Khách sạn 1001.
Tiếng động cơ, tiếng kèn xe đinh tai bên dưới tòa nhà. Cùng âm thanh phát ra từ máy hút bụi, và tiếng bước chân người ngoài hành lang. Gần hơn là thứ ánh sáng chói mắt rát da đang hất qua từ khung cửa sổ, chiếu rọi lên giường. Tất cả đủ để đánh tỉnh một kẻ say, sau đêm dài cuồng loạn.
Vừa mở mắt ra thì đầu đau như bổ đôi, mọi thứ trong phòng vẫn cứ rất mơ hồ, và xoay vòng trước mặt. Hoắc Phi đưa tay lên chán cố giữ cho cái đầu đang quay cuồng được yên vị và giảm bớt cơn đau nhức đang khiến hắn muốn nổ tung.
Hoắc Phi đảo mắt nhìn khắp căn phòng, lục tung kí ức để tìm lời đáp cho câu hỏi đầu tiên. Tại sao hắn lại có mặt trong căn phòng này?
Sau khi nhìn lên trên xong, vẫn chưa có đáp án thì hắn lại tiếp tục nhìn xuống phía dưới sàn.
Một đống hỗn độn như những tấm vãi rách nát. Tất cả đều cởi sạch, quần áo trên người hắn thậm chí quần lót đều đang nằm dưới sàn. Và trong cái tình huống này, thì không thể nào thiếu được quần áo của phụ nữ nằm xen lẫn bên cạnh. Anh cởi, tôi cởi, kết quả là đây.
Suy sụp hoàn toàn, câu hỏi thứ hai nhanh chóng xuất hiện. Hắn đã làm cái quái quỷ gì với người phụ nữ bên cạnh?
Đặt tằm mắt lên tấm chăn mỏng trên người phụ nữ lạ, sự che phủ chỉ dừng lại ở cặp mông nhô cao, những đường cong gợi cảm, những chỗ lồi lổm trên tấm lưng thon trắng muốt. Từ rảnh hẹp ở giữa mông chạy dọc lên đôi vai trần gợi cảm, chói mắt với những dấu hôn bầm xanh tím, vết tích cho sự mãnh liệt đêm qua.
Người phụ nữ đang vùi mặt vào chăn, mái tóc đen mượt mà tán loạn khắp trên giường. Như một con búp bê rách nát, rã người không chút sức lực. Không hay biết trời đã sáng cũng như sự tỉnh lại của người đàn ông bên cạnh.
Không có câu hỏi thứ ba , Hoắc Phi hai tay ôm chặt lấy đầu ân hận và tự trách. Hắn đã có đáp án cho tất cả chuyện xảy ra. Hàng loạt kí ức vụng vặt tối qua như một mãnh ghép nhỏ trong trò chơi xếp hình, lần lượt được hắn đặt vào đúng vị trí.
Một lần nữa trong cơn say, hắn lại lên giường với người phụ nữ lạ, nhưng khác hẳn lần trước. Lần này hắn lại cảm thấy thỏa mãn, hắn mê luyến thân thể người phụ nữ này, mặc cho những tiếng cầu xin thúc thích bên tai, đêm qua hắn vẫn điên cuồng độc chiếm thân thể cô.
Hơn nhiều lần trong đêm tối hắn đã buông thả bản thân, nài nỉ, cưỡng ép, dụ hoặc, tất cả những điều hắn đã làm khiến người phụ nữ trên giường phải nằm yên, để hắn chôn chặt vào cái nơi mềm mại, ướt át, và bức người đến điên loạn, thật đáng xấu hổ.
Nhưng hắn hận nhất bản thân tại sao lại dư thừa tinh lực, hết lần này đến lần khác phóng thích mầm mống vào cái khe nhỏ đó, chưa một lần có ý định dừng lại. Hoắc Phi rất muốn đỗ tất cả lỗi do tác dụng của rượu, nhưng hắn phải thành thật với chính mình, bản thân đêm qua muốn người phụ nữ này đến mất kiểm soát.