Độc Chiếm Hội Trưởng Đại Nhân

Chương 13: Chương 13: Vương Hoàng Anh




Hôm nay vẫn như mọi buổi sáng bình thường, sau khi ăn cơm thì liền đi học, lúc này cô cảm thấy thật mệt mỏi vì hồi nãy Gia Bảo hỏi cô một đống chuyện về ngày hôm qua

Vừa bước chân vô lớp thì một bóng đen liền phóng về phía cô, theo phản xạ cô lập tức tránh đi

- làm gì tránh tui ghê vậy - Bóng đen đó không ai khác là Bảo Thi

- thì ra là cậu, làm tui tưởng con quái vật nào tấn công - An Nhiên cười cười

- hả? Tui giống quái vật lắm hả? À, hôm qua bà ở đâu vậy? Không lên lớp, điện thoại không gọi được, anh Gia Bảo nói cậu cả đêm không thấy về, có chuyện gì vậy kể tui nghe - Bảo Thi lập tức hỏi

- à, chỉ là một số việc ngoài ý muốn thôi ý mà, không có việc gì đâu - An Nhiên liền trả lời, cô không phải không tin Bảo Thi mà là cô không muốn người khác biết về công việc của cô. Tên Khánh Thiên kia là một ngoại lệ ngoài ý muốn

- ừm, mà hôm bữa tui thấy ảnh đế Kai thân mật với cậu lắm nha, hai người quen nhau hả? Hay là hai người đang ... hí hí hí - Bảo Thi cười gian nhìn An Nhiên

- hể? Cậu không nhận ra đó là ai hả? - An Nhiên kinh ngạc nhìn Bảo Thi, cô nhận lại được là khuôn mặt ngây ngô của Bảo Thi đang lắc đầu

- là anh Gia Bảo đó, haizz... Cậu từng làm bạn nhảy của anh ấy mà giờ lại không nhận ra, có vẻ như mị lực của anh ấy giảm đi rồi

- chuyện này là thật? Đó là anh Gia Bảo? Sao nhìn anh ấy khác quá vậy - Bảo Thi vẻ mặt không thể tin nhìn An Nhiên

- từ từ rồi cậu cũng sẽ quen thôi, anh ấy còn nhiều thân phận lắm, nếu không muốn bị bất ngờ thì tốt nhất tập làm quen từ bây giờ đi

- à, ngày mai chúng ta sẽ thi học kì môn Toán với Văn đấy, hôm nay nhớ ôn kĩ vào đấy - An Nhiên nghe Bảo Thi nhắc thì gật đầu, cả hai về lại vị trí của mình, lúc này không biết sao đám con gái trong lớp đều chạy ra ngoài

- không biết có chuyện gì mà mọi người đổ xô ra ngoài vậy - Bảo Thi liền hỏi một người

- mình nghe nói rằng có một người vừa chuyển vô trường mình, nghe nói cậu ấy còn đẹp trai lắm, có thể xếp ngang hàng với cả hội trưởng Thiên Vũ đó - Bảo Thi nghe trả lời rồi cảm ơn

- chuyện này lạ thật, có người còn đẹp trai hơn cả hội trưởng, hôm nay mặt trời mọc hướng tây à - Bảo Thi giả bộ ngóng ra ngoài của sổ

- có gì lạ đâu, tui thấy tên Thiên Vũ kia cũng có gì đẹp mắt đâu - An Nhiên bĩu môi

- Hả??? Mắt cưng có vấn đề không?? Có cần đi khám không?? Hội Trưởng mà không đẹp mắt thì thế giới này chắc chẳng có trai đẹp quá - Bảo Thi nhìn cô như sinh vật lạ

- ai bảo không có

- vậy bà đã từng nhìn thấy người đẹp trai hơn hội trưởng

Đẹp trai hơn Thiên Vũ ư? Lúc này đầu cô hiện lên một hình ảnh về tên con trai cô gặp hôm qua mà không biết tên. Lúc này cô giật mình vỗ vỗ mặt mình thầm nhủ: Tại sao mình lại nhớ đến hắn chứ, chỉ là vì nhiệm vụ nên mới gặp hắn, sau này không còn có vụ gặp lại đâu. Đến tên mình còn chả biết, tự dưng nhớ đến hắn ta làm chi hả trời. Hắn cũng chỉ là tên sát nhân giết người không chớp mắt thôi

Lúc An Nhiên đang ở trong dòng suy nghĩ thì chuông vô học reo lên, cả đám con gái trong lớp bắt đầu nhao nhao về chỗ, lúc này cô cảm thấy đầu hơi choáng, cô liền đi xuống phòng y tế, Bảo Thi nhìn thấy không khỏi lắc đầu, cô không lo về kì thi ngày mai hay sao, đây là suy nghĩ trong đầu Bảo Thi lúc này

Lúc sau cô chủ nhiệm bước vô lớp

- hôm nay cô giới thiệu cho các em một bạn mới chuyển đến, vào đi em, một tên con trai bước vào, đám con gái nhìn thấy liền ngẩn ngơ, Bảo Thi nhìn lên cũng giật mình, nếu nói

Hội Trưởng Thiên Vũ đẹp theo kiểu lạnh lùng

Hội Phó Quốc Tuấn theo vẻ quan tâm, dịu dàng

Khánh Thiên đẹp theo kiểu đào hoa lãng tử

Thì cậu con trai đang đứng ở đây lại đẹp theo kiểu Baby khiến cho bao người dễ dàng bị hút hồn

- mình là Vương Hoàng Anh, vì một số lý do nên giờ mới chuyển tới, mong được giúp đỡ - Vương Hoàng Anh giới thiệu

- cho mình hỏi, bạn với hội phó Vương Quốc Tuấn có quan hệ gì vậy, mình thấy hai người đều là họ Vương - một bạn nữ đứng lên hỏi

- à, Quốc Tuấn là anh họ của mình - Hoàng Anh nở nụ cười sát gái, cả đám con gái thấy nụ cười này mắt đều là tim hết à trừ Bảo Thi ra

- được rồi, ở phía cuối kia có bàn trống, em xuống đó ngồi đi - cô chủ nhiệm lên tiếng

- dạ vâng - Hoàng Anh đi xuống dưới ngồi tại vì trí được định sẵn, nhìn xung quanh lớp một lúc, Hoàng Anh lẩm bẩm

- không có ở đây, không lẽ thông tin của mình sai, cậu ấy không ở đây?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.