Đồng Nhân: Survival

Chương 290: Chương 290: Nơi không thể trốn thoát




Tựa như Ren đã mong đợi, việc xóa sổ gia sản của lũ quý tộc khiến chúng còn đau khổ hơn nhiều so với việc giết chúng nữa. Toàn bộ số gia sản đã bị đốt sạch, chúng không còn khả năng trả lương cho các hiệp sĩ tư nhân của chúng hay bất kỳ người hầu nào.

Mà giấy tờ nhà đất, doanh nghiệp cũng đã bị thiêu hủy cùng với đống đổ nát đó. Coi như muốn truy tìm ra hung thủ, chúng cũng không tìm ra được đặc biệt là có rất nhiều người không nguyện ý tìm ra hung thủ. Vì dựa vào khả năng đánh bất tỉnh toàn bộ lính gác chuyên nghiệp thì chỉ cần hiểu kẻ tấn công họ không phải là người dễ trêu!

Vua Thane nghe được việc này, liền tức giận vô cùng lập tức gửi người điều tra tuy nhiên dù điều tra cách mấy cũng không tìm ra được manh mối gì. Liền dùng giá cao mời gọi đại pháp sư của học viện Carano (vừa thành lập xong) hỗ trợ việc điều tra.

Cũng bởi vì sự kiện quý tộc bị tấn công xảy ra, cho nên các vật liệu xây dựng và chuỗi hàng hóa cho Rosenberg đã trở nên cần thiết hơn bao giờ hết. Vì chúng đã phá sản sạch sẽ rồi, chỉ còn nhánh nguồn hàng nhập từ các khu vực khác mà thôi bao gồm một nhánh buôn bán nhỏ của Ren được một ông chú lái buôn đảm nhiệm nhập hàng về mà bán với giá tốt.

Thậm chí là dù biết có sự kiện khiến cậu có thể lập tức kiếm bộn,nhưng cậu cũng không có mảy may tăng giá dần tạo nên mức độ uy tín trong mắt người tiêu dùng. Chí ít chính là sẽ tăng giá theo thời gian nếu ''cháy hàng''. Như vậy sẽ có lợi hơn là lợi dụng tình thế bất ổn kiếm lợi, có danh tiếng vẫn luôn tốt hơn chứ đúng không?

Nhà tù- Utopia!

“Yo~ cuối cùng cưng cũng đã tỉnh giấc!”

“Chào buổi sáng, tù nhân dễ thương của tôi!” Nhìn trong lồng sắt nữ phạm nhân xinh đẹp Ren liền nở một nụ cười ân cần chào hỏi.

Khiến cho vốn mơ mơ màng màng thiếu nữ nghe được một giọng nam tính lạ lẫm lập tức liền mở căng mắt nhìn xung quanh với vẻ mặt hoảng sợ và cảnh giác nói:“ Đây...đây là đâu?”

Nhìn thấy chính mình đang ở phía sau một cái khung song sắt với xung quanh là một căn phòng nhỏ trông rất bần tiện (so với quý tộc) liền lập tức mất bình tĩnh bật dậy.

“Ngươi là tên khốn nào? Ngươi có biết ta là ai không hả!? “ Astrid cố gắng giữ ra vẻ bình tĩnh quát về phía Ren đang ngồi hí hửng cười ở bên ngoài!

“Astrid Rose!”

“Ta nói đúng không?” Ren biết còn hỏi, thậm chí một mặt bình tĩnh khiến cho Astrid không biết nên phản bác hay uy hiếp điều gì.

“Nếu ngươi biết rõ thì ta lập tức ra lệnh cho ngươi thả ta ra, bằng không khi cha ta đến ngươi liền hối hận cũng không kịp!” Astrid nghiến răng nhìn Ren, hai tay nắm chặt song sắt như muốn bẻ gãy nó ra vậy.

Nhưng vô luận làm sao cô cũng không thể bẻ được, nó quá cứng.

“Hắn đến được đây mới là lạ đó!”

“Với coi như biết chỗ cũng không thể nào đến trong một quãng thời gian đâu, ahahaha!” Ren cười cợt hoàn toàn không đem lời uy hiếp của Astrid để vào mắt.

Cậu là một con quái vật còn sợ một đám người bình thường nhảy nhót sao? Không đâu, muốn giết chết cậu ở đây là khá khó khăn nhưng thứ có thể uy hiếp tới cậu không phải là không có. Vũ khí đáng sợ với cậu hiện tại là phong ấn. Nên vì lý do này cậu tuyệt đối không để lộ sức mạnh của mình đến thời điểm cuối cùng. Chí ít con át chủ bài mới là thứ tạo ra bất ngờ, với càng giấu thì càng có lợi.

Mặc dù đúng ra bản thân thành thục một kỹ năng rất quan trọng, nhưng đó là dành cho kỹ năng chiến đấu chính của bản thân. Nhưng không có nghĩa là bản thân không nên sở hữu một kỹ năng át chủ bài với khả năng lật ngược thế cờ.

Trong chiến đấu mức độ thực tế, giả sử Ren là một kiếm sĩ thì cậu bắt buộc phải rèn luyện kiếm kỹ của mình lên bậc thượng thừa để có thể phòng vệ bản thân khỏi kẻ địch. Nếu nó quá yếu cậu chết, ngược lại nếu như cân sức với đối thủ thì cần một con át chủ bài để chiến thắng.

Cho nên càng nhiều kỹ năng cũng quan trọng mà thuần thục một kỹ năng cũng cực kỳ quan trọng.

“Ngươi!!!” Astrid một mặt căm tức, uy hiếp vô dụng thì chính bản thân cô cũng không làm gì được.

Thật sự thì song sắt này cũng cứng quá, cô muốn thoát khỏi căn phòng này là điều không thể!

“Cho ta ngoan ngoãn ngủ ở đây đi nhá!”

“Rãnh rỗi lại thăm cô sau!”

Thật sự Ren rất muốn đem Astrid điều giáo thành một bé nô lệ ngoan ngoãn đấy, tuy nhiên nếu trở thành như vậy thì Astrid phải bị tan vỡ. Tan vỡ đồng nghĩa không thể huấn luyện cô thành một hiệp sĩ cho cậu sử dụng được.

Ren cũng không cần điều đó, ngược lại từ từ khiến Astrid nghe lời cũng là lựa chọn không tồi có thể chậm rãi dạy dỗ!

“Mà nè~ đồ ăn và quần áo vẫn có thể cung cấp cho cô ăn ngon thậm chí là cho cô tự do đi lại, với điều kiện cô phải ngoan ngoãn nghe lời!!”

“Đừng có mà mơ tưởng!” Astrid lập tức từ chối, nếu có cơ hội cô chính là chết cũng phải ra khỏi đây.

Cầm tù với một tiểu thư như cô là một mối nhục nhã.

“Ahaha....muốn rời cứ thử đi...lúc đó ta cho cô nhặt xác không nguyên vẹn là được!”

“Xung quanh đây toàn quái vật không đấy Fufu~ “ Ren cười cười, tiết lộ trọng điểm của Utopia. Nhờ có Npc mạnh nên nó không ngừng phát triển và chống ljai vô số con quái thú trong rừng.

Nhất là quái vật được triệu hồi từ những hầm ngục gần đó, khiến cho việc tiếp cận Utopia trở nên khó khăn. Nó vừa là một mối nguy hại vừa là bức tường ngụy trang vững chắc để tránh bị lộ khỏi sự hiện diện của Tân Liên Hiệp và Rừng Nguyên Sinh.

Đương nhiên, Ren cũng sẽ làm bộ khiến cho Astrid thoát ra ngoài....chỉ cần lúc nguy cấp cứu cô là được cho cô ta hiểu rằng chính mình yếu đuối đến nhường nào!

Nên cậu cũng chả bận tâm, muốn rời khỏi đây với người bình thường là không thể nào. Bằng không thì cậu chẳng chuyển hàng hóa thông qua [Warp Door] đâu.

Nghe vậy, Astrid lập tức chùn mình lại nhưng cô vẫn còn cứng đầu không muốn thỏa hiệp với Ren. Ngược lại vẫn còn nung nấu ý định chạy trốn, nếu tìm được ai đó thì báo tên chính mình rồi dùng tiền nhờ họ giải cứu mình về nhà.

“Nghỉ ngơi đi nhé, một lúc ta lại đến thăm!” Ren nở nụ cười, bình tĩnh rời khỏi nhà giam để cho Astrid ở một mình cũng không có cho người canh giữ cô.

Nếu cô ta thoát được, chính là bản sự của cô ta. Cậu cũng chỉ tối đa cho cô ta ăn cơm và cứu cô ta khi cần mà thôi. Huống chi cậu cần cô ta để thu phục Arduin!

“Biến đi....ai cần ngươi đến thăm chứ!” Astrid mắng chửi một câu, rồi trơ mắt nhìn cậu rời đi.... sau đó cả tòa ngục giam liền rơi vào sự yên ắng.

Tĩnh lặng cực độ khiến cô trở nên cảm thấy cô đơn, cô cực ghét cái cảm giác này.

Nhưng Astrid cũng không ngồi yên, mà là dùng hết sức của mình bắt đầu đẩy song sắt dùng hết mọi cách để thoát khỏi đây.

Trong khi đó, Ren đang ngâm mình trong suối nước nóng thần tiên đầy thoải mái này với Điêu Thuyền.

“Rốt cuộc ngài cũng có một chút thời gian với thiếp rồi nhỉ?” Nhìn cơ thể rắn chắn đầy cơ bắp của Ren, Điêu Thuyền lộ ra vẻ mặt say mê chăm chút quan sát và ôm lấy cậu tận hưởng ngâm mình cọ rửa trong dòng nước ấm này.

“Có một chút thời gian rồi lại rời đi!” Ren lắc đầu, tận hưởng và thư giản cũng chỉ là nhất thời mà thôi! Cậu cũng không muốn lười biếng lâu đâu, ngược lại còn con mắm Astrid đang cố gắng ''chạy trốn'' kia nữa.

“Ngài nên nghỉ ngơi chí ít một tuần!” Điêu Thuyền nhẹ giọng khuyên ngăn, chăm chỉ là một việc tốt nhưng lao lực thì khác biệt. Cô cũng không muốn Ren phải quá mức lao lực.

“Ta ổn mà....chí ít trong thời gian ngắn này mọi thứ nhàn hơn trước nhiều!”

So với ở dưới địa ngục hóa điên tàn sát và nhai sống lũ quỷ thì tốt hơn nhiều đấy! Nếu không phải cậu thông minh, ăn trái tim của The Icon of Sins và bộ não của nó trước thì e sợ dựa vào khả năng [Hoàn mỹ hấp thu] không đủ để trụ lại trước hàng tỷ con quỷ đâu.

Cơ bản vẫn là ăn thịt quỷ đến mức ngán chết luôn rồi!

Sau đó cứ ngâm mình trong dòng nước đang không ngừng xoa dịu và chữa trị cho cơ thể của cậu. Khiến nó dần khôi phục và thúc đẩy tiến hóa của tế bào.

“Thế khi nào ngài lại rời đi?” Điêu Thuyền một mặt kiều diễm mà hỏi một câu.

“Hmmm để xem nào...có lẽ tầm vài ngài ta buộc phải đi....còn một nơi có đồng đội của ta nữa...không thể bỏ họ lại!” Ren nói về City Of Hope hay là Capital Of Hope đều như nhau ( vừa là thành phố vừa là một đại đô), nơi có vô số quái vật đột biến gien, nhiễm Virus hoành hành không thể không để ý đến.

“Vậy có lẽ em sẽ giúp anh quản lý nơi này thật tốt vậy!” Điêu Thuyền một mặt kiên quyết.

“Anh tin tưởng tài năng của em...à mà mọi thứ xung quanh đây đến đâu rồi?” Nhắc mới nhớ, cậu tối đa cũng chỉ là đặt phân thân hỗ trợ còn lại chả biết tý gì tới sự phát triển vượt bậc của Utopia cả.

“Nói sao nhỉ? Theo em nghĩ là các binh lính thông thường nay đã rèn luyện và thăng tiến vượt bậc biến thành những binh sĩ tinh nhuệ!”

“Riêng chỉ có một số bao gồm các chị em mang bậc hạng cao đã đột phá lên mức nghề cao cấp hơn rồi à!”

“Cuối cùng là trong số lượng binh sĩ dồi dào, đã có hơn 1000 người thành công tiến chức thành hiệp sĩ hoàn gia do đáp ứng toàn diện yêu cầu chức nghiệp!”

Điêu Thuyền thành thật báo cáo.

“Ô...số lượng cao vậy sao? “ Ren có chút bất ngờ, bàn về hiệp sĩ hoàng gia họ không phải là binh lính yếu đuối thông thường như cái chức danh bảo vệ cho hoàng gia gì. Mà là trên danh nghĩa là đạt mức độ thăng hoa đến mức có thể xưng bản thân các hiệp sĩ là người hoàng gia cao quý.

Đáp ứng đủ yêu cầu từ phẩm chất, đạo đức, khả năng chiến đấu, phụ trợ đều đạt đến mức toàn diện. Có thể xem như là một phiên bản nhỏ của võ tướng, nhưng thiên về số lượng nhiều hơn thậm chí là có thể xem như là binh lính đáng sợ nhất các dòng binh cổ đại.

À thì phong cách chiến đấu vẫn thiên về cận chiến hơn. Nhưng cận chiến họ tuyệt đối đáng sợ, cũng không bị khắc chế bởi bất kỳ binh chủng nào mà còn khắc chế kẻ địch theo trên nhiều phương diện.

Mà yêu cầu tiến hóa thành hiệp sĩ hoàng gia cần rất nhiều giai đoạn nếu mục tiêu tiến hóa là một tên lính quèn!

Thì nếu người đó là dân binh: họ phải học cách sử dụng kiếm và khiên để trở thành bộ binh, nếu có kinh nghiệm thành bộ binh tinh anh, có thêm một thông thạo chiến đấu và theo đội hình thì là bộ binh tinh nhuệ, mà bồi dưỡng thêm đạo đức và trao dồi kỹ năng thì biến thành hiệp sĩ.

Và cứ thế lặp lại, đến mức độ của một hiệp sĩ hoàng gia. Có nghĩa là họ thuần thục cận chiến, bắn cung, cưỡi ngựa, chỉ huy, hỗ trợ,..v...v.... mới có thể thành một hiệp sĩ hoàng gia.

Riêng về kinh nghiệm thì nhờ có hầm ngục huyền thoại, nơi giết quái luyện cấp tốt nhất khiến họ có thể biến thành hiệp sĩ hoàng gia trong một thời gian ngắn ngủi.

Vì mức độ cực kỳ khó với người bình thường thì, vô luận là 1000 người đủ khiến cậu kinh ngạc. Tư chất của họ thường là hạng D hạng E và hạng F. Số ít là hạng A, B, C.

“Anh Ren...có lẽ anh quên là anh từng cho chúng em xây dựng Perk Academy cùng với Veterancy Academy!”

“Đây chính là hai công trình quan trọng khiến cho tụi em có cơ hội đột phá đến mức cao hơn!” Điêu Thuyền đáp lại nghi hoặc của cậu một cách khá dễ hiểu

“Ồ...dường như anh quên vụ này....thế bao gồm hiệu ứng thì viện nghiên cứu chứ?” Ren hỏi tiếp!

“Đúng....nhờ đó không chỉ các hiệp sĩ hoàng gia, chúng ta còn có nhiều nhánh nghề đặc biệt khác nữa!” Điêu Thuyền cười rồi trả lời, điều kiện này tốt hơn so với thế giới cũ của cô rất nhiều.

Và những nghề này tất cả đều đa dụng, không phải chỉ là thành đạo sĩ rồi thành một mớ quan binh, thiết kỵ gì đó......cũng càng không phải hoàng kim giáp ( quân triều đình Trung Quốc) tạp binh.

“Cơ mà ngài tính không để ai canh gác nhà tù thật đấy à?” Điêu Thuyền hỏi ngược lại cậu.

“Coi như ra tù cũng không ra khỏi đây được đâu.....” Ren nở nụ cười xấu xa, mọi thứ đã trong tính toán riêng của cậu.

Astrid đã trốn thoát khỏi nhà tù.

“Đúng lúc lắm!” Ren nở nụ cười, cũng không có vội vàng đi bắt lấy Astrid mà là chờ cho cô bị đánh gần chết hẳn cứu.

Như cậu từng đề cập thì xung quanh Utopia có rất nhiều hầm ngục xuất hiện, đương nhiên đây đã là nhờ có các hiệp sĩ hoàng gia và đội quân tinh nhuệ của cậu dọn dẹp bớt để cân bằng số lượng lại rồi đấy.

Trong khi đó Astrid hiện chỉ là một cô tiểu thư mà thôi, cậu cũng sẽ mượn nhờ quái vật hầm ngục để khích phát lấy sức mạnh của cô ta.

Nếu rơi vào tình huống ngàn cân treo sợi tóc, sát thủ bóng tối đang ẩn núp dưới cái bóng của cô ta sẽ xuất hiện và giúp cô ta chống đỡ một lúc đến khi Ren đến!

“Rồi cưng sẽ biết đây là nơi muốn vào không được mà muốn ra cũng không xong đâu Astrid à!”

“Vì lý do giữ an toàn nên chính tay ta đã cố tình để hầm ngục nó không ngừng phát triển đấy!” Ren nở một nụ cười nhạt, cậu phất nhẹ tay một cái thì hiện ra một ảnh chiếu 3D của toàn bộ Utopia.

Cậu nhấp vào ''Astrid'' người đang lén lút trốn khỏi Utopia đang lao ra thẳng khu rừng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.