Đồng Nhân: Survival

Chương 189: Chương 189: Giao dịch đặc biệt




Tại tòa phủ thành chủ của thành Mildar

“Trông đẹp thật đấy!” Ren ngó nhìn tòa biệt viện rộng lớn đến lạ thường này thưởng thức một phen

Liền biết được đây chính là một tòa thành được xây theo phong cách cổ đại phương tây, có những nét đặc trưng riêng biệt làm nó trông vô cùng xa hoa với từng vật liệu xây dựng đều là hàng đắt đỏ đảm bảo tòa biệt viện này rất chắc chắn

Dù là nhìn thế này, cậu cũng từng chứng kiến qua những tòa biệt viện như thế này qua internet nên cũng không có quá mức lạ lẫm

“Ồ, cậu từng thấy qua những tòa biệt viện như thế này rồi nhỉ?” Francis có ánh mắt nhìn cực kỳ xuất sắc, liền nhìn thấy cậu nhìn tòa thành với ánh mắt thưởng thức

Ông liền biết rõ cậu am hiểu khá rõ ràng về phong cách xây dựng của toàn biệt viện này, nhưng cho chắc thì ông cũng lên tiếng hỏi một câu

“Đúng vậy, tòa biệt viện này trông nhỏ hơn so với những nơi khác nhưng nó được xây dựng làm bầu không khí ở đây khá là thoải mái”

“Không có quá mức âm u, ngược lại từ trong và ngoài khắp nơi đều có những nét nghệ thuật!”

“Đúng thật vô cùng xa xỉ “ Ren thành thật đánh giá, vừa theo chân nghị viên Francis để bước vào bên trong tòa biệt viện

Ngay lập tức, liền nhìn thấy một hàng dài nữ hầu, đầu bếp và quản gia đứng chờ ở hai bên tiếp đón

Sau đó, cánh cửa ở phía sau được hai tên kỵ sĩ đóng chặt lại

“Cung nghênh ngài trở về thưa thượng nghị viên!” Các người hầu của tòa biệt viện này cung kính lên tiếng sau đó liền nhìn về phía Ren cung kính thi lễ:“ Chào ngài thưa công tử!”

“Chào mọi người tôi là Ren!” Ren hơi khom người về phía các người hầu chào một cái rồi nhớ ra gì đó nhìn về phía Francis . đam mỹ hài

“Nhắc mới nhớ, ngài là xem như là thượng nghị viên, điều đó nghĩa là sao?” Cậu nghe không lầm thì những người hầu và cả đám kỵ sĩ ở bên ngoài đều gọi Francis là thượng nghị viên

Ren đương nhiên vì thế mà cậu có một câu hỏi muốn hỏi Francis một chút để giải đáp nghi hoặc bản thân

“Thượng nghị viên cũng như là nghị viên, tuy nhiên thượng nghị viên nắm giữ tài sản và quyền lên tiếng lớn hơn bất cứ nghị viên bình thường nào!”

“Thậm chí chúng tôi đều có mỗi người một nhóm kỵ sĩ riêng mình để bảo vệ lớn hơn so với những nghị viên thông thường!” Francis nở một nụ cười tự hào vừa giải thích

“Không hiểu sao ông Moren lại quen được ông nhỉ? Thân phận xa một trời một vực quả thực khó nghĩ ra sao ông lại quen biết một thợ cơ khí bình thường nhỉ?”

“Ông ấy là ân nhân của tôi!” Francis nói

Đương nhiên, vì không có thời gian để lãng phí

Francis liền dẫn cậu đến căn phòng tiếp khách của biệt viện ngay sau đó

Cậu cũng tham quan được một đoạn của tòa biệt viện này

“Quang cảnh thật đẹp mắt!” Ren chậm rãi đánh giá xung quanh

Sau đó liền nhìn vào nơi nội thất ở bên trong đều được trang trí một cách đẹp đẽ và thoải mái

Những món nội thất đó cũng trông rất đắt tiền, đều được các hầu nữ xinh đẹp lau chùi mỗi ngày

Thế nhưng cậu cũng không nhìn nhiều, khá là có lễ phép nhìn bọn họ

Và khi chạm mắt cậu liền lịch sự khom người chào bọn họ

“Cậu thật lễ phép nhỉ?” Francis nhìn thấy Ren rất lịch sự kể cả đối phương chỉ là những người hầu bình thường liền nghi hoặc hỏi một chút

“Tôi được ông chú thợ rèn dạy rằng tôi nên lịch sự với mọi người xung quanh!”

“Cho nên nó đã thành một thói quen của tôi rồi!” Ren hướng Francis giải thích

“Đúng là một thói quen vô cùng tốt, thậm chí cậu lại có tài năng làm tôi hơi ghen tị đấy!”

.....

Phòng tiếp khách

“Trà của ngài đây thưa ngài!”

“Trà của ngài đây công tử!” Một nữ hầu xinh đẹp có mái tóc đen nhẹ nhàng đặt hai cái tách trà màu trắng xuống bàn rồi lùi về phía sau

“Cám ơn cô nhiều nhé!” Ren nhìn nữ hầu đó mỉm cười một cái, làm cô ấy bối rồi đỏ mặt dùng cái mâm che mặt của mình lại không dám đối mặt

“Mọi người lui ra đi, để tôi với cậu ta nói chuyện riêng một chút!” Francis phất tay một cái và ra lệnh

Hai tên kỵ sĩ canh cửa và cô nữ hầu nghe thế liền cùng cung kính gật đầu rồi lui ra ngoài:“Vâng!”

Đem cánh cửa của căn phòng đóng lại

“Được rồi chúng ta có thể bàn chính sự!”

“Theo như cậu thấy thì, nhờ có cậu kinh tế của thành phố nhỏ này xác thực là được cải biến tốt hơn so với trước kia!”

“Tuy nhiên, điều này đã làm cho một đám thương nhân gian lận mất đi nguồn quy hoạch của chúng!”

“Vì thế mà chúng luôn tìm mọi cách để chèn ép và mua chuộc những người có thẩm quyền để ép cậu giao ra tài sản của bản thân! Thậm chí là muốn cùng đám nghị viên khác liên hợp lại để ép Moren giao ra tài sản của ông vì cậu có quan hệ với ông ấy” Francis chậm rãi giải thích, giải thích một hồi cảm thấy khô cổ họng liền cầm lên tách trà nhấp một cái

“Tôi có thể hiểu được!”

“Đúng thật là khó chịu nhỉ?”

“Thế tôi có thể làm gì để có thể giúp lão Moren?” Ren nghe vậy liền bình tĩnh suy tư một cái rồi trịnh trọng hỏi

Nếu kết quả đều hướng vào một mình cậu thì Ren có thể tự tin chống đỡ được

Nhưng nếu điều này liên lụy cả lão Moren thì cậu nhất định phải tìm cách

Francis nghe vậy liền nở một nụ cười hài lòng rồi nói:“ Cậu đúng là rất phù hợp vào việc này!”

Ngừng một chút lại nói tiếp:“ cậu có tài năng đặc biệt, lại có phẩm hạnh tốt đẹp!”

“Vốn muốn cậu đến đây để chúng ta hợp tác giao thương nhưng giờ tôi nghĩ lại rồi!”

“Tôi muốn cậu cai quản nơi này!” Francis nở một nụ cười đầy vẻ tự hào lên tiếng

“Hở!? Cai quản thành Mildar?”

“Tôi không nghĩ mình đủ sức đâu....chuyện này quá khó khăn với tôi rồi...ông có lẽ nên kiếm ai khác phù hợp hơn” Nghe vậy, Ren lập tức lắc đầu từ chối, vẻ mặt của cậu khá điềm tĩnh nhìn không ra được suy nghĩ của cậu là gì

Tuy nhiên, cậu dự định lui một bước để tiến 3 bước để xem ý định của Francis như thế nào

“Không, cảm giác nói cho tôi biết cậu rất phù hợp để cai quản nơi này!”

“Ngược lại thì tôi cũng không có quá nhiều thời gian để có thể dòm ngó nơi này, tôi còn phải cố hết sức để đối đầu với đám nghị viên khác nữa!Nhưng tôi lại càng không thể bỏ rơi bạn của mình....cho nên so với tin tưởng một đám loi choi muốn giành quyền lực thì một người cháu có phẩm hạnh như cậu thì sẽ tốt hơn đấy!” Francis chậm rãi nói liền kiên quyết với phán đoán của mình,ông cũng từng quan sát cậu rất là lâu.

Đối xử với Moren rất tốt, thậm chí đối xử vô cùng tốt với những người xung quanh!

“Tôi được chỗ tốt gì cho việc này? Việc cứu trợ ông Moren không liên quan mấy đến việc chính trị chứ?” Ren nói, cậu cũng thật không muốn chưa gì đã đem áp lực nặng gánh vào người với tùy thời cậu có thể đưa ông Moren đi trốn.

Có điều, Mildar lại chính là quê nhà của ông muốn đem ông ấy đi e rằng rất khó khăn

“Thật ra thì có liên quan đấy!”

“Vị trí thành chủ của thành Mildar đang trống!”

“Nếu có một tên nghị viên đề cử chức danh thành chủ cho người khác”

“Khả năng cao chúng có lẽ sẽ tăng thuế và dần chèn ép ông ấy sức mạnh của quyền lực không ai có thể kháng cự được nó!”

“Kết quả khó nói” Francis giải thích đến đây liền nhấp một ngụm trà vừa thở một hơi đầy mệt mỏi.

“Tôi hiểu rồi!” Ren trịnh trọng gật đầu một cái:“ Nhưng có ích lợi gì nếu tôi nhậm chức, thà rằng tôi mang một mớ di dân đến nơi khác lập nghiệp vẫn tốt hơn nhiều đấy!”

“Cậu ngược lại khá thông minh!”

“Kể ra thì, chỗ tốt không phải không có!”

“Nơi này có sẵn cơ sở hạ tầng, nên cậu chỉ cần dùng chúng hợp lý là được!” Francis suy nghĩ một chút lại nói:“ không chỉ vậy, nếu cậu phối hợp với trí thông minh, thậm chí là nguồn hàng hóa chất lượng mà cậu có được thì nó sẽ càng có lợi cho cậu!”

“Binh lính, kho ngân sách và cơ bản thì thậm chí cậu toàn quyền quyết định mọi thứ ở đây!”

“Đó chính là cái lợi, dù gì thì những người ở đây rất trung thành ta không ngại chuyển giao họ cho cậu dùng!” Francis tiếp tục ném ra càng nhiều chỗ tốt

Francis nói rất tự tin, ông tin rằng nếu như có rất nhiều chỗ tốt thì Ren sẽ đáp ứng yêu cầu của ông

Đây chính là tất cả chỗ tốt mà ông có thể cung ứng cho lão Moren cũng như báo đáp ân tình của ông, cũng một phần thưởng thức tài đức của cậu

“Thật khó quyết định...” Ren suy nghĩ cái hại ở đây một lúc rồi nói:“Thế thì việc đóng thuế lên liên bang?”

“5% sản lượng mỗi mùa một cái giá rất nhỏ khi cậu chấp nhận!” Francis lập tức trả lời

“Với chỗ tốt như thế này thì khó lòng mà từ chối được!”

“Như vậy thì yêu cầu của ông tôi chấp nhận!”Ren suy nghĩ một chút liền nhận lời trở thành lãnh chúa của thành phố này.

Việc này với cậu vô cùng có chỗ tốt, tính ra cậu có quyền lực nhiều hơn trong việc bảo vệ Moren và người thân của cậu vốn đang sống ở đây. Vừa không lo lắng việc cứ bị đám nghị viên khác nhìn chằm chằm.

“Suy nghĩ đúng đắn, như vậy thì...từ nay hãy trông nom Mildar thật tốt....mà ta cũng sẽ giải quyết đống rắc rối do lũ ngốc kia gây ra!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.