[Doll] Câu Chuyện Của Thỏ Con Và Quý Tộc

Chương 13: Chương 13




CHƯƠNG 14

Toy lovers, đã lâu rồi không có trở về nơi này, hơn nữa trước đây mỗi lần trở về đều là bởi vì bị người khác vứt bỏ. Lần này ngược lại vốn là dẫn Yunho trở về giúp chính mình mua quần áo, thế giới này thật là phi thường kỳ diệu.

“Hoan nghênh, hoan nghênh.” Hankyung đang ngồi ở cửa trên ghế sa lon xem tạp chí. Đừng hỏi tại sao cái người này lại có thể làm ông chủ nơi này, trong khi hắn lại chẳng chịu làm gì cả. = =

“Hyung, hyung, hyung còn nhớ chúng em không? Em là Chun Chun a a!” Yoochun chạy tới lôi kéo tay Hankyung, lại đột nhiên cảm thấy con búp bê tóc đỏ trong lòng Hankyung đang trừng mắt liếc cậu một cái, thật đáng sợ a.

Rồi lập tức chưa kịp chấn chỉnh lại nhiệt tình vạn phần của mình, Yoochun thoáng cái lùi về bên cạnh Junsu, một tay cầm lấy tay anh, một tay kéo kéo ống quần anh, rồi ôm vội ngang thắt lưng anh: “Junsu hyung, búp bê, thật đáng sợ.”

Junsu trừng mắt liếc nhìn con búp bê màu đỏ kia: “Heechul hyung, hyung hù dọa Yoochun của em rồi đó! ! !” Junsu trong lòng rống lên một câu, anh biết Heechul chắc chắn có thể nghe được.

“Ai kêu cậu tìm một người nhát gan đến vậy, còn dám tới kéo tay Hannie của hyung đây!”

“Ngay cả với một đứa nhóc mà hyung cũng ăn dấm chua được sao! ! Nhàm chán! ! !”

“Cậu không phải cũng có ý đồ xấu xa với thằng nhóc ấy sao! ! !”

Jaejoong nghe thấy cuộc cãi vã nảy lửa của hai người họ, ngồi xổm xuống đối Yoochun an ủi: “Không sợ, búp bê chỉ ghen ghét với em mà thôi. Nhanh giúp búp bê của các em chọn quần áo đi.” Jaejoong nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu hai cậu bé, nhìn bọn họ chạy sâu vào trong cửa hàng.

“Mấy người ầm ĩ đủ chưa hả?” Jaejoong lạnh lùng nhìn hai người vì tức giận mà mặt đỏ đến tận mang tai.

“Jaejae sao lại có thể hung ác đến như vậy a!” Heechul trong lòng gạt lệ.

“Jaejoong hyung sao lại lãnh đạm đến thế chứ!” Junsu trong lòng thở dài.

“Như vậy phải gọi là hiểu biết .” Jaejoong bỏ lại một câu bình luận rồi an vị ở bên cạnh Hankyung.

“Người nào dám gọi cậu ta là hiểu biết! ! Hừ! ! !” Một người rống to thành tiếng, người còn lại rống thầm trong lòng, ngay cả Hankyung trên đầu cũng hạ xuống từng giọt mồ hôi lạnh. Vì vậy anh quyết định không nhìn đến hai người kia, quả là người biết nhìn xa trông rộng a.

“Sao lại về vậy? Hyung rất ngạc nhiên đấy.” Hankyung hỏi Jaejoong, “Đây là lần đầu tiên cậu theo chủ nhân của mình để về đây đấy.”

“Ừ.”

“Hẳn là cậu ta đối đãi với cậu không tệ đâu ha, nhìn cậu dịu dàng hơn xưa rất nhiều  ~ “

“Hoàn hảo.” Trên mặt có một tia ửng đỏ.

“Quả nhiên là rất lãnh đạm.” Bây giờ ngay cả Hankyung cũng cảm giác được cùng nói chuyện với Jaejoong đúng là chuyện khó có thể chịu đựng số một trên thế giới này a, Junsu cùng Heechul cùng ném một câu vào mặt Hankyung ‘ xem đi, tôi nói đâu sai mà ’.

“Jaejoong hyung! Jaejoong hyung!” Yunho đang chọn quần áo bỗng lại thấy phiền não, cậu không biết Jaejoong thích dạng quần áo gì, cậu muốn Jaejoong hyung giúp cậu chọn.

“Làm sao vậy?” Jaejoong đi qua, ngồi xổm xuống bên cạnh Yunho.

“Jaejae hyung, em không biết phải giúp Jaejoong chọn quần áo gì! Hyung giúp em chọn có được không?” Yunho bám lấy tay Jaejoong làm nũng.

“Được a.” Jaejoong tiện tay nhặt lấy vài món bình thường, “Cái này đi, cũng không tệ lắm.”

“Oa, Jaejae hyung thật giỏi a! Em đã chọn lâu lắm rồi! Jaejoong nhất định sẽ rất thích! Em muốn nói cho cậu ấy rằng cái này là quần áo Jaejae hyung đã giúp cậu ấy chọn!” Yunho nhảy lên vui sướng, “A, phải rồi, làm sao mà Jaejae hyung biết ngày sinh của Yunho vậy?”

“Hỏi cô giáo ở trường mẫu giáo đó, bọn hyung và cô Hiwon vốn là bạn tốt mà.” Jaejoong không chút hoảng hốt chậm rãi trả lời, anh đã sớm nghĩ đến loại tình huống này rồi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.