Em Là Một Vì Tinh Tú

Chương 11: Chương 11: Hồ SƠ ĐỜI TƯ"




“Trình Nhiên, đừng xem điện thoại nữa. Ra xe bật điều hòa rồi ngủ một lát đi.”

Đúng là cậu buồn ngủ thật, thời tiết ở chỗ này nóng nực lắm. Đây chỉ là khu vực bên rìa ngoài của sa mạc, mấy chiếc xe của đoàn phim còn đang ở đậu ở tuyền đường đi lớn. Trình Nhiên ra xe, đánh một giấc đã rồi tính sau.

Khoảng nửa tiếng sau thì bị đánh thức do cần chuẩn bị cho cảnh quay tiếp theo có mặt cậu. Trình Nhiên vừa đi vào chỗ quay phim, lúc nhìn ra chỗ đạo diễn đột nhiên lại thấy Thiệu Dịch Xuyên đang đứng đó.

Cậu thầm đỡ trán, “Chỉ mới đi vài chục bước chân vào sa mạc mà lại gặp ảo ảnh? Do thời tiết nóng quá chăng. Này, làm ơn cho tôi mấy viên thuốc...”

“Làm sao vậy? Cậu bị làm sao mà cần thuốc?”

Trình Nhiên cau mày, đúng là giọng nói của Thiệu Dịch Xuyên dáng người của Thiệu Dịch Xuyên. Nói chung là Thiệu Dịch Xuyên đang ở trước mắt cậu, nói là ảo ảnh thì cũng hơi khó tin thật.

Đạo diễn liền giới thiệu, “Đây là cháu trai của tôi, chắc cậu cũng biết Grunt rồi đúng không?”

Trình Nhiên vội gật đầu, lẩm bẩm: “Hóa ra là người thật, không phải ma.”

“...” Trình Nhiên à, chúng tôi có thể nghe đó.

Cậu không được ở lại nói chuyện thêm, phải đi quay rồi. Trong suốt quá trình quay những phân cảnh của Trình Nhiên dường như đều có sự chứng kiến của Thiệu Dịch Xuyên. Cứ mỗi lúc nhìn sang chỗ đạo diễn thì thấy anh ngồi bên cạnh, nghiêm túc nhìn vào màn hình nhỏ.

Trình Nhiên nhớ đến vừa rồi đạo diễn nói đây là cháu trai của ông ấy. Vậy có nghĩa họ là người cùng một nhà. Sau khoảng hai tiếng quay cảnh ở bên ngoài sa mạc dưới cái nóng chiều oi bức cuối cùng cũng được nghỉ ngơi.

Thiệu Dịch Xuyên đưa cho cậu một chai nước đã vặn nắp, “Tình cờ ghê tôi lại gặp cậu ở đây, đạo diễn Thiệu Lục là chú ruột của tôi cậu không biết sao?”

“Tôi không biết.” Trình Nhiên lắc đầu.

Mà dường như tất cả mọi người đều biết Thiệu Dịch Xuyên có một người chú làm đạo diễn. Chỉ cần tìm thông tin của anh trên mạng liền có thể thấy được điều này.

“Anh đến đây thăm chú của mình à?” Cậu nhận lấy chai nước từ tay Thiệu Dịch Xuyên, “Tôi còn tưởng anh vẫn đang ở Thượng Hải.”

“Tôi có buổi diễn ở Tân Cương, cậu không biết luôn à?” Điều này các trang của fan hâm mộ đều có đăng tải, chương trình âm nhạc anh tham gia đều có chạy quảng cáo lớn nhỏ. Trình Nhiên nói rằng là người hâm mộ của anh nhưng mà lại không biết điều này, mà hình như cái gì cậu cũng không biết thì đúng hơn.

Trình Nhiên quay đi chỗ khác, gọi trợ lý của mình, “Tôi đói bụng.”

Thiệu Dịch Xuyên cũng ở lại ăn cơm tối cùng nhau, anh được trợ lý của Trình Nhiên đặt cho thêm một phần. Hai người ngồi chung một bàn chú tâm ăn uống, Trình Nhiên quay hình rất mất sức cậu ăn rất nhanh. Thiệu Dịch Xuyên thấy thế liền nói: “Có muốn ăn miếng thịt của tôi luôn không?”

“Tôi không khách sáo đâu đấy.” Đã thân thiết đến thế này rồi thì cậu sẽ không từ chối.

Anh không đói bụng, ăn không nhiều vì bây giờ còn hơi sớm. Thấy Trình Nhiên còn chưa đủ no nên phần thịt nhường sang cho cậu. Ở trường quay có nhiều diễn viên khác, họ cứ liên tục nhìn sang phía hai người, mà chủ yếu là nhìn Thiệu Dịch Xuyên. Anh là ca sĩ nổi tiếng người trong giới biết đến rất nhiều lại còn xem anh là thần tượng.

Nữ diễn viên chính trong đoàn tiến đến muốn xin chụp một bức ảnh cùng Thiệu Dịch Xuyên, “Có thể cho tôi xin chụp cùng một tầm ảnh được không tiền bối Grunt?”

“Cậu Trình có thể cho tôi ngồi ở đây không?” Trình Nhiên vừa ăn xong đang ngồi uống nước ở chiếc ghế cạnh Thiệu Dịch Xuyên, chỗ này nghỉ này chỉ chuẩn bị hai ghế ngồi.

Cậu định đứng lên nhường ghế thật nhưng Thiệu Dịch Xuyên đã từ chối, “Hiện tại tôi không đi cùng quản lý, không được tự ý chụp ảnh. Vô cùng xin lỗi.”

Thiệu Dịch Xuyên ở lại phim trường một lúc thì ra về, đúng lúc Trình Nhiên vừa diễn xong mấy phân cảnh của mình trên người vẫn còn mặc quần áo của một nhà nghiên cứu áo blouse trắng và mang cặp kính trông vô cùng tri thức.

“Tôi đang rảnh, tôi tiễn anh nhé.”

“Trước khi tôi đi có thể chụp cùng tôi một tấm không?”

Trình Nhiên hơi ngạc nhiên, vừa rồi là anh đã nói không có quản lý thì không chụp ảnh.

Thiệu Dịch Xuyên cười, “Là nói bừa đấy.” Bây giờ mới biết là Trình Nhiên rất dễ tin người, “Lúc nãy tôi không muốn chụp hình cho nên mới viện cớ.”

Trước khi ra về Thiệu Dịch Xuyên đã có được ba bốn tấm ảnh cùng Trình Nhiên. Đây là ảnh chụp chung đầu tiên của cả hai từ trước đến nay.

Trình Nhiên biết được tháng này sắp đến sinh nhật của Thiệu Dịch Xuyên là nhờ cô bé Nguyên Tiểu Hoa nhắc đến. Cũng còn khoảng nửa tháng nữa là đến sinh nhật rồi, cậu chắc chắn sẽ phải tặng quà. Bởi vì đợt trước vào ngày sinh nhật của cậu Thiệu Dịch Xuyên đã gửi rượu và bánh sinh nhật.

Nghĩ đến thì lại thấy có một điều khó khăn, không biết nên chọn quà gì. Thiệu Dịch Xuyên là người nổi tiếng, mấy món đồ hàng hiệu anh không thiếu. Hơn nữa còn là đại diện của một vài nhãn hàng trong nước và nước ngoài, sẽ không ai mua hàng ở hãng thời trang do chính người đó quảng cáo để tặng cả.

Chưa bao giờ việc tặng quà trong ngày sinh nhật lại trở nên khó khăn thế này. Ai bảo Thiệu Dịch Xuyên lại nổi tiếng quá. Trình Nhiên cảm thấy hơi căng thẳng về quà tặng.

Chẳng lẽ lại tặng rượu? Ý tưởng này trùng lắm quá rồi, Thiệu Dịch Xuyên đã tặng rượu cho cậu vào ngày sinh nhật.

Ngày đầu tuần Trình Nhiên đang ở công ty làm việc, cậu nhận được tin nhắn của Ngô Bách qua tin nhắn riêng, dường như trong giới đang có chuyện gì đó rất hot.

[Ngô Bách: Có chuyện này tôi có hứng thú lắm, chắc chắn là cậu cũng phải muốn nghe.]

[Trình Nhiên:???]

Ngô Bách gửi cho cậu một đoạn clip được quay vào một buổi tối ngày hôm nào đó. Trình Nhiên bấm vào xem, khung cảnh là ở hậu trường buổi biểu diễn của Thiệu Dịch Xuyên. Có diễn viên Chu Hào Sinh đến xem lại còn được đi vào sau sân khấu nơi chuẩn bị của ca sĩ. Trình Nhiên cũng từng đến xem biểu diễn nhưng không đi vào trong hậu trường, hóa ra ở bên trong lại rộng như vậy.

Chu Hào Sinh cũng là một diễn viên có tiếng thuộc hạng B, cậu ấy đã từng đóng vài bộ phim điện ảnh trong nước. Trình Nhiên có được làm việc với người này một lần, lúc đó Chu Hào Sinh đảm nhận vai diễn chính còn cậu vẫn là đóng vai phụ nhỏ.

Đoạn clip vang lên mấy tiếng la hét cổ vũ của ekip và các vũ công, họ đang ủng hộ một điều gì đó. Trình Nhiên đưa điện thoại lên tai, cố gắng nghe cho được nội dung.

Chu Hào Sinh nói chuyện bằng giọng ngượng ngùng có một chút ấp úng: 'Tiền bối, tôi muốn nói là tôi đã thích anh từ lâu rồi. Anh đồng ý làm bạn trai của tôi không?'

Trình Nhiên hơi mở to mắt, hóa ra đến để tỏ tình. Cậu hơi khựng lại cảm thấy lỗ tai hơi ù ù. Sau khi Chu Hào Sinh nói một câu mọi người đứng xung quanh lại ồ lên một tiếng, quá ồn ào. Trình Nhiên tò mò muốn biết Thiệu Dịch Xuyên sẽ nói gì tiếp theo, chuyện này không biết đã diễn ra vào khi nào nhưng hai người vẫn luôn giữ liên lạc vậy mà không nghe anh nói gì. Tối hôm qua còn chơi cùng nhau một ván game.

Thiệu Dịch Xuyên cố ý giấu cậu sao?

Đợi cho đám người trong đoạn clip ồ lên xong thì Thiệu Dịch Xuyên mới trả lời, anh đưa tay lên miệng khẽ ho một tiếng rồi nói: 'Cảm ơn cậu đã dành tình cảm cho tôi. Nhưng xin lỗi tôi không thể nhận lời được.'

Câu nói này vừa dứt thì đã không còn kèm theo bất cứ tiếng ồn ào nào nữa, không gian rơi vào tĩnh lặng.

Chu Hàm Sinh hỏi: 'Vì sao không thể chấp nhận tôi vậy?'

'Bởi vì tôi đang có người mà tôi thích rồi.'

Đến đây thì bị ngắt đoạn, Trình Nhiên còn tưởng là đã hết rồi nhưng sau đó lại tiếp tục. Lúc này không có sự xuất hiện của Chu Hàm Sinh nữa, người cầm máy hình như là một trong số các vũ công ồn ào lúc nãy.

'Grunt! Anh mau nói cho chúng tôi biết đi. Anh đã có người yêu?'

Thiệu Dịch Xuyên đang đứng trước gương bàn trang điểm, tháo gỡ các phụ kiện vòng tay và nhẫn trên người xuống, có lẽ biểu diễn đã xong rồi.

'Vẫn chưa tính là người yêu, tôi còn chưa theo đuổi được.'

Trình Nhiên ngẩn người, sao có thể dễ dàng thừa nhận như vậy.

'Thôi đừng quay tôi nữa. Tôi còn phải đi thay quần áo.'

Đằng sau máy quay vẫn vang lên rất nhiều câu hỏi, yêu cầu tiết lộ danh tính người mà Thiệu Dịch Xuyên đang theo đuổi là ai.

'Cậu ấy....Tôi không nói đâu.' Anh mỉm cười, 'Khi nào thành công nếu cậu ấy đồng ý tôi sẽ dẫn đến cho mọi người xem mặt nhé. Còn bây giờ thì tắt máy quay và đi ra ngoài đi, vào phòng thay đồ thì không được quay hình!'

Đoạn clip chính thức kết thúc. Nhìn vào phần tin nhắn mới thấy Ngô Bách đã nhắn rất nhiều.

[Ngô Bách: Đoạn clip này đang được chia sẻ rộng rãi trong giới lắm rồi. Nghe nói là đã quay được một tháng rồi, cái hôm mà tiền bối Grunt có buổi biểu diễn ở Hàng Châu ấy. Bên phía Chu Hàm Sinh chủ ý quay cái clip này, nhưng bị từ chối xong thì bỏ luôn cái clip này mà ra về.]

[Ngô Bách: Đoạn sau là các vũ công tự quay thêm đó. Mình nghe phong phanh là Thiệu Dịch Xuyên khi được hỏi người mà tiền bối ấy đang theo đuổi làm nghệ thuật hay chỉ làm công việc bình thường thì không trả lời rõ ràng. Cậu thấy tò mò không lắm đúng không, tôi cũng vậy.]

[Trình Nhiên: Tiền bối trả lời thế nào?]

[Ngô Bách: Xem cậu ấy là người trong giới hay ngoài đều không sai.]

Trình Nhiên: “...”

Thiệu Dịch Xuyên là một trong số rất ít những người biết chuyện cậu còn đi làm ở công ty. Lần trước là Trình Nhiên nói cho anh biết. Ngô Bách là bạn lâu năm đương nhiên cũng biết chuyện này, nhưng có lẽ cậu ấy đã quên mất rồi. Ngô Bách vẫn đang nghiên cứu xem người mà Thiệu Dịch Xuyên đang theo đuổi là ai.

[Ngô Bách: Không chỉ một mình mình tò mò đâu, đoạn clip đang làm bùng nổ giới nghệ sĩ rồi kìa. Ai cũng muốn biết người đó là ai. Thằng Hàn Lâm cùng công ty quản lý với tiền bối Thiệu mà không moi ra được thông tin gì cả.]

Hàn Lâm thuộc hệ diễn viên còn Thiệu Dịch Xuyên là ca sĩ, đâu có liên quan đến mà thân thiết với nhau.

[Ngô Bách: Cậu cũng từng làm việc chung với tiền bối, có quen thân không? Đã đi cùng trong hai chương trình rồi mà chắc chắn có nói chuyện?]

Trình Nhiên sẽ không dám nói rằng cậu khá thân với Thiệu Dịch Xuyên, cứ buổi tối nếu có chủ đề chắc chắn sẽ nhắn tin vài câu. Cậu còn được nghe một vài nốt nhạc trong bản demo cho bài hát anh đang viết, là một bài hát cho nhạc phim sắp tới. Tối hôm qua Thiệu Dịch Xuyên rảnh rỗi đến mức chỉ cho Trình Nhiên một game để tải về, sau đó hai người có chơi cùng nhau hai ván.

Đó là game cho Thiệu Dịch Xuyên làm đại diện nhân vật.

[Trình Nhiên: Đến giờ làm rồi, tạm biệt nhé.]

Trình Nhiên tan làm vào buổi tối lúc tám giờ, khi lái xe về đến cửa nhà liền phát hiện có người đang đợi, “Sao anh lại đến đây? Cũng không gọi cho tôi biết.”

Thiệu Dịch Xuyên tự mình lái xe đến đây, “Hôm nay là ngày tôi làm việc ở nhà. Sáng tác cả một buổi chiều tôi cảm thấy hơi nhức đầu nên muốn ra ngoài đi dạo.”

“Đi dạo là đến đây?” Trình Nhiên hỏi lại. Nhìn Thiệu Dịch Xuyên không giống đi dạo.

Cậu định mời anh vào nhà, dù là lý do gì thì cũng nên mời khách.

Thiệu Dịch Xuyên rút ra một tấm thiệp mời đưa cho cậu. Bên ngoài chỉ có duy nhất một dòng chữ 'Thư Mời' được in nổi bật trên nền giấy cứng màu xanh dương nhạt. Trình Nhiên ngơ ngác không hiểu.

Anh cười nói: “Hi vọng cậu sẽ đến buổi tiệc sinh nhật của tôi. Đây là thiệp mời.”

“Thiệp mời sinh nhật?”

Thiệu Dịch Xuyên nói: “Là vào ngày cuối tuần, đáng lý thứ hai mới đúng là sinh nhật của tôi. Nhưng tôi nghĩ mọi người sẽ bận rộn nên tổ chức sớm một ngày.”

Trong ánh mắt của Thiệu Dịch Xuyên không giấu được sự mong đợi câu trả lời của Trình Nhiên. Anh đã chuẩn bị sớm trước nửa tháng để mọi người có thể sắp xếp được.

Là một nhân viên văn phòng thì chắc chắn sẽ rảnh ngày cuối tuần, công việc diễn xuất thì dạo này cậu không nhận thêm nữa, “Tôi sẽ đến tham dự.”

Thiệu Dịch Xuyên mỉm cười, giọng nói mang theo vui vẻ, “Nhớ đến nhé.”

“Sẽ đến.” Trình Nhiên gật đầu, “Bây giờ anh có muốn vào nhà ngồi một chút không?”

“Không cần đâu. Tôi sẽ về.” Đã muộn rồi Trình Nhiên cần được nghỉ ngơi sau khi đi làm về. Thiệu Dịch Xuyên sẽ không làm phiền.

Lúc anh quay lưng đi rời đi, Trình Nhiên không nhịn được lại mở miệng, “Lúc nãy anh mà không nói thì tôi còn tưởng đây là thiệp mời đến dự hôn lễ đấy.”

Thiệu Dịch Xuyên cảm thấy hơi buồn cười, đâu có giống thiệp cưới, “Vậy cậu nghĩ tôi tôi sẽ kết hôn với ai?”

“Là Chu Hàm Sinh đó. Bởi vì hôm nay tôi đã được xem đoạn clip kia rồi.” Tuy rằng có xem được đoạn người kia bị thẳng thừng từ chối, nhưng khi nhìn tấm thiệp lại nghĩ đến.

Thiệu Dịch Xuyên hơi im lặng, chuyện đoạn clip kia bị phát tán trong giới nghệ sĩ anh cũng không hề mong muốn, “Chuyện này cũng đã cách đây một tháng rồi. Tôi không biết vì sao bây giờ lại có người đăng lên.”

“Tôi xem hết clip rồi cũng thú vị mà. Sao anh chưa từng kể cho tôi nghe.” Bình thường có chuyện gì ở sau hậu trường Thiệu Dịch Xuyên đều kể hết. Trình Nhiên đã nhớ ra buổi biểu diễn đêm đó của anh rồi, có vài nghệ sĩ cùng công ty đến tham dự ở ghế khán giả sau khi Thiệu Dịch Xuyên hát xong còn mở một bữa tiệc nhỏ ở trong phòng nghỉ. Điều này Thiệu Dịch Xuyên có đề cập đến và gửi cả ảnh chụp cho cậu xem. Nhưng chuyện của Chu Hàm Sinh thì lại không nói.

Không nói với Trình Nhiên không phải là vì sợ cậu hiểu lầm, trong đoạn clip đã quay rất rõ lúc Thiệu Dịch Xuyên từ chối đối phương lại còn nói thêm là đang thích người khác. Xét về độ trong sạch thì Thiệu Dịch Xuyên không lo, “Chỉ là trong quãng thời gian tôi còn đang nổ lực theo đuổi cậu thì 'hồ sơ đời tư' của tôi phải không bị một vấn đề gì.”

“....” Trình Nhiên không biết mình nên nói gì nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.