Đời Đời Kiếp Kiếp Chỉ Yêu Mình Nàng

Chương 14: Chương 14: Lão nương ta sẽ hảo hảo dạy dỗ các ngươi!!!




Thiên tử yên(tửu lâu đệ nhất kinh thành)

Sau một bữa ăn no ở tửu lâu lớn nhất kinh thành thì Lệ Minh Châu cũng thỏa mãn ôm bụng đi về....về phần tiểu lan đang ngơ ngác phía sau thì chợt tỉnh lại kéo tay Minh Châu nói:“Tỷ tỷ...làm sao tỷ quen đc vương gia vậy...”

Lệ minh Châu nghe tiểu lan hỏi thì hơi chột dạ rồi ngại ngùng đáp:“À...thì hôm đó ta lạc đường....nên 'vô tình'quen đc hắn..haha”(PS:Điêu dễ sợ rõ ràng là xem người ta tắm thỏa thích rồi mới....)

Tiểu lan tỏ khuôn mặt nghi ngờ:“Thật ko vậy tỷ tỷ”

Minh châu:“Thật ra ta có'ăn đậu hũ' của hắn một chút...”(Ps:Ta đây coi thường mi...

MC:hứ con tg biến thái kia rõ dàng mi dựng cốt truyện như vậy h quay sang mắng ta là sao???

PS:*bơ*)

Tiểu lan nhướn mày nói:“chỉ có vậy.....”

Minh Châu:“wa....thật ra là ta xem hắn tắm đó..nhìn thấy hết...nhìn thấy sạch sành sanh luôn đó muội hài lòng chưa....”

Tiểu lan:“tỷ tỷ tại sao tỷ lại làm vậy....tỷ là tiểu thư danh môn...là thiếu nữ chưa gả nha...tỷ làm vậy còn ai muốn lấy......v...v..”tiểu lan bắt đầu giảng...đạo....còn Lệ Minh Châu bên cạnh thì chỉ biết nghe....cô(Minh Châu) thầm cảm thán cho lỗ tai của mình

Trong lúc nghe giảng đạo thì cô bỗng nghe thấy tiếng đánh nhau...bản tính tò mò nổi dậy nên cô bèn kéo tiểu lan đang lẩm bẩm như bà cụ đi tới cái hẻm gần đó.....và ở đây cô đã thấy đc một bé loli supper moe....OMG lần đầu tiên cô mới biết được cái thứ mà người hiện đại hay gọi là 'búp bê sống' (Ps:nhìn lại mình đuy...chị cx thuộc hàng cực phẩm ko kém người ta đâu)

Cơ mà hình như đây ko phải là lúc đứng để bình luận nhan sắc thì phải....(bởi hình như người ta đang bị đám lưu manh vây chặt cơ mà)haiz...xem ra lệ minh châu ta phải nhiều chuyện xen vào vậy...chứ để bé con cực phẩm kia ăn đòn thì....chậc chậc...đáng tiếc....đáng tiếc a~~~

Trong lúc đó bé con đằng kia mang khuôn mặt đằng đằng sát khí nghĩ:“C*n mẹ nó...đen đủi mà ra đường lại gặp bọn lưu manh...bọn mi cứ thử lại gần thêm chút nữa bản cônh tử ta đây sẽ đem bọn mi ngũ mã phanh thây.....”

Cắt đứt dòng suy nghĩ anh....Minh Châu lao vào to giọng nói:“Bọn tiểu tử các ngươi muốn làm j hả???”

Bọn người xấu:“Huynh đệ hôm nay chúng ta hảo may mắn đi...tùy tiện ra đường cũng gặp hai cực phẩm a~~.....chi bằng tiểu cô nương à hãy đi theo chúng ta đi ta sẽ hảo hảo đối xử với các cô a~~”

Minh Châu tỏ vẻ bán manh nắm lấy tay tên cầm đầu chớp chớp mắt hỏi:“Ca ca a~~nhìn huynh hảo đẹp giai a~~trông thật giống mấy công tử nhà giàu đi....hay hôm nay huynh cho ta chút tiền liền theo huynh a~~”

Vị “cô nương” xinh đẹp nhìn thấy Minh Châu thì ko hỏi cảm thán...oa cô ta là ai vậy hảo xinh đẹp a  nhưng tại sao cô ta lại ở đây...kệ đi xem cô ta định làm j trước đã

Sau khi nghe câu nói của Minh Châu bọn họ chưa suy nghĩ j liền đưa tất cả túi tiền cho cô rồi nói:“Mĩ nhân a~~Tiền đã đưa cho nàng rồi bây h theo ta có đc ko???”

Nụ cười của Minh Châu sau khi nghe bọn họ nói thì càng sâu,cô đáp”Được a~~lão nương sẽ đi theo hảo hảo dạy dỗ các ngươi a~~”chưa để bọn chúng tiêu hóa cô đã nhấc chân đá thật mạnh vào hạ bộ của bọn chúng làm cho họ ko thể đứng lên nổi....(PS:stop!!tỷ tỷ tưởng chị sẽ cứu “mĩ nhân”sao lại lấy túi tiền a~~~

MC:muội muội à...ngốc vừa thôi chứ cứu mĩ nhân thì cx chỉ đc ngắm chứ có sắt ra miếng ăn đc đây...nên tiền vẫn là hợp lí nhất đi...

SY:nói cx đúng*ghi chép vô sổ*)

Sau khi xử lí bọn người xấu kia xong Minh Châu mới quay ra nói:“nè nè...tiểu mĩ nhân a~~cô trông xinh đẹp như vậy mà sao vô dụng thế thấy bọn chúng bắt nạt thì cx phải hô lên hay phản kháng chứ tại sao lại để bọn chúng trèo lên đầu lên cổ vậy......thật quá vô dụng đi”(SY:tỉ tỉ...là tỉ cắt đất diễn của người ta đó...

MC:...)

Tiểu “mĩ nhân” đầu chảy đầy hắc tuyến nghĩ....cô ta vừa gọi mình là”mĩ nhân“...còn nói mình vô dụng ko phải chứ...đường đường là cửu hoàng tử anh dũng vô song mà giờ lại bị nói như vậy...thật tức chết ta mà...cx tại bọn điêu nô mang nhầm quần áo của ta....

Thấy “mĩ nhân” ko nói j Minh Châu tưởng rằng “mĩ nhân” buồn nên đành xuống nước:“mĩ nhân a~~thực ra ta cx ko cố ý mắng cô đâu chỉ là ta cảm thấy cô rất giống ta ngày trước nên ms nói cô như vậy...xin lỗi a ta ko có cố ý đâu”

Thấy Minh Châu nói vậy thì tâm tình của vị “mĩ nhân”nào đó cx tốt hơn hẳn...”cô” nói:“tỷ tỷ a...ta ko trách tỷ ~~ta đối vs tỷ cảm thấy rất quen thuộc a chi bằng chúng ta kết bạn a~~được ko””cô” tỏ vẻ bán manh

THấy biểu cảm dễ thương của “cô” Minh Châu liền vui vẻ đáp:“Được a~~muội tên j vậy?ta tên Minh Châu a~~”

“Mĩ nhân”:“mọi người thường hay gọi muội là A cửu a~~”

Minh Châu:“Được rồi tiểu cửu....bây h đã muộn ta phải về nhà a...nếu cứ đến thừa tướng phủ tìm ta giờ thì tạm biệt..”nói xong cô liền chạy đi kéo tiểu lan ở góc tường bên cạnh đi cùng”

Tiểu Cửu:“Được a~~”

Ngay sau khi Minh Châu rời khỏi thì có một vị gia đinh chạy đến hướng tiểu cửu nói:“Cửu hoàng tử...là nô tài chậm chạp cầu người trách phạt a~~”,tiểu gia đinh quỳ trên đất nâng bộ y phục lên cho tiểu cửu nói

Tiểu cửu cười đáp:“đứng lên đi...hôm nay ngươi làm tốt lắm về lĩnh thưởng đi..”nói xong tiểu cửu liền quay lưng bước đi...

______________________________________

SY:xin lỗi mọi người a~~vì bây h ta mới đăng chap mới....huhu mọi người cx quá lạnh lùng a...đọc truyện sao ko ai cmt vậy làm ta rối hết cả lên(vì ko biết mọi người có thích hay còn đọc truyện ko)....*khóc dòng*

Đấy chính là lí do làm ta chở nên chán nản,tự ti a...(vì ta nghĩ mình chưa đủ kinh nghiệm..viết truyện ko hay)

Chính vì thế để an ủi ta xin mọi người hãy vote+cmt cho ta(cho dù có là ném đa đuy nữa thì ta cx chấp nhận).Nếu mọi người chịu vote+cmt thì ta sẽ đăng chap ms thường xuyên a~

Cảm ơn mn đã lắng nghe a*cúi đầu*

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.