy cậu thấy chưa, coi cô ta kia kìa

Hàn Mạch Mạch lùi về sau cứ như mình vừa bị ức hiếp không bằng, cô ả mà đi làm diễn viên thì chắc là lên ngôi ảnh hậu luôn chứ chả đùa, diễn xuất cứ như thật vậy,Cả hai người cãi nhau, lúc này trong thân phận này tôi không thể nói giúp A Mỹ được, tôi đành chọn cách giảng hoà cho cả hai.À mà kể ra từ nãy đến giờ tôi không thấy tên Dương Minh Phong Đâu hết.Tôi Ngước nhìn xung quanh cũng không thấy đâu, bỗng từ cửa bước vào, theo sau hắn là một tên cầm bức tranh bị miếng vải che mất, chắc là quà sinh nhật cho ba hắn.

A...Dương Minh Phong

Hàn Mạch Mạch nhìn thấy Dương Minh Phong Từ Cửa vào liền đi đến vị trí gần, để tiện ngắm hắn chứ gì?.Cô ả đúng thật là mê trai,vừa thấy Dương Minh Phong Hai mắt liền sáng lên , đã vậy cũng chẳng thèm nói với tôi lời nào mà rời đến gần tên đó luôn.Tên đó hôm nay mặc một bộ vest đen trông chững chạc vô cùng, nhìn hắn lúc này giống như tổng tài lạnh lùng, bá đạo trong mấy bộ truyện ngôn tình.

Ôi trời! Cái gì đây

Mãi đắm chìm trong suy nghĩ , đến lúc tôi định thần lại thì thấy cả đám tiểu thư tiến gần nhìn hắn, tôi đứng từ xa nên bị che khuất mất tầm nhìn không thấy hắn đâu. Ôi trời toàn là một lũ mê trai không thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.