“Ngươi dám giết thị thiếp của ta!”
Đế Tử Thương giận tím mặt, đột ngột đứng dậy, ma nhãn trên đỉnh đầu hắn trợn trừng, một đạo tử quang rộng cả mấy dặm từ trong ma nhãn bắn ra, vọt thẳng tắp về phía Diệp Húc.
Đạo ma quang này gặp phải nắm đấm của Diệp Húc, ầm ầm vỡ tan, một quyền này của Diệp Húc có một loại khí khái quyết chí tiến lên, không hề chùn bước, một quyền đánh ra thạch ma địa ngục, hoá thành một vòng thạch ma cực lớn, huỷ diệt mọi thứ, nghiền ép về phía Đế Tử Thương!
“Diệp Thiếu Bảo, ta muốn ngươi phải chết!”
Đế Tử Thương sải bước đi ra khỏi ma nhãn, chỉ thấy con mắt ma này càng lúc càng nhỏ, treo lơ lửng trên đỉnh đầu hắn, cánh tay vung lên, đón nhận một quyền của Diệp Húc, lạnh lùng nói: “Thiên địa đồng bi!”
Một luồng dao động vô hình vô thanh truyền ra bốn phía, khoảng không trên Hải Nhãn giống như đang nổi lên một cơn cuồng phong, thân hình hai người chấn động, ngay lập tức tách sang hai bên.
Oành oành oành!
Đạo môn của Đế Tử Thương nổ tung mất hơn mười tầng, tâm pháp của Thương Thiên Đế Tôn mà hắn tu luyện, bị một quyền của Diệp Húc liên tiếp phá huỷ một cách dễ dàng, lúc này mới hơi chững lại.
Trên đỉnh đầu hắn, ma nhãn không ngừng lắc lư, con mắt khổng lồ này giống như xoáy nước, hút lấy sức mạnh của Diệp Húc, tiêu trừ trong vô hình.
Diệp Húc khẽ nhíu mày, trong khoảnh khắc giao thủ, hắn lập tức cảm nhận được một luồng năng lượng phá huỷ thiên địa xâm chiếm cơ thể, ăn mòn tu vi, thân thể, nguyên thần cùng hồn phách thần thức của mình, có một lực phá hoại cực lớn đối với Bàn Vương Khai Thiên kinh!
Luồng năng lượng này ngập tràn tử khí, đủ để khiến sức sống của thế giới suy kiệt héo khô, sinh linh vạn vật tuyệt vọng, chết già, thân vong!
Đế Tử Thương hiển nhiên cũng là một vị thiếu niên đầy tài nghệ, hắn không chỉ tu luyện đế cấp tâm pháp của Thương Thiên Đế Tôn, mà đồng thời khai sáng đạo thuộc về chính mình, bước ra khỏi con đường của mình.
Con đường mà hắn lựa chọn là con đường phá huỷ, huỷ diệt thế giới, phá vỡ thiên địa đại đạo, nghiền nát vạn vật, khiến tất cả diệt vong.
Có điều, cũng may hắn vẫn chưa hoàn thiện triệt để môn tâm pháp này, mặc dù có một lực phá huỷ cực lớn đối với Bàn Vương Khai Thiên kinh cùng thân thể Bàn Vương của Diệp Húc, nhưng cũng chưa đạt được đến mức độ có thể hoàn toàn phá huỷ thân thể Diệp Húc.
“Diệp Thiếu Bảo, ta có thể cảm thấy tâm pháp của ngươi vừa khéo bị tâm pháp Mạt Nhật Kiếp Phá Diệt kinh của ta khắc chế!”
Đế Tử Thương cũng là nhân kiệt đương thế, lập tức có thể nắm bắt được điểm khác nhau giữa tâm pháp của hai người trong một kích vừa rồi, hai mắt sáng lên, không khỏi bật cười ha ha, nói: “Ta chỉ còn kém một cửa, vượt qua toà đạo môn cuối cùng này, sẽ liền trở thành Vu Tổ, tu vi của ngươi không bằng ta, tâm pháp lại bị ta khắc chế, xem ngươi còn có bản lĩnh gì nữa?”
Hắn đột nhiên tiến lên phía trước một bước, bàn tay lật lên, một chưởng trấn áp chư thiên, lạnh lùng nói: “Ta sớm muộn gì cũng sẽ trở thành Thiên ế, vượt qua tất cả những Thiên đế trước đây, thậm chí ngay cả Di La Thiên Nguyên Thuỷ Thiên Vương cũng còn lâu mới sánh kịp ta!”
“Tiếp thêm một chiêu nữa của ta đây! Thiên địa trầm luân!”
Khí tức quanh thân hắn lập tức trở nên vô cùng âm u, ma nhãn quỷ dị vô cùng, ào ạt chảy ra máu tươi, nhuộm đỏ hư không, thậm chí ngay cả hư không thiên giới cũng mơ hồ lộ ra khí tức tử vong tan hoang, gần như bị một chiêu này của hắn bào mòn, sức sống kiệt quệ, thế giới tan rã trầm luân!
Không thể phủ nhận, hắn là một đối thủ cực kỳ cường mạnh, cũng là đối thủ đáng sợ nhất mà Diệp Húc từng gặp từ trước tới nay, tâm pháp âm ỷ khắc chế Bàn Vương Khai Thiên kinh của Diệp Húc!
Băng băng băng!
Diệp Húc tiếp một chưởng của hắn, chỉ thấy đủ loại thiên giới, địa ngục, thế giới trong cơ thể hắn bị ăn mòn vỡ nát, nếu như thân thể hắn có thể nhìn thấu, thì sẽ liền thấy được đủ loại thiên địa thế giới bên trong, trên khoảng không mỗi một toà thế giới đều có treo một con mắt ma rỉ máu đầm đìa, gặm nhấm trời đất, khiến thiên địa trầm luân, mặt trời mất đi ánh sáng, vầng trăng không còn sáng tỏ, các vì sao rơi xuống, vạn vật chết khô!
Diệp Thiếu Bảo, đã cảm nhận được sức mạnh của ta chưa?”
Đế Tử Thương cười lớn, lại úp xuống một chưởng: “Ngươi dùng một chưởng giết chết thị thiếp của ra, uy phong lắm, có điều ngươi vẫn không bằng ta, chắc chắn không bằng ta, chỉ có thể chết dưới chân ta! Bây giờ, ngươi sẽ trở thành bộ hài côt đầu tiên trên con đường đi tới bảo toạ Thiên đế của ta!”
“Chư Thiên Vẫn Lạc!”
Một thức Vu Pháp này của hắn đánh ra cảnh tượng thiên đình sụp đổ, tam thập tam thiên tan vỡ, trong lúc mơ hồ dường như có thể nhìn thấy hình ảnh thiên đình tiêu điều hủ bại, sụp xuống từ Ngọc Thanh cảnh chí cao vô thượng, đè sập hết tầng thiên giới này đến tầng thiên giới khác, vô số tiên nhân lâm vào bi thương.
Diệp Húc tiếp một thức Chư Thiên Vẫn Lạc này, không khỏi thét lên một tiếng, thân thể Bàn Vương chấn động, tử khí tam thập tam thiên ngập tràn nồng đậm, thiên nhân ngũ suy, thiên đình mi tâm gần như sắp vỡ vụn, đè sập tam thập tam thiên giới trong cơ thể hắn.
“Chư Thiên Luân Hồi!”
Diệp Gúc thân hình lại rung lên, năng lượng luân hồi xoay chuyển, nhanh chóng khôi phục tam thập tam thiên, củng cố thiên đình, tiêu trừ hết lực phá hủy từ một kích của Đế Tử Thương.
“Ngươi không ngờ lại có thể tiếp ba chiêu của ta mà vẫn không chết, đích thực hiếm có, có điều so với ta vẫn còn non nớt lắm!”
Đế Tử Thương lại xuất ra một thức, cười lạnh nói: “Ta phải đánh cho thân thể ngươi vỡ nát, tu vi tan rã, khiến cảnh giới tu vi của ngươi rớt xuống, đánh cho ngươi từ Thánh Hoàng trở thành phàm phu tục tử, đánh cho ngươi thành loài sâu bọ.”
Diệp Húc một lần nữa nâng tay lên, tiếp một thức vu pháp của hắn, thân thể lại chấn động, toàn bộ mọi thứ gần như sụp đổ, thậm chí bốn mươi chín thiên đạo cũng bị tử khí xâm chiếm, mất hết uy năng.
“Mạt Nhật Kiếp Phá Diệt kinh, một tâm pháp thú vị...” Diệp Húc khẽ nhếch mép cười, lẩm bẩm nói.
“Vô pháp vô thiên!”
Quanh thân Đế Tử Thương đột ngột chấn động, con mắt ma trên đỉnh đầu đột nhiên phát sáng, hóa thành vô số những ma nhãn khổng lồ, trải đầy hư không, bao vây Diệp Húc ở bên trong.
Diệp Húc lập tức cảm nhận được những chỗ ma nhãn bao phủ, năng lượng thiên địa đại đạo hoàn toàn biến mất, toàn bộ đại đạo đều bị những con mắt ma này hủy diệt, biến thành hư không tử tịch vô pháp vô thiên, vô đạo vô lý!
Hàng tỉ vạn tia sáng phóng tới, chỉ một thoáng đã bao ngủ Diệp Húc.
“Diệp Húc Diệp Thiếu Bảo, ngươi chết chắc rồi!”
“Một thức vu pháp này của ta xuất ra, thì ngươi đã cầm chắc cái chết!”
Đế Tử Thương ha ha cười lớn, chắp hai tay sau lưng, nhìn những tia sáng bên trong ma nhãn, ngạo nghễ nói: “Thức vu pháp này chính là một thức ta bình sinh tâm đắc nhất, vượt qua tất cả vu pháp trong thế gian, một khi đã xuất ra, vô pháp vô thiên, vô đạo vô lý, chính là vu pháp vĩ đại nhất trong trời đất này, độc nhất vô nhị! Cho dù Nguyên Thủy Thiên Vương sống lại, cũng chỉ có thể chịu thua bái phục trước mặt ra.”
“Đích thực là một vu pháp thú vị, khiến ta được mở rộng tầm mắt rồi.”
Trong ma nhãn truyền đến âm thanh của Diệp Húc, vẫn bình thản như trước, dường như không phải chịu bất kỳ thương tổn nào, thản nhiên nói: “Tái hiện tận thế thiên địa đồng bi, thế giới hủy diệt, thiên nhân ngũ suy, vạn tiên điêu linh, vạn vật tử vong, thật sự khiến người ta rung động.”
Con ngươi Đế Tử Thương kịch liệt thu nhỏ, ngưng mắt nhìn về phía trung tâm nơi ma nhãn phong ấn, chỉ thấy mi tâm Diệp Húc mở rộng, lộ ra không gian tử phủ, cành cây ngọc thụ bay múa, nghìn vạn nhánh cây, vô số lá ngọc nâng đỡ từng mảnh thế giới, tỉ vạn căn tu cắm vào hư không.
Xung quanh ngọc thụ ráng màu tung bay, mây tía dày đặc, bầu trời mờ mịt, thân cây hiện lên, ngăn cản ma quang ma nhãn, tạo ra một không gian độc lập, trong không gian này, mỗi một chiếc lá cây nâng từng thời không vị diện to nhỏ khác nhau, trong vị diện hàng tỉ vạn tinh thần vận hành, trụ quang lưu chuyển, đại lục trôi nổi, biển đảo sông ngòi lưu chảy, tiết khí vận hành, điểu quan nhân hoàng, tự lập một hệ thống, trở thành ma thần thiên sinh thế giới.
Cây ngọc thụ này hiện lên, chống đỡ một khoảng đất trời độc lập, khiến Diệp Húc cho dù bị bao vây trong thức vu pháp vô pháp vô thiên cực kỳ lợi hại của Đế Tử Thương, cũng có được thế giới riêng của mình, không gì có thể xâm nhập, không gì có thể phá hủy.
“Đế Tử Thương, ta sử dụng thân thể, chỉ là một phần ba tu vi của ta, ta sử dụng nguyên thần thì sẽ là hai phần ba tu vi.”
Thân hình Diệp Húc khẽ chuyển động, từ trong ma nhãn chầm chậm đi về hướng Đế Tử Thương, phía sau thình lình xuất hiện một tòa môn hộ hùng vĩ cổ xưa, năng lượng luân hồi ầm ầm xoay chuyển, bóp méo hư không, tạo ra từng khoảng thời không kỳ dị, vô số ma quang phóng tới, đều rơi hết vào bên trong những khoảng thời không này.
Từng khoảng thời không bị ma quang xâm chiếm, tan vỡ tàn lụi, hóa thành thế giới tử tịch vô pháp vô thiên, lần lượt sụp đổ tiêu vong, có điều năng lượng luân hồi thiên môn xoay chuyển, lại sinh ra từng khoảng thời không, vô cùng vô tận.
Luân Hồi thiên môn mở ra một bên, đạo vận tuôn trào, chui vào trong thân Diệp Húc, dũng mãnh nhập vào tử phủ, chảy quanh toàn thân ngọc thụ,l đủ loại đạo vận, hồn nhiên thiên thành.
Diệp Húc nhẹ nhàng mở rộng lòng bàn tay, ngọc thụ nguyên thần từ trong tử phủ mi tâm bay ra, soạt một tiếng quét về phía trước, chỉ nghe thấy những tiếng nổ oành oành vang lên không dứt, từng con mắt ma nổ tung.
“Ta sử dụng đạo môn của bản thân, thì chính là toàn bộ tu vi của ta, ngươi được chết dưới một kích toàn lực tu vi của ta, nên tự cảm thấy vinh hạnh.”
Ngọc thụ trong tay Diệp Húc nhẹ nhàng phá vỡ một chiêu mạnh nhất của Đế Tử Thương, cành lá ngọc thụ bay múa, vầng sáng chuyển động, hồng mông tử khí lượn lờ, từ trên cao quét xuống.”
Đế Tử Thương hộc máu, bay ngược trở về, toàn thân nổ tung, máu tươi phun ra, từng tầng đạo môn phía sau lưng hắn lại vỡ tan, rõ ràng là uy năng cất chứa trong nguyên thần ngọc thụ của Diệp Húc quá mạnh, đã phá hủy hết đạo môn của hắn, trừ bỏ tu vi của hắn, khiến hắn trong lòng kinh hãi khiếp đảm.
“Không dùng hết toàn bộ tu vi, hắn không ngờ lại không dùng hết tu vi!”
Đế Tử Thương khổ sở đến hộc máu, khi Diệp Húc dùng nguyên thần, làm áp lực của hắn tăng gấp mấy lần, khi sử dụng Luân Hồi thiên môn, áp lực lập tức tăng mạnh, điều này chứng tỏ lúc nãy Diệp Húc giao thủ với hắn là để quan sát tâm pháp của hắn, thử xem uy lực môn tâm pháp đến đâu!
Ngọc thụ một lần nữa quét xuống, làm sập hư không, trong hư không hỗn đột quét ra từng tầng thế giới, vu pháp của Đế Tử Thương là tử khí, là thế giới tan biến, là thiên địa sụp đổ, còn của Diệp Húc lại là sinh khí, sức sống bừng bừng, những nơi ngọc thụ quét qua, mọc lên từng tòa thế giới, vạn vật sinh sôi.
Cái chết có thể diệt sinh, nhưng khi không ngừng sinh sôi, vô cùng vô tận, thì đã vượt ra khỏi phạm vi mà Đế Tử Thương có thể đối kháng.
Năng lượng thế giới ầm ầm đè ép, còn chưa hạ xuống, Đế Tử Thương cảm nhận được thân thể như muốn vỡ tung, một kích này hạ xuống, chắc chắn có thể đánh nổ thân thể hắn, khiến hắn hồn phi phách tán!
“Diệp Thiếu Bảo, không ngờ ngươi có thể ép ta phải dốc hết toàn lực, cho dù có chết cũng đáng tự hào rồi! Cửu Đế Đồ!”
Đế Tử Thương hét lớn, thình lình tế khởi một cuộn tranh, cuộn tranh rầm rầm mở ra, chỉ thấy hình bóng của chín nam nhân hiện lên trên giấy, bá đạo tuyệt luân, khí thôn sơn hà!
“Đây là tổ binh do cha ta Thương Thiên Đế Tôn luyện chế khi còn là Vu Tổ, cất chứa chín đạo phân thân, chín tôn phân thân của Vu Tổ cửu đại cảnh giới!”
Đế Tử Thương thét lên, toàn lực thôi động bộ tổ binh, chỉ thấy một tôn Vu Tổ phân thân của Thương Thiên Đế Tôn thình lình bước ra từ bên trong, đỡ lấy nguyên thần ngọc thụ của Diệp Húc.
“Đạo vận phân thân cảnh giới Vu Tổ của Thương Thiên Đế Tôn?”
Diệp Húc ha ha cười lớn, nguyên thần ngọc thụ quét xuống, quét vỡ tôn Vu Tổ phân thân của Thương Thiên Đế Tôn ngay tại chỗ, hóa thành đạo vận rợp trời: “Thương Thiên sống lại, cũng chỉ có thể nuốt hận trước mặt ta, bị ta đánh bại!”