Gái Ế - Cô Vợ Nhà Giàu Thích Ở Nhà

Chương 101: Chương 101: Chương 33






Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn

Chiếc xe cũ nát dừng trước cửa nhà xưởng bỏ hoang, một gã đàn ông vác Cố Tuyết Y trên vai, sắc mặt hôm mê của cô tái nhợt, vết máu sau gáy đã khô, tóc đen dưới ánh nắng chiều mơ hồ nhìn thấy màu đỏ tươi. LQĐ

Mặt đất gồ ghề rất nhiều bụi bặm và đá sỏi, khi bọn chúng đi vào có mấy con gián cuống quít bò đi, gã đàn ông ném cô xuống đất, tro bụi lập tức bay cuồn cuộn.

Cô giống như lá giữa mùa thu, môi tái nhợt trông cô như đứa bé đang ngủ.

Gã đàn ông nhìn đại ca, “Cứ như vậy?”

“Đương nhiên, chờ lát nữa chúng ta sẽ nhận được tài khoản.”

“Nhưng mà……”

“Nhưng mà gì?” Gã đại ca trừng mắt liếc gã.

“Em cảm thấy cứ như thế buông tha cô ta thì có phải quá tiện nghi cho cô ta không?” Gã đàn ông cười bỉ ổi hèn mọn, hai mắt sáng lên, “Dù sao chúng ta cũng đã bắt cóc cô ta, mặc kệ cứ tiến hành chuyện kia với cô ta……”

Gã đại ca tát một cái, “Mày muốn tìm chết à?” Ba gã đàn ông đứng bên cạnh mỉm cười, gã đại ca trừng mắt nhìn gã, “Sau khi chúng ta nhận được tiền mày muốn chơi bao nhiêu phụ nữ cũng được, mày cần gì loại hàng có nhan sắc như thế này?”

Một gã đàn ông đập vai gã, “Lão tứ! Mày biết người đứng sau lưng cô nàng này là ai không?”

“Ai?” Lão tứ hỏi.

“Là người phụ nữ của thiếu chủ Bách Lý tiếng tăm lừng lẫy đó, vốn hôm nay bọn họ muốn đăng ký kết hôn, kết quả bị chúng ta bắt tới đây.” Lão tam cười nói.

“Vậy chẳng phải chúng ta đắc tội với nhật vật lớn à?” Sắc mắt lão đại kinh hoàng.

“Dù sao chúng ta cũng đã bắt người tới đây rồi, cho dù cô ta là người phụ nữ của ai, chỉ cần người thuê cho giá cao là được.” Lão ngũ nói tiếp.

Lão tứ nhìn chằm chằm Cố Tuyết Y trên mặt đất, “Người phụ nữ này có gì tốt mà có thể khiến thiếu chủ Bách Lý kết hôn với cô ta?”

“Quản nhiều như vậy làm gì, chúng ta đi thôi! Không đi chỉ sợ có người sẽ đuổi tới đây.” Lão nhị nói, “Lão tam, mày xóa dấu chân chúng ta đi.”

“Yên tâm!”

Bọn chúng rời đi, đi mấy km cũng chẳng thấy có một người nào đi qua.

*********

Bùi Khê Minh mạnh mẽ đi vào thang máy, anh không để ý thư ký của Bách Lý Hàn Tôn cản anh vào văn phòng Bách Lý Hàn Tôn.

Bách Lý Hàn Tôn lạnh lùng hất cằm, thư ký đóng cửa phòng làm việc đi ra ngoài.

Trong mắt Bùi Khê Minh lạnh lùng nhìn Bách Lý Hàn Tôn, ngón tay bên hông xiết chặt, trên người anh tản ra hơi thởi lạnh như băng, phảng phất như trong nháy mắt sẽ biến văn phòng này băng tuyết ngập trời.

“Y Y ở cùng với anh toàn gặp tai nạn, bất kể lúc nào anh cũng để cô ấy vào giữa nguy hiểm.”

Bách Lý Hàn Tôn từ ghế đứng lên, đôi mắt như đêm tối lạnh lẽo, “Tuyết Y gặp chuyện không may anh nghĩ rằng tôi nguyện ý nhìn thấy sao? Tôi yêu cô ấy, ngay cả cô ấy gặp chút xíu nguy hiểm tôi cũng không muốn.”

“Bách Lý Hàn Tôn, tôi cảm thấy thật nực cười, nếu như anh không muốn Y Y gặp nguy hiểm vì sao anh còn muốn ở một chỗ cùng với cô ấy? Anh như vậy sẽ hại chết cô ấy, ngay cả mấy người trong gia tộc anh cũng sẽ không bỏ qua cho cô ấy, anh biết không?” Bùi Khê Minh kiềm chế không bùng phát cơn phẫn nộ điên cuồng, nghiến răng nghiến lợi gầm lên với Bách Lý Hàn Tôn.

“Anh yên tâm! Tôi sẽ không để cô ấy gặp nguy hiểm nữa, bất kể thế nào tôi cũng sẽ bảo vệ cô ấy.” Trong mắt anh kiên định và nghiêm túc cứng rắn như kim cương, “Còn nữa, tôi cảnh cáo anh, Tuyết Y là của tôi, cô ấy không tới lượt anh quan tâm, cô ấy chỉ cần sự quan tâm của tôi, sự quan tâm của anh đối với cô ấy mà nói sẽ chỉ khiến trong lòng cô ấy càng thêm áy náy.”

Bùi Khê Minh cười lạnh vài tiếng, trong tiếng cười có đau thương như thể thế giới này đều bỏ anh mà đi, “Bách Lý Hàn Tôn.” Anh đột nhiên ngưng cười, chăm chú nhìn Bách Lý Hàn Tôn, “Bất kể lúc nào anh cũng đều cao cao tại thượng như vậy, tôi thật sự thấy rất chướng mắt, khiến tôi không nhịn được muốn kéo anh từ trên vị trí ngồi tít trên cao kia xuống.”

Khuôn mặt Bách Lý Hàn Tôn tuấn mỹ như thần Apollon lạnh lùng, anh hờ hững nhìn Bùi Khê Minh.

“Từ khi bản thân bắt đầu có ý thức, Bách Lý Hàn Tôn anh vẫn luôn ở cùng Y Y, còn tôi vĩnh viễn đều giống như người ngoài, tôi không cam lòng, Y Y cô ấy vốn thuộc về tôi, nếu không phải sai thời gian, tôi sớm đã tới bên cạnh cô ấy rồi, như vậy từ đầu tới cuối tôi mới là người bên cạnh cô ấy, mà không phải là Bách Lý Hàn Tôn anh.”

“Cho nên khi đó anh luôn nhìn tôi và Tuyết Y đúng không?”

“Đúng vậy!”

“Rốt cuộc anh là ai?” Ánh mắt Bách Lý Hàn Tôn sắc bén nhìn Bùi Khê Minh, “Tôi điều tra trước kia anh vốn được người khác nhận nuôi, mãi đến năm 12 tuổi anh mới ở cùng một chỗ với Tuyết Y, người nuôi dưỡng anh tự nhiên biến mất tựa như không khí, rốt cuộc anh và người kia muốn gì? Hay nói là anh muốn lợi dụng Tuyế Y để đối phó tôi?”

“Đối phó anh? Tôi hoàn toàn không cần lợi dụng Y Y, hơn nữa tôi càng không lợi dụng cô ấy, vì tôi yêu cô ấy.” Khóe miệng Bùi Khê Minh cười như không cười chế giễu, nói xong lời cuối, trong mắt anh tràn ngập tình yêu sâu đậm với Tuyết Y.

Khi anh nhìn về Bách Lý Hàn Tôn thì ánh mắt lạnh như băng, khuôn mặt đẹp trai như hoa trong nước, quyến rũ hồn phách người khác, “Trước kia anh đã rời khỏi Y Y, vì sao anh vừa trở về lại cướp đoạt cô ấy với tôi? Cô ấy là vợ chưa cưới của tôi, cô ấy…….”

“Trong lòng cô ấy vốn không yêu anh, nếu yêu anh thì các người đã sớm kết hôn, hơn nữa bây giờ cô ấy không phải là của anh, cô ấy là của Bách Lý Hàn Tôn tôi, là vợ của Bách Lý Hàn Tôn tôi.” Khí lạnh tuồn ra, trong mắt anh giá lạnh không thay đổi trừng mắt nhìn Bùi Khê Minh, “Nguyên nhân tôi rời đi là gì trong lòng anh rõ ràng nhất, mà không phải tôi không cần cô ấy.”

“Vậy anh có dám nói với Y Y trước kia các người đã quen biết không? Còn dám nói


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.