“Biết, cho nên mới muốn thúc dẫn chúng con vào bên trong thành.” Giọng điệu Mộ Bạch một bộ thúc thật ngốc.
Đoạn Vô Huyết kịp phản ứng: “Ý con là hắn ta lén lút chạy vào bên trong thành?”
“Đúng vậy, nếu không vì sao phải theo dõi hắn ta? Nếu hắn ta làm ra chuyện gì không tốt ở bên trong thành, nói không chừng phụ thân sẽ gặp nguy hiểm.” Mắt to đen lúng liếng của MộVũ rất kiên định nhìn hắn.
Đoạn Vô Huyết gật đầu: “Không sai, bên trong thành rất quan trọng, nếu chúng ta đã gánh vác việc bảo vệ bên trong thành, thì tuyệt đối sẽ không thể xảy ra sai lầm, phụ thân của các con... Hả? cha của các con ở bên trong thành?”
Chí ít bên trong Bình Tây thành đều là nhân vật cấp bậc Đại Đế mới có thể ở lại, ngoại trừ những người này ra thì chính là một vài ám vệ thực lực cường hãn và binh lính tuần tra giống như bọn họ. Không phải cha hai hài tử này là Đại Đế đó chứ?
Chỉ là chúng yêu nghiệt như vậy, cho dù phụ thân của chúng là Triệu hoán Đại Đế cũng không kỳ lạ.
Hai hài tử cũng ngầm thừa nhận.
“Có muốn thúc dẫn các con đi tìm phụ thân các con không?” Đoạn Vô Huyết cười hỏi.
Đêm Bộ Bạch nghĩ nghĩ: “Vẫn là xem tình huống rồi nói sau.”
Đoạn Vô Huyết không nói gì, đều gần trong gang tấc, các con còn không quay về, có cần phải ham chơi như vậy không?
Đêm đó, Đoạn Vô Huyết đã dẫn theo hai hài tử cùng nhau vào bên trong thành, hài tử khoác y phục tàng hình, kề sát Đoạn Vô Huyết lặng lẽ lùi vào nội thành giống như cái đuôi nhỏ.
Chờ cửa thành đóng cửa, lúc đám Đoạn Vô Huyết bắt đầu tuần tra, không biết hai hài tử đã chạy đi đâu rồi.
Mặt Đoạn Vô Huyết đầy vạch đen, hai hài tử này muốn hắn giúp đỡ tìm tung tích Dạ Kiêu Hùng chỗ nào? Rõ ràng chính là dựa vào hắn tiến vào bên trong thành mà thôi, sau khi đi vào đã không cần hắn nữa, dứt khoát bỏ lại một mình hắn.
Tuy rằng bản thân hắn phải tuần tra, không thể tùy tiện bỏ đi, nhưng bị hai hài tử bỏ lại, hắn vẫn có cảm giác cực kỳ khó chịu.
“Muội muội, nếu Dạ Kiêu Hùng đến đây, sẽ đi đâu?” Hai hài tử đi dạo khắp nơi ở gần Phủ Thành Chủ, đã bắt đầu thảo luận có thể ôm cây đợi thỏ ở đâu rồi.
Dạ Mộ Vũ nghĩ nghĩ: “Trấn thạch. Hắn ta sẽ đi tìm trấn thạch.”
Bên trong thành cũng có một khối trấn thạch, đây là một khối trấn thạch duy nhất ở bên trong Bình Tây thành.
Tuy rằng khối trấn thạch này cũng có người trông coi, nhưng cũng không đề phòng sâm nghiêm giống như bên ngoài thành, dù sao ở bên trong trong thành, nếu người Sáng Thế Thần Điện có thể tiến đánh vào nhổ đi, có lẽ trấn thạch bên ngoài cũng đã sớm bị nhổ sạch sẽ.
Dạ Mộ Bạch nghiêng đầu: “Muội cho là hắn ta là gian tế của Sáng Thế Thần Điện sao?”
“Dạ, không phải càng tốt, nếu đúng như lời nói thì chắc chắn mục tiêu sẽ là nơi đó thôi.” Mộ Vũ nói bằng giọng ê a nhỏ bé, cười tủm tỉm gọi Linh Lung Kim Hồ ra đi tìm vị trí của trấn thạch.
Khế ước không gian Dạ Quân Mạc bố trí thật sự quá lớn, chúng không thể dễ dàng nhìn thấu, cho dù biết hẳn là bên trong thành có một khối trấn thạch, không tìm cẩn thận cũng sẽ không tìm thấy, bên trong Bình Tây thành vẫn rất lớn.
Hai hài tử chậm rãi đi theo một Tiểu hồ ly màu vàng ở trên đường cái trống trải, bóng đêm mát mẻ, ánh trăng như tấm lụa bạc khoác lên người chúng, bầu không khí cực kỳ vắng vẻ, giống như không có một chút nhân khí nào.
“Nửa đêm bên trong thành đều không có người à?” Mộ Vũ tội nghiệp tiến đến bên cạnh ca ca, dính lên thân ca ca không xuống giống như con bạch tuộc.
Dạ Mộ Bạch biết muội muội cảm thấy lạnh, bầu không khí bên trong thành quả thật có chút kỳ lạ, loại hơi thở lạnh như băng tràn ngập này giống như từ bên trong Phủ Thành Chủ ra, khiến không khí lạnh như tam cửu thiên, lộ ra hơi thở nguy hiểm.
Đây là hơi thở của các gia gia Trưởng lão ở Viện Trưởng Lão đúng không? Bọn họ cũng không nghỉ ngơi, thường xuyên chú ý trong ngoài thành.