Ads
Trong tất cả mọi người ở đây, chỉ có Tinh Đế là biết được tâm tư của Ứng Tông Đạo và rất ăn ý với nhau. Hai người đã cùng chiến đấu với nhau mấy trăm năm, nhất cử nhất động của đối phương, thậm chí mỗi lời nói mỗi
hành động đều nắm rõ như trong lòng bàn tay, ngay cả khi đối phương muốn tung ra chiêu số gì, có thể nói cũng biết ngay từ khi đang còn ở trong
lòng.
Sụ phối hợp ở giữa bon họ có thể nói là liền mạch, quần anh tụ hội, cho dù là Hạng tông chủ đồng môn cũng không thể có sự liên
thủ không thiếu sót, hoàn mỹ như thế.
Diêu Công Đỉnh căn bản
đã không có dự đoán trước, đã để cho chính mình gặp đại vận. Mục đích
của hai người Ứng Tông Đạo và Tinh đế chủ yếu là đối phó với y, trước
hết phế bỏ y sau đó quay lại đối phó với Đằng Hầu.
Oanh!
Bên trong Linh Lung tiên phần, chín đại cổ tiên nhất tề phất tay oanh
tới trên thân Diêu Công Đỉnh, đánh cho y xương gẫy bay tán loạn, búa lớn trong tay bật ra. Lập tức Chu Thiên Tinh Cung ùa đến, cơ hồ dem Diêu
Công Đỉnh chặn ngang đụng gẫy.
Thân y không tự chủ được bay
lên đánh hoàn toàn vào Dao Trì thiên thuyền, cốt cách cơ hồ bị gẫy toàn
bộ. Diệp Húc thúc dục Dao Trì thiên thuyền, tỳ vào thân thể của y nhanh
chóng hướng về phía trước mà đánh, một lần nữa lại va chạm vào Chu Thiên Tinh Cung.
Diêu Công Đỉnh bị hai cỗ lực lượng mạnh mẽ dị thường áp vào bên trong, cốt cách vỡ vụn, thân hình thành tro.
Đột nhiên y gầm lên giận dữ, lập tức chân linh bất diệt hóa hình, diễn sinh ra thân thể.
Tuy nhiên thân thể của y chỉ là một cái xác khô nên không thể khôi phục huyết nhục, đây là bởi vì y ở trong hà quang tu vi của y đã bị tổn hại, cấm pháp cũng bị phá hủy rất nhiều, không thể chữa trị cấm pháp, chẳng
những thực lực bị hao tổn mà thân thể cũng không thể khôi phục lại được
hình dạng ban đầu.
Thân thể của y vừa xuất hiện, lập tức một
tàn binh lớn bằng nắm tay đột nhiên xuyên thủng đầu của y làm cho đầu
của y nổ tung, lập tức một tòa thần lô đem thân thể tàn phế của y nhập
vào trong lò, mặt trời chói chang ầm ầm nghiền qua đưa thân thể y nghiền thành bụi.
“Chỉ là một tên Nhân Hoàng, cho dù là tế lên cấm bảo thì cũng đừng mong giết chết ta.”
Diêu Công Đỉnh lại ngưng tụ thân thể, trên đầu bị vỡ một mảng lớn. Diệp Húc tế khởi tàn binh đó chính là các mảnh nhỏ của đế binh, loại này
ngay cả thánh bảo cũng dễ dàng xuyên qua, thánh hoàng phân thân đều
không thể khôi phục thân thể. Diêu Công Đỉnh mặc dù là Vu Hoàng nhưng
khối tàn binh này xuyên thủng đầu của y, đã để lại cho y một vết thương
mãi mãi không thể chữa trị.
Có thể nói, cho dù y có chữa trị
cấm pháp đã bị tổn thương, khôi phục thân thể tới trạng thái toàn thịnh
nhất thì cả đời này đầu hắn vẫn có một cái lỗ lớn máu không ngừng chảy.
Đây là tổn thương do đế binh tạo thành, vĩnh viễn đi kèn theo y không thể nào mài diệt.
Y vừa mới ngưng tụ thân thể, chỉ thấy Thái Dương Thần Lô của Diệp Húc
lại lao tới, chín tòa tiên phần của Ứng Tông Đạo cao thấp tung bay quanh thần lô, cấm văn tràn ngập, bày ra trận thế. Còn Tinh Đế thì toàn thân
rung lên, chỉ thấy hai tòa đại trận bay ra, ba trăm sáu mươi lăm mặt đại kỳ giương lên, ngôi sao Chu Thiên Tinh Đấu xuất hiện, Tinh Hà mênh mông hết thảy vây quanh Thái Dương Thần Lô và tất cả chín tòa tiên phần.
Ở trong thần lô Diêu Công Đỉnh lại một lần nữa lọt vào trận đả kích có
tính cách hủy diệt, chân linh bất diệt của y thoát ra, thân thể vừa khôi phục liền bị cửu tòa tiên phần đập vỡ, chân linh bất diệt cũng gặp phải chín tôn cổ tiên có tính hủy diệt đả kích.
“Lạc Thiên Phủ!”
Diêu Công Đỉnh đột nhiên gầm lên búa lớn đột nhiên bay tới hung hăng
đánh xuống. Ứng Tông Đạo cũng không cùng y đánh bừa, đột nhiên thu hồi
lại chín tòa tiên phần.
Diêu Công Đỉnh nhẹ nhàng thở ra, chân linh bất diệt nhanh chóng trốn chạy, vừa mới chạy ra khỏi vòng vây tiên phần, chỉ thấy đầy trời Tinh Đấu Tinh Hà cọ rửa mà đến, từng tôn từng
tôn Chu Thiên Tinh Quân giống như cổ thần lôn xộn ồn ào đánh tời gào
thét bao phủ lấ.
Vô số đạo Tinh Hà cọ rửa trong chớp mắt
không biêt mang đi bao nhiêu năm tháng thọ nguyên của y, làm cho y nhanh chóng trở thành già lão.
Tinh Đế tâm niệm vi động chỉ thấy
hai tòa đại trận đột nhiên hóa thành hai bức trận đồ, tràn ngập các điểm tinh quang vù vù hạ xuống, quay vòng quanh thân thể y một vòng, hóa
thành hai kiện tinh bào một lớn một nhỏ khoác lên người.
Trong hai kiện tinh bào một lớn một nhỏ truyền lại hai tiếng trầm đục.
Tinh Đế quanh thân trấn động, khóe miệng tràn ra một vệt máu, lạnh nhạt
nói: "Người này đã chết.”
Y lấy Tinh Hà Trụ Quang thể phụ tá
hai tòa đại trận câu thông với lực lượng thánh hoàng phân thân trong đại trận, quyếtđịnh đem Diêu Công Đỉnh luyện hóa tuy nhiên nếu Diêu Công
Đỉnh trước khi chểt hai bên đánh nhau cũng sẽ làm cho y bị thương không
nhẹ.
Vị Giám Thiên Sứ Hằng Cổ Ma Vực này đã bị chết vô cùng
uất ức, trên tay ba người Diệp Húc, Ứng Tông Đạo và Tinh Đế, trước sau
chỉ có thời gian mấy hơi thở đã hoàn toàn hồn bay phách tán.
“Nếu Thiếu Bảo cũng đã trở thành Vu Hoàng, đổi lại ba người chúng ta
liên thủ đánh lén Đằng Hầu, chỉ sợ không cần huyết chiến thời gian dài
như vậy chúng ta có thể đem Đằng Hầu đánh gục.” Ứng Tông Đạo cảm khái
nói, lập tức quay đầu hướng chiến trường Đằng Hầu, Ma Hoàng cùng Hạng
tông chủ bay đi.
Tinh Đế theo sát phía sau không ngừng gật đầu.
Ba người bọn họ phối hợp với nhau ăn ý còn muốn hơn cả sự phối hợp giữa ba người Ứng Tông Đạo, Ma Hoàng và Hạng tông chủ. Nếu là tu vi của Diệp Húc đạt tới được cấp bậc của bọn họ, tuy rằng tổng thể chiến lực không
bằng Ứng Tông Đạo, Ma Hoàng cùng Hạng tông chủ liên thủ, nhưng thực lực
phát huy ra thì lại còn muốn cao hơn ba người bon họ rất nhiều, giết
chết Đằng Hầu cũng không phải là việc không thể làm.
Oành!
Biển máu đẩy trời đột nhiên nổ tung, một chiếc Huyết Hà chiến xa vỡ
thành năm sáu mảnh. Cái cấm bảo do Hạng tông chủ luyện thành này, cuối
cùng đã không thể chống lại được công kích của Đằng Hầu, bị lực cứng rắn đánh nát.
“Hạng Tịch, ngươi chết cho ta.”
Đằng
Hầu đằng đằng sát khí, một chưởng đánh xuống bao phủ toàn thân Hạng tông chủ, lại ầm một tiếng đánh nát cái thân thể tàn phế của y, đem thân thể của y mài diệt thành tro.
Tu vi và thực lực của Hạng tông
chủ so với Ma Hoàng không sai biệt lắm, tuy nhiên do y vừa bị hà quang
mài diệt mất nửa người dưới, cơ hồ bị mài diệt thực lực một nửa tu vi
nên kém hơn so với trước rất nhiều, nhất thời đang gặp nguy hiểm.
Đột nhiên một đạo hắc ảnh chợt lóe lên che ở trước người Hạng tông chủ. Ma Hoàng nghìn mắt, nghìn tay, nghìn chân, uy phong lẫm lẫm, giống như
một pho tượng ma thần, nghìn tay mở ra, mắt ma mở ra, ma quang nhìn quét bốn phía, một thoáng thời gian cắt đứt lớp lớp không gian, hướng Đằng
Hầu cắt tới.
Ma nhãn, ma quang của y hóa thành lưới lớn, gặp
phải một chưởng này của Đằng Hầu nhất thời bị thủng ra một lỗ lớn,lập
tức chỉ thấy kim trì, kim tiên bay tới Bảo Tượng xung phong, Bạo Vượn
gầm rú ép tới, nơi vô cực run rẩy không ngừng hướng Ma Hoàng áp xuống.
“Ma Thiên chiến kích”
“Sâm La thần điện”
“Thập Điện Diêm La Vương”
Ma Hoàng Ma La Thiên giận dữ uống liên tục, một cây ma kích phóng lên
cao, lắc lư phía sau cấm bảo của Đằng Hầu, vừa mới va chạm ma kích đã
gãy, Sâm La Thần Điện xung phong tới lập tức bị cấm bảo của Đằng Hầu
đánh bay, thần điện rách nát tứ tung, cơ hồ bị hủy.
Quanh
thân y xuất hiện mười tòa địa ngục, thập đại ma quốc, vô số thiên ma
cùng với thập đại Diêm La Vương lộn xộn tuôn ra hướng về cấm bảo này
ngăn lại.
Rầm rầm rầm!
Một tòa địa ngục bị xuyên
thủng, kim thủy trong kim trì thổi quét đem ma khí rửa sạch sẽ, từng tôn từng tôn Diêm La Vương bị nghiền vỡ, Bảo Tượng cùng Bạo Vượn há mồm gào rú chấn vỡ thần ma trong U Minh địa ngục, đập tan ma quốc.
Trong chớp mắt, cấm bảo của Đằng Hầu liền tới ngay trước mặt, hắc bào Ma Hoàng bay phất phới, nghìn tay mở ra hướng cấm bảo này sách đi. copy
tại " t u n g h o a n h . c o m"
Rắc rắc, rắc rắc.
Từng cánh tay của lão bị bẻ gãy, từng cánh tay của lão bị dập nát hóa thành bụi máu.
Cấm bảo của Đằng Hầu nghiền ép mà đến, chấn vỡ thân thể của lão, suýt nữa thì phá hủy mất chân linh bất diệt của lão.
Đằng Hầu ánh mắt chớp động đang muốn tiếp tục ra tay, chỉ thấy đột
nhiên chín tòa tiên phần bay lại,chín tôn cổ tiên đứng trên tiên phần,
có nam, có nữ, có già, có trẻ, một đám ngâm nga ca hát, tiêu sái phiêu
dật hướng về phía lão nhất tề công tới.
Tinh Đế cũng tế lên Chu Thiên Tinh Cung áp xuống.
“Một đám gà đất, chó sứ liên tiếp mạo phạm ta, thật là tìm đường chết.”
Đằng Hầu hừ một tiếng tức giận, thu hồi cấm bảo trở về đỡ công kích của hai người, lập tức lật tay vỗ thật mạnh vào hướng chân linh bất diệt
của Ma Hoàng cùng Hạng tông chủ mà tập sát.
“Các người giết
Diêu Công Đỉnh nghĩ là có thể đối phó được với ta? Nay ta trước hết tiêu diệt Hạng Tịch cùng Ma Hoàng, xem xem ai sẽ thắng ai.”
Tuy
rằng tu vi của y bị hao tổn, nhưng thực lực vẫn cực đoan mạnh mẽ, đang
đồng thời chống lại Ứng Tông Đạo cùng Tinh Đế còn có thể xuất thủ kích
sát Ma Hoàng cùng Hạng tông chủ.
Chiến đấu cho tới bây giờ
chiến lực của Hạng Tịch có thể nói là đã biến mất hoàn toàn, không còn
có lực tự bảo vệ mình, thậm chí ngay cả Huyết Hà chiến xa cũng đã bị
đánh hỏng, mà Ma Hoàng thì cũng đã bị gãy chiến kích, Sâm La Thần Điện
cũng bị dày đặc vết rách.
Hai người bọn họ khôi phục thân thể đối mặt với một chưởng này của Đằng Hầu, cơ hồ không có bao nhiêu lực tự bảo vệ mình.
Một chưởng này úp xuống trong vòng ngàn dặm, giam cầm không gian phía
dưới nó là một đạo hà quang chạy chồm không ngớt, khiến cho bọn họ không còn có chỗ để chốn.
Hạng tông chủ sắc mặt tái nhợt đang bị
bức cùng Ma Hoàng rơi xuống phía dưới, mắt nhìn thấy mình đang bị bức
vào bên trong đạo hà quang sẽ hoàn toàn thân tử đạo tiêu. Đột nhiên một
con thuyền thanh đồng ầm ầm lái tới vững vàng tiếp được hai người.
“Lại là ngươi cùng đi chết phải không!”
Đằng Hầu hừ lạnh một tiếng, bàn tay to tiếp tục úp xuống vỗ thật mạnh
vào phía trên Dao Trì thiên thuyền. Diệp Húc thét lên một tiếng lớn,
trên thân cơ hồ bị chưởng này đánh nổ, bàn tay to của Đằng Hầu đột nhiên phát lực đem chiếc thuyển lớn này đánh vào bên trong đạo hà quang.
Dao Trì thiên thuyền xâm nhập vào bên trong đạo hà quang, thuyền lớn
rung động kịch liệt, bị một cổ lực lượng mạnh mẽ đến cực điểm va chạm,
ném lên, xé rách cơ hồ có khả năng hỏng mất, lần này chắc là đem ba
người bọn họ ma diệt thành tro.
Ma Hoàng sắc mặt tái nhợt,
chỉ cảm thấy chiếc chiến thuyền thật lớn này giờ đây giồng như một chiếc thuyển con nho nhỏ có khả năng bị lật bất cứ lúc nào.
Tuy
nhiên Dao Trì thiên thuyền trước sau vẫn không bị đạo thế giới lực này
nghiền nát, ngược lại lại dần dần ổn định, trong tay Diệp Húc điều khiển ầm vang một tiếng chạy nhanh ra khỏi đạo hà quang, phóng về hướng Đằng
Hầu.
“Tổ Sư, Ma Hoàng có còn sức chiến đấu không?” Hắn đứng ở đầu thuyển cũng không quay đầu lại hỏi.
“Bản hoàng còn có thể chiến đấu một trận đáng tiếc không có cấm bảo thuận tay!”
Ma Hoàng tức giận hừ lạnh một tiếng, cười lạnh nói: "Ngươi cùng Ứng cặn bã đã lấy trộm thân thể Vu Hoang do ta thu tập, nếu không mặc dù ta
không có Sâm La Thần Điện và Ma Thiên chiến kích ta cũng có thể thao
túng chín thân thể đại Vu Hoàng cùng cái lão này liều một phen người
chết ta sống. Mau đem thân thể chín đại Vu Hoàng lấy ra.”
Sắc mặt Diệp Húc tối sẩm. Thân thể chín đại Vu Hoàng trong thập điện Hằng
Cổ Ma Vực đã bị hắn đưa cho Già La Minh Tôn để cho Già La Minh Tôn tham
ngộ lĩnh hội cấm pháp ở trong đó nghiên cứu cấu tạo luân hải của ma tộc
Vu Hoàng, cũng không có ở bên cạnh hắn.
Hạng tông chủ thở
dài, tự nhìn vào thân thể của mình, chỉ thấy bức thân thể này cơ hồ đã
từ cảnh giới Vu Hoàng rơi xuống, cấm pháp của mình cũng bị Đằng Hầu luân phiên oanh kích, thế giới cấm pháp rách tung tóe mài diệt đi không biết bao nhiêu uy lực.
“Ta muốn chiến đấu một trận, lại vô lực.”
Ông lắc lắc đầu, thở dài nói: "Năm đó ta giả chết thoát thân, đem thân
thể của mình lưu lại Hoàng Tuyền Ma Tông, luyện ra một bộ thân thể đi
trong ba nghìn thế giới Hắc Đế Ma Giới xưng hoàng làm tổ. Thân thể kia
được ta tôi luyện cực kỳ mạnh mẽ đáng tiếc nước xa không cứu được lửa
gần, hiện tại có triệu hồi bức thân thể kia cũng đã chậm đi một bước…”
Diệp Húc không khỏi nhíu mày, bảo vật của hắn tuy nhiều nhưng là Thái
Dương Thấn Lô chỉ có một mình hắn thúc dục, không có tu luyện cấm pháp
Thái Dương Thần Cung, không thể mơ tưởng thúc dục kiện thánh bảo này,
cửu đỉnh và Dao Trì thiên thuyền thì cũng như vậy.
Ngoài ra,
bởi vì Phương Trượng Tiên Sơn quá mức cồng kềnh, chi bằng ngọc lâu lâm
thể có thể trấn áp Đằng Hầu, hiển nhiên Đằng Hầu hiểu biết về hắn quá
sâu tất nhiên sẽ không để cho ngọc lâu lại gần lão ta được. Mà mảnh vỡ
Đế Binh thì không có nửa phần uy năng nên chỉ là một kiện lợi khí dễ
dàng bị Đằng Hầu tránh né.
Mà vào lúc này thì Ứng Tông Đạo và Tinh Đế đã tràn đầy nguy cơ, bất cứ lúc nào cũng có khả năng bị chết.
“Đây là ép ta sử dụng toàn lực a…”Diệp Húc ngẩng đầu nhìn lên chăm chú
nhìn vào Thiên Giới trong ba nghìn thế giới, lẩm bẩm nói.
Trong cơ thể hắn Di La Thiên Nguyên Thủy Bảo Quyền tâm pháp bắt đầu hoạt động, nhất thời cùng thời không ở bên trong xa xôi, cảm ứng được với
một bảo vật cổ xưa.