Tiểu Lan nghi vấn hỏi:“tiểu thư,em có thể giúp đc cho cô sao?”
Lệ Minh Châu nhìn Tiểu lan gật đầu nói:“đúng vậy”
Tiểu lan:“vậy em có thể giúp gì cho cô??”
Lệ Minh Châu cười nói:“Tiểu lan,thân hình của em cũng tương tự ta,vậy nên tối nay em hãy đóng giả ta đc ko.còn nữa em hãy tìm cho ta một bộ đồ của hạ nhân hay mặc “
Tiểu lan nhanh nhẹ đáp:“đc thôi nhưng tiểu thư người nhớ cẩn thận nha.Mà ra ngoài đó người nhớ đừng gây sự với ai nha.Còn bây giờ em đi giúp cô chuẩn bị một bộ đồ”
Lệ Minh Châu khẽ nhìn tiểu lan nói một tiếng cảm ơn.
Đi đến ngoài cửa tiểu lan giật mình quay đầu vào hỏi:“ tiểu thư,nhưng tối nay cô định đi ra ngoài bằng cách nào.”
Lệ Minh Châu bình thản đáp:“ta sẽ tự có cách em ko cần phải lo cho ta đâu. Em mau mau đi chuẩn bị y phục cho ta đi.”
TỐI HÔM ĐÓ
Lệ Minh Châu chuẩn bị xong liền chạy ra ngoài cánh cổng to lớn để chuẩn bị .....trèo... tường.
Lệ Minh Châu nhìn bức tường thầm suy nghĩ.Ai nha cái bức tường ở đây chỉ có như vậy thôi sao,đúng là làm cho bổn cô nương cụt hứng mà.
Thế là cô nhanh nhẹ bám vào bức tường rồi nhảy ra.Lần lược nhảy từ bức tường thứ 5,rồi thứ 6.Đến bức tường cuối cùng thì cô thở hồng hộc rồi nghĩ cái thân thể này thật yếu đuối nha mới vận động có chút là đã mệt,thật là vô dụng mà, có lẽ cái thân thể này cần đào tại lại.Nghĩ xong Lệ Minh Châu dùng chút hơi sức cuối cùng nhảy qua bức tường .Nhưng mà hình như...chân trái của cô vấp phải bức tường ....thế là.... Đệ nhất mỹ nhân trong kinh thành chuẩn bị'hôn đất'(haiz..... chị đúng là hậu đậu mà.).
“Rầm..ầm....chụ..t...”Lệ Minh Châu ngã xuống sau đó suy nghĩ có phải mình đã hôn đất rồi ko??.Cơ mà ko đúng tại sao thân thể coi ko thấy đau đã thế môi cô còn rất ấm nữa,chẳng lẽ ......cô nghĩ đến đây liền vội mở mắt ra nhìn.Đập vào mắt cô chính một khuôn mặt đẹp như tượng tạc.Cô ko thể ngờ đc lại có người đẹp như vậy.Anh có đôi mắt thâm sâu,mày kiếm sắc nhọn,nói chung đẹp ko tả hết đc.Có lẽ đền nữ nhân cũng phải đố kị với sắc đẹp của anh.
Thế nhưng cắt ngang suy nghĩ của cô chính là tiếng nói lạnh đến thấu xương của anh.
Nam tử tức giận gằn giọng nói:“tránh...ra”
Lệ Minh Châu bừng tỉnh vội tránh ra. Thấy Nam tử đứng dậy định bước đi thì Lệ Minh Châu đứng ra ngăn cản.
Nam tử mặt đen sì,nén tức giận nói:“sao nữa”
Lệ Minh Châu tức giận nói:“Tên kia ngươi vừa đâm vào ta đã thế còn cướp đi nụ hôn đầu của ta còn ko mau xin lỗi??”(trời,ai đâm vào ai vây chị??)
Đám hộ vệ đằng sau nam nhân đổ mồ hôi hột nghĩ thiên a,nữ nhân này thật to gan nha,tuy cô nương này thật xinh đẹp nhưng số phận thật bất hạnh a.sao lại đi đối đầu với cỗ máy giết người hàng loạt đã thế còn là người ghét gần nữ sắc(chủ nhân của bọn họ).kiểu này chủ nhân tức giận là cô chết ko có chỗ chôn rồi a.
Nhưng trái ngược với suy nghĩ của họ,nam nhân ko tức giận nhìn cô nói:“vậy xin lỗi cô nương lúc nãy ta đã thất lễ rồi.Giờ ta đi đc chưa??”
Lệ Minh Châu nói:“ko đc, ngươi xin lỗi ko có một chút thành ý nào cả,mau mau bồi thường nụ hôn đầu cho ta”
Nam nhân đứng kia nhìn nữ nhân thú vị trước mắt bèn nảy sinh ý nghĩa muốn trêu chọc nàng.Anh bèn cất giọng:“cô nương,thế nụ hôn đầu của tại hạ thì ai bồi thường đây”
Lệ Minh Châu ngang ngược nói:“Nói chung ta ko cần biết.Trong nụ hôn lần này chắc chắn anh là người có lợi.vì vậy mau đền nụ hôn đầu cho ta”
Nam nhân dùng những từ ngữ trêu chọc nói:“vậy đc cứ coi tại hạ là người có lỗi. Để bồi thường nụ hôn đầu cho cô nương tại hạ nguyện ý dùng thân báo đáp.”
Nghe lời anh ta nói mặt Lệ Minh Châu bất giác đỏ lên.Cô cáu giận nói:“Ngươi là đồ vô lại...ta ko thèm nói chuyện với ngươi” nói xong cô xoay người bỏ đi.
Thấy gương mặt đỏ bừng khi tức giận của cô tim anh vội đập lỡ một nhịp.Hình như cảm nhận đc điều đó anh bất giác sờ lên ngực mình nghĩ chẳng lẽ đây chính là cái người ta hay gọi,là'yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên sao'.Đây là lần đầu tiên anh chú ý đến một cô gái,anh thầm nghĩ cô thật đặc biệt ko giống với những nữ nhân mà anh thường gặp đều mặt thoa da phấn,còn cô thì khác cô xinh đẹp như đóa hoa sen,thần khiết như một tờ giấy trắng khiến cho anh sững sờ,nói chung cô giống như một con búp bê sứ tinh sảo đến từng chi tiết khiến cho ai ai nhìn vào cũng mê đắm ko thể rời mắt.Cứ nhìn bóng lưng ngày một xa dần,môi anh bất giác tạo lên một đường cong hoàn mỹ(OMG...anh cũng biết cười sao. Loạn..loạn rồi,ko xong rồi thế chiến thứ 3 sắp đền rùi ..no...mau tìm chỗ chốn thui..)
Quay lại với gương mặt lạnh băng thường ngày anh quay qua đám thuộc hạ phân phó:“Mau tìm hiểu xem nàng là ai?”
(Hi chap sau PS đảm bảo hot lắm đó mong mọi người đón đọc và nhận xét nhé.Thank mọi người nhìu nhìu nha)