“Anh
nói dẫn tôi tới bữa tiệc từ thiện sao lại tới đây làm gì?”. Ngải Ái nhìn chằm
chằm Mộc Dịch Triệt đang ngồi lô ghế VIP trong quán bar lạnh lùng hỏi.
“Cô vội
gì. Vẫn còn sớm. Mấy tiếng nữa mới phải đi, bé con”.
Mộc
Dịch Triệt cầm ly cocktail lên uống một hơi cạn sạch, nháy mắt:
“Tôi
tốt bụng đưa cô tới đây để xả stress, cô không cảm kích tôi à?”
Ngải Ái
hừ một tiếng rồi ngồi xuống ghế nệm phía trong góc.
“Tôi
chẳng thích thú gì!”
“Chậc!”
Anh
cười, rút bộ đàm ra:
“Luật
cũ, đẹp nhất, hấp dẫn nhất, phục vụ tốt nhất – chỉ định người đi!”
Mười
phút sau, cánh cửa mở ra, có ba người đẹp bốc lửa đi vào, một cô thuần khiết
như ngọc, một cô mông-ngực-eo tiêu chuẩn, cô kia người mình dây.
Ngải Ái
cau mày, tên điên Mộc Dịch Triệt này đầu óc đen tối nặng, chơi gái mà con mang
cô theo làm gì?
Ba cô
nàng vây quanh Mộc Dịch Triệt cười cợt, một nàng bên trái, một nàng bên phải
còn nàng kia thì ngồi trên đùi.
“Sếp
Mộc, lâu lắm rồi mới thấy anh tới nha!”
“Chị em
em nhớ anh muốn chết…”
“Còn
tưởng anh quên bọn em rồi cơ đấy… Hihi!”
Mộc
Dịch Triệt đẩy các cô nàng ra, nheo mắt cười:
“Hôm
nay anh gọi các em tới không phải để phục vụ anh mà anh cần các em tiếp đãi
khách của anh”.
Ngải Ái
kinh ngạc. Anh ta còn hẹn ai nữa ư?
“Chính
là cô ấy!”. Mộc Dịch Triệt cười phá lên. “Các em giúp cô ấy giải tỏa stress,
nếu cô ấy uống hết một ly rượu, anh sẽ thưởng cho tụi em mỗi đứa một viên kim
cương, hai ly là hai viên. Cứ thế xem ai được nhiều viên nhất. Anh đang rất vui
vẻ… Còn nhiều hơn phần thưởng của một đêm…”
Các
người đẹp há miệng vì ngạc nhiên và hưng phấn, yêu cầu quá dễ dàng lại hậu hĩnh
thế này ai mà không háo hức. Đúng là người của Mộc gia có khác, tiêu tiền như
nước.
Ngải Ái
phẫn nộ đứng dậy mắng sa sả:
“Mộc
Dịch Triệt, anh là đồ điên. Anh gọi các cô này tới phục vụ tôi làm gì.
Tôi không phải les!”
“Chậc
chậc! Không đánh giá cao lòng tốt của anh à. Anh chỉ muốn bé say!”
“Anh
muốn gì anh nói toạc ra đi?”
“Rất
đơn giản! Bé say, vì rượu mà cuồng nhiệt với anh, chắc chắn hai ta sẽ có một
đêm rất lãng mạn, đúng không?”
“Tôi đi
đây!”
“Này
em, sếp Mộc đã ưu ái em như thế em còn muốn gì nữa đây”. Ba cô nàng bắt đầu xúm
xít quanh cô, nhìn cô như nhìn một thỏi vàng. “Rượu đỏ, rượu đế, sâm banh,
cocktail, em muốn uống gì, các chị sẽ lấy cho em…”
“Đi chỗ
khác… Tránh ra…”
Ngải Ái
lùi về phía sau nhưng càng cô nàng vẫn bám dính lấy cô như bạch tuộc…
Khỉ
thật, tự nhiên lại chui vào cái động điên khùng, cái ổ biến thái, xúi quẩy quá!