Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Chương 716: Chương 716: Tháp bị phá 3




Dạ Mộ Bạch bĩu môi: “Cho nên chúng ta lại phải ở đây mãi sao?”

“Sao lại ở đây mãi? Chúng ta có rất nhiều chuyện để làm, ví dụ như khảo nghiệm thực lực của con một chút, hẳn là mấy ngày nay con cũng nuôi Hắc Ám Ma Long lên cấp 3 rồi?” Dạ Quân Mạc cười tủm tỉm nói.

Nhất thời, Dạ Mộ Bạch cúi mặt xuống, quả thật Hắc Ám Ma Long đã lên tới cấp 3, nhưng phụ thân chưa bao giờ dùng cấp bậc để khảo nghiệm hắn, là người kế thừa huyết mạch Thần Sáng Thế, không thể chiến đấu vượt cấp thì chính là thất bại.

Chiến đấu vượt cấp cũng không đơn giản như thuận miệng nói, phụ thân còn không hạ thủ lưu tình chút nào, mỗi lần chiến đấu xong, đều là thương tích đầy mình.

Dạ Mộ Vũ ở bên cạnh lén cười: “Ca ca cũng đã bồi dưỡng ra con Triệu hoán thú thứ hai rồi, phụ thân phải khảo nghiệm hai lần mới được.”

Dạ Quân Mạc gật đầu: “Hai con đều thử xem. Hẳn là Linh Lung Kim Hồ của Mộ Vũ cũng đã cấp 3, cũng thử xem.”

Dạ Mộ Vũ cười không nổi rồi.

Dạ Mộ Bạch vui vẻ, cuối cùng cũng không chỉ có một mình hắn xui xẻo.

Dạ Quân Mạc làm phụ thân nghiêm khắc ở đây, khảo nghiệm thực lực của hai hài tử, Ngọc Ưu Liên trốn đi, sắp nổi điên rồi.

Dạ Quân Mạc hạ độc nàng ta quá độc ác, nàng ta gần như ăn sạch Tẩy Độc Thảo có trong nhẫn trữ vật, cũng không thể tiêu trừ độc tính. Nên biết ngay cả Tẩy Độc Thảo 5000 năm nàng ta cũng ăn, mới miễn cưỡng kiềm chế độc tính.

“Gặp ma! Rốt cuộc đây là độc gì?” Lòng Ngọc Ưu Liên vô cùng hoảng loạn, nếu không thể giải được độc này, chờ dược tính của Tẩy Độc Thảo không kiềm chế nổi, sẽ lan tràn trong thân thể nàng ta rất nhanh, cuối cùng độc chết nàng ta!

Nàng ta chỉ có thể dùng linh khí tụ độc tính đến một chỗ, lại dùng một lượng lớn Tẩy Độc Thảo vào linh thuật giải độc của Triệu hoán thú tẩy dần dần.

Nàng ta chưa kịp buồn phiền vì trúng độc, Thượng Quan Vân Trần còn không kiên nhẫn đến thúc giục nàng ta.

“Rốt cuộc ngươi đã ra tay chưa? Thực lực của Dạ Quân Mạc tương đương với ngươi, nhưng hắn ta còn dẫn hai hài tử theo, đừng nói ngươi không có cách nào giết hắn ta.”

“Ngươi nói thì dễ, hai hài tử này dễ đối phó như vậy à?” Khỏi phải nói thông minh thế nào, vừa thấy không ổn đã lập tức tàng hình chạy trốn, tìm cũng không tìm ra. Ngọc Ưu Liên nghiến răng nghiến lợi.

Thượng Quan Vân Trần tức giận nói: “Ý của ngươi là ngay cả hai hài tử cũng không đối phó được? Ngươi cũng biết Thú triều mười vạn con mà Bạch Vũ triệu tập sẽ công phá Sáng Thế Thần Điện.”

“Ngươi nói cái gì?” Ngọc Ưu Liên quá sợ hãi: “Sao nàng ta có thể triệu tập nhiều mãnh thú như vậy?”

“Ta còn có thể lừa ngươi sao. Nếu không là như thế, ta cũng sẽ không ngại tất cả mà xông vào Bình Tây thành tìm ngươi đúng không? Thủ tướng (vị tướng trông coi thành) Bình Tây thành đã bao vây chặt chẽ chung quanh Bảo tháp chín tầng, rất nhanh Bạch Vũ sẽ nhận được tin mà đến. Ngươi phải nhanh lên, chúng ta không còn bao nhiêu thời gian nữa rồi.” Thượng Quan Vân Trần ồn ào ở bên ngoài, giọng điệu cực kỳ sốt ruột.

Hắn ta một đường thẳng tiến đến Bình Tây thành, người Bình Tây thành không có cách nào làm gì bọn họ, tất cả chỉ có thể lui lại, đứng xa xa nhìn, nhưng không có nghĩa là khi Bạch Vũ đến, cũng sẽ không có cách nào làm gì bọn họ.

Lần này hắn ta được ăn cả ngả về không, dẫn hết tất cả lực lượng của Sáng Thế Thần Điện đến rồi. Nếu Ngọc Ưu Liên không thể xử lý Dạ Quân Mạc thành công, Sáng Thế Thần Điện này sẽ xong rồi!

Lông mày Ngọc Ưu Liên nhíu chặt, không đoán được cuộc chiến bên ngoài lại thành cục diện nghiêng về một bên, vốn tưởng rằng dựa vào nội tình của Sáng Thế Thần Điện có thế nào cũng sẽ liều đến không phân thắng bại với Ám Dạ Đế Quốc, ai ngờ Bạch Vũ lại có cách phát động Thú triều.

Nàng ta cũng muốn nhanh chóng xử lý Dạ Quân Mạc, ra ngoài giúp đỡ, nhưng vấn đề là bây giờ nàng ta đang trúng độc, Dạ Quân Mạc có xử lý nàng ta không còn chưa nói được.

“Chỉ sợ trong khoảng thời gian ngắn cũng không có cách xử lý Dạ Quân Mạc.” Ngọc Ưu Liên trình bày sự thật rất dứt khoát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.