Đời Đời Kiếp Kiếp Chỉ Yêu Mình Nàng

Chương 15: Chương 15: Lão nương không ra oai ngươi tưởng ta là Hello Kitty chắc?




Sáng hôm sau.

Lệ Minh Châu vận một thân lam y ngồi thẫn thờ trên bàn đá hậu viện hóng mát.......trông cô lúc này giống như một tiên tử không nhiễm bụi trần...mái tóc dài đen tuyền được cô cố định gọn gàng bởi cây trâm gỗ..khuôn mặt tinh xảo được cô đặt lên bàn tay hồng hào tráng nõn..thân hình hơi nghiêng tỏ rõ sự lười biếng của cô.....khung cảnh tựa như một bức tranh thế nhưng nhìn trông đẹp đẽ là vậy chứ lời cô nương ngồi kia đang nói đúng là phá cảnh mà....

Lệ Minh Châu ngồi trên bàn đá mở miệng nói với tiểu lan:“Con m* nó sao hôm nay nóng quá vậy..tiểu lan em mau mau tìm cách a~ta sắp nóng chết a...mệt chết a~~~”

Lan lan:“Tỷ tỷ người cũng thật lắm chuyện đi mới vừa nãy là ai hí hửng đòi ra ngoài a....biết thế nhốt tỷ trong phòng cho rồi..”

Minh Châu:“Muội muội tốt...muội muội hảo xinh đẹp a....nếu lúc nãy tỷ tỷ ko đòi ra ngoài có lẽ tỷ tỷ sẽ chết khô chết mốc trong đó a~~”

Lan lan:“....”

Cùng lúc đó phía bên kia hậu viện đại di nương thấy tiểu lan và Minh Châu thì liền bước đến giở giọng chế giễu

:“Ai..zô...đây chẳng phải là đại tiểu thư cao quý của chúng ta hay sao....sao hôm nay tiểu thư lại có nhã hứng ra đây hóng gió vậy...”

Minh Châu:“Ai nha nha....thật đen đủi cho ta nha.....tùy tiện ra ngoài thôi mà cũng va phải đám ruồi nhặng bẩn thủi a...”

Đại di nương:“Ngươi...ngươi..dám nói ta là ruồi nhặng?”

Minh Châu:“Đúng a~~sao không dám chứ....”

Đại di nương :“Ngươi không sợ ta dùng gia pháp dạy dỗ ngươi sao”

Minh Châu tỏ vẻ thờ ơ nói:“Ta sợ...mới là lạ đó....ngươi nghĩ gì vậy...gia pháp..ta khinh..ha ha muốn dùng gia pháp dạy ta sao??Được nói xem ngươi dùng tư cách gì dạy ta?”vừa nói cô vừa tỏ vẻ khinh thường

Tiểu lan bên cạnh cũng nhất thời lên tiếng phẫn nộ:“Đại di nương...xin người tự trọng cho....thứ cho tiểu lan nói thật người chỉ là một di nương nhỏ nhoi so với nô tỳ thì hơn một bậc nhưng so với tiểu thư thì không thể bằng....hôm nay người có thể đứng ở đây nói chuyện với tiểu thư đã là quá quy tắc mà bây giờ người lại cả gan nói muốn dùng gia pháp giáo huấn tiểu thư....tiểu lan không nói quá chứ ngoại trừ phu nhân đã khuất thì dù cho là ai cũng ko có quyền nói vậy”

Lúc nghe Minh Châu nói đại di nương đã vô cùng tức tối thế nhưng tiểu lan lại xen vào làm cho bà ko thể kiềm chế được thế là một tát cứ như vậy giáng xuống mặt tiểu lan.....

Tiểu lan chịu một tát mạnh như vậy thân thể yếu đuối vốn không chịu được liền ngã xuống mặt đất.Minh Châu thấy vậy cũng vội đứng lên ra đỡ lấy tiểu lan hỏi:“lan lan...em có làm sao không vậy?”

Tiểu lan:“Tỷ..tỷ...y..yên...tâm...muội..k”chưa kịp nói hết câu thì tiểu lan đã ngất đi.

Minh Châu thấy tiểu lan cứ như vậy ngất đi thì không khỏi tỏa sát khí....làm cho đại di nương run rẩy sợ hãi...

Tuy sợ hãi nhưng đại di nương vẫn mạnh miệng nói:“Tiện nhân....dám mắng ta không sợ ta mách lão gia sao?còn trừng nữa tin ta móc mắt ngươi ra không?”

Minh Châu tỏa khí lạnh như tula từ địa ngục cô khẽ rút trường tiên(roi gia) mỉm cười nhìn đại di nương nói:“Hảo cho một câu tiện nhân a~Lại đây...đến móc mắt ta a~đến mách lão gia a~”

Thấy cảnh như vậy nhị di nương vội xoay người định chạy nhưng ko may Minh Châu đã đoán trước được ý định của bà ta thế là chưa đầy một phút đại di nương đã ngã lăn ra đất hét oai oái:“Á....á...á..tiện nhân ngươi dám đánh ta về ta nhất định sẽ nhớ rõ....sau này đừng trách ta độc ác..”

Minh Châu cười lạnh nói:“ta ko ra oai ngươi tưởng ta là Hello kitty chắc muốn trả thù?...ha...ha tu trăm năm nữa a.....”thế rồi trường tiên trong tay cô cứ từng roi từng roi vút xuống trên tấm lưng của đại di nương.

Đại di nương:“A...a..a..a....lão gia mau đến cứu ta a.....”

Minh Châu:“Gọi hắn cứu?Hừ cho dù tổ tiên ngươi có sống lại thì cũng ko cứu nổi ngươi đâu....dám động vào người của ta...hôm nay ta sẽ hảo hảo dạy dỗ ngươi”

Cầm trường tiên trên tay Lệ Minh Châu vụt càng ngày càng mạnh lực đạo cũng ngày càng tăng....trong lúc đó Lệ Hàn Cương cũng vội vã chạy từ bên kia hậu viện nói:“Nghiệt nữ mau dừng tay cho ta..”

Minh Châu hơi quay đầu nói:“Ta không dừng đó ngươi làm gì được ta?”

Lệ Hàn Cương:“Nghiệt nữ mau dừng ta ngươi còn đánh nữa sẽ chết người đó...”

Minh Châu:“Ta chính là muốn đánh chết bà ta đó....ko phải ta đã từng nói với ông rồi sao....đừng bao giờ khiêu thích tính nhẫn lại của ta.....biết điều thì hãy bảo bọn họ tránh xa ra một chút nếu ko ta gặp một người sẽ đánh chết một người...”

Lệ Hàn Cương tức tối hô lên:“Người đâu mau đem nghiệt nữ kia trói lại cho ta”

Nghe thấy vậy gia đinh xung quanh cũng liền lại gần định trói Lệ Minh Châu...Minh Châu thấy liền thủ thế chuẩn bị tấn công....thế nhưng đột nhiên có một giọng nói trầm ấm xen ngang:“Để ta xem xem ai dám trói nàng?”

______________________________________

PS:hô hô mấy nàng đoán xem giọng nói này thuộc về ai a~~nếu đoán đúng ta sẽ dành tặng chương sau cho bạn ấy a~~

Được rồi mấy nang nhớ vote+cmt cho ta nhé

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.