Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Chương 697: Chương 697: Bình Tây thành 7




Đoạn Vô Huyết xanh mặt, trong lòng mong gần nhất đừng xảy ra chiến tranh, có lẽ qua một hồi hai hài tử sẽ quên. Đáng tiếc trời không thuận theo ý người, vào ngày thứ hai sau khi hắn đột phá, Vạn Trượng Sơn Trang bắt đầu một đợt tấn công mạnh mẽ. Mục tiêu là phá hủy trấn thạch của khế ước không gian, cùng với việc săn giết Đại Đế của Ám Dạ Đế Quốc.

Triệu hoán sư của Ám Dạ Đế Quốc ít hơn, hiện giờ Triệu hoán sư cấp bậc Đại Đế đều là các Trưởng lão đến từ Viện Trưởng Lão, mỗi khi một người chết đều có thể khiến Ám Dạ Đế Quốc đau lòng hơn nửa ngày.

Sáng Thế Thần Điện lại không để ý nhân vật cấp Đại Đế, chẳng sợ đồng quy vu tận cũng phải tiêu diệt Đại Đế của Ám Dạ Đế Quốc.

Hai bên đấu đến ngươi chết ta sống trên chiến trường, đại chiến kinh thiên động địa xé rách mặt đất, chấn động bầu trời, khu vực trăm dặm chung quanh đều bị lực lượng vĩ đại này bao phủ, dường như chỉ cần hơi không để ý, nơi trăm dặm này đều sẽ bị san thành bình địa!

Dạ Quân Mạc đứng ở trên tường thành, lạnh lùng nhìn thế cuộc trên chiến trường, Ngọc Ưu Liên còn chưa ra tay, hắn cũng sẽ không thể ra tay, nếu không một khi hắn bị đám Đại Đế này quấn lấy, thì Ngọc Ưu Liên có thể thong dong chém giết Đại Đế của Ám Dạ Đế Quốc.

Đối thủ của hắn chỉ có thể là Ngọc Ưu Liên, hắn tin các Trưởng lão lớn tuổi của Viện Trưởng Lão cũng sẽ không sống uổng phí, đối phó với đám Đại Đế - thiên tài trẻ tuổi của Sáng Thế Thần Điện cũng không thành vấn đề.

Về phần tranh giành trấn thạch, chỉ có thể dựa vào Vương Giả dẫn dắt tiểu đội.

Vạn Trượng Sơn Trang phái chừng 20 vị Vương Giả đỉnh cấp, chia thành vài tiểu đội, lao thẳng tới trấn thạch bên cạnh khế ước trận.

Bình Tây thành cũng không cam lòng yếu thế, cũng phái nhân mã ra ngăn cản, tiến công từ đối diện.

Đông Quách Lâm chính là Thống lĩnh của một đội trong số đó, hắn để Đoạn Vân Thiết làm Phó Thống lĩnh của hắn, dẫn theo gồm mười vị Tôn Chủ và Đoạn Vô Huyết cùng nhau vọt tới bên cạnh một khối trấn thạch.

Tầng bảo vệ bên ngoài khối trấn thạch này đã sắp bị đánh vỡ, Đông quách Lâm giành trước một bước, Triệu hoán thú hệ Thổ ầm ầm đánh bay toàn bộ đối phương ra.

Đoạn Vân Thiết theo sát chạy tới, đám người Đoạn Vô Huyết cũng gọi tất cả Triệu hoán thú ra, một trận đại chiến nháy mắt bùng nổ.

Bên cạnh, đội của Dạ Kiêu Hùng cũng đang cùng đấu khó phân thắng bại với đội có ba Vương Giả.

Ầm - -

Dạ Kiêu Hùng tập hợp một kích khủng bố của mọi người, bỗng chốc quét bay hơn một nửa nhân mã đối diện. Sắc mặt thủ lĩnh đối diện trầm xuống: “Lui!”

“Chạy đi đâu!” Dạ Kiêu Hùng dẫn đội đuổi theo.

Nhưng Dạ Kiêu Hùng hùng hổ đuổi theo không bao lâu, đội này lại vòng về, đánh từ phía sau đám người Đông Quách Lâm, trước sau giáp kích, mà đã không còn thấy đám Dạ Kiêu Hùng vốn vừa mới đuổi theo nữa.

Đối phương có chừng tám gã Vương Giả, cũng đều là cấp bậc đỉnh cấp. Lực lượng của Triệu hoán thú điên cuồng ầm ầm giáng xuống, gần như muốn tiêu diệt hoàn toàn Tôn Chủ như Đoạn Vô Huyết.

Đoạn Vô Huyết phun một ngụm máu: “Tại sao có thể như vậy?”

“Là cạm bẫy, lập tức xin chi viện.” Đông Quách Lâm lập tức tập hợp nhân mã bày ra trận thế phòng ngự, truyền âm cho Dạ Kiêu Hùng.

Theo lý thuyết, Dạ Kiêu Hùng đuổi theo, cho dù đối phương đi vòng vèo bỏ bọn họ lại, cũng nên là ở ngay gần đó, rất nhanh là có thể chạy tới. Nhưng Đông Quách Lâm truyền âm nửa ngày lại chậm trễ không có động tĩnh gì, ngay cả Dạ Kiêu Hùng cũng không quan tâm đến hắn.

“Không phải bị người ngăn chặn chứ?” Vẻ mặt Đông Quách Lâm buồn rầu tự nỉ non, chỉ có thể lại truyền âm cho những người khác trên chiến trường, chỉ là đội khác đều đang tác chiến kịch liệt, cự ly cũng rất xa, có lẽ cũng không thể trông chờ bọn họ tới cứu viện.

Vương Giả của đối phương bắt đầu công kích Tôn Chủ của bọn họ mãnh liệt, muốn quét dọn toàn bộ tiểu binh này trước, đám người Đông Quách Lâm và Đoạn Vân Thiết liều mạng bảo vệ mọi người, vừa đánh vừa lui, tìm cơ hội phá vòng vây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.