Dương Gia Vĩ Em Yêu Anh!

Chương 8: Chương 8




Dương Gia Vĩ lại gần chỗ Kiều Linh Nhi đang đứng nhưng vừa cách cô chừng hai bước thì bị đám thanh niên đó cản lại , một trong số đó lên tiếng :“ Anh tính làm gì hả?”

Dương Gia Vĩ đẩy tay người kia ra , nghiêm mặt nói : “ Tránh ra “ , sau đó hướng tới chỗ Kiều Linh Nhi , nhưng lại bị bọn họ đẩy ra : “ Anh muốn làm cái quái gì vậy hả ? “ , vừa nói Nam Kỳ vừa dơ cú đấm lên định nện vào mặt Dương Gia Vĩ , thấy vậy Kiều Linh Nhi : “ Dừng tay “ , Nam Kỳ nghe thấy cô thét lên đành thu tay về sau đó quay sang hỏi cô : “ Đại tỷ sao vậy ? “

Kiều Linh Nhi bình thản nói : “ Anh ta không phải người xấu , anh ta là sếp tổng của tôi “

nghe vậy mọi người không ngăn cản anh ta nữa , Dương Gia Vĩ thuận lợi đi tới đứng cạnh cô , Nam Kỳ nhìn Dương Gia Vĩ rồi lại quay sang nhìn Kiều Linh Nhi nói : “ Thật xin lỗi đại tỷ , tôi không biết anh ta là người quen của chị , xin thứ lỗi . Kiều Linh Nhi nhẹ gật đầu , một tên bên cạnh Nam Kỳ quay sang nói với anh ta : “ Cũng không còn sớm nữa đã tới giờ rồi , chúng ta phải đi thôi “ , Nam Kỳ nghe thấy lời nhắc nhở của người bên cạnh , anh nhìn Kiều Linh Nhi nói : “ Đại tỷ bây giờ chúng tôi có việc phải đi trước , nếu gặp chuyện gì khó khăn thì nhớ báo với chúng tôi một tiếng , chúng tôi nhất định sẽ dốc toàn lực giúp đỡ chị “ , Kiều Linh Nhi : “ Được rồi , mấy người đi trước đi đừng để mọi người chú ý quá nhiều “ , cả đám người cúi rạp người trước mặt Kiều Linh Nhi và Dương Gia Vĩ .

Sau đó xoay người rời đi nhưngNam Kỳ vừa đi được một bước thì dừng lại , anh ta quay lưng về Phía hai người và nói : “ Đại tỷ có thể chuyển lời hỏi thăm của tôi tới Triệu Mai được không ? “

Kiều Linh Nhi : “ Được”

Nam Kỳ nói : “ cảm ơn” rồi sau đó nhanh chóng dời đi . Kiều Linh Nhi cũng xải bước dời đi Dương Gia Vĩ cũng đi theo cô , hai người đi tới sân cỏ sau nhà hàng cùng tản bộ ,

Dương Gia Vĩ nãy giờ vẫn yên lặng , bỗng dưng lên tiếng đánh tan bầu không khí đang yên tĩnh vô cùng : “ Đám người lúc nãy là ai vậy ? sao họ lại gọi cô là đại tỷ ? “ , Kiều Linh Nhi : “ Họ là người trong tổ chức của thế giới ngầm , sở dĩ họ gọi tôi như vậy là do một lần họ bị người ta ám hại trong quán Bar của tôi , tôi ra tay giúp đỡ họ nên họ rất cảm kích và biết ơn tôi , do vậy mà họ đã gọi tôi là đại tỷ để thể hiện sự kính trọng “

Dương Gia Vĩ chăm chú nhìn cô , Kiều Linh Nhi bổ sung thêm cô nói : “ Mặc dù bề ngoài trông họ giống một đám lưu manh , côn đồ nhưng thật ra họ cũng không hẳn là người xấu “

Dương Gia Vĩ gật đầu nói : “ Vậy hôm nay họ tới tìm cô có chuyện gì sao ? “

Kiều Linh Nhi : “ Không có gì chỉ là tình cờ gặp nhau thôi “

Hai người đứng giữa bãi cỏ một lát thì có người từ đằng sau đi tới cất giọng nói : “ Hai người ở đây sao , làm tôi tìm hai người khắp nơi , mọi người đang vui vẻ hai người lại bỏ đi đâu vậy ? “ , trợ lí của Dương Gia Vĩ vừa nói vừa bước lại gần hai người

Dương Gia Vĩ : “ trong phòng ngột ngạt và ồn ào quá , tôi và cô Kiều đi ra ngoài hóng gió một lát “ , nói xong Dương Gia Vĩ quay sang nói với Kiều Linh Nhi : “ Chúng ta trở lại phòng thôi , mọi người đang tìm chúng ta đấy “ , cô nhẹ gật đầu rồi cùng quay trở lại phòng .

Mọi người trong phòng ai nấy đề đã ngà ngà say , Dương Gia Vĩ cùng Kiều Linh vừa ngồi vào ghế của mình mọi người lại từng người tới đòi uống với hai người một ly , Nếu là ngày thường Dương Gia Vĩ sẽ không nhận lời uống với ai nhưng vì hôm nay anh tổ chức tiệc ăn mừng nên không thể từ chối , uống hết mấy ly lại có người tới nhưng lần này lại là mời Kiều Linh Nhi , cô không biết uống rượu tửu lượng lại cực kì tệ , nên đã từ chối nhưng người này đã say nên cứ hết lời làm khó cô , thấy vậy Dương Gia Vĩ nhận lấy ly rượu mà người kia đưa cho cô và nói : “ Tôi thay mặc cô ấy uống với cậu “ , nói xong liền một hơi cạn sạch .

Trong công ty nhiều người như vậy lại đa số là đàn ông , nếu cứ như vậy sợ Dương Gia Vĩ sẽ không trụ nổi mất , Kiều Linh Nhi kéo cánh tay anh nhỏ giọng nói : “ Đừng uống nữa , chúng ta về thôi “ , Dương Gia Vĩ tửu lượng cũng không tồi nhưng hôm nay đã uống quá nhiều lại uống thay cho Kiều Linh Nhi nữa nên anh có phần hơi say , Kiều Linh Nhi nói trợ lí đưa anh về nhưng đến trợ lí cũng say khướt nên cô đành phải tự mình dìu Dương Gia Vĩ về , ra khỏi cửa nhà hàng tài xế riêng thấy cô dìu một người đàn ông đi ra , anh ta nhanh chóng chạy lại đỡ giúp cô một tay , đưa được Dương Gia Vĩ vào trong xe cô lắc lắc cánh tay anh nói : “ Nhà anh ở đâu ,tôi đưa anh về “ , Dương Gia Vĩ không mở mắt tựa đầu vào sau ghế sau đó nói địa chỉ cho cô , tài xế nhanh chóng lái xe tới nơi . Nhà anh là một biệt thự rộng lớn và sang trọng có thể nói là còn to hơn cả nhà của cô , được thiết kế theo phong cách Châu Âu , trông rất đẹp mắt Kiều Linh Nhi cùng tài xế dìu anh xuống xe , người trong nhà nhanh chóng mở cửa , hai người đưa Dương Gia Vĩ lên phòng , người làm nhanh chóng lên theo vừa đi vừa lo lắng nói : “ Cậu ấy làm sao mà say đến vậy ? “ , Kiều Linh Nhi không trả lời bà , cô đặt Dương Gia Vĩ xuống giường sau đó nhanh chóng dời đi mà không nói tiếng nào .

Sáng hôm sau , Dương Gia Vĩ tỉnh dậy đầu đau như có ai đó đập mạnh vào , anh cố gắng mở mắt day day thái dương , vừa lúc dì Lâm bước vào thấy Dương Gia Vĩ đã tỉnh bà nói : “ Tỉnh rồi sao ? hôm qua cậu làm gì mà uống đến say mèm như vậy “ , anh mở mắt ra thấy dì Lâm đang cầm bát cháo để lên bàn , bà quay sang nhìn anh nói : “ Cô gái hôm qua đưa cậu về lại ai vậy ? thật là xinh đẹp quá đi mất “ , Dương Gia Vĩ đang cố nghĩ lại chuyện tốt hôm qua , mặc dù anh say nhưng anh vẫn ý thức người được ai đã đưa anh về , vậy chắc hẳn cô gái mà dì Lâm nói là Kiều Linh Nhi .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.