Em Trai Quá Kiêu Ngạo

Chương 112: Chương 112: Âm mưu (8)




“Nhâm Hạo bị người ta đánh, hiện tại đang ở bệnh viện, vừa rồi người của bệnh viện gọi điện thoại nói là rất nghiêm trọng, đang hôn mê, lại không liên lạc được với người nhà của anh ấy nên mới liên lạc với em.” Minh Nhan hoang mang rối loạn vừa nói vừa đi ra ngoài, sao lại trở thành như vậy, lúc sáng gặp mặt vẫn còn tốt mà, sao một lúc không gặp đã bị người ta đánh rồi, còn hôn mê nữa.

“Em đừng tin anh ta, làm gì đến mức nghiêm trọng như vậy, nhất định là anh ta cố ý giả vờ vậy để em lo lắng thôi .” Người là do hắn đánh, hắn rất rõ ràng, làm gì đến mức nghiêm trọng như vậy, nhiều lắm chỉ là bị thương ngoài da cộng thêm vài ngày không dám ra đường mà thôi. Minh Hiên nhìn thấy bộ dáng sốt ruột của cô, trong lòng lên men, một phen giữ chặt cô lại, không muốn để cô đi.

“Sao anh lại biết không nghiêm trọng như vậy, mà là anh ấy cố ý giả vờ, người cũng không phải là anh......” đánh, Minh Nhan nói tới đây đột nhiên lại, một loại khả năng dần dần thành hình ở trong lòng cô, có chút không thể tin được xác nhận. “Buổi sáng anh theo dõi em sao? Sau đó theo đuôi anh ấy, thừa dịp đánh anh ấy?” Khó trách cả ngày nay cũng không thấy hắn.

“......” Minh Hiên mở to mắt không nói lời nào, là hắn đánh thì sao, hắn chỉ là thấy tên nhóc kia không vừa mắt, đã chia tay rồi còn dây dưa với Nhan Nhan.

Minh Nhan thấy hắn không nói lời nào, liền đoán được người nhất định là hắn đánh, một cỗ hỏa liền bốc lên, vì thế quở trách. “Sao anh lại ngây thơ như vậy a, nếu anh khó chịu việc tôi cùng anh ấy gặp nhau thì anh cứ nhằm vào tôi, chứ sao lại chạy đi đánh người, anh không biết đánh người là phạm pháp sao. Đã thế lại còn theo dõi tôi, tôi không đáng để anh tin tưởng như vậy sao, tôi thực hối hận vừa rồi đã nói với anh ‘Tôi yêu anh’. Loại hành vi này của anh đáng giá để tôi yêu sao?” Minh Nhan tức giận đến có chút nói không lựa lời.

Minh Hiên nghe cô nói hối hận vì đã nói ‘Yêu’hắn, cô lại vì cái tên kia mà hối hận đã thương hắn. Trong lòng một trận đau xót, quát lên. “Tôi đúng là ngây thơ thì sao? Tôi chính là khó chịu hắn ta, muốn đánh hắn ta, tôi còn cảm thấy đánh chưa đủ đâu, lần sau còn để tôi thấy hắn dây dưa với em, tôi còn đánh hắn nữa.”

“Anh, thật sự là không thể nói lý.” Minh Nhan tức giận đến vung tay tránh khỏi kiềm chế của hắn, đi ra ngoài.

“Em muốn đi đâu?” Minh Hiên lại tiến lên một bước giữ chặt cô, tức giận thì tức giận, nhưng vẫn là lo lắng cho an toàn của cô, hiện tại cũng đã khuya, một mình cô đi ra ngoài hắn vẫn lo lắng.

“Tôi muốn đi xem người bị anh đánh đang nằm ở bệnh viện, thế nào, không phải anh còn muốn đi theo đánh anh ấy mấy cái nữa chứ.” Minh Nhan châm chọc nói, sau đó dùng sức giãy khỏi tay hắn, cũng không quay đầu lại hướng ra phía ngoài đi.

“Em......” Minh Hiên nhìn bóng dáng cô rời đi, cắn chặt môi dưới, tâm toàn bộ đều cuộn thành một đoàn, hai đấm nắm lại rồi thả ra, thả ra rồi nắm lại vài lần, mới buộc chính mình không đi theo cô, cô muốn đi thì cứ đi đi, dù sao cũng không phải lần đầu hắn vì cô mà lo lắng.

Bước chân trầm trọng khác thường đi trở về phòng mình, hắn rốt cuộc đã làm sai cái gì, vì sao phải trừng phạt hắn yêu thống khổ như thế

Lấy một bình rượu trong tủ ra, mở nắp, vừa ngửa cổ liền uống vào, tựa hồ chỉ có loại cảm giác kích thích này mới khiến lòng hắn dễ chịu một chút.

Minh Nhan lái xe đi vào bệnh viện, được bác sĩ thông báo trên người cùng trên mặt bệnh nhân có bao nhiêu chỗ bị máu bầm, nhưng đều là bị thương ngoài da không nghiêm trọng, chủ yếu là bị gãy xương đùi, hôn mê ở bãi đỗ xe được người phát hiện đưa tới, giờ phút này đang phẫu thuật.

Minh Nhan vừa nghe là không nguy hiểm đến tính mạng, như vậy Minh Hiên cũng không trở thành tội phạm giết người, cũng yên tâm rất nhiều. Tỉnh táo lại, cũng hết giận hơn phân nửa, sở dĩ Hiên Hiên xúc động như vậy, cũng là bởi vì quá yêu cô, quá để ý cô, vừa rồi cô nói dường như có chút quá đáng.

Minh Nhan ngồi ở ngoài phòng phẫu thuật thở dài, tay phải không tự giác đặt lên bụng mình, gần đây cảm xúc của cô rất dễ bị kích động, hẳn là có liên quan đến cục cưng rồi, trở về phải xin lỗi Hiên Hiên rồi tùy tiện nói tin tức tốt này cho hắn biết, như vậy hẳn là hắn sẽ an tâm một chút, hắn luôn nghi thần nghi quỷ như vậy, cũng là vì cô không thể cho hắn đủ cảm giác an toàn.

Một lát sau cuối cùng phẫu thuật cũng đã xong, bác sĩ nói cuộc phẫu thuật thực thành công, xương đùi đã nối lại ổn, cũng bó thạch cao rồi, bởi vì chích thuốc tê, cho nên bệnh nhân vẫn đang mê man, còn lại chỉ là tĩnh dưỡng nữa thôi.

Minh Nhan gật gật đầu, giúp hắn trả phí phẫu thuật, viện phí nằm viện cũng đã trả xong, hiện tại cô cũng không liên lạc được với người nhà của hắn, chỉ có thể chờ hắn tỉnh rồi lại liên lạc.

Xem ra đêm nay cô không trở về được rồi, dù sao cũng phải có người ở lại chăm sóc bệnh nhân một chút a, ngày mai mới mời một hộ lý cho hắn vậy.

Lấy điện thoại ra định gọi cho Minh Hiên, nếu không cô cả đêm không về cũng không gọi về, lại chọc tức hắn nữa, lòng dạ hắn hẹp hòi cô cũng xem như là biết được, có phải tất cả đàn ông khi yêu đều để ý như vậy hay không a, ngay cả gặp bạn trai cũ cũng có thể bị hắn làm ra nhiều chuyện như vậy, ai.......

“Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được.” Lời đáp tự động từ điện thoại phát ra, Hiên Hiên lại tắt điện thoại, xem ra lúc nãy tức giận không nhỏ, tên keo kiệt.

Minh Nhan lắc đầu cười, bấm điện thoại gọi vào máy bàn của nhà họ Mạc, người nhận điện thoại là Lưu quản gia, cô nhắn là đêm nay cô phải ở lại bệnh viện để chăm sóc bệnh nhân, bảo ông ấy nói với Minh Hiên một tiếng. Lưu quản gia lại có vẻ muốn nói lại thôi, muốn nói cái gì nhưng là cuối cùng lại nhịn xuống, chỉ nói là sẽ nhắn lại cho cậu Hiên.

Minh Nhan có chút kỳ quái cúp điện thoại, Lưu quản gia sao vậy, cảm giác hôm nay ông ấy tựa hồ có chút không ổn.

Nhún nhún vai, không thèm nghĩ đến ông ấy nữa, có thể là đã nhìn ra cô đang cãi nhau với Hiên Hiên nên muốn khuyên nhủ cô thôi.

Lúc trời sắp sáng thì Nhâm Hạo tỉnh lại, nói là lúc ấy bãi đỗ xe đột nhiên cúp điện, một mảnh tối đen nên hắn cũng không phát hiện là ai đánh hắn, cũng không muốn dây dưa về việc này nhiều, coi như chính mình xui xẻo thôi.

Minh Nhan vừa nghe hắn nói không truy cứu, liền hoàn toàn yên tâm, dặn hắn nghỉ ngơi cho thật tốt, lại mời hộ lý giúp hắn, nói là tối nay lại đến thăm hắn, rồi nhanh chóng lái xe trở về.

Hiện tại cô có chút lo lắng cho Hiên Hiên, muốn nhanh chóng trở về làm hòa với Hiên Hiên, nếu không tên kia lại không biết có bao nhiêu khổ sở đâu.

Trở lại nhà lớn của họ Mạc, Minh Nhan đi thẳng đến phòng của Minh Hiên, đẩy cửa, nhưng thấy cửa không khóa, Minh Nhan vừa đẩy cửa ra liền nghênh diện với một cỗ mùi rượu đánh tới, tên nhóc thối, lại uống rượu, trách không được không nghe điện thoại, tám phần là say gần chết rồi. Minh Nhan thở dài trong lòng, Hiên Hiên vẫn không thay đổi, mỗi khi có chuyện gì không hài lòng liền uống rượu say, việc này cũng không tốt, uống rượu quá mức sẽ rất tổn tại đến thân thể .

“Hiên Hiên, Hiên Hiên, Hiên.......” Minh Nhan vừa kêu, vừa đi tiếp, cũng chưa đi được hai bước, liền thấy dưới đất quần áo hỗn độn, đã thế còn có quần áo nhỏ của phụ nữ.

Minh Nhan nhắm mắt lại, tự nhủ nhất định sẽ không phải là việc như cô nghĩ, không có khả năng Hiên Hiên phản bội cô, nhất định không phải


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.