Sau khi vào sàn giao
dịch, Diêu Tuyết bắt đầu từ làm quen cách thao tác giao dịch. Cô bắt đầu nạp tiền sau đó dùng một phần trong đó đầu tư vào trong một vài cổ
phiếu nhỏ mà mình đã nghiên cứu trước.
Chỉ một lát sau khi
phiên giao dịch bắt đầu, số cổ phiếu Diêu Tuyết đã mua bỗng bất ngờ gia
tăng đáng kể, mặc dù một sỗ ít trong đó bị rớt giá, tuy nhiên về mặt
tổng thể Diêu Tuyết vẫn lời ít nhất là hai lần.
Sau khi chờ
cho cổ phiếu lên tới một mức nào đó, cô lại bán ra và dùng số tiền đó
mua một loại cổ phiếu khác, thậm chí có lúc Diêu Tuyết thua hết sạch
nhưng được một lát lại thu trở về.
Cả một ngày ở trong sàn
giao dịch mấy bận lên lên xuống xuống khiến cho Diêu Tuyết học hỏi được
rất nhiều thứ, số tiền trong tay cô cũng âm thầm tăng vọt một cách đáng
kể.
Sau ngày hôm đó mỗi khi rảnh rỗi Diêu Tuyết đều đến sàn
giao dịch luyện tập một chút, giao tiếp, học hỏi với nhiều người khác,
kinh nghiệm của cô cũng nhanh chóng tăng lên.
Rồi một ngày
khi đến sàn giao dịch, Diêu Tuyết bất ngờ phát hiện ra cổ phiếu của Diệp thị đang rớt giá trầm trọng, giá thấp nhất hiện giờ thận chí đã vượt
ngưỡng thấp nhất trong lịch sử hình thành của Diệp thị đến nay, rất
nhiều cổ đông vì lo lắng đã lập tức đem cổ phiếu của mình bán tháo ra
ngoài.
Diêu Tuyết nhìn tình hình cổ phiếu Diệp thị được tung
ra cứ mỗi lúc một tăng, lo lắng cho tình hình nội bộ tập đoàn. Lập tức,
Diêu Tuyết không ngần ngại đem hết tiền còn lại trong tay, thậm chí đem
bán ra số cổ phiếu có tiềm năng cô mới mua mấy hôm trước gộp lại mới tạm đủ thu vào số cổ phiếu của Diệp thị mới vừa bị tung ra thị trường.
Lại nói trong lúc Diêu Tuyết đang ở trong sàn giao dịch cổ gắng thu hồi lại số cổ phiếu đã bị tung ra kia thì bên này Diệp Chấn Phàm cũng đang
hết sức đau đầu, Diệp Vũ Thiên cũng đang nhăn mày ngồi một bên.
Chuyện là cách đây một năm, Diệp thị có đầu tư vào một dự án khổng lồ,
vô cùng có tiềm năng, tuy nhiên rủi ro cũng rất lớn. Trong thời gian
thực thi dự án, mặc dù thỉnh thoảng vẫn có một vài sự cố nhỏ nhưng chung quy tiến độ vẫn luôn ổn định.
Lúc này dự án đã gần đến công
đoạn cuối bỗng nhiên lại vướng phải một vấn đề lớn liên quan đến vốn đầu tư. Để khắc phục sự cố này, Diệp Chấn Phàm bắt buộc phải có một bước đi chiến lược hòng thay đổi toàn cục.
Trước khi quyết định kế
hoạch này, Diệp Chấn Phàm đã cho họp hội đồng quản trị, thông báo trước
với mọi người nguy cơ sau khi thực hiện kế hoạch này cổ phiếu có thể sẽ
rớt giá, yêu cầu họ không nên lo lắng quá mà nhất thời manh động làm rối loạn nội bộ công ty.
Tuy vậy, khi sự việc diễn ra giá cổ
phiếu liên tục rớt giá, cho tới lúc giá cả đã thấp vượt ngưỡng lịch sử,
mọi người đều bắt đầu không nhịn được sột ruột sau đó là lần lượt bán cổ phiếu ra ngoài nhằm giảm nhẹ tổn thất.
Diệp Chấn Phàm nhìn
số lượng cổ phiếu đang lũ lượt tuôn ra thị trường mà đau đầu, ông đã
cảnh báo trước, cũng đã yêu cầu mọi người khi sự việc xảy ra nhất định
phải giữ bình tĩnh, không được tùy tiện manh động vậy mà cuối cùng bọn
họ cũng không nghe, số cổ phiếu đó nếu rơi vào tay người bất chính, nội
bộ Diệp Thị có khả năng sẽ bị rối loạn. Cho nên việc cấp bách hiện giờ
là phải tìm ra vốn xoay chuyển tình thế, ngăn hành động của mấy vị cổ
đông lỗ mãng kia lại…
Diêu Tuyết sau khi vào năm cuối cao
trung liền bắt đầu chọn trường đại học cho mình, cuối cùng cô quyết định chọn một vài trường Kinh tế nổi danh của Mỹ.
Tuy nhiên cô
vẫn luôn băn khoăn không biết nên chọn trường nào, vì thế Lãnh Vệ cùng
một vài người cũng dự định du học ở Mỹ liền quyết định cùng cô đến đó
xem thử một chuyên sau đó mới quyết định sau. Không ngờ chuyến đi này
của Diêu Tuyết lại bất ngờ giúp cho Diệp thị thoát khỏi cơn bế tắc này.