Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Chương 701: Chương 701: Nửa đêm quấy rối 2




Hắn ta rất vất vả hạ quyết tâm, dùng việc giết chết người của Sáng Thế Thần Điện để đạt được chiến công đệ nhất, ai biết lại bị bọn Đoạn Vân Thiết cướp đi! Hắn ta chỉ biết sớm nên xử lý Đoạn Vân Thiết, còn cả người Sáng Thế Thần Điện phái tới cũng vậy, đều là phế vật sao? Tám Vương Giả lại để cho người ta diệt sạch.

Dạ Kiêu Hùng hung hăng nghiến răng, mọi người kịp phản ứng, hết sức nhiệt tình, dũng mãnh lao tới Đông Quách Lâm, ném Dạ Kiêu Hùng qua một bên.

“Đông Quách, không tệ, luôn luôn che giấu, tới hôm nay mới cho chúng ta ngạc nhiên lớn như vậy?”

“Không phải, không phải.” Đông Quách Lâm thật ngượng ngùng đỏ mặt: “Đều là đồng đội lợi hại.”

“Đúng nga, nghe nói hình như lần này đội ngươi có hai người mới vào?” Mọi người nhớ tới, mắt đều tỏa sáng, hiển nhiên là thực lực của hai người này dũng mãnh, vừa gia nhập đã đạt được chiến tích khủng bố như vậy.

“Đúng, lão hữu (bạn cũ) của ta, Đoạn Vân Thiết, và nhi tử của hắn Đoạn Vô Huyết.” Đông Quách Lâm vội vàng giới thiệu hai người cho mọi người, tiêu điểm chú ý của mọi người lập tức rơi hết lên thân hai người, một đám đi lên chào hỏi bọn họ, nhiệt tình khiến hai phụ tử Đoạn Vô Huyết vô cùng không thích ứng được.

Dường như những người này coi bọn họ như là lực chiến khủng bố của chiến đội , tuy rằng bọn họ cũng hi vọng nhận được vinh dự và kính nể như vậy, nhưng vấn đề là bọn họ biết bọn họ không phải.

Cũng may Tề trưởng lão rất nhanh đã cho bọn họ đi trở về, trước khi tản ra, Tề trưởng lão chỉ rõ cho chiến đội của Đông Quách Lâm tuần tra bên trong thành, bảo vệ sự an nguy của Thánh Quân.

Đây là một loại khen ngợi, mỗi lần kết thúc đại chiến, chỉ có chiến đội có chiến tích cao nhất mới có tư cách tuần tra ở bên trong thành, mà chiến đội khác chỉ có thể tuần tra ở bên ngoài thành. Có thể ở bên trong thành bảo vệ sự an toàn cho Thánh Quân, là một loại tín nhiệm rất lớn.

Tất cả các đội viên của Đông Quách Lâm đều cực kỳ hưng phấn,  đây chính là lần đầu tiên trong ba năm, lần đầu tiên chiến đội của bọn họ đạt được vinh dự như vậy!

Chỉ là đợi đến khi bọn họ trở về nghỉ ngơi lại cảm thấy cả người đau nhức, kêu rên nhận trị liệu xong đã bất tri bất giác ngủ mất.

Đoạn Vô Huyết cũng không ngoại lệ, mệt đến chết khiếp, linh mạch cực kỳ trống rỗng, hắn cũng không dám nghỉ ngơi, lập tức bắt đầu tu luyện, hấp thu một lượng linh khí lớn, tu luyện vào lúc này sẽ có hiệu quả tốt nhất.

Quả nhiên, đợi đến khi hắn tu luyện xong, cả người đều vô cùng có tinh thần, còn thoải mái hơn ngủ thẳng mấy ngày.

Hai tiểu oa nhi Dạ Mộ Bạch và Dạ Mộ Vũ ngồi ở đối diện bàn, chớp mắt to nhìn hắn.

“A, Đoàn thúc thúc tỉnh, Đoàn thúc thúc thật chịu khó.” Dạ Mộ Vũ gật đầu, nghiêm túc nói.

Đoạn Vô Huyết ngượng ngùng gãi gãi đầu: “Không, lần này có thể còn sống trở về ít nhiều cũng nhờ các con.”

Dạ Mộ Bạch nháy mắt mấy cái: “Thúc muốn cảm tạ chúng con sao?”

“À...” Ta cũng muốn cảm tạ, chỉ là có thể lấy đồ cảm tạ ra, có lẽ các con cũng chướng mắt. Đoạn vô huyết bi ai phát hiện ngay cả việc muốn biểu đạt cảm kích hăn cũng không có bản lĩnh.

“Đoàn thúc thúc, Đoàn thúc thúc giúp một việc được không?” Dạ Mộ Vũ bước bằng bước chân nhỏ, bổ nhào vào trên thân hắn.

“Được, có yêu cầu gì?” Đoạn Vô Huyết ôm lấy thân thể nhỏ bé của Dạ Mộ Vũ, tâm lập tức mềm mại, một lời đồng ý, hoàn toàn quên đi yêu cầu lên chiến trường không hợp lẽ thường mà lúc trước chúng đưa ra.

“Chúng con muốn theo dõi Dạ Kiêu Hùng.” Dạ Mộ Bạch nói: “Hắn ta có vấn đề.”

Mắt Đoạn Vô Huyết thoáng hiện lên lạnh lẽo: “Quả thật hắn ta có chút không thích hợp, chỉ là thúc phải phụ trách tuần tra bên trong thành, hắn ta tuần tra ở ngoài thành...” Chẳng lẽ muốn ta trốn việc, đi giúp các con theo dõi hắn ta? Chuyện này không được tốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.