Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 876: Chương 876: cửu đế đồ




Một kích!

Chỉ vẻn vẹn một kích, Diệp Húc liền quét nổ một tôn Vu Tổ đạo vận phân thân của Thương Thiên Đế Tôn, trước mặt hắn, đạo vận phân thân của Thương Thiên Đế Tôn quả thật không chịu nổi một kích!

Cửu Đế Đồ cuộn những đạo vận vỡ vụn lên phát ra từng tiếng vù vù, rơi vào bên trong bức tranh, chỉ thấy trên mặt giấy những bóng hình của Thương Thiên Đại Đế nhất thời trở nên ảm đạm.

Thành tựu tu luyện trong khoảng thời gian này của Diệp Húc cuối cùng cũng đã thể hiện ra hết, khiến hắn như thay da đổi thịt, hễ ra tay là đương thế chấn động!

Từng tôn đại đế phân thân từ trong tranh bước ra, đồng loạt công kích về phía Diệp Húc, trong một khoảnh khắc ngắn ngủi đủ loại vu pháp kỳ diệu tràn ngập khắp nơi, bầu trời, mặt biển, sông núi, cự thú, dị tượng đầy rẫy, bao phủ lấy Diệp Húc.

Mỗi một tôn đạo vận phân thân của Thương Thiên Đế Tôn đều cực kỳ cường mạnh, dù chỉ là phân thân nhưng lại có thể sánh ngang với những Vu Tổ đã có chút tiếng tăm trong đương thế hiện nay, lực mạnh công kích, độ phức tạp của thủ pháp công kích, Diệp Húc đều chưa từng thấy qua trước đây!

Mỗi một tôn Thiên đế xuất hiện trong lịch sử đều là những nhật vật kiệt xuất nhất vào thời của họ, có thể bước ra từ cuộc chiến của chư thiên Thần Vương Đế Quân, đăng cơ Thiên Đế bảo tọa, vốn đã là một thành tựu lớn lao nhất!

Bởi vậy mỗi một vị Thiên Đế trong bất kỳ cảnh giới nào cũng đều là sự tồn tại vô địch, Vu Tổ vô địch, Thần Vương vô địch, Đế Quân vô địch, không có đối thủ!

Mà Thương Thiên Đế Tôn chính là người xuất sắc nhất vào thời đại của hắn, cho dù là Đế Khốc Thần Vương một nhân vật ngịch thiên, cũng phải nuốt hận dưới tay hắn, chỉ còn cách sắp xếp người kế vị cho mấy chục vạn năm sau, bồi dưỡng Đế Tuệ.

Diệp Húc đối diện với sự vây công của tám tôn đại đế đạo vận phân thân, tế khởi ngọc thụ nguyên thần trên đỉnh đầu, treo giữa không trung, căn tu bay múa, phá tan công kích của từng tôn phân thân, vạn pháp bất xâm, vạn kiếp bất diệt, đồng thời quanh người hắn xuất hiện đủ loại ấn pháp, Thái Cực, Vô Cực, Huyền Thai, Xích Minh, Hoàng Nhai, từng đạo ấn pháp, lần lượt tuôn ra, công kích về phía vây công của Thương Thiên Đế Tôn phân thân.

Lại một đạo phân thân của Thương Thiên Đế Tôn bị hắn dùng Thái An Hoàng Nhai ấn đánh vỡ đầu, ngay sau đó lại bị thạch ma địa ngục nghiền nát!

Lại có một đạo phân thân bị tiễn đao địa ngục cắt ra làm đôi, liền đó Xích Minh ấn hạ xuống, hóa ra Thiên Hỏa thế giới, đốt thành tro bụi!

Luân Hồi thiên môn đâm tới, một tôn Thiên Đế phân thân khác bị nghiền nát ngay tại chỗ, biến mất không thấy gì nữa!

Cho dù là đạo vận phân thân của Thiên Đế, gặp phải Diệp Húc đang gần tiếp cận cảnh giới Vu Tổ, cũng không thể chịu nổi một kích, bị Diệp Húc lần lượt đánh vỡ, chỉ trong nháy mắt đã chết hơn phân nửa!

Có điều Cửu Đế Đồ hiển nhiên là một bộ bảo vật cực kỳ kỳ diệu, không ngừng hấp thu mảnh vỡ của đạo vận, trên tranh lại xuất hiện từng tôn phân thân của Thương Thiên Đế Tôn, liên tiếp không ngừng bước ra, tiếp tục vây công Diệp Húc.

“Tên tiểu tử này, không ngờ lại mạnh như vậy! Ta không tin, hắn lại có thể mạnh hơn ta, mạnh hơn con trai Thiên đế!”

Đế Tử Thương vừa sợ vừa giận, Cửu Đế Đồ chính là tổ binh do Thương Thiên Đế Tôn đích thân chế luyện khi còn ở cảnh giới Vu Tổ, phong ấn chín tôn phân thân của mình trong kỳ Vu Tổ cửu đại cảnh giới, mỗi tôn lại mạnh hơn một tôn, nhưng cho dù là những tôn phân thân mạnh như vậy, cũng không thể chịu nổi một kích của Diệp Húc, liên tiếp bị hắn đánh vỡ, tiêu diệt hoàn toàn, khiến uy năng của Cửu Đế Đồ hao tổn lớn!

Trong nháy mắt, tám tôn Vu Tổ phân thân của Thương Thiên Đế Tôn đã bị Diệp Húc giết sạch, thậm chí ngay cả phân thân của Vu Tổ bát phẩm cảnh giới cũng không thể đỡ được mấy chiêu, liền bị Diệp Húc đánh thành cặn bã!

“Phân thân mạnh nhất của đế tôn, ra đây cho ta!”

Đế Tử Thương cắn vào lưỡi, há mồm phun ra một ngụm máu tươi lên Cửu Đế Đồ, chỉ thấy thân hình của một tôn phân thân cuối cùng trong Cửu Đế Đồ lắc lư, được hắn thôi động hoàn toàn, từ trong tranh bước ra.

Đây là một tôn phân thân của Thương Thiên Đế Tôn trong thời kỳ đỉnh cao Vu Tổ chỉ xếp dưới Thần Vương, mạnh mẽ vô cùng, vừa mới bước ra ngoài liền kéo theo một áp lực vô biên áp về phía Diệp Húc, khiến hắn sởn tóc gáy, giống như khi phải đối diện với bậc Vu Tổ như Thanh Hủy Lão Tổ!

Thực lực của Thanh Hủy Lão Tổ, đã tiếp cận Thần Vương, có thể thấy tôn Vu Tổ đạo vận phân thân này của Thương Thiên Đế Tôn đáng sợ đến nhường nào!

Diệp Húc vẫn là lần đầu thiên nhìn thấy một bộ tổ binh mạnh đến mức này, có thể phát huy chiến lực của đỉnh cao Vu Tổ!

Tôn phân thân này của Thương Thiên Đế Tôn vừa xuất hiện, đột nhiên chỉ thấy một tôn ma thần đầu đội trời chân đạp đất thình lình chặn trước mặt hắn, ba cái đầu cùng rống lên, tám cánh tay khua múa, không biết bao nhiêu bao nhiêu nắm đấm đồng thời công kích về phía tôn đạo vận phân thân này.

“Đế Tử Thương, lúc nãy ta chỉ nói ta dùng toàn bộ tu vi, chứ không hề nói ta đã dốc hết toàn lực!”

Diệp Húc ha ha cười lớn, thần thái phi dương, điều khiển tôn thân ngoại hóa thân Xi Thiên Ma Tổ công kích về hướng tôn phân thân mạnh nhất của đế tôn điên cuồng như vũ bão, khiến tôn phân thân này bị đánh đến không kịp trở tay, đồng thời, trên đỉnh đầu hắn đột ngột xuất hiện Hỗn Nguyên Kim Đấu, tỏa sáng vạn trượng, từng đạo kim quang sắc bén như đao kiếm, không ngừng quét xuống, lột bỏ đạo vận quanh người tôn phân thân này.

Tôn phân thân mạnh nhất của Thương Thiên Đế Tôn vừa mới xuất hiện liền đã lâm vào nguy hiểm, Xi Thiên Ma Tổ chính là một thần ma thần ngang sức với hắn, độ nhanh của công kích khiến người ta không nhìn kịp, cho dù là tôn đạo vận phân thân mạnh nhất của Thiên Đế cũng khó mà ứng phó lại.

Hỗn Nguyên kim Đấu lại là thần binh do Huyền Thiên Đại Đế đúc tạo, lại được Thiên hậu vị đại cao thủ này luyện chế lại từ đầu, tăng thêm lực mạnh phong ấn, diệu dụng vô cùng, kim quang quét xuống, không ngừng lột bỏ từng sợi đạo vận thô chắc của Thương Thiên Đế Tôn đạo vận phân thân, đánh cho tu vi của hắn không ngừng suy yếu!

Diệp Húc đến lúc này đã dốc toàn lực ra tay, còn phải đối mặt với công kích của tám tôn phân thân khác, ngọc thụ, đạo môn, ma tổ, kim đấu, tung bay khắp nơi, không trung nhãn hải giống như một nồi nước sôi lật ngược, hà quang, mây tím, ma khí, kim quang cuồn cuộn phun ra ngoài, đánh nát hư không, đủ loại âm thanh nhức óc phát ra, phật âm, ma âm, tiên âm, thiên âm, cùng tiếng rống giận gào thét, tiếng nổ va chạm, vang khắp bốn bề!

Từng tôn đạo vận phân thân của Thương Thiên Đế Tôn lần lượt tan vỡ, những tôn bước ra từ Cửu Đế Đồ cũng càng lúc càng yếu ớt, càng lúc càng không chịu nổi một kích!

Tôn đạo vận phân thân mạnh nhất của Thiên đế cuối cùng cũng không thể chịu đựng vây công của Xi Thiên Ma Tổ cùng Hỗn Nguyên Kim Đấu, hắn đã bị kim đấu tiêu trừ mất phân nửa tu vi, liền đó lại bị tám cánh tay của Xi Thiên Ma Tổ tóm lấy, xé ra thành năm sáu mảnh, kim đấu lập tức quét xuống, đem số đạo vận này hút hết vào bên trong!

Cửu Đế Đồ, bộ tổ binh do Thiên đế chế luyện vào thời kỳ cảnh giới Vu Tổ này, rốt cuộc cũng không thể chịu đựng được sức mạnh của Diệp Húc, ầm ầm một tiếng liền vỡ tan, hóa thành vô số mảnh giấy vụn tung bay rợp trời!

Trong lòng Đế Tử Thương kinh hãi, vội vàng phi thân bỏ chạy, một quyền phá vỡ hư không, thân hình biến mất sau cửa động hư không: “Diệp Thiếu Bảo, không phải là ta không bằng ngươi, mà là bảo vật của ngươi quả thực rất nhiều, hơn nữa còn có thần binh trợ giúp, đợi khi ta dành được bảo tàng của cha ta, hoàn thiện tâm pháp của ta, thì chính là lúc ngươi phải chết!”

Hắn vừa bỏ chạy, Diệp Húc đột nhiên dùng một quyền phá tan hư không, sải bước tiến vào bên trong, hai người cơ hồ đồng thời biến mất!

Đế Tử Thương, ngươi cho rằng ngươi có thể thoát khỏi tay ta sao? Ra đây cho ta!”

Hư không cách đó cả vạn dặm đột ngột chấn động, xuất hiện thêm một Đại Quyền ấn, in trên bầu trời, hiện rõ năm ngón tay, thậm chí ngay cả vân tay cũng có thể nhìn thấy rất rõ ràng, ngay sau đó lại có càng nhiều chưởng ấn xuất hiện, dày dịt trong hư không, đột ngột lồi lên, dường như có người đang giao thủ kịch liệt, khiến cho hư không bị đánh đến biến hình!

Cảnh tượng của loại dị tượng này lan tràn tới hơn chục dặm, cuối cùng hư không thiên giới không thể chịu đựng thêm nữa, vỡ vụn giống như chiếc bình lưu ly, thân hình Đế Tử Thương bắn lên từ hư không vỡ nát, miệng hộc máu, y sam xộc xệch, mất hết dáng vẻ, vội vàng nổi giận gầm lên một tiếng, rồi lại phá vỡ hư không bỏ chạy!

Ngay sau đó thân hình Diệp Húc thoáng hiện, lại biến mất trong hư không, đuổi theo truy sát.

Phía sau bọn họ, hư không biến dạng, vặn vẹo thành đủ loại hình dáng, qua một lúc lâu sau mới từ từ khôi phục nguyên trạng, có thể thấy trận chiến của hai người khi nãy khốc liệt đến nhường nào!

Khoảng hư không vạn dặm lại một lần nữa chấn động, lần này còn kịch liệt hơn lần trước, trên hư không đột nhiên xuất hiện một gương mặt, giống hệt với Đế Tử Thương, cứ như được điêu khắc ra, phía sâu trong hư không, có người tóm lấy gáy của hắn, dùng làm một chiếc chùy lớn, hung hăng nện vào hư không!

“Diệp Thiếu Bảo, ta vẫn là lần đầu tiên phải chịu thiệt thòi lớn như vậy, nếu như ta còn sống, sau này nhất định sẽ chu di cửu tộc nhà ngươi, giết hết những kẻ họ Diệp!”

Đế Tử Thương lại bị chấn ra khỏi hư không, so với lúc nãy lại càng chật vật, thân hình lảo đảo, gào thét một tiếng rồi lại trốn vào hư không, kiệt sức chạy về phía xa, nhằm thoát khỏi truy sát của Diệp Húc, né tránh tôn sát thần này càng xa càng tốt!

Thân hình hai người lúc ẩn lúc hiện, nhanh chóng xuyên qua hư không, giao thủ khốc liệt, Đế Tử Thương hết lần này đến lần khác bị đánh văng khỏi hư không, nhưng người này sức chịu đựng quả thật kinh người, bị Diệp Húc đánh đến như vậy, mà vẫn khỏe như vâm, vẫn có thể chống lại Diệp Húc.

Hắn không hổ là con trai Thương Thiên Đế Tôn, tư chất thậm chí còn hơn cả Đế Tuệ, là một nhân vật cực kỳ đáng sợ!

Điệp Húc đuổi giết cả trăm vạn dặm, Đế Tử Thương cuối cùng cũng lộ ra vẻ mệt mỏi, uy phong mất hết, quần áo rách bươm, ngọc quan trên đầu bị Diệp Húc đánh vỡ nát, trâm cài tóc bung ra, tóc tai bù xù, miệng không ngừng hộc máu.

“Đế Tử Thương, giờ ngươi đã cạn kiệt sức lực rồi chứ?”

Tay Diệp Húc cầm ngọc thụ chà quét, ngàn vạn cành cây hạ xuống, hung hăng quất trên người Đế Tử Thương, khiến vị đế tử này bị quất bay xa vạn dặm, mình đầy thương tích.

Thân hình Diệp Húc chợt lóe, một khắc sau đã xuất hiện trên đỉnh đầu Đế Tử Thương, bàn chân hung hăng đạp xuống, gần như giẫm chết hắn.

Đột nhiên Diệp Húc chỉ cảm thấy một luồng nguy cơ vô cùng mãnh liệt cận kề, vội vàng thu chân, thân hình chớp lóe, rời đi nhanh như chớp, chỉ thấy hắn vừa mới rời khỏi, thì khoảng hư không hắn vừa đứng lập tức vỡ vụn, một nắm đấm khổng lồ hung hăng nện xuống.

Những chỗ nắm đấm này nện xuống, hư không bị áp đến biến thành vị diện, rõ ràng là một vị Thần Vương vô cùng cường mạnh nào đó đã ra tay với Diệp Húc.

“Thần Vương!”

Trong mắt Diệp Húc hàn quang chợt lóe: “Không ngờ rằng Thương Thiên Đế Tôn còn để lại một tôn Thần Vương bảo vệ con trai hắn! Không biết rốt cuộc là vị Thần Vương nào?”

Nắm tay kia một kích không trúng, liền đó lại tiếp tục hạ xuống, truy sát theo hướng Diệp Húc, Diệp Húc vội vàng lùi về sau, liên tiếp chớp hiện, mỗi chỗ hắn xuất hiện đều thấy nắm tay kia đã theo sát đến!

Không trung thiên hải, đột ngột xuất hiện từng chưởng ấn khổng lồ, theo sát phía sau Diệp Húc, đuổi giết cả trăm vạn dặm!

Diệp Húc trong chớp mắt liền bị nắm đấm này ép đến khoảng không trên Hải Nhãn, liền đó thân hình chợt lóe, biến mất trong Hải Nhãn.

“Tiểu bối, coi như chạy nhanh! Có điều ngươi trốn vào Hải Nhãn, thì sẽ không có cách nào thoát thân, thứ chờ đợi ngươi chính là một con đường chết!” Nắm tay này thu hồi về, giữa không truyền đến một giọng nói ầm vang.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.